Cúc Trắng Trong Mưa
-
Quyển 3 - Chương 54: Trầm
Meyami rời khỏi phòng mình khi trời còn tề mờ sáng, cô xuống nhà lấy một cốc nước ấm uống một ngụm. Thật xui xẻo, hôm nay ngày dì mụ đến thăm nhà, cô không thể để các anh trong nhà thấy bẩn, với lại cô cũng khá ngại về chuyện đó. Thử hỏ có đứa con gái nào dám để cho các anh trai mình thấy những thứ đó chứ? Chắc chắng sẽ không dám, đó chưa kể là anh trai ruột, còn tình trạng hoàn toàn không cùng chung dòng máu, hoặc có bất cứ mối quan hệ họ hàng nào. Gần đây, Meyami cảm thấy cảm xúc của mình đối với mọi người đang dần tăng lên, và theo đó sức khỏe lại càng giảm đi. CÔ không thể quên được mình chính là con búp bê bằng sứ kia, thật sự không thể tin được cô đang sống ở thế giới làm người, do cô làm người làm chủ mọi hoạt động của mình. Meyami đã cố gắng rất nhiều trong mỗi kiếp người của mình, lạnh lùng có, tàn nhẫn có, sống cho qua thời gian cũng có, nhưng Meyami nhận thấy ở thế giới này thật sự có những con người làm cô luyến tiếc, thật sự luyến tiếc với họ và những thứ cô gặp từ họ. Yuki, Kyo là những chàng trai tính cách đối lập nhưng đủ thực nhẹ nhàng, và ấm áp khi bên cạnh cô, Meyami hiểu tình yêu, nhưng không thể phân tích nó, cũng không biết mình có cảm nhận được nó hay không. Nhưng cô biết một điều là cô có thể tự học hỏi, và đoán nhận dần dần từ những người họ. Gần đây Kyo, Yuki hay qua nhà Asahina rất nhiều lần, đa số đến hỏi thăm cô về sức khỏe và đem một số thứ về cho cô. CỘng với cách chăm sóc cẩn thận của các anh trong nhà, Meyami được xem như là báo vật của họ, hiện tại có thể biết ai ghen tỵ hơn ai rồi. Chính Ema cũng mở miệng nói ghen tỵ với Meyami thì chắc chắng cũng chẳng ai khác nói chuyện đó. Meyami bắt đầu làm công việc trong công ty Travell sử dụng những mặc hàng, mẫu mã mới để tiếp thêm cho sản phẩm của mình, hiện tại công ty cô đứng gan tầm với công ty Kaname, đứng thứ nhất trong vòng mẫu mã cũng chất lượng, cùng lúc đó công ty của nhà Phantomhive cũng đứng đầu về mãng kẹo ngọt, hai công ty có thể nói là bạn đồng hành cùng với nhau, một mối liên kết chặc chẽ không tách ra được. Meyami nhìn tình hình bây giờ cũng không có ý kiến gì, cô chỉ chậm rãi gật nhẹ đầu rồi rời đi. Ciel hay đến nhà thăm hỏi cô, trước mắt là công việc, nhưng thằng nhóc lại thích cách uống trà của cô là nhiều, cậu nhóc luôn nhắc đến câu.
“Lần sau hãy uống trà nữa nhé!”
Lúc đó Meyami cũng không nói gì, uống trà đàm đạo là phong cách của một quý tộc, Ciel là người đã trải qua hàng chục thế kỉ để đến hiện đại này, thì mọi thứ trên đời này cậu nhóc có thể nắm bắt bằng đôi mắt thông thường, cứ như một con cái già trên thương trường, nhà Phantomhive khi xưa nhóc quản lí, bây giờ cả ngôi chủ tịch nhóc cũng đã thành thạo như một ông hoàng nằm trong lòng bàn tay, trên tin tức báo hiện nay, Ciel là một ông hoàng trẻ tuổi nhất là tin hot của từng đợt, còn chủ tịch công ty Travell luôn giấu mặt không ai biết được ngay cả giới tính lại trở thành một đề tài bình luận xôn xao. Còn có người cảm thán.
“Đầu năm nay nhân tài cũng nhiều thật!”
Và đương nhiên, những chuyện đó Meyami không quan tâm, chuyện hiện tại bây giờ là ngày dì mụ cô phải làm sao đây? Ai cũng biết, tính tình con gái khi đến ngày này thật sự rất khó chịu và dễ nổi nóng, nhưng Meyami lại càng khổ hơn là cơn đau bụng, vừa có vừa đau bụng, đau đến như thắc ruột già của mình. Có thể không biết, nhưng chuyện này, tình cảnh này Meyami sẽ không làm việc được.
“Mimi! Cậu bị sao vậy?”
Fuutan từ trên lâu đi xuống, chả hiểu tại sao cậu ta lại thức dậy sớm hơn hằng ngày, nhưng Meyami không biết, Fuutan luôn thức dậy sớm kể từ khi rất lâu để kịp nhìn một chút bộ dáng cô gái nào đó đang ngủ trong phòng, hôm nay vì không nhìn thấy cô trong phòng, công việc lại phải đi vào buổi sáng sớm, Fuutan muốn nhìn cô thêm chút nữa, trông bộ dáng ngủ của Meyami thật yên bình, khác hẳn với bức tường đá cô luôn ngăn cách với mọi người xung quanh. Ý định muốn đi xem cô chạy đi đâu, nhưng khi xuống phòng khách lại nhìn Meyami ôm bụng, cong người, mặt mày cố kéo lại thật sự tự nhiên.
“À không sao”
Meyami chỉ cười xua tay, Fuutan liền không tin chạy đến gần, gội xoa lên bụng cô. Ánh mắt lo lắng nhìn cô.
“Sao rồi,? Cần mình mua thuốc không?”
“Không cái này chỉ là bệnh thường gặp”
Fuutan nheo mắt nhìn Meyami nói trong ngượng ngạo, mặt có chút đổ lên vì nhịn đau, bàn tay anh đưa lên xoa nhẹ khuôn mặt cô, ánh mắt sâu hoắc nheo lại nghiêm túc nhìn cô.
“Ngồi đợi ở đây, anh Ukyo có giữ chút đường đỏ. Để mình đem cho cậu”
“Hả? Khoan, Fuutan”
Meyami định giữ cậu lại, nhưng Fuutan đã kịp biết ý định của cô nắm lấy bàn tay cô muốn kéo anh lại, cười phì xoa đầu cô
“Không cần phải giấu, sau này cũng vậy. Con gái khi đến ngày thường luôn bị đau như vậy…Ừm…mình xem trong sách đừng hiểu lầm….Với lại…với lại mỗi khi nhìn cậu cố nén đau mình cũng lo lắng, tính cậu lại không chịu mở miệng. Mình không biết làm sao, nhưng người ta nói nước đường đỏ sẽ làm giảm bớt giúp cậu”
Meyami hơi bất ngờ với Fuutan, trước giờ cô được biết cậu bạn kiêm đồng nghiệp này rất có triển vọng trong âm nhạc, tính tình khá tốt, nhưng lại rất nghịch ngợm, hôm nay Fuutan thể hiện tâm lý như thế…Meyami nói thật là bất ngờ hoàn toàn, không phải vì cô không hiểu Fuutan, mà là vì cậu giấu Meyami rất nhiều, cậu là người luôn âm thầm dõi theo cô từ phía sau, im lặng giúp cô. Giống như William, Fuutan dễ dàng chìm vào bóng tối, tính tình bên ngoài và bên trong hoàn toàn là khác nhau. Meyami nghe nói vậy cũng bỏ tay cậu ra, Fuutan nhìn cô mỉm cười rồi vào phòng bếp. Lúc này Ukyo cũng bước xuống lâu, công việc đêm qua khá ít, anh cũng không muốn nghỉ nên dậy sớm, không ngờ lại gặp một đoạn đối thoại giữa Fuutan và Meyami, anh khó bờ một chút, rồi cũng bước xuống đến chỗ Meyami..
“Anh hai”
Meyami vừa lúc nhìn thấy anh cũng chào mỉm cười, cô cười khá ngượng ngạo, với cơn đau bụng ở đường rượt thật sự khiến cô khó chịu. Ukyo cũng nhận ra điều đó, nên đến gần, đưa tay xoa bụng cô, hành động Meyami thoáng giật mình một chút, nhưng Ukyo đã sớm mở miệng nói trước khi lời cô cự tuyệt.
“Để yên một chút, anh nghĩ nó sẽ bớt đau đi. Trong khi chờ Fuutan đem nước đường đỏ ra thì em nên uống một chút nước ấm. Masaomi chắc sắp xong ca đêm của mình, anh ấy cũng sắp về, để xem anh ấy có đem chút gì về cho em không?”
Ukyo xoa bụng cô cho đến khi cảm thấy đủ độ ấm, sau đó đưa cốc nước ấm cho cô, nhấc điện thoại gọi đến Masaomi, lúc này Fuutan cũng đem nước đường đỏ cho cô. Azusa cùng Tsubaki từ trên nhà bước xuống, cười vui nhìn cô, vẫn là những cái ôm nhẹ nhàng của Tsubaki, mấy ngày rồi thật sự hai người vì công việc không có ở nhà, Meyami lại ít khi gặp mặt họ, khi họ về đến nhà thì cô cũng đi ngủ do tác dụng phụ của thuốc, nếu muốn gặp chỉ có thể đến âm thầm nhìn gần giường cô sau đó đi ra. Cái ôm của Tsubaki rất nhẹ nhàng, không phải là cái ôm tán tỉnh, hay chào hỏi như khi mới gặp mà là cái ôm của một bầu trời khẳng định đủ rộng lớn cho người con gái kia dựa lưng vào, an toàn đảm bảo trông chờ được. Tsubaki tính tình tuy có chút quái gỡ, nhưng một khi biết yêu ai đó thì chắc chắng đó là tình si, không muốn dừng lại. Meyami cũng chính là mục đích của anh, cô không cần nói anh cũng đủ biết suy nghĩ của cô.
Một người không cần nói, chỉ cần biết suy nghĩ của nhau, yên bình như vậy là đủ rồi. Sáng hôm đó, Meyami môt lần nữa cảm giác vòng tay của bọn họ trong thời gian ngắn ngủi này.
=== ====== ===
“Meyami, cậu ổn chứ? Có cần nghĩ không?”
Nanami ngồi trước bàn trang điểm có chút lo lắng quay sang nhìn cô, Meyami chỉ mỉm cười xua tay không sao. DÙ gì ở nhà Meyami đã được các anh chăm sóc khá kĩ, tuy Masaomi không cho cô uống thuốc giảm đau, nhưng những thức ăn anh đưa ra tương đối khá ổn với Meyami, bây giờ tuy còn đau âm ỉ một chút nhưng vẫn là đỡ hơn khi sáng. Meyami hôm nay phải gặp cuộc hợp tác với nhóm Heavens, vài ngày trước công việc viết nhạc cho nhóm Quarter Nights đã hoãn lại, tuy mọi người không biết chuyện gì nhưng Meyami nhìn vào lại hiểu đó là lục đục nội bộ. Hoặc ít nhất nó cũng chính là như vậy, từ trước Meyami cảm giác tính tình của bốn đàn anh này không hợp nhau nhưng vẫn không hiểu tại sao có thể hợp tác trong thời gian lâu đến vậy. Nhưng về sau cô nhận ra cầu nói giữa họ, người đó khiến cô không có ý kiến gì, một nhóm trưởng tốt chỉ cần nhiêu đó.Và Reji đã hoàn thành tốt công việc của mình, nhưng anh ta đã ôm hết gánh nặng về mình, đã có một đoạn thời gian nhóm tan rã khi bị áp lực. Vậy Quarter Nights có sẽ bỏ cuộc sao? Đang đứng trên đỉnh cao sao?
Meyami thật sự một biết về điều đó!
Lúc trước vì công việc bận, Meyami không đi cùng với Nanami đến bài hát của hai người Ichinose, và Eiji. Cô có chút nghe về một số quyết tâm của Ichinose, một thanh niên lý tướng, Nanami sau này cô không chắc, nhưng mà Meyami không có trông mong gì về những anh chàng quá lí tướng đó, có thể Ichinose nhận được rất nhiều lời đánh giá tốt, nhưng với Meyami anh ta đang thục lùi so với một số người trong nhóm Starish hiện tại. Điều này làm Meyami suy nghĩ một chút về Shinning, ông ấy vội vàng lập ra một đội sau đó, để mặt nó phát triển khá cao như vậy…Meyami có chút cảm giác mọi mưu kê đều do ông ta tính toán từ trước, hoặc là ông ta đang chạy đua với một ai đó, và chính xác là chủ tịch bên nhóm Heavens.
Meyami đến phòng thu âm sau Nanami một chút, lại nhìn phòng thu âm đang phát ra tiếng lớn cãi cọ. Cô cau mày, Shou tính tình thẳng thắng, bực thì nói thẳng, cơ bản nhóc này khôn sợ gì giấu trong lòng, cuộc cãi cọ bên trong đang dần hội mạnh. Cô xoay người đi vào trong, tiếng giầy cao gót lộc cộc của cô khiến cuộc cãi cọ dừng lại và nhìn sang, lực chú ý bị cô hút sang, cuộc cãi cọ cũng tạm dừng ở đó nhưng Yamato lại chất giọng khinh thường.
“Ai đây?!”
Shou nắm chặc quả đấm dưới tay mình, nhìn cử chỉ Meyami anh đành dừng lại, cô đã ra hiệu với anh dừng lại những gì anh muốn làm. Shou đành im lặng xoay người nhìn bản nhạc, Meyami nhìn thấy anh yên tĩnh như vậy, xoay người sang nhìn Yamato, ánh mắt xanh ngọc dò xét anh một chút lại mỉm cười.
“Một thần tượng, chắc nhóm trưởng của Heavens biết gì đó về cách họ đang làm nhỉ!?”
Meyami nói bóng nói gió một chút, lại nhìn sang Yamato muốn mở miệng lại bị cô chặn lại.
“Anh không đủ năng lực? Hay không thích?”
“Cô nói cái gì?!”
Yamato bắt đầu hầm hực, Shou vội đẩy Meyami ra bên ngoài, cau mày nhìn cô. Meyami ra hiệu anh im lặng, còn co lại đi gây sự với Yamato? Đùa với anh sao? Nếu cô có trút giận giúp anh cùng chọn đúng cách đi chứ! Nếu Yamato không kiểm soát được hành động của mình đánh cô thì sao đây? VỚi cơ thể yếu ớt thế này, cô nhắm đánh lại hắn không? Thật là.
Nhưng sự thật, Shou có chút vui khi Meyami muốn xả giận cho anh. Cơ bản anh rất quan trọng với cô. Shou từ đầu có chút không quan tâm lắm về việc ghép cặp, thật sự nhìn Ichinose ghép cắp như thế không hay tẹo nào, nhưng vì học hỏi thêm kinh nghiệm anh chấp nhận, cộng với việc này. Shou lần này quyết tâm cảm hóa được tên nhóc cứng đầu Yamato này.
Nhưng trước hết, để cho nữ hoàng an toàn đã.
“Mimi! Đừng gây sự với Yamato làm gì. Về thôi! Sẽ có cơ hội khác”
Shou dùng chất giọng rất nhẹ nói với Meyami, cô cũng không nói gì, xoay người rời đi, Nanami cũng đi phía sau. Yamato chỉ đứng đó tức giận, cơ bản anh không hiểu ba người đang giở trò gì với mình, nhưng lời nói Meyami thật sự khiến anh tức giận, tức điên người!!
“Lần sau hãy uống trà nữa nhé!”
Lúc đó Meyami cũng không nói gì, uống trà đàm đạo là phong cách của một quý tộc, Ciel là người đã trải qua hàng chục thế kỉ để đến hiện đại này, thì mọi thứ trên đời này cậu nhóc có thể nắm bắt bằng đôi mắt thông thường, cứ như một con cái già trên thương trường, nhà Phantomhive khi xưa nhóc quản lí, bây giờ cả ngôi chủ tịch nhóc cũng đã thành thạo như một ông hoàng nằm trong lòng bàn tay, trên tin tức báo hiện nay, Ciel là một ông hoàng trẻ tuổi nhất là tin hot của từng đợt, còn chủ tịch công ty Travell luôn giấu mặt không ai biết được ngay cả giới tính lại trở thành một đề tài bình luận xôn xao. Còn có người cảm thán.
“Đầu năm nay nhân tài cũng nhiều thật!”
Và đương nhiên, những chuyện đó Meyami không quan tâm, chuyện hiện tại bây giờ là ngày dì mụ cô phải làm sao đây? Ai cũng biết, tính tình con gái khi đến ngày này thật sự rất khó chịu và dễ nổi nóng, nhưng Meyami lại càng khổ hơn là cơn đau bụng, vừa có vừa đau bụng, đau đến như thắc ruột già của mình. Có thể không biết, nhưng chuyện này, tình cảnh này Meyami sẽ không làm việc được.
“Mimi! Cậu bị sao vậy?”
Fuutan từ trên lâu đi xuống, chả hiểu tại sao cậu ta lại thức dậy sớm hơn hằng ngày, nhưng Meyami không biết, Fuutan luôn thức dậy sớm kể từ khi rất lâu để kịp nhìn một chút bộ dáng cô gái nào đó đang ngủ trong phòng, hôm nay vì không nhìn thấy cô trong phòng, công việc lại phải đi vào buổi sáng sớm, Fuutan muốn nhìn cô thêm chút nữa, trông bộ dáng ngủ của Meyami thật yên bình, khác hẳn với bức tường đá cô luôn ngăn cách với mọi người xung quanh. Ý định muốn đi xem cô chạy đi đâu, nhưng khi xuống phòng khách lại nhìn Meyami ôm bụng, cong người, mặt mày cố kéo lại thật sự tự nhiên.
“À không sao”
Meyami chỉ cười xua tay, Fuutan liền không tin chạy đến gần, gội xoa lên bụng cô. Ánh mắt lo lắng nhìn cô.
“Sao rồi,? Cần mình mua thuốc không?”
“Không cái này chỉ là bệnh thường gặp”
Fuutan nheo mắt nhìn Meyami nói trong ngượng ngạo, mặt có chút đổ lên vì nhịn đau, bàn tay anh đưa lên xoa nhẹ khuôn mặt cô, ánh mắt sâu hoắc nheo lại nghiêm túc nhìn cô.
“Ngồi đợi ở đây, anh Ukyo có giữ chút đường đỏ. Để mình đem cho cậu”
“Hả? Khoan, Fuutan”
Meyami định giữ cậu lại, nhưng Fuutan đã kịp biết ý định của cô nắm lấy bàn tay cô muốn kéo anh lại, cười phì xoa đầu cô
“Không cần phải giấu, sau này cũng vậy. Con gái khi đến ngày thường luôn bị đau như vậy…Ừm…mình xem trong sách đừng hiểu lầm….Với lại…với lại mỗi khi nhìn cậu cố nén đau mình cũng lo lắng, tính cậu lại không chịu mở miệng. Mình không biết làm sao, nhưng người ta nói nước đường đỏ sẽ làm giảm bớt giúp cậu”
Meyami hơi bất ngờ với Fuutan, trước giờ cô được biết cậu bạn kiêm đồng nghiệp này rất có triển vọng trong âm nhạc, tính tình khá tốt, nhưng lại rất nghịch ngợm, hôm nay Fuutan thể hiện tâm lý như thế…Meyami nói thật là bất ngờ hoàn toàn, không phải vì cô không hiểu Fuutan, mà là vì cậu giấu Meyami rất nhiều, cậu là người luôn âm thầm dõi theo cô từ phía sau, im lặng giúp cô. Giống như William, Fuutan dễ dàng chìm vào bóng tối, tính tình bên ngoài và bên trong hoàn toàn là khác nhau. Meyami nghe nói vậy cũng bỏ tay cậu ra, Fuutan nhìn cô mỉm cười rồi vào phòng bếp. Lúc này Ukyo cũng bước xuống lâu, công việc đêm qua khá ít, anh cũng không muốn nghỉ nên dậy sớm, không ngờ lại gặp một đoạn đối thoại giữa Fuutan và Meyami, anh khó bờ một chút, rồi cũng bước xuống đến chỗ Meyami..
“Anh hai”
Meyami vừa lúc nhìn thấy anh cũng chào mỉm cười, cô cười khá ngượng ngạo, với cơn đau bụng ở đường rượt thật sự khiến cô khó chịu. Ukyo cũng nhận ra điều đó, nên đến gần, đưa tay xoa bụng cô, hành động Meyami thoáng giật mình một chút, nhưng Ukyo đã sớm mở miệng nói trước khi lời cô cự tuyệt.
“Để yên một chút, anh nghĩ nó sẽ bớt đau đi. Trong khi chờ Fuutan đem nước đường đỏ ra thì em nên uống một chút nước ấm. Masaomi chắc sắp xong ca đêm của mình, anh ấy cũng sắp về, để xem anh ấy có đem chút gì về cho em không?”
Ukyo xoa bụng cô cho đến khi cảm thấy đủ độ ấm, sau đó đưa cốc nước ấm cho cô, nhấc điện thoại gọi đến Masaomi, lúc này Fuutan cũng đem nước đường đỏ cho cô. Azusa cùng Tsubaki từ trên nhà bước xuống, cười vui nhìn cô, vẫn là những cái ôm nhẹ nhàng của Tsubaki, mấy ngày rồi thật sự hai người vì công việc không có ở nhà, Meyami lại ít khi gặp mặt họ, khi họ về đến nhà thì cô cũng đi ngủ do tác dụng phụ của thuốc, nếu muốn gặp chỉ có thể đến âm thầm nhìn gần giường cô sau đó đi ra. Cái ôm của Tsubaki rất nhẹ nhàng, không phải là cái ôm tán tỉnh, hay chào hỏi như khi mới gặp mà là cái ôm của một bầu trời khẳng định đủ rộng lớn cho người con gái kia dựa lưng vào, an toàn đảm bảo trông chờ được. Tsubaki tính tình tuy có chút quái gỡ, nhưng một khi biết yêu ai đó thì chắc chắng đó là tình si, không muốn dừng lại. Meyami cũng chính là mục đích của anh, cô không cần nói anh cũng đủ biết suy nghĩ của cô.
Một người không cần nói, chỉ cần biết suy nghĩ của nhau, yên bình như vậy là đủ rồi. Sáng hôm đó, Meyami môt lần nữa cảm giác vòng tay của bọn họ trong thời gian ngắn ngủi này.
=== ====== ===
“Meyami, cậu ổn chứ? Có cần nghĩ không?”
Nanami ngồi trước bàn trang điểm có chút lo lắng quay sang nhìn cô, Meyami chỉ mỉm cười xua tay không sao. DÙ gì ở nhà Meyami đã được các anh chăm sóc khá kĩ, tuy Masaomi không cho cô uống thuốc giảm đau, nhưng những thức ăn anh đưa ra tương đối khá ổn với Meyami, bây giờ tuy còn đau âm ỉ một chút nhưng vẫn là đỡ hơn khi sáng. Meyami hôm nay phải gặp cuộc hợp tác với nhóm Heavens, vài ngày trước công việc viết nhạc cho nhóm Quarter Nights đã hoãn lại, tuy mọi người không biết chuyện gì nhưng Meyami nhìn vào lại hiểu đó là lục đục nội bộ. Hoặc ít nhất nó cũng chính là như vậy, từ trước Meyami cảm giác tính tình của bốn đàn anh này không hợp nhau nhưng vẫn không hiểu tại sao có thể hợp tác trong thời gian lâu đến vậy. Nhưng về sau cô nhận ra cầu nói giữa họ, người đó khiến cô không có ý kiến gì, một nhóm trưởng tốt chỉ cần nhiêu đó.Và Reji đã hoàn thành tốt công việc của mình, nhưng anh ta đã ôm hết gánh nặng về mình, đã có một đoạn thời gian nhóm tan rã khi bị áp lực. Vậy Quarter Nights có sẽ bỏ cuộc sao? Đang đứng trên đỉnh cao sao?
Meyami thật sự một biết về điều đó!
Lúc trước vì công việc bận, Meyami không đi cùng với Nanami đến bài hát của hai người Ichinose, và Eiji. Cô có chút nghe về một số quyết tâm của Ichinose, một thanh niên lý tướng, Nanami sau này cô không chắc, nhưng mà Meyami không có trông mong gì về những anh chàng quá lí tướng đó, có thể Ichinose nhận được rất nhiều lời đánh giá tốt, nhưng với Meyami anh ta đang thục lùi so với một số người trong nhóm Starish hiện tại. Điều này làm Meyami suy nghĩ một chút về Shinning, ông ấy vội vàng lập ra một đội sau đó, để mặt nó phát triển khá cao như vậy…Meyami có chút cảm giác mọi mưu kê đều do ông ta tính toán từ trước, hoặc là ông ta đang chạy đua với một ai đó, và chính xác là chủ tịch bên nhóm Heavens.
Meyami đến phòng thu âm sau Nanami một chút, lại nhìn phòng thu âm đang phát ra tiếng lớn cãi cọ. Cô cau mày, Shou tính tình thẳng thắng, bực thì nói thẳng, cơ bản nhóc này khôn sợ gì giấu trong lòng, cuộc cãi cọ bên trong đang dần hội mạnh. Cô xoay người đi vào trong, tiếng giầy cao gót lộc cộc của cô khiến cuộc cãi cọ dừng lại và nhìn sang, lực chú ý bị cô hút sang, cuộc cãi cọ cũng tạm dừng ở đó nhưng Yamato lại chất giọng khinh thường.
“Ai đây?!”
Shou nắm chặc quả đấm dưới tay mình, nhìn cử chỉ Meyami anh đành dừng lại, cô đã ra hiệu với anh dừng lại những gì anh muốn làm. Shou đành im lặng xoay người nhìn bản nhạc, Meyami nhìn thấy anh yên tĩnh như vậy, xoay người sang nhìn Yamato, ánh mắt xanh ngọc dò xét anh một chút lại mỉm cười.
“Một thần tượng, chắc nhóm trưởng của Heavens biết gì đó về cách họ đang làm nhỉ!?”
Meyami nói bóng nói gió một chút, lại nhìn sang Yamato muốn mở miệng lại bị cô chặn lại.
“Anh không đủ năng lực? Hay không thích?”
“Cô nói cái gì?!”
Yamato bắt đầu hầm hực, Shou vội đẩy Meyami ra bên ngoài, cau mày nhìn cô. Meyami ra hiệu anh im lặng, còn co lại đi gây sự với Yamato? Đùa với anh sao? Nếu cô có trút giận giúp anh cùng chọn đúng cách đi chứ! Nếu Yamato không kiểm soát được hành động của mình đánh cô thì sao đây? VỚi cơ thể yếu ớt thế này, cô nhắm đánh lại hắn không? Thật là.
Nhưng sự thật, Shou có chút vui khi Meyami muốn xả giận cho anh. Cơ bản anh rất quan trọng với cô. Shou từ đầu có chút không quan tâm lắm về việc ghép cặp, thật sự nhìn Ichinose ghép cắp như thế không hay tẹo nào, nhưng vì học hỏi thêm kinh nghiệm anh chấp nhận, cộng với việc này. Shou lần này quyết tâm cảm hóa được tên nhóc cứng đầu Yamato này.
Nhưng trước hết, để cho nữ hoàng an toàn đã.
“Mimi! Đừng gây sự với Yamato làm gì. Về thôi! Sẽ có cơ hội khác”
Shou dùng chất giọng rất nhẹ nói với Meyami, cô cũng không nói gì, xoay người rời đi, Nanami cũng đi phía sau. Yamato chỉ đứng đó tức giận, cơ bản anh không hiểu ba người đang giở trò gì với mình, nhưng lời nói Meyami thật sự khiến anh tức giận, tức điên người!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook