Cực Võ
Quyển 5 - Chương 221: Tôn Nghiêm Nguyệt Chủ

Lý Thương Hải mạnh nhưng Nguyệt Sát càng mạnh, hắn quá hiểu rõ Bái Nguyệt Giáo, quá hiểu rõ từng chiêu từng thức của Bái Nguyệt Giáo, nếu nói về quan hệ thì Nguyệt Sát thậm chí Nguyệt Sát còn có thể làm sư thúc của Lý Thương Hải.

Nguyệt Sát bị lưu giữ trong băng trận, hơi thở của hắn bỗng chốc thay đổi, hơi thở mang theo một loại cảm giác âm lãnh dị thường, Nguyệt Giới trên đầu lại bắt đầu nhè nhẹ chuyển động.

Cái mà Nguyệt Sát hơn Lý Thương Hải chính là Nguyệt Giới, Lý Thương Hải thân là Nguyệt Chủ ấy vậy mà nàng không có Nguyệt Giới, nàng sao có thể làm đối thủ của Nguyệt Sát đây?.

Nguyệt Giới nhè nhẹ xoay tròn trên đầu Nguyệt Sát, hàn băng khí như từ trên thiên không tràn vào trong người hắn.

Nếu hàn khí của Lý Thương Hải là tự thân xuất động thì hàn khí của Nguyệt Sát là được thương thiên ban tặng, là hàn khí của Nguyệt Giới.

Nguyệt Giới vốn chỉ được Nguyệt Sát sử dụng với vai trò che đậy bản thân nhưng mà nó tuyệt đối không chỉ như thế, không phải ngẫu nhiên mà Bái Nguyệt Giáo có thể trường kỳ đến tận bây giờ, bản thân Nguyệt Giới vốn cực kỳ kinh khủng.

Nguyệt Giới có một thứ năng lực gọi là Độ Không Tuyệt Đối hay còn được với với cái tên Cực Băng Chi Cảnh, giờ khắc này khi hai người cận thân chiến đấu, thanh Sát Kiếm của Nguyệt Sát chẳng thể chém được Nguyệt Độc Chi Mệnh của Lý Thương Hải hơn nữa Lý Thương Hải có Phong Giới bảo hộ, sát khí ngưng kiếm từ phía Nguyệt Sát cũng chẳng thể qua được phong nhận của Lý Thương Hải vì vậy Nguyệt Sát đổi sang Nguyệt Giới.

Cái khí lạnh mà Nguyệt Giới tạo ra thì hàn khí của Lý Thương Hải căn bản không so được, lúc này sau lưng Nguyệt Sát còn hiện cả một trận đồ hư ảo giống hệt trận đồ của Lý Thương Hải nhưng mà lớn hơn nhiều.

"Lý nha đầu, để lão phu cho ngươi xem thế nào mới là tinh hoa của Bái Nguyệt Giáo, thân là Nguyệt Chủ đến cả Nguyệt Giới cũng chẳng thể sở hữu ".

Khi ở quá gần Cực Hàn Lĩnh Vực thì toàn bộ nội công của Lý Thương Hải đều như bị ngưng kết lại, đến cả máu của nàng thậm chí cũng như chịu đông kết, giờ khắc này Lý Thương Hải giống như một người chết lạnh trong một cái quan tài băng vậy, chỉ có ánh mắt của nàng vẫn cứ tràn ngập chiến ý.

Hàn khí của Nguyệt Giới cực kỳ đáng sợ, cái này nàng đương nhiên biết nhưng mà nàng cũng không phải không có chuẩn bị.

Rõ ràng đang chịu Song Giới ép xuống, bản thân Lý Thương Hải bị Sát Giới khiến cho rất khó lùi cũng rất khó tiến, gần như chẳng thể cục cựa, Sát Giới của Nguyệt Sát đã khóa chặt cả Phong Giới của Lý Thương Hải, gần như toàn bộ tinh lực của Phong Giới phải mang ra đối phó cùng Sát Giới.

Giờ khắc này có thêm một Nguyệt Giới tạo ra hơi thở lạnh lẽo không gì sánh bằng, Nguyệt Giới gần như đông kết sinh cơ của Lý Thương Hải lại nhưng mà nàng lúc này mới dần dần hé miệng, đôi môi đã khô đi vì lạnh xuất hiện một nụ cười hờ, nụ cười làm Nguyệt Sát không thể không nhíu mày.

"Nguyệt Thánh cũng được, Nguyệt Sát cũng thế, ngươi đã chẳng còn là cái thá gì trong Bái Nguyệt Giáo, tư cách gì nhận xét Nguyệt Chủ như ta? ".

Nói xong câu này, gió lại nổi lên.

Nguyệt Sát nằm mơ cũng không ngờ là sau lưng của Lý Thương Hải cũng xuất hiện một trận đồ, một trận đồ cực đại giống hệt trận đồ của Bái Nguyệt Giáo chỉ khác là... trận đồ kia lại được gây dựng nên bởi Phong Giới. 

Dù đang bị đè trong hoàn cảnh tuyệt đối hạ phong thì ánh mắt của Lý Thương Hải sắc lạnh đến lạ kỳ.

"Nguyệt Sát, ngươi năm đó thua trong tay Độc Cô tiền bối, chạy như chó nhà có tang, năm đó Độc Cô tiền bối tha cho ngươi một mạng, năm đó ngươi cũng may mắn không gặp sư phụ ta, nếu không bằng việc ngươi làm ngươi tuyệt đối chẳng còn mạng mà rời khỏi Cao Ly ".

"Hôm nay để Lý Thương Hải thay mặt sư phụ, cho ngươi biết thế nào là Tiêu Dao – Đại Vô Tướng Thần Công ".

Tiêu Dao Phái – Đại Vô Tướng Công.

Đại Vô Tướng Công khác Tiểu Vô Tướng Công ở chỗ nào?, khác ở chỗ " chất lượng".

Tiểu Vô Tướng Công lấy Tiểu Vô Tướng Chân Khí mà ngự hình còn Đại Vô Tướng Công là lấy khí hóa phong, lấy phong ngưng Giới, dùng Giới lực mà ngự hình.

Đại Vô Tướng Thần Công bản thân Lý Thu Thủy thật ra cũng biết nhưng mà Lý Thu Thủy lại chẳng thể đạt tới cảnh giới Tiêu Dao Ngự Phong của Lý Thương Hải, hai người vốn không cùng một cấp bâc.

Khi mà gió nổi lên, khi trận đồ thành hình, Lý Thương Hải ánh mắt càng ngày càng sáng.

Nguyệt Sát cảm thấy không ổn vội muốn lùi thân trở ra nhưng mà ra được sao? 

Phong không chỉ nhanh, không chỉ có thể cắt người khác ra làm ngàn vạn mảnh, không chỉ có sức công phá mà Phong ở đây còn đại diện cho lực hút cùng lực đẩy.

Giờ khắc này Phong Giới tràn ra Phong Lực, hoàn toàn hút Nguyệt Sát vào khiến hắn tạm thời vậy mà không thể thoát thân.

Đương nhiên mọi việc không chỉ đơn giản như thế, càng kinh khủng hơn là trận đồ của Lý Thương Hải ấy vậy mà lại bắt đầu cưỡng chế dung hợp cùng trận đồ của Nguyệt Sát, đây mới là vấn đề lớn nhất cũng kinh khủng nhất.

Nguyệt Sát nói đúng, Lý Thương Hải không có Nguyệt Giới căn bản chẳng thể làm đối thủ của hắn, không có Nguyệt Giới nàng chẳng thể mang hết tinh hoa của Bái Nguyệt Giáo ra được nhưng mà nàng đã chờ khoảnh khắc này hàng chục năm rồi, chờ một lần được gặp mặt Nguyệt Sát cả chục năm rồi.

Khi đấu với Đại Quốc Chủ, Đại Quốc Chủ căn bản không có Nguyệt Giới để thành toàn nàng, nàng dĩ nhiên không thể làm gì được nhưng mà Nguyệt Sát thì khác.

Không một ai rõ những năm qua Lý Thương Hải rốt cuộc nghiên cứu ra cái gì, không một ai rõ vì sao hai trận đồ hư ảo lại hợp làm một nhưng mà giờ khắc này ai cũng rõ một việc kinh khủng hơn nhiều, Lý Thương Hải... chính thức sở hữu Song Giới cho dù chỉ là một thoáng qua. 

"Nguyệt Sát, để bản đế cho ngươi biết Bái Nguyệt Giáo – Nguyệt Chủ là tồn tại không phải loại phản phúc như ngươi có tư cách mang ra nhận xét ".

"Song Giới cũng chẳng phải của một mình ngươi, nhớ kỹ một chiêu này gọi là Băng Phong Tuyệt Địa ".

Chưa bao giờ Vô Song có thể tưởng tượng được rằng có thể cướp được Giới người khác nhưng mà hiện tại Lý Thương Hải đúng là đang cướp lấy Nguyệt Giới của Nguyệt Sát.

Có Nguyệt Giới lực ở bên, một chiêu Băng Phong Tuyệt Địa liền thành hình.

Một chiêu này yên tĩnh đến cực điểm, căn bản sau khi xuất ra... cái gì cũng không có.

Một chiêu này như thật sự là tuyệt địa, như một nơi không có sự sống.

Toàn bộ khu vực bị hàn khí bao phủ, những cơn gió kia mang hàn khí phủ kín đại địa để rồi khi hàn khí tan đi, chẳng có bất cứ âm thanh nào còn tồn tại, cũng chẳng có dấu hiệu sinh mệnh, vạn vật như bị đóng băng, vạn vật như bị chết lạnh, chí ít trong phạm vi của một chiêu kia.

Vô Song có thể nói là nhân chứng của cuộc chiến này, khi hắn cố gắng quan sát, cố gắng nhìn xem kết quả trận chiến ra sao thì hắn rất nhanh nhìn thấy Lý Thương Hải.

Lý Thương Hải chân đạp hư không nhưng mà bộ dáng của nàng đã trở nên tiều tụy hơn rất nhiều, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch đầy mệt mỏi, Lý Thương Hải thậm chí lung lay trước gió, nàng cũng chẳng thể giữ được bản thân mình trên không nữa, cả người cứ thế ngã xuống.

Đương nhiên Lý Thương Hải sẽ không thật sự ngã xuống bởi vì có Vô Song, Vô Song rất nhanh đỡ lấy cô cô sau đó đưa một đoàn nội lực của Cửu Âm Chân Kinh vào trong kinh mạch của Lý Thương Hải, Vô Song thực sự khó mà tin được khi đường đường là đệ nhất nhân của Tiểu Dao Phái hiện tại, sau một chiêu liền trở thành đèn đã cạn dầu?, tình hình của Lý Thương Hải hiện tại quả thật suy yếu vô cùng nhưng mà nàng căn bản không ngất đi, ánh mắt nàng vẫn mở lớn mà nhìn... nhìn vào trong làn sương.

Trong làn sương... Nguyệt Sát bước ra.

Cả người hắn hiện tại không có chỗ nào lành lặn, từ đầu đến chân là máu thịt bầy nhầy thậm chí rất nhiều chỗ bị hàn băng đông kết nhưng mà hắn dĩ nhiên cũng không chết.

Nhìn thấy Nguyệt Sát không chết, Lý Thương Hải rõ ràng không cam tâm bất quá Lý Thương Hải không nhìn ra một việc, nàng không nhìn ra trên tai của Nguyệt Sát chẳng biết từ lúc nào có thêm một vật, dĩ nhiên lại là Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc.

Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc... không phải một chiếc mà là một cặp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương