Cực Phẩm Vú Em
-
Quyển 2 - Chương 36: Không phải đống rác thì nhận khiêu chiến của ta
Saga hưng phấn cùng Cao Lôi Hoa đi về hướng khu học viện kiếm sĩ.
Dựa theo lời Cao Lôi nói, bây giờ việc Saga phải làm chính là đối mặt với Peter.
Theo Cao Lôi Hoa đoán, sau khi Saga gặp Peter có thể xảy ra hai trường hợp. Thứ nhất là Peter đắc chí lại vũ nhục Saga, bởi vì chuyện hôm qua, khả năng trường hợp này xảy ra rất lớn. Thứ hai là Peter sẽ tạm thời trốn tránh Saga, sợ Saga trả thù, tuy nhiên khả năng trường hợp này xảy ra không cao.
Nếu là trường hợp thứ nhất thì rất tốt, nếu là trường hợp thứ hai, Saga đành phải đi tìm Peter rồi, nói chung là buộc Peter phải thượng đài khiêu chiến là xong.
- Hy vọng thằng ôn đó tự vác xác đến khiêu khích ta.
Saga mỉm cười tà ác.
Đi một lát liền thấy phía trước có một luyện võ trường khá lớn. Bên trong trang thiết bị đầy đủ, hơn nữa người rất đông. Saga chỉ khoảng sân luyện võ trường kia nói với Cao Lôi Hoa:
- Vú em, ngay phía trước là nơi sáng nay chúng cháu tu luyện.
- Ừ, được rồi, cháu đến đấy đi. Thằng nhóc Peter giao cho cháu tự giải quyết, nếu cái tên "Pe cái gì den" đó ra mặt thì để ta giải quyết là được.
Cao Lôi Hoa duỗi ngón tay, một tia lôi quang mờ mờ từ đầu ngón tay toát ra! Thực lực bậc bảy giải quyết một tên bậc năm khá dễ dàng! Không sợ cái tên Peter Ansfelden đến, chỉ sợ hắn không đến thôi!
Như đã bàn, Saga lạnh lùng đi về phía luyện võ trường. Chỉ là khác lần trước, nắm tay Saga run nhẹ, đây là run vì hưng phấn. Saga lúc đi đến cố ý gây sự chú ý cho Peter.
- Ô~ đây chẳng phải là Saga đồng học thiên tài kiếm sĩ sao!
Peter vừa thấy Saga đến, tinh thần lập tức phấn khởi cười nói với Saga:
- Thế nào, vết thương trên mặt không ngờ hết rồi! Xem ra người mẹ không biết xấu hổ của ngươi cũng khéo tay đấy!
Peter đi tới trước mặt Saga, dùng vẻ mặt tươi cười châm biếm Saga.
- Tránh ra.
Saga lạnh nhạt nói.
- Ha ha ha ha! Không ngờ ngươi vẫn còn kiêu ngạo như vậy à đồ con hoang!
Peter cười điên cuồng, nhiệm vụ của hắn chính là kích động Saga, làm Saga lại ra tay đánh hắn, thế là hắn thành công rồi.
- Được, giỏi lắm!
Saga giương nắm đấm với Peter.
Trong mắt Peter hiện lên vẻ hưng phấn, Saga là thiên tài, hơn nữa Saga đối nhân xử thế khá bĩnh tĩnh. Chỉ là khi chuyện liên qua đến mẹ Tĩnh Tâm của hắn, Saga luôn dễ dàng nổi giận, Tĩnh Tâm chính là điểm yếu của Saga.
Nhưng mà hôm nay Saga hình như không giống so với trước kia. Mặc dù nổi giận nhưng không có ra tay đánh hắn.
- Ha ha! Chẳng lẽ ngày hôm qua bị dọa vỡ mật? Có giỏi thì đánh ta xem!
Peter thấy Saga không dám động thủ, liền bắt đầu kiêu ngạo.
- Hắc hắc.
Saga cười lạnh lùng, xoát một tiếng rút trường kiếm chỉ vào Peter:
- Ta, Saga Thanh đồng kiếm sĩ bậc ba, khiêu chiến ngươi!
Saga lạnh lùng nói:
- Đáp ứng lời khiêu chiến của ta đi, Peter.
Peter không nghĩ tới Saga lại đột nhiên ra thủ đoạn như vậy. Peter bây giờ bất quá mới là một gã Hắc thiết kiếm sĩ bậc hai, sao có thể là đối thủ của Saga – Thanh đồng kiếm sĩ bậc ba.
- Ta… ta vì sao phải nhận khiêu chiến của ngươi.
Peter đáp lại, giọng hơi đuối.
Saga lạnh lùng hừ một tiếng
- Rác rưởi!
- Ngươi… ngươi nói cái gì!
- Rác rưởi
Saga lạnh nhạt đáp:
- Không dám nhận khiêu chiến của ta, loại rác rưởi như ngươi không có tư cách nói chuyện trước mặt ta! Cút ngay hoặc là nhận khiêu chiến của ta.
Lý trí nói cho Peter, hắn nên cự tuyệt! Nhưng nếu một khi cự tuyệt, bản thân ở học viện sẽ không ngẩng đầu nên được! Thế giới này rất thực tế, chỉ cần cấp bậc hai người không quá chêch lệch, nếu không dám nhận khiêu chiến của người khác thì chính là kẻ nhu nhược, vĩnh viễn bị người khinh thưởng.
Liều mạng! Peter kiên quyết hạ quyết tâm trong lòng! Tối đa bị hắn đánh một chút, sợ cái gì! Cùng lắm thì gọi Peter Ansfelden ra mặt.
Chỉ đáng tiếc là lần này Peter đã sai lầm rồi! Lần này Saga cũng không dự định dễ dàng buông tha cho hắn! Án theo yêu cầu của Cao Lôi Hoa, Saga phải làm cho chính Peter mở miệng.
- Được! Ta chấp nhận!
Peter làm bộ thề chết không lui:
- Thời gian, địa điểm, ngươi chọn đi!
Sau khi thấy Peter đã đáp ứng, khoé miệng Saga nhếch lên gian ác! So với tưởng tượng còn đơn giản hơn.
Tên Peter này quả thật rất biết phối hợp! Thậm chí không cần Saga phải nghĩ nhiều.
- Không cần phải chọn cái gì!
Saga cười âm hiểm:
- Thời gian chính là bây giờ, địa điểm chính là nơi này! Ngay bây giờ, trận chiến của chúng ta bắt đầu luôn đi!
Trường kiếm của Saga rung lên.
- Ngay… ngay bây giờ?
Peter yếu ớt hỏi.
- Đương nhiên. Chờ đợi không bằng luôn và ngay.
Saga giơ kiếm lên:
- Đến đây đi, Peter, để ta nhìn xem ngươi cuối cùng là loại rác rưởi gì.
Peter cắn chặt răng, tay phải hắn âm thầm đẩy đẩy đồng bọn, ý bảo hắn đi gọi Peter Ansfelden đến.
Tên đồng bọn bên cạnh gật gật đầu, lặng lẽ lui về phía sau mấy bước, sau đó len lén chạy ra khỏi luyện võ trường. Chạy tới khu viện kỵ sĩ, nơi Peter Ansfelden ở.
Xa xa, Cao Lôi Hoa nhìn theo tên kia, cười thầm nhưng cũng không ngăn trở. Cao Lôi Hoa chính là muốn để cái tên Peter Ansfelden kia lại đây! Không đến, Cao Lôi Hoa làm sao dạy dỗ hắn được! Hắc hắc.
Saga rút trường kiếm sau đó liền nhảy lên trên sàn tập.
- Đến đây đi, Peter. Cho ta thưởng thức kiếm kỹ của ngươi nào!
Không còn cách nào khác, Peter đành cắn chặt răng, rút bội kiếm của mình đi đến đài khiêu chiến.
Saga đắc ý cười, ba phút, Cao Lôi Hoa đã nói với Saga, nếu muốn biến Peter thành tàn phế chỉ có ba phút thời gian! Bởi nếu không có gì bất ngờ, sau ba phút tên giáo quan kỵ sĩ học viện Peter Ansfelden kia sẽ có thể đến đây.
"Ba phút." Trong mắt Saga lấp lánh một tia hắc quang, lúc này con ngươi Saga so với đêm tối còn đen hơn vài phần.
- Bắt đầu đi!
Saga vung trường kiếm nhằm vào Peter.
Peter nuốt nước bọt, trong lòng thầm nghĩ, lấy thực lực bậc hai của hắn, nếu chỉ cố gắng phòng thủ, hẳn là có thể duy trì đến lúc Peter Ansfelden tới. Chỉ cần Peter Ansfelden đến, bản thân liền an toàn! Chỉ cần cho hắn thời gian ba bốn phút.
Nhưng mà Saga cũng biết thời gian quý giá! Xoẹt một tiếng, trên trường kiếm của Saga lấp loáng hào quang màu xanh, đúng là kiếm khí của bậc ba Thanh đồng kiếm sĩ! Vừa ra tay, Saga đã dùng toàn lực, lộ rõ ý định không để cho Peter cơ hội.
Thân là kiếm sĩ bậc hai Peter cũng không có kiếm khí “trâu” như vậy, kiếm khí của kiếm sĩ bậc hai khó khăn lắm chỉ có thể vận hành trên thân kiếm, cũng không có khả năng hiện ở mặt ngoài của kiếm, càng đừng nói sử dụng kiếm khí.
- Yaah!
Saga quát một tiếng, cất bước vọt đến trước mặt Peter. Trường kiếm chém thẳng xuống Peter!
Peter vội vàng vung kiếm lên, liên tục chống đỡ trường kiếm của Saga.
Nhưng kiếm đang chém tới Saga đột nhiên rùn thấp người, trường kiếm trong tay quỷ dị thu lại. Đồng thời lại nhanh chóng từ dưới chém lên tay phải của Peter!
Phản ửng của Peter không tồi, cho dù kiếm của Saga quỷ dị như vậy, nhưng Peter còn có thể lui về phía sau một bước. Một bước này giúp hắn thoát được một kiếm của Saga. Kiếm của Saga chỉ liếm qua áo ngoài của hắn, để lại trên tay hắn một vết rách.
Mặc dù kiếm của Saga không chạm đến Peter nhưng kiếm sĩ trong thế giới này còn có kiếm khí nữa.
- Sát!
chỉ nghe Saga quát to một tiếng, kiếm khí màu xanh mạnh mẽ phóng ra.
Trong sự kinh ngạc của mọi người, Thanh đồng kiếm khí giống như cắt đậu phụ, dễ dàng chém đứt tay trái của Peter.
Dựa theo lời Cao Lôi nói, bây giờ việc Saga phải làm chính là đối mặt với Peter.
Theo Cao Lôi Hoa đoán, sau khi Saga gặp Peter có thể xảy ra hai trường hợp. Thứ nhất là Peter đắc chí lại vũ nhục Saga, bởi vì chuyện hôm qua, khả năng trường hợp này xảy ra rất lớn. Thứ hai là Peter sẽ tạm thời trốn tránh Saga, sợ Saga trả thù, tuy nhiên khả năng trường hợp này xảy ra không cao.
Nếu là trường hợp thứ nhất thì rất tốt, nếu là trường hợp thứ hai, Saga đành phải đi tìm Peter rồi, nói chung là buộc Peter phải thượng đài khiêu chiến là xong.
- Hy vọng thằng ôn đó tự vác xác đến khiêu khích ta.
Saga mỉm cười tà ác.
Đi một lát liền thấy phía trước có một luyện võ trường khá lớn. Bên trong trang thiết bị đầy đủ, hơn nữa người rất đông. Saga chỉ khoảng sân luyện võ trường kia nói với Cao Lôi Hoa:
- Vú em, ngay phía trước là nơi sáng nay chúng cháu tu luyện.
- Ừ, được rồi, cháu đến đấy đi. Thằng nhóc Peter giao cho cháu tự giải quyết, nếu cái tên "Pe cái gì den" đó ra mặt thì để ta giải quyết là được.
Cao Lôi Hoa duỗi ngón tay, một tia lôi quang mờ mờ từ đầu ngón tay toát ra! Thực lực bậc bảy giải quyết một tên bậc năm khá dễ dàng! Không sợ cái tên Peter Ansfelden đến, chỉ sợ hắn không đến thôi!
Như đã bàn, Saga lạnh lùng đi về phía luyện võ trường. Chỉ là khác lần trước, nắm tay Saga run nhẹ, đây là run vì hưng phấn. Saga lúc đi đến cố ý gây sự chú ý cho Peter.
- Ô~ đây chẳng phải là Saga đồng học thiên tài kiếm sĩ sao!
Peter vừa thấy Saga đến, tinh thần lập tức phấn khởi cười nói với Saga:
- Thế nào, vết thương trên mặt không ngờ hết rồi! Xem ra người mẹ không biết xấu hổ của ngươi cũng khéo tay đấy!
Peter đi tới trước mặt Saga, dùng vẻ mặt tươi cười châm biếm Saga.
- Tránh ra.
Saga lạnh nhạt nói.
- Ha ha ha ha! Không ngờ ngươi vẫn còn kiêu ngạo như vậy à đồ con hoang!
Peter cười điên cuồng, nhiệm vụ của hắn chính là kích động Saga, làm Saga lại ra tay đánh hắn, thế là hắn thành công rồi.
- Được, giỏi lắm!
Saga giương nắm đấm với Peter.
Trong mắt Peter hiện lên vẻ hưng phấn, Saga là thiên tài, hơn nữa Saga đối nhân xử thế khá bĩnh tĩnh. Chỉ là khi chuyện liên qua đến mẹ Tĩnh Tâm của hắn, Saga luôn dễ dàng nổi giận, Tĩnh Tâm chính là điểm yếu của Saga.
Nhưng mà hôm nay Saga hình như không giống so với trước kia. Mặc dù nổi giận nhưng không có ra tay đánh hắn.
- Ha ha! Chẳng lẽ ngày hôm qua bị dọa vỡ mật? Có giỏi thì đánh ta xem!
Peter thấy Saga không dám động thủ, liền bắt đầu kiêu ngạo.
- Hắc hắc.
Saga cười lạnh lùng, xoát một tiếng rút trường kiếm chỉ vào Peter:
- Ta, Saga Thanh đồng kiếm sĩ bậc ba, khiêu chiến ngươi!
Saga lạnh lùng nói:
- Đáp ứng lời khiêu chiến của ta đi, Peter.
Peter không nghĩ tới Saga lại đột nhiên ra thủ đoạn như vậy. Peter bây giờ bất quá mới là một gã Hắc thiết kiếm sĩ bậc hai, sao có thể là đối thủ của Saga – Thanh đồng kiếm sĩ bậc ba.
- Ta… ta vì sao phải nhận khiêu chiến của ngươi.
Peter đáp lại, giọng hơi đuối.
Saga lạnh lùng hừ một tiếng
- Rác rưởi!
- Ngươi… ngươi nói cái gì!
- Rác rưởi
Saga lạnh nhạt đáp:
- Không dám nhận khiêu chiến của ta, loại rác rưởi như ngươi không có tư cách nói chuyện trước mặt ta! Cút ngay hoặc là nhận khiêu chiến của ta.
Lý trí nói cho Peter, hắn nên cự tuyệt! Nhưng nếu một khi cự tuyệt, bản thân ở học viện sẽ không ngẩng đầu nên được! Thế giới này rất thực tế, chỉ cần cấp bậc hai người không quá chêch lệch, nếu không dám nhận khiêu chiến của người khác thì chính là kẻ nhu nhược, vĩnh viễn bị người khinh thưởng.
Liều mạng! Peter kiên quyết hạ quyết tâm trong lòng! Tối đa bị hắn đánh một chút, sợ cái gì! Cùng lắm thì gọi Peter Ansfelden ra mặt.
Chỉ đáng tiếc là lần này Peter đã sai lầm rồi! Lần này Saga cũng không dự định dễ dàng buông tha cho hắn! Án theo yêu cầu của Cao Lôi Hoa, Saga phải làm cho chính Peter mở miệng.
- Được! Ta chấp nhận!
Peter làm bộ thề chết không lui:
- Thời gian, địa điểm, ngươi chọn đi!
Sau khi thấy Peter đã đáp ứng, khoé miệng Saga nhếch lên gian ác! So với tưởng tượng còn đơn giản hơn.
Tên Peter này quả thật rất biết phối hợp! Thậm chí không cần Saga phải nghĩ nhiều.
- Không cần phải chọn cái gì!
Saga cười âm hiểm:
- Thời gian chính là bây giờ, địa điểm chính là nơi này! Ngay bây giờ, trận chiến của chúng ta bắt đầu luôn đi!
Trường kiếm của Saga rung lên.
- Ngay… ngay bây giờ?
Peter yếu ớt hỏi.
- Đương nhiên. Chờ đợi không bằng luôn và ngay.
Saga giơ kiếm lên:
- Đến đây đi, Peter, để ta nhìn xem ngươi cuối cùng là loại rác rưởi gì.
Peter cắn chặt răng, tay phải hắn âm thầm đẩy đẩy đồng bọn, ý bảo hắn đi gọi Peter Ansfelden đến.
Tên đồng bọn bên cạnh gật gật đầu, lặng lẽ lui về phía sau mấy bước, sau đó len lén chạy ra khỏi luyện võ trường. Chạy tới khu viện kỵ sĩ, nơi Peter Ansfelden ở.
Xa xa, Cao Lôi Hoa nhìn theo tên kia, cười thầm nhưng cũng không ngăn trở. Cao Lôi Hoa chính là muốn để cái tên Peter Ansfelden kia lại đây! Không đến, Cao Lôi Hoa làm sao dạy dỗ hắn được! Hắc hắc.
Saga rút trường kiếm sau đó liền nhảy lên trên sàn tập.
- Đến đây đi, Peter. Cho ta thưởng thức kiếm kỹ của ngươi nào!
Không còn cách nào khác, Peter đành cắn chặt răng, rút bội kiếm của mình đi đến đài khiêu chiến.
Saga đắc ý cười, ba phút, Cao Lôi Hoa đã nói với Saga, nếu muốn biến Peter thành tàn phế chỉ có ba phút thời gian! Bởi nếu không có gì bất ngờ, sau ba phút tên giáo quan kỵ sĩ học viện Peter Ansfelden kia sẽ có thể đến đây.
"Ba phút." Trong mắt Saga lấp lánh một tia hắc quang, lúc này con ngươi Saga so với đêm tối còn đen hơn vài phần.
- Bắt đầu đi!
Saga vung trường kiếm nhằm vào Peter.
Peter nuốt nước bọt, trong lòng thầm nghĩ, lấy thực lực bậc hai của hắn, nếu chỉ cố gắng phòng thủ, hẳn là có thể duy trì đến lúc Peter Ansfelden tới. Chỉ cần Peter Ansfelden đến, bản thân liền an toàn! Chỉ cần cho hắn thời gian ba bốn phút.
Nhưng mà Saga cũng biết thời gian quý giá! Xoẹt một tiếng, trên trường kiếm của Saga lấp loáng hào quang màu xanh, đúng là kiếm khí của bậc ba Thanh đồng kiếm sĩ! Vừa ra tay, Saga đã dùng toàn lực, lộ rõ ý định không để cho Peter cơ hội.
Thân là kiếm sĩ bậc hai Peter cũng không có kiếm khí “trâu” như vậy, kiếm khí của kiếm sĩ bậc hai khó khăn lắm chỉ có thể vận hành trên thân kiếm, cũng không có khả năng hiện ở mặt ngoài của kiếm, càng đừng nói sử dụng kiếm khí.
- Yaah!
Saga quát một tiếng, cất bước vọt đến trước mặt Peter. Trường kiếm chém thẳng xuống Peter!
Peter vội vàng vung kiếm lên, liên tục chống đỡ trường kiếm của Saga.
Nhưng kiếm đang chém tới Saga đột nhiên rùn thấp người, trường kiếm trong tay quỷ dị thu lại. Đồng thời lại nhanh chóng từ dưới chém lên tay phải của Peter!
Phản ửng của Peter không tồi, cho dù kiếm của Saga quỷ dị như vậy, nhưng Peter còn có thể lui về phía sau một bước. Một bước này giúp hắn thoát được một kiếm của Saga. Kiếm của Saga chỉ liếm qua áo ngoài của hắn, để lại trên tay hắn một vết rách.
Mặc dù kiếm của Saga không chạm đến Peter nhưng kiếm sĩ trong thế giới này còn có kiếm khí nữa.
- Sát!
chỉ nghe Saga quát to một tiếng, kiếm khí màu xanh mạnh mẽ phóng ra.
Trong sự kinh ngạc của mọi người, Thanh đồng kiếm khí giống như cắt đậu phụ, dễ dàng chém đứt tay trái của Peter.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook