Cực Võ
-
Quyển 5 - Chương 179: Nội Thị Cung
Vô Song biết hắn không có quá nhiều thời gian vì vậy rất nhanh đi hết cái thông đạo dài và hẹp này, thông đạo dẫn Vô Song thẳng xuống dưới lòng đất.
Vô Song cũng không ngờ sau cái hành lang tối đen như mực kia thì là cả một đại phòng sáng trưng.
Trước mặt Vô Song là một đại phòng hơn nữa Vô Song vừa nhìn thấy căn phòng này liền giật mình bởi vì nó quá giống phòng thí nghiệm nơi hậu thế.
Căn phòng này có rất nhiều giá sách, cũng không rõ là sách gì ngoài ra trên tất cả các bức tường đều treo đầy tranh ảnh, tranh ảnh một nửa là nội thị cơ thể người một nửa... là xuân cung đồ.
Xuân cung đồ thì Vô Song sẽ không có hứng thú đi nhìn bất quá phần chú thích nội thị cơ thể người thì rất đáng sợ, gần như mỗi bộ phần cơ thể người đều được chú thích, đều bị mổ xẻ rồi ghi lại một cách tỉ mỉ trên từng khung hình.
Thân là một thần y hơn nữa lại là người hậu thế bản thân Vô Song có thể nhìn ra được từng hình khắc họa trên tường chính xác tới cái mức độ nào.
Ngoại trừ những bức tranh treo tường cùng giá sách ra thì trong căn phòng này xếp rất nhiều bàn đá, đều là loại bàn đá dài hơn nữa sắp xếp với nhau thành hình mê cung, giữa mỗi bàn đá chỉ có một lối đi lại nho nhỏ đủ cho Vô Song lách qua.
Ở trên những chiếc bàn đá này đều bày mô hình hay nói đúng hơn là xương, chủ yếu là xương sọ.
Trong căn phòng này có vô số loại xương sọ khác nhau, có của loài thú, có của loài linh trưởng và đương nhiên có cả của con người.
Căn phòng này thậm chí có thể nói là tinh hoa đúc kết trí tuệ của một thời đại, là đỉnh cao về nhân thể của con người, chí ít Vô Song đi nhiều nơi như vậy vẫn chưa từng thấy nơi nào nghiên cứu tỉ mỉ chính xác từng bộ phận của con người như vậy.
Một lẽ đương nhiên Vô Song cũng hiểu là để có công trình nghiên cứu bậc này thì phải đổi lại vô số sinh mạng, vô số tính mạng chết ở Bồng Lai.
Vô Song giờ khắc này thở dài một hơi, căn phòng này có rất nhiều sách nhưng Vô Song sẽ không có cách nào đủ thời gian để tìm hiểu, hắn bỏ qua toàn bộ những bức tranh trên tường, bỏ qua toàn bộ mẫu vật trên những bàn đá mà để ý tới một cái khác.
Căn phòng này rất lớn nhưng không phải là phòng khép kín chỉ có một cửa vào trái lại nơi cuối căn phòng có một cách cửa đang đóng im ỉm.
Nhìn cánh cửa kia Vô Song thật ra cũng có đáp án trong lòng mình, bên dưới căn phòng này chỉ sợ là phòng thí nghiệm, nơi mang nhân thể ra thí nghiệm.
Bồng Lai thật sự là một nơi chứa đại trí tuệ, cho dù là kẻ địch của Bồng Lai thì Vô Song vẫn thán phục thứ trí tuệ được đúc kết cả vài trăm năm ở đây.
Các sinh vật dị hợm ở ngoài kia đều là thành quả nghiên cứu của Bồng Lai và có lẽ đều từ cái phòng thí nghiệm bên dưới mà ra, tại Bồng Lai không phải bất cứ sinh vật nào khi tiếp xúc với ma khí cũng sẽ lập tức thành quái vật, đây là cả một quá trình, là cả một bề dày công trình nghiên cứu.
Để tạo ra được đám Oni – BaKu hay bất cứ một con quái vật nào ở Bồng Lai chỉ sợ cũng phải dựa trên vô số thí nghiệm.
Mang theo sự tò mò với Bồng Lai cùng kính ý về tri thức của cái đám người này... Vô Song quyết định mở cánh cửa kia ra.
Trong Thất Điện của Cung A Phòng có một nơi gọi là Nội Thị Điện.
Thọ Lão Nhân không giải thích về công dụng của bất cứ điện nào trong Thất Điện nhưng giờ khắc này Vô Song biết hắn đang đứng ở đâu.
Bồng Lai vốn do Đại Quốc Chủ đứng đầu, tôn Đại Quốc Chủ làm thần linh, đã là thần linh thì bọn họ có đạo thống của chính mình và đương nhiên đạo thống của Bồng Lai không liên quan gì tới Thần Đạo hay văn hóa Phù Tang.
Đạo thống của Bồng Lai gọi là Trường Sinh Đạo.
Trong Thất Điện của Cung A Phòng ngoại trừ Đại Điện ra thì sáu điện còn lại đều là một con đường của Trường Sinh Đạo, là một cánh cổng để đạt tới trường sinh.
Muốn trường sinh không thể không quan tâm tới thể nội, không thể không hiểu thể nội con người cũng như không thể không nghiên cứu về thân thể, đây là lý do Nội Thị Điện được sinh ra.
Mở ra cánh cửa của Nội Thị Điện, trước mặt Vô Song là một cầu thang ngắn cùng một cái hành lang.
Khác với hành lang ngoài kia thì hành lang này được lắp đặt đầy những viên dạ minh châu, căn bản sẽ không gặp vấn đề về ánh sáng.
Điều đáng nói nhất lúc này là mỗi viên Dạ Minh Châu gắn trên tường hành lang thật ra đại diện cho một căn phòng, dọc theo hành lang có tổng cộng 40 viên Dạ Minh Châu chia đều ra hai bên hành lang tức là dọc theo hành lang này có khoảng 40 phòng nghiên cứu.
Ở dưới mặt đất này chính là trung tâm nghiên cứu nhân thể của Nội Thị Điện còn ở bên trên là nơi tổng kết kinh nghiệm, cô đọng lý thuyết cùng rút ra những phân tích về thể nội sinh vật.
Nơi này tuyệt đối là thiên đại thủ bút, thủ bút khiến cho Vô Song rung động.
Bước xuống cầu thang, chậm rãi bước về phía trước, đi qua từng điểm sáng, từng viên Dạ Minh Châu đồng thời theo ánh sáng của Dạ Minh Châu bản thân Vô Song liếc nhìn qua khe cửa sổ mà quan sát từng căn phòng.
Mỗi căn phòng trong kia đều có một cái giường lớn bằng đá cùng rất nhiều dây xích móc trên tường, mỗi căn phòng đại khái khoảng 20m2, không tính lớn mà cũng không quá nhỏ, cửa phòng đều dùng thép ròng tinh chế, loại thép cực dày đến mức ngay cả Vô Song muốn phá hủy cũng phải mất không ít sức lực, chỉ riêng một cánh cửa này thôi đã đủ ngăn cách "những thứ bên trong" cố gắng chạy ra ngoài.
Đáng tiếc duy nhất là hiện tại trong những căn phòng Vô Song đi qua thì đều là căn phòng trống hơn nữa còn có chút cũ kỹ bám bụi chỉ sợ rất lâu không còn được sử dụng, rất lâu không có sản phẩm thí nghiệm mới.
Vô Song dần dần đẩy nhanh tốc độ, với tốc độ của hắn thì chẳng khó để đi hết cái hành lang này, để thoáng nhìn qua toàn bộ các căn phòng thí nghiệm.
Vô Song một đường đi thẳng nhưng căn phòng nào cũng như căn phòng nào bất quá khi đi đến cuối hành lang, khi trước mặt chỉ còn duy nhất hai căn phòng thí nghiệm mà Vô Song chưa kiểm tra thì hắn dừng lại, hắn nghe thấy âm thanh, âm thanh của xích sắt rung chuyển.
Vô Song dựa theo âm thanh mà hé mắt vào căn phòng bên phía tay trái, nơi này vậy mà có người.
Chỉ thấy trong lòng có một chiếc bàn đá, trên bàn đá có một nam nhân bị trói cả hai tay hai chân, mắt của người này bị bịt lại, phần tai thậm chí hoàn toàn bị đóng kín, phần hông cũng có một sợi dây xích cố định, cả người ở trong trạng thái không thể cử động.
Thân thể của nam nhân này không đơn thuần là bị trói, trên người kẻ này được cắm vào rất nhiều ống dẫn, mỗi ống dẫn đều có hắc khí nhè nhẹ lượn lờ, từ bên ngoài Vô Song có thể thấy rõ ràng việc người này đang bị ma khí nhập thể, từng chút từng chút một.
Đối với kẻ bên trong bản thân Vô Song không biết nhưng không ảnh hưởng gì đến việc hắn tò mò, vì tò mò Vô Song liền mở cánh cửa cuối cùng này.
Cánh cửa được làm bằng thép ròng, một khi không có chìa khóa thì cũng chỉ có cách cường công, đối mặt với cánh cửa vừa dày vừa cứng này Vô Song trực tiếp lựa chọn Ma Hóa, hóa hắc long giáp lên tay sau đó toàn lực đánh ra một quyền.
(chưa xong còn tiếp)
Vô Song cũng không ngờ sau cái hành lang tối đen như mực kia thì là cả một đại phòng sáng trưng.
Trước mặt Vô Song là một đại phòng hơn nữa Vô Song vừa nhìn thấy căn phòng này liền giật mình bởi vì nó quá giống phòng thí nghiệm nơi hậu thế.
Căn phòng này có rất nhiều giá sách, cũng không rõ là sách gì ngoài ra trên tất cả các bức tường đều treo đầy tranh ảnh, tranh ảnh một nửa là nội thị cơ thể người một nửa... là xuân cung đồ.
Xuân cung đồ thì Vô Song sẽ không có hứng thú đi nhìn bất quá phần chú thích nội thị cơ thể người thì rất đáng sợ, gần như mỗi bộ phần cơ thể người đều được chú thích, đều bị mổ xẻ rồi ghi lại một cách tỉ mỉ trên từng khung hình.
Thân là một thần y hơn nữa lại là người hậu thế bản thân Vô Song có thể nhìn ra được từng hình khắc họa trên tường chính xác tới cái mức độ nào.
Ngoại trừ những bức tranh treo tường cùng giá sách ra thì trong căn phòng này xếp rất nhiều bàn đá, đều là loại bàn đá dài hơn nữa sắp xếp với nhau thành hình mê cung, giữa mỗi bàn đá chỉ có một lối đi lại nho nhỏ đủ cho Vô Song lách qua.
Ở trên những chiếc bàn đá này đều bày mô hình hay nói đúng hơn là xương, chủ yếu là xương sọ.
Trong căn phòng này có vô số loại xương sọ khác nhau, có của loài thú, có của loài linh trưởng và đương nhiên có cả của con người.
Căn phòng này thậm chí có thể nói là tinh hoa đúc kết trí tuệ của một thời đại, là đỉnh cao về nhân thể của con người, chí ít Vô Song đi nhiều nơi như vậy vẫn chưa từng thấy nơi nào nghiên cứu tỉ mỉ chính xác từng bộ phận của con người như vậy.
Một lẽ đương nhiên Vô Song cũng hiểu là để có công trình nghiên cứu bậc này thì phải đổi lại vô số sinh mạng, vô số tính mạng chết ở Bồng Lai.
Vô Song giờ khắc này thở dài một hơi, căn phòng này có rất nhiều sách nhưng Vô Song sẽ không có cách nào đủ thời gian để tìm hiểu, hắn bỏ qua toàn bộ những bức tranh trên tường, bỏ qua toàn bộ mẫu vật trên những bàn đá mà để ý tới một cái khác.
Căn phòng này rất lớn nhưng không phải là phòng khép kín chỉ có một cửa vào trái lại nơi cuối căn phòng có một cách cửa đang đóng im ỉm.
Nhìn cánh cửa kia Vô Song thật ra cũng có đáp án trong lòng mình, bên dưới căn phòng này chỉ sợ là phòng thí nghiệm, nơi mang nhân thể ra thí nghiệm.
Bồng Lai thật sự là một nơi chứa đại trí tuệ, cho dù là kẻ địch của Bồng Lai thì Vô Song vẫn thán phục thứ trí tuệ được đúc kết cả vài trăm năm ở đây.
Các sinh vật dị hợm ở ngoài kia đều là thành quả nghiên cứu của Bồng Lai và có lẽ đều từ cái phòng thí nghiệm bên dưới mà ra, tại Bồng Lai không phải bất cứ sinh vật nào khi tiếp xúc với ma khí cũng sẽ lập tức thành quái vật, đây là cả một quá trình, là cả một bề dày công trình nghiên cứu.
Để tạo ra được đám Oni – BaKu hay bất cứ một con quái vật nào ở Bồng Lai chỉ sợ cũng phải dựa trên vô số thí nghiệm.
Mang theo sự tò mò với Bồng Lai cùng kính ý về tri thức của cái đám người này... Vô Song quyết định mở cánh cửa kia ra.
Trong Thất Điện của Cung A Phòng có một nơi gọi là Nội Thị Điện.
Thọ Lão Nhân không giải thích về công dụng của bất cứ điện nào trong Thất Điện nhưng giờ khắc này Vô Song biết hắn đang đứng ở đâu.
Bồng Lai vốn do Đại Quốc Chủ đứng đầu, tôn Đại Quốc Chủ làm thần linh, đã là thần linh thì bọn họ có đạo thống của chính mình và đương nhiên đạo thống của Bồng Lai không liên quan gì tới Thần Đạo hay văn hóa Phù Tang.
Đạo thống của Bồng Lai gọi là Trường Sinh Đạo.
Trong Thất Điện của Cung A Phòng ngoại trừ Đại Điện ra thì sáu điện còn lại đều là một con đường của Trường Sinh Đạo, là một cánh cổng để đạt tới trường sinh.
Muốn trường sinh không thể không quan tâm tới thể nội, không thể không hiểu thể nội con người cũng như không thể không nghiên cứu về thân thể, đây là lý do Nội Thị Điện được sinh ra.
Mở ra cánh cửa của Nội Thị Điện, trước mặt Vô Song là một cầu thang ngắn cùng một cái hành lang.
Khác với hành lang ngoài kia thì hành lang này được lắp đặt đầy những viên dạ minh châu, căn bản sẽ không gặp vấn đề về ánh sáng.
Điều đáng nói nhất lúc này là mỗi viên Dạ Minh Châu gắn trên tường hành lang thật ra đại diện cho một căn phòng, dọc theo hành lang có tổng cộng 40 viên Dạ Minh Châu chia đều ra hai bên hành lang tức là dọc theo hành lang này có khoảng 40 phòng nghiên cứu.
Ở dưới mặt đất này chính là trung tâm nghiên cứu nhân thể của Nội Thị Điện còn ở bên trên là nơi tổng kết kinh nghiệm, cô đọng lý thuyết cùng rút ra những phân tích về thể nội sinh vật.
Nơi này tuyệt đối là thiên đại thủ bút, thủ bút khiến cho Vô Song rung động.
Bước xuống cầu thang, chậm rãi bước về phía trước, đi qua từng điểm sáng, từng viên Dạ Minh Châu đồng thời theo ánh sáng của Dạ Minh Châu bản thân Vô Song liếc nhìn qua khe cửa sổ mà quan sát từng căn phòng.
Mỗi căn phòng trong kia đều có một cái giường lớn bằng đá cùng rất nhiều dây xích móc trên tường, mỗi căn phòng đại khái khoảng 20m2, không tính lớn mà cũng không quá nhỏ, cửa phòng đều dùng thép ròng tinh chế, loại thép cực dày đến mức ngay cả Vô Song muốn phá hủy cũng phải mất không ít sức lực, chỉ riêng một cánh cửa này thôi đã đủ ngăn cách "những thứ bên trong" cố gắng chạy ra ngoài.
Đáng tiếc duy nhất là hiện tại trong những căn phòng Vô Song đi qua thì đều là căn phòng trống hơn nữa còn có chút cũ kỹ bám bụi chỉ sợ rất lâu không còn được sử dụng, rất lâu không có sản phẩm thí nghiệm mới.
Vô Song dần dần đẩy nhanh tốc độ, với tốc độ của hắn thì chẳng khó để đi hết cái hành lang này, để thoáng nhìn qua toàn bộ các căn phòng thí nghiệm.
Vô Song một đường đi thẳng nhưng căn phòng nào cũng như căn phòng nào bất quá khi đi đến cuối hành lang, khi trước mặt chỉ còn duy nhất hai căn phòng thí nghiệm mà Vô Song chưa kiểm tra thì hắn dừng lại, hắn nghe thấy âm thanh, âm thanh của xích sắt rung chuyển.
Vô Song dựa theo âm thanh mà hé mắt vào căn phòng bên phía tay trái, nơi này vậy mà có người.
Chỉ thấy trong lòng có một chiếc bàn đá, trên bàn đá có một nam nhân bị trói cả hai tay hai chân, mắt của người này bị bịt lại, phần tai thậm chí hoàn toàn bị đóng kín, phần hông cũng có một sợi dây xích cố định, cả người ở trong trạng thái không thể cử động.
Thân thể của nam nhân này không đơn thuần là bị trói, trên người kẻ này được cắm vào rất nhiều ống dẫn, mỗi ống dẫn đều có hắc khí nhè nhẹ lượn lờ, từ bên ngoài Vô Song có thể thấy rõ ràng việc người này đang bị ma khí nhập thể, từng chút từng chút một.
Đối với kẻ bên trong bản thân Vô Song không biết nhưng không ảnh hưởng gì đến việc hắn tò mò, vì tò mò Vô Song liền mở cánh cửa cuối cùng này.
Cánh cửa được làm bằng thép ròng, một khi không có chìa khóa thì cũng chỉ có cách cường công, đối mặt với cánh cửa vừa dày vừa cứng này Vô Song trực tiếp lựa chọn Ma Hóa, hóa hắc long giáp lên tay sau đó toàn lực đánh ra một quyền.
(chưa xong còn tiếp)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook