Cực Võ
-
Quyển 1 - Chương 15: Tro Tàn Lại Cháy
Năm nay Vô Song 6 tuổi, 10 năm nữa hắn sẽ tròn 16 tuổi.
10 năm là một khoảng thời gian rất dài nhưng cũng trôi qua rất nhanh đặc biệt với tuổi trẻ, trong 10 năm này thiên hạ biến đổi ra sao, quần hùng nổi lên thế nào đều không phải việc Vô Song hắn quan tâm, thứ làm hắn quan tâm chỉ có Thiên Long Giáo liệu có tồn tại được không.
Lưng vẫn dựa vào thành giường, ánh mắt hướng về phía trần nhà, khuôn mặt thủy chung vẫn tràn đầy tự tin.
“Thiên Long Giáo đã không còn là Thiên Long Giáo, muốn đông sơn tái khởi liệu có dễ dàng?, cái này chỉ sợ tỷ tỷ còn rõ hơn ta. Không cần bàn đến Thiên Long Giáo có chia năm xẻ bảy chỉ cần nghĩ đến những đối thủ năm xưa vây công Thiên Long Sơn, bản thân Thiên Long Giáo liền khó có ngày quay đầu”.
“Nga Mi, Cái Bang, Thiếu Lâm, Võ Đang toàn bộ đều là danh môn đại phái, đều đứng đầu chính đạo võ lâm, lại thêm triều đình bí mật đứng đằng sau, bằng vào Thiên Long Giáo hiện nay căn bản không có ngày đứng lên”.
“Muốn đứng lên chỉ có một cách duy nhất, giải tán Thiên Long Giáo tàn dư đi, chia nhỏ toàn bộ lực lượng còn lại của Thiên Long Giáo, sau đó chính thức khiến Thiên Long Giáo bị xóa tên khỏi võ lâm, chúng ta cần một khoảng thời gian, một khoảng thời gian để che đi sự tồn tại của chính mình, 10 năm... 10 năm liền đủ”.
Vô Song cũng không biết, trên người hắn lúc này xuất hiện một thứ khí tràng mờ mờ ảo ảo, Vô Song cũng không biết lúc này ánh mắt Dạ Xoa tràn ngập hoảng sợ, sau đó ẩn trong mắt nàng xuất hiện một làn hơi nước.
Năm đó Thiên Vương vẫn là tự tin như vậy, trong mắt Thiên Vương trên đời này căn bản không có việc gì hắn không làm được, trong cùng thế hệ với Lệ Thương Thiên, không có bất cứ ai có thể so sánh.
Vô Song lúc này muốn có bao giống Thiên Vương liền có bất nhiêu giống.
Dạ Xoa khẽ mỉm cười, dùng tay vén mái tóc của mình ra sau lưng, ánh mắt hướng về Vô Song, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy Vô Song thật sự có thể kế thừa khoảng trống mà Thiên Vương để lại.
“Muốn trở nên vô hại, tốt nhất liền vô hình, chỉ có biến mất Thiên Long Giáo mới là Thiên Long Giáo”.
Ánh mắt Vô Song dần dần nhắm lại, hắn lúc này không quan tâm đến hết thảy, trong đầu chỉ còn lại những dòng chữ nguệch ngoạc, chỉ còn lại những dự định mơ hồ.
“Muốn trở nên vô hại, liền phải vô hình sao?”.
Dạ Xoa ánh mắt mở to nhìn Vô Song, ngày hôm nay không biết vì lý do gì, Dạ Xoa liền quyết định làm theo lời một đứa bé 6 tuổi.
Nói ra chỉ sợ không ai tin, nhưng Thiên Long Giáo tàn dư giống như tro tàn bị gió cuốn đi, từ ngày hôm đó liền thật sự biến mất trên giang hồ.
Ngày hôm nay Vô Song có cảm giác rất đặc biệt, hắn chẳng biết từ lúc nào bàn tay mình đã ướt đẫm, bàn tay có chút nắm chặt với những ngón tay run lên, thứ cảm giác này hắn không có cách nào gọi tên nhưng hắn có thể mơ hồ cảm nhận được, hắn cảm nhận được vòng xoáy của thế gian đang dần xoay chuyển.
Bàn tay hắn như mơ hồ nắm được một thứ - Quyền Lực.
“Dạ Xoa, Thiên Long Giáo lực lượng còn lại bao nhiêu”.
Vẫn bị vây trong thứ cảm giác kia, Vô Song lúc này khẽ lên tiếng.
Dạ Xoa cũng không cần đến một giây suy nghĩ, nàng liền vì chủ nhân tương lai của Thiên Long Giáo tổng kết lại toàn bộ thực lực của Thiên Long Giáo hiện nay.
“Thiên Long Giáo đứng đầu liền là Thiên Vương cùng Long Vương, ngoài ra là các hộ pháp lộ, có tổng cộng sáu hộ pháp tồn tại ở Thiên Long Giáo, may mắn là Trận chiến năm đó ở Thiên Long Sơn, toàn bộ các hộ pháp của Thiên Long Giáo đều có thể an toàn rút đi”.
“Thiên Long Giáo chia làm thủ bộ cùng chiến bộ, ta liền thuộc thủ bộ hay nói đúng hơn toàn bộ những người tham dự cuộc chiến tại Tiêu Dao Cốc đều được coi là thủ bộ, thủ bộ cũng là lực lượng tổn hại nhiều nhất của Thiên Long Giáo trong trận chiến tại Thên Long Sơn”.
“Thủ bộ bao gồm Dạ Xoa, Kiền Thác Bà cùng Khẩn Na La”.
“Thủ bộ chúng ta là những người đồng ý để huyết mạch đời sau của Thiên Vương trở thành Thiên Long Giáo chủ nhân, bất quá chiến bộ đám người này lại có suy nghĩ khác”.
“Thiên Vương đã chết, liền không ai còn có thể tiếp tục đi theo con đường của Thiên Vương, chiến bộ từ đó liền triệt để tan dã, mỗi người hùng bá một phương”.
“Chiến bộ đầu tiên phải kể đến Ca Lâu La, hắn là đệ tử chân truyền của Thiên Vương cũng là Thiên Long Giáo đệ nhất hộ pháp”.
“Tiếp theo là Atula, người này hiện nay chính là Tây Vực – Thiết Quyền Môn chủ, nắm trong tay lực lượng mạnh nhất của chiến bộ, Thiết Quyền Môn ở Tây Vực hiện nay liền trở thành một trong những tông môn mạnh nhất của Tây Vực”.
“Cuối cùng là Ma Hầu La Gia, hắn còn được biết với một cái tên khác – Âu Dương Tuệ, kẻ này là cháu của Tây Độc Âu Dương Phong trong ngũ tuyệt, năm đó sau khi Thiên Long Giáo bị vây công, Âu Dương Tuệ liền trở về tiếp quản Tây Vực Bạch Đà Sơn Trang”.
“Ba kẻ này của chiến bộ chỉ sợ đều là những vật cản lớn nhất với ngươi, ba người này đều là nhân vật coi trời bằng vung, ngoại trừ Thiên Vương liền không có ai có tư cách khiến bọn họ tin phục, cho dù... cho dù là ngươi”.
“Muốn để đám người của chiến bộ quay lại với Thiên Long Giáo, thật sự không phải là việc dễ dàng, đây có thể coi là đại thử thách đấy, ‘tiểu’ Thiên Vương không biết có tự tin hay không?”.
Dạ Xoa lúc này bỗng dung dùng cả hai tay hai chân tiến lại gần người Vô Song, đôi môi mở ra, nàng nhè nhẹ cắn vào vành tai của hắn, lúc này Dạ Xoa lại trở về với ngày thường, một yêu nữ yêu mị tận xương.
Vô Song bật cười, hắn dùng tay gõ vào cái trán của Dạ Xoa, ánh mắt lúc này ngoại trừ tự tin còn có chiến ý.
“Việc khó một chút, khi làm mới có vài phần thử thách, bất quá đệ đệ cũng không phải làm một mình nha, không phải còn có tỷ tỷ ủng hộ?”.
Dạ Xoa như một con mèo nhỏ trong bộ áo mỏng, nàng nhè nhẹ bò ra sau người Vô Song, phả hơi nóng vào gáy hắn, giọng nói mang theo 7 phần mị hoặc.
“Vậy tiểu Thiên Vương muốn tỷ tỷ làm gì”.
Vô Song dùng một tay vòng ra sau nhẹ vuốt mái tóc của Dạ Xoa, ánh mắt của hắn hiện lên một tia sáng rất khó nhận ra.
“Thông tin, càng nhiều thông tin tình báo càng tốt, trong 10 năm ta chỉ yêu cầu thủ bộ có thể xâm nhập vào trong võ lâm, tìm kiếm càng nhiều thông tin càng tốt, nhất là thông tin về triều đình”.
“Việc thứ hai chúng ta phải biết vận dụng một chút, đúng là trong khoảng thời gian này phải ở ẩn nhưng cũng không thể không để mắt đến những thế lực được coi là vật cản cho Đại Thanh, liền để ý đến Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội, nếu có cơ hội thì hợp tác với bọn họ cũng không phải là không thể bất quá chúng ta liền không ra sức, chúng ta chỉ xuất tình báo”.
Dạ Xoa ở sau lưng Vô Song nhẹ gật đầu, ánh mắt nàng tiếp tục nhìn chằm chằm vào Vô Song, như đợi hắn tiếp tục ra đạo mệnh lệnh thứ ba vậy.
“Thứ ba, tỷ tỷ ngươi sau khi vết thương lành liền có thể rời khỏi Tiêu Dao Cốc, bất quá không cần rời đi hẳn, ta biết tỷ tỷ là một cái tông sư cao thủ hoặc ít nhất cũng rất gần tông sư cảnh giới, tỷ tỷ liền trở thành người liên lạc giữa ta cùng Thiên Long Giáo thủ bộ đi, dù sao ngươi... là người duy nhất ta tin tưởng”.
“Cuối cùng, ta cần thuộc hạ, không cần nhiều cũng không cần là cái gì tuyệt thế cao thủ, chỉ cầu trung tâm, chỉ cầu được việc, việc này tỷ tỷ liệu có thể đảm đương?”.
Lần này Vô Song trực tiếp vòng tay ra sau lưng, hắn kéo đầu của Dạ Xoa vào trong ngực mình, ánh mắt mang theo một tia lửa nóng.
Dạ Xoa đỏ mặt, bất quá nàng cũng không đẩy Vô Song, đầu nhẹ dựa trên đùi hắn nhẹ nhàng gật đầu.
“Tiểu Thiên Vương của chúng ta cần sao Dạ Xoa có thể không đáp ứng, những việc này liền để tỷ tỷ giải quyết, nhất định sẽ không làm ngươi thất vọng”.
......
Ngày hôm đó Vô Song cũng không trở về căn phòng nhỏ của mình, hắn ở lại trong nhà trúc của Dạ Xoa, hắn liền muốn Dạ Xoa vẽ cho mình một tấm bản đồ thế lực trong thiên hạ.
Công việc này phi thường mất sức, Dạ Xoa trên người lại mang theo thương thế, tấm bản đồ thế lực này liền được tạo nên bởi hai người Dạ Xoa cùng Vô Song.
Suốt một đêm Dạ Xoa cùng Vô Song đều không ngủ, cả đềm ánh đèn mập mờ cố gắng chiếu rọi căn phòng nhỏ, khi một tấm bản đồ hoàn chỉnh dần dần hiện ra, trong ánh mắt của Vô Song lại càng ngày càng sáng, rốt cuộc sau 2 năm, hắn lần đầu tiên được nhìn thấy bộ mặt của thế giới này.
Võ lâm chia làm ba phần phần, đầu tiên không thể không kể đến chính phái cùng tà phái, về phần loại thứ ba liền là thế lực đứng giữa, không chính cũng không tà.
Theo lời Dạ Xoa, thập đại chính phái trong thiên hạ đứng đầu là Thiếu Lâm, thứ hai là Võ Đang sau đó kể đến Cái Bang, Nga Mi, Ngũ Nhạc, Côn Lôn, Đúc Kiếm Sơn Trang, Thiên Long Tự, Không Động cùng Phích Lịch Đường
Thập đại tà phái sau sự sụp đổ của Thiên Long Giáo liền lấy Nhật Nguyệt Thần Giáo làm đầu, thứ hai là Minh Giáo, thứ ba là Tu La Môn rồi đến, Mật Tông, Kim Cương Tông, Bái Nguyệt Giáo, Tinh Túc Phái, Thiết Chưởng Bang, Ngũ Độc Giáo, Thiết Quyền Môn.
Cuối cùng là lực lượng trung lập, rất khó nói ra là chính hay là tà, nổi bật nhất không gì hơn được Tiêu Dao Phái, Đào Hoa Đỏa, Bạch Đà Sơn Trang, Huyết Kiếm Môn, Đại Đao Môn, Bát Quái Tông...
Nhìn vào bản đồ thế lực trong thiên hạ, lại nhìn mỹ nhân khe khẽ ngủ say sau lưng, khóe miệng Vô Song cong lên, cây bút lại nhè nhẹ xoay trên tay, hắn một lần nữa vẽ lên kế hoạch cho mình, một bản kế hoạch 10 năm.
10 năm là một khoảng thời gian rất dài nhưng cũng trôi qua rất nhanh đặc biệt với tuổi trẻ, trong 10 năm này thiên hạ biến đổi ra sao, quần hùng nổi lên thế nào đều không phải việc Vô Song hắn quan tâm, thứ làm hắn quan tâm chỉ có Thiên Long Giáo liệu có tồn tại được không.
Lưng vẫn dựa vào thành giường, ánh mắt hướng về phía trần nhà, khuôn mặt thủy chung vẫn tràn đầy tự tin.
“Thiên Long Giáo đã không còn là Thiên Long Giáo, muốn đông sơn tái khởi liệu có dễ dàng?, cái này chỉ sợ tỷ tỷ còn rõ hơn ta. Không cần bàn đến Thiên Long Giáo có chia năm xẻ bảy chỉ cần nghĩ đến những đối thủ năm xưa vây công Thiên Long Sơn, bản thân Thiên Long Giáo liền khó có ngày quay đầu”.
“Nga Mi, Cái Bang, Thiếu Lâm, Võ Đang toàn bộ đều là danh môn đại phái, đều đứng đầu chính đạo võ lâm, lại thêm triều đình bí mật đứng đằng sau, bằng vào Thiên Long Giáo hiện nay căn bản không có ngày đứng lên”.
“Muốn đứng lên chỉ có một cách duy nhất, giải tán Thiên Long Giáo tàn dư đi, chia nhỏ toàn bộ lực lượng còn lại của Thiên Long Giáo, sau đó chính thức khiến Thiên Long Giáo bị xóa tên khỏi võ lâm, chúng ta cần một khoảng thời gian, một khoảng thời gian để che đi sự tồn tại của chính mình, 10 năm... 10 năm liền đủ”.
Vô Song cũng không biết, trên người hắn lúc này xuất hiện một thứ khí tràng mờ mờ ảo ảo, Vô Song cũng không biết lúc này ánh mắt Dạ Xoa tràn ngập hoảng sợ, sau đó ẩn trong mắt nàng xuất hiện một làn hơi nước.
Năm đó Thiên Vương vẫn là tự tin như vậy, trong mắt Thiên Vương trên đời này căn bản không có việc gì hắn không làm được, trong cùng thế hệ với Lệ Thương Thiên, không có bất cứ ai có thể so sánh.
Vô Song lúc này muốn có bao giống Thiên Vương liền có bất nhiêu giống.
Dạ Xoa khẽ mỉm cười, dùng tay vén mái tóc của mình ra sau lưng, ánh mắt hướng về Vô Song, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy Vô Song thật sự có thể kế thừa khoảng trống mà Thiên Vương để lại.
“Muốn trở nên vô hại, tốt nhất liền vô hình, chỉ có biến mất Thiên Long Giáo mới là Thiên Long Giáo”.
Ánh mắt Vô Song dần dần nhắm lại, hắn lúc này không quan tâm đến hết thảy, trong đầu chỉ còn lại những dòng chữ nguệch ngoạc, chỉ còn lại những dự định mơ hồ.
“Muốn trở nên vô hại, liền phải vô hình sao?”.
Dạ Xoa ánh mắt mở to nhìn Vô Song, ngày hôm nay không biết vì lý do gì, Dạ Xoa liền quyết định làm theo lời một đứa bé 6 tuổi.
Nói ra chỉ sợ không ai tin, nhưng Thiên Long Giáo tàn dư giống như tro tàn bị gió cuốn đi, từ ngày hôm đó liền thật sự biến mất trên giang hồ.
Ngày hôm nay Vô Song có cảm giác rất đặc biệt, hắn chẳng biết từ lúc nào bàn tay mình đã ướt đẫm, bàn tay có chút nắm chặt với những ngón tay run lên, thứ cảm giác này hắn không có cách nào gọi tên nhưng hắn có thể mơ hồ cảm nhận được, hắn cảm nhận được vòng xoáy của thế gian đang dần xoay chuyển.
Bàn tay hắn như mơ hồ nắm được một thứ - Quyền Lực.
“Dạ Xoa, Thiên Long Giáo lực lượng còn lại bao nhiêu”.
Vẫn bị vây trong thứ cảm giác kia, Vô Song lúc này khẽ lên tiếng.
Dạ Xoa cũng không cần đến một giây suy nghĩ, nàng liền vì chủ nhân tương lai của Thiên Long Giáo tổng kết lại toàn bộ thực lực của Thiên Long Giáo hiện nay.
“Thiên Long Giáo đứng đầu liền là Thiên Vương cùng Long Vương, ngoài ra là các hộ pháp lộ, có tổng cộng sáu hộ pháp tồn tại ở Thiên Long Giáo, may mắn là Trận chiến năm đó ở Thiên Long Sơn, toàn bộ các hộ pháp của Thiên Long Giáo đều có thể an toàn rút đi”.
“Thiên Long Giáo chia làm thủ bộ cùng chiến bộ, ta liền thuộc thủ bộ hay nói đúng hơn toàn bộ những người tham dự cuộc chiến tại Tiêu Dao Cốc đều được coi là thủ bộ, thủ bộ cũng là lực lượng tổn hại nhiều nhất của Thiên Long Giáo trong trận chiến tại Thên Long Sơn”.
“Thủ bộ bao gồm Dạ Xoa, Kiền Thác Bà cùng Khẩn Na La”.
“Thủ bộ chúng ta là những người đồng ý để huyết mạch đời sau của Thiên Vương trở thành Thiên Long Giáo chủ nhân, bất quá chiến bộ đám người này lại có suy nghĩ khác”.
“Thiên Vương đã chết, liền không ai còn có thể tiếp tục đi theo con đường của Thiên Vương, chiến bộ từ đó liền triệt để tan dã, mỗi người hùng bá một phương”.
“Chiến bộ đầu tiên phải kể đến Ca Lâu La, hắn là đệ tử chân truyền của Thiên Vương cũng là Thiên Long Giáo đệ nhất hộ pháp”.
“Tiếp theo là Atula, người này hiện nay chính là Tây Vực – Thiết Quyền Môn chủ, nắm trong tay lực lượng mạnh nhất của chiến bộ, Thiết Quyền Môn ở Tây Vực hiện nay liền trở thành một trong những tông môn mạnh nhất của Tây Vực”.
“Cuối cùng là Ma Hầu La Gia, hắn còn được biết với một cái tên khác – Âu Dương Tuệ, kẻ này là cháu của Tây Độc Âu Dương Phong trong ngũ tuyệt, năm đó sau khi Thiên Long Giáo bị vây công, Âu Dương Tuệ liền trở về tiếp quản Tây Vực Bạch Đà Sơn Trang”.
“Ba kẻ này của chiến bộ chỉ sợ đều là những vật cản lớn nhất với ngươi, ba người này đều là nhân vật coi trời bằng vung, ngoại trừ Thiên Vương liền không có ai có tư cách khiến bọn họ tin phục, cho dù... cho dù là ngươi”.
“Muốn để đám người của chiến bộ quay lại với Thiên Long Giáo, thật sự không phải là việc dễ dàng, đây có thể coi là đại thử thách đấy, ‘tiểu’ Thiên Vương không biết có tự tin hay không?”.
Dạ Xoa lúc này bỗng dung dùng cả hai tay hai chân tiến lại gần người Vô Song, đôi môi mở ra, nàng nhè nhẹ cắn vào vành tai của hắn, lúc này Dạ Xoa lại trở về với ngày thường, một yêu nữ yêu mị tận xương.
Vô Song bật cười, hắn dùng tay gõ vào cái trán của Dạ Xoa, ánh mắt lúc này ngoại trừ tự tin còn có chiến ý.
“Việc khó một chút, khi làm mới có vài phần thử thách, bất quá đệ đệ cũng không phải làm một mình nha, không phải còn có tỷ tỷ ủng hộ?”.
Dạ Xoa như một con mèo nhỏ trong bộ áo mỏng, nàng nhè nhẹ bò ra sau người Vô Song, phả hơi nóng vào gáy hắn, giọng nói mang theo 7 phần mị hoặc.
“Vậy tiểu Thiên Vương muốn tỷ tỷ làm gì”.
Vô Song dùng một tay vòng ra sau nhẹ vuốt mái tóc của Dạ Xoa, ánh mắt của hắn hiện lên một tia sáng rất khó nhận ra.
“Thông tin, càng nhiều thông tin tình báo càng tốt, trong 10 năm ta chỉ yêu cầu thủ bộ có thể xâm nhập vào trong võ lâm, tìm kiếm càng nhiều thông tin càng tốt, nhất là thông tin về triều đình”.
“Việc thứ hai chúng ta phải biết vận dụng một chút, đúng là trong khoảng thời gian này phải ở ẩn nhưng cũng không thể không để mắt đến những thế lực được coi là vật cản cho Đại Thanh, liền để ý đến Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội, nếu có cơ hội thì hợp tác với bọn họ cũng không phải là không thể bất quá chúng ta liền không ra sức, chúng ta chỉ xuất tình báo”.
Dạ Xoa ở sau lưng Vô Song nhẹ gật đầu, ánh mắt nàng tiếp tục nhìn chằm chằm vào Vô Song, như đợi hắn tiếp tục ra đạo mệnh lệnh thứ ba vậy.
“Thứ ba, tỷ tỷ ngươi sau khi vết thương lành liền có thể rời khỏi Tiêu Dao Cốc, bất quá không cần rời đi hẳn, ta biết tỷ tỷ là một cái tông sư cao thủ hoặc ít nhất cũng rất gần tông sư cảnh giới, tỷ tỷ liền trở thành người liên lạc giữa ta cùng Thiên Long Giáo thủ bộ đi, dù sao ngươi... là người duy nhất ta tin tưởng”.
“Cuối cùng, ta cần thuộc hạ, không cần nhiều cũng không cần là cái gì tuyệt thế cao thủ, chỉ cầu trung tâm, chỉ cầu được việc, việc này tỷ tỷ liệu có thể đảm đương?”.
Lần này Vô Song trực tiếp vòng tay ra sau lưng, hắn kéo đầu của Dạ Xoa vào trong ngực mình, ánh mắt mang theo một tia lửa nóng.
Dạ Xoa đỏ mặt, bất quá nàng cũng không đẩy Vô Song, đầu nhẹ dựa trên đùi hắn nhẹ nhàng gật đầu.
“Tiểu Thiên Vương của chúng ta cần sao Dạ Xoa có thể không đáp ứng, những việc này liền để tỷ tỷ giải quyết, nhất định sẽ không làm ngươi thất vọng”.
......
Ngày hôm đó Vô Song cũng không trở về căn phòng nhỏ của mình, hắn ở lại trong nhà trúc của Dạ Xoa, hắn liền muốn Dạ Xoa vẽ cho mình một tấm bản đồ thế lực trong thiên hạ.
Công việc này phi thường mất sức, Dạ Xoa trên người lại mang theo thương thế, tấm bản đồ thế lực này liền được tạo nên bởi hai người Dạ Xoa cùng Vô Song.
Suốt một đêm Dạ Xoa cùng Vô Song đều không ngủ, cả đềm ánh đèn mập mờ cố gắng chiếu rọi căn phòng nhỏ, khi một tấm bản đồ hoàn chỉnh dần dần hiện ra, trong ánh mắt của Vô Song lại càng ngày càng sáng, rốt cuộc sau 2 năm, hắn lần đầu tiên được nhìn thấy bộ mặt của thế giới này.
Võ lâm chia làm ba phần phần, đầu tiên không thể không kể đến chính phái cùng tà phái, về phần loại thứ ba liền là thế lực đứng giữa, không chính cũng không tà.
Theo lời Dạ Xoa, thập đại chính phái trong thiên hạ đứng đầu là Thiếu Lâm, thứ hai là Võ Đang sau đó kể đến Cái Bang, Nga Mi, Ngũ Nhạc, Côn Lôn, Đúc Kiếm Sơn Trang, Thiên Long Tự, Không Động cùng Phích Lịch Đường
Thập đại tà phái sau sự sụp đổ của Thiên Long Giáo liền lấy Nhật Nguyệt Thần Giáo làm đầu, thứ hai là Minh Giáo, thứ ba là Tu La Môn rồi đến, Mật Tông, Kim Cương Tông, Bái Nguyệt Giáo, Tinh Túc Phái, Thiết Chưởng Bang, Ngũ Độc Giáo, Thiết Quyền Môn.
Cuối cùng là lực lượng trung lập, rất khó nói ra là chính hay là tà, nổi bật nhất không gì hơn được Tiêu Dao Phái, Đào Hoa Đỏa, Bạch Đà Sơn Trang, Huyết Kiếm Môn, Đại Đao Môn, Bát Quái Tông...
Nhìn vào bản đồ thế lực trong thiên hạ, lại nhìn mỹ nhân khe khẽ ngủ say sau lưng, khóe miệng Vô Song cong lên, cây bút lại nhè nhẹ xoay trên tay, hắn một lần nữa vẽ lên kế hoạch cho mình, một bản kế hoạch 10 năm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook