Cúc Trắng Trong Mưa
-
Quyển 1 - Chương 42
Hiện tại trước giáng
sinh Meyami đã chuyển về lại nhà Asahina. Ở lại ngôi nhà với chị Chi và dường như mọi người đều hiểu ý không nhắc đến chuyện ở nghĩa trang nữa. Những ngày tiếp theo ở với các anh trai rất yên bình, họ không còn đưa
anh mắt xa lạ với cô. Mà đôi khi có những hành động bất ngờ, Meyami tự
hỏi họ có bị chị EMa chuyển giới hay không?
Ví như ở nhà bếp, Ukyo đột nhiên cười lả lướt khi nhìn rửa bát. Ví như với cặp sinh đôi, họ bắt cô tập lời thoại trong game với họ. Cuối cùng người vuốt tóc ngừoi lại bẹo má.
KHi chịu hết nổi, Meyami chạy luôn ra ngoài với Wataru với kế đi mua bánh pizza. Cô thoát họ. Nhưng ngày sau đó, được sốn yên bình trong gia đình cùng các thành viên mới. Papa Rintarou lâu lâu lại nhắn tin đến cho hai chị em cùng các bức ảnh cho cả nhà. Ngay cả những bức ảnh khiến người ta ganh tỵ nhất đưa cho cả nhà phát điên.
Mùa đông năm nay trôi qua trong sự đầm ấm của gia đình cùng các anh chị gái và em trai. Meyami vui lắm rồi.
Một năm trôi qua, mọi người đến đền thờ cầu chúc cho năm mới được nhiều điều tốt đẹp và an lành. CHị Ema thi đỗ đại học vào trường với Subaru trong khi đó anh Yusuke không bỏ cuộc cũng chạy theo ngôi trường của chị. Điều bất ngờ anh lại được xếp chung lớp với EMa. Với Meyami năm nay cũng là năm cuối của phổ thông, mọi người lao đầu vào học. CÒn cô? Không biết nữa, chắc chắng phải ôn lại tập sách vở “bỏ quên” trong góc tối mấy năm qua. Dù sao nghe nói ngôi trường cô chọn vào lấy điểm rất cao, mà mùa thi lại tổ chức vào tháng 10 năm nay. Lại có đổi mới.
Meyami lao đầu vào học.
Hai tuần sau khi đến trường hội Fan của Kyo tổ chức party chia tay các thành viên trong hội rời trường trong đó có cả Kahono, Naori, Mio. Cũng đã bắ đầu rời trường, nghe họ nói đã lọt vào trường âm nhạc truyền thống gì đó. Lúc đó chính cô cũng chẳng nghe rõ, vì sau lời nói của họ là tiếng kêu gọi ầm ỉ của các thành viên khác trong nhóm khi Kyo mang vẻ mặt đen hơn thang vào phòng.
Nhận ra cô, Kyo hơi đứng người sau đó quay sang cô cười, gật đầu. Meyami cũng chỉ cười theo cúi đầu xem như chào hỏi. Sau giờ, mọi người đều rả người trở về lớp mình, cô cùng Kyo đi lên cầu thang vào lớp. SẮp tới cũng sẽ có bài kiểm tra cho môn ngoại ngữ.
“ Meyami này, lúc trước tộc trưởng có mời cậu đến tham gia cùng bữa tiệc với gia tọc SOhma”
“ Tộc trưởng sao?”
“ Ừm”
Cô nghiên đầu nhìn cậu, khi Kyo nói về tộc trưởng không lộ gì về vẻ chán ghét hay sợ sệch. Cô còn nhớ lúc trước hình như cách biểu đạt của Momiji đối với ngài Akito không phải như một cấp trên mà là một người anh. ĐỐi với câu chuyện của Hatoru cô cũng có nhiều thắc mắc nhưng rồi lại bỏ sau đầu. Bây giờ nghĩ lại, chẳng lẽ những câu truyện nói không đúng sự thật. Nhất là về tính cách của người tên Akito? Meyami hơi thắc mắc về việc này, đầu tiên là luôn cười, sau đó lại là buồn vì nghĩ do mình làm sai, qua lời Momiji tộc trưởng gia tộc xem bình đẳng cấp còn không tự tiện xóa đi kí ức bất kì ai trong truyện. Nhưng những chuyện này có thay đổi khác gì trong truyện? Thật lạ nhưng cô vẫn là người ngoài
“ Này Kyo cậu nghĩ gì về tộc trưởng?”
Tự nhiên quay sang cậu hỏi một câu ngớ ngẩn, hỏi xong mới biết mình ngu ngốc. Muốn tự tay vả vào miệng mình, Kyo nói sao? CHắc chắng không, còn bảo cô là kẻ nhiều truyện.
“ Ngài rất khác với các tộc trưởng đời trước. Ngài rất quý mọi người, tuy trong người luôn có bệnh ít ra ngoài nhưng ngài vẫn giữ chắc nụ cười trên môi. Còn khi mọi người …. Tóm lại ngài khiến mình tôn quý nhất”
“ Ừm, thật đáng ngưỡng mộ”
“ Mà mình không đến ngài có giận không vậy?”
“ Ngài biết lý do khi cậu trở lại nhà, vì thế không nói gì, chỉ cười rồi tiếp đãi Tohru như khách quý chơi trong lễ hội cũng rất vui. Rất lâu rồi mình mới thấy được nụ cười của ngài ấy”
“ …”
CÓ cả Tohru, không phải xóa kí ức đấy chứ? Nhưng Kyo vội nói khi cô chưa hỏi: “ Không phải là xóa kí ức đâu đấy”. Meyami chỉ nghiêng người nhìn cậu. Cô càng mề mịch về người này hơn rất nhiều.
“ Kyo ngươi đây rồi. Ngài Akito đến đấy”
Chưa bước vào cửa, Kyo bị Yuki đẩy vào góc tường tức giận. Meyami cũng chẳng muốn can dự, nhưng cậu đi chung với cô sẽ có phần lien lụy. Nói trắng ra cô ích kĩ rất nhiều: “ Kyo là đi chia tay fan của cậu ấy!”
“ Mà Meyami, ngài cũng muốn gặp cậu nhưng không gặp được đấy. Tohru nói cậu đi với Kyo. Thì ra thế”
Meyami ngẩn người, đối với Akito người bí mật kia, cô luôn có cảm giác anh ta muốn tìm mọi cách gặp được cô vậy. Nghe Yuki nói, anh ta mặc trang phục học sinh vào trường. Ngoái đầu vào lớp, Momiji đang trong đồng phục nữ cùng với một người tóc hai lize đen trắng đứng nói chuyện với Tohru. Cô không nhớ cậu tên gì nhưng hình như bé hơn cô rất nhiều.
“ Meyami, cậu có thể gặp tộc trưởng mình một lần được không? Xem ra ngài rất muốn gặp cậu.”
“ Ừm có lẽ bản chất đặc biệt của mình”
Yuki nhìn cô không nói gì, lại nhìn sang Kyo. Hai người khẽ lắc đầu: “ Nếu là thế thì tốt rồi!”. Giọng nói nhỏ trong họng. Meyami không nghe được khi đã trở vào lớp nhập với đám người Tohru
Ví như ở nhà bếp, Ukyo đột nhiên cười lả lướt khi nhìn rửa bát. Ví như với cặp sinh đôi, họ bắt cô tập lời thoại trong game với họ. Cuối cùng người vuốt tóc ngừoi lại bẹo má.
KHi chịu hết nổi, Meyami chạy luôn ra ngoài với Wataru với kế đi mua bánh pizza. Cô thoát họ. Nhưng ngày sau đó, được sốn yên bình trong gia đình cùng các thành viên mới. Papa Rintarou lâu lâu lại nhắn tin đến cho hai chị em cùng các bức ảnh cho cả nhà. Ngay cả những bức ảnh khiến người ta ganh tỵ nhất đưa cho cả nhà phát điên.
Mùa đông năm nay trôi qua trong sự đầm ấm của gia đình cùng các anh chị gái và em trai. Meyami vui lắm rồi.
Một năm trôi qua, mọi người đến đền thờ cầu chúc cho năm mới được nhiều điều tốt đẹp và an lành. CHị Ema thi đỗ đại học vào trường với Subaru trong khi đó anh Yusuke không bỏ cuộc cũng chạy theo ngôi trường của chị. Điều bất ngờ anh lại được xếp chung lớp với EMa. Với Meyami năm nay cũng là năm cuối của phổ thông, mọi người lao đầu vào học. CÒn cô? Không biết nữa, chắc chắng phải ôn lại tập sách vở “bỏ quên” trong góc tối mấy năm qua. Dù sao nghe nói ngôi trường cô chọn vào lấy điểm rất cao, mà mùa thi lại tổ chức vào tháng 10 năm nay. Lại có đổi mới.
Meyami lao đầu vào học.
Hai tuần sau khi đến trường hội Fan của Kyo tổ chức party chia tay các thành viên trong hội rời trường trong đó có cả Kahono, Naori, Mio. Cũng đã bắ đầu rời trường, nghe họ nói đã lọt vào trường âm nhạc truyền thống gì đó. Lúc đó chính cô cũng chẳng nghe rõ, vì sau lời nói của họ là tiếng kêu gọi ầm ỉ của các thành viên khác trong nhóm khi Kyo mang vẻ mặt đen hơn thang vào phòng.
Nhận ra cô, Kyo hơi đứng người sau đó quay sang cô cười, gật đầu. Meyami cũng chỉ cười theo cúi đầu xem như chào hỏi. Sau giờ, mọi người đều rả người trở về lớp mình, cô cùng Kyo đi lên cầu thang vào lớp. SẮp tới cũng sẽ có bài kiểm tra cho môn ngoại ngữ.
“ Meyami này, lúc trước tộc trưởng có mời cậu đến tham gia cùng bữa tiệc với gia tọc SOhma”
“ Tộc trưởng sao?”
“ Ừm”
Cô nghiên đầu nhìn cậu, khi Kyo nói về tộc trưởng không lộ gì về vẻ chán ghét hay sợ sệch. Cô còn nhớ lúc trước hình như cách biểu đạt của Momiji đối với ngài Akito không phải như một cấp trên mà là một người anh. ĐỐi với câu chuyện của Hatoru cô cũng có nhiều thắc mắc nhưng rồi lại bỏ sau đầu. Bây giờ nghĩ lại, chẳng lẽ những câu truyện nói không đúng sự thật. Nhất là về tính cách của người tên Akito? Meyami hơi thắc mắc về việc này, đầu tiên là luôn cười, sau đó lại là buồn vì nghĩ do mình làm sai, qua lời Momiji tộc trưởng gia tộc xem bình đẳng cấp còn không tự tiện xóa đi kí ức bất kì ai trong truyện. Nhưng những chuyện này có thay đổi khác gì trong truyện? Thật lạ nhưng cô vẫn là người ngoài
“ Này Kyo cậu nghĩ gì về tộc trưởng?”
Tự nhiên quay sang cậu hỏi một câu ngớ ngẩn, hỏi xong mới biết mình ngu ngốc. Muốn tự tay vả vào miệng mình, Kyo nói sao? CHắc chắng không, còn bảo cô là kẻ nhiều truyện.
“ Ngài rất khác với các tộc trưởng đời trước. Ngài rất quý mọi người, tuy trong người luôn có bệnh ít ra ngoài nhưng ngài vẫn giữ chắc nụ cười trên môi. Còn khi mọi người …. Tóm lại ngài khiến mình tôn quý nhất”
“ Ừm, thật đáng ngưỡng mộ”
“ Mà mình không đến ngài có giận không vậy?”
“ Ngài biết lý do khi cậu trở lại nhà, vì thế không nói gì, chỉ cười rồi tiếp đãi Tohru như khách quý chơi trong lễ hội cũng rất vui. Rất lâu rồi mình mới thấy được nụ cười của ngài ấy”
“ …”
CÓ cả Tohru, không phải xóa kí ức đấy chứ? Nhưng Kyo vội nói khi cô chưa hỏi: “ Không phải là xóa kí ức đâu đấy”. Meyami chỉ nghiêng người nhìn cậu. Cô càng mề mịch về người này hơn rất nhiều.
“ Kyo ngươi đây rồi. Ngài Akito đến đấy”
Chưa bước vào cửa, Kyo bị Yuki đẩy vào góc tường tức giận. Meyami cũng chẳng muốn can dự, nhưng cậu đi chung với cô sẽ có phần lien lụy. Nói trắng ra cô ích kĩ rất nhiều: “ Kyo là đi chia tay fan của cậu ấy!”
“ Mà Meyami, ngài cũng muốn gặp cậu nhưng không gặp được đấy. Tohru nói cậu đi với Kyo. Thì ra thế”
Meyami ngẩn người, đối với Akito người bí mật kia, cô luôn có cảm giác anh ta muốn tìm mọi cách gặp được cô vậy. Nghe Yuki nói, anh ta mặc trang phục học sinh vào trường. Ngoái đầu vào lớp, Momiji đang trong đồng phục nữ cùng với một người tóc hai lize đen trắng đứng nói chuyện với Tohru. Cô không nhớ cậu tên gì nhưng hình như bé hơn cô rất nhiều.
“ Meyami, cậu có thể gặp tộc trưởng mình một lần được không? Xem ra ngài rất muốn gặp cậu.”
“ Ừm có lẽ bản chất đặc biệt của mình”
Yuki nhìn cô không nói gì, lại nhìn sang Kyo. Hai người khẽ lắc đầu: “ Nếu là thế thì tốt rồi!”. Giọng nói nhỏ trong họng. Meyami không nghe được khi đã trở vào lớp nhập với đám người Tohru
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook