Cực Phẩm Vú Em
Quyển 1 - Chương 28: Có cảm giác căng phình không

Sau khi gắp thức ăn cho bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa đem bát canh gà đại bổ đến trước mặt Tĩnh Tâm. Sợ nàng ăn không đủ cho nên Cao Lôi Hoa nấu hẳn một bát siêu lớn.

Nhìn bát canh còn to hơn mặt mình, Tĩnh Tâm có cảm giác không ăn hết. Tuy rằng mùi vị canh gà rất thơm khiến nàng thèm ăn nhưng thực sự thì bát canh quá lớn so với khả năng của nàng.

- Tĩnh Tâm, đây là canh gà đại bổ! uống nó vào, khẳng định có thể làm cho nàng có nhiều sữa hơn!

Cao Lôi Hoa đĩnh đạc nói, không cảm thấy trong lời nói của mình có chỗ nào bất ổn cả.

Tĩnh Tâm nghe vậy liền nhìn vào ngực của mình rồi lại nhìn vào bát canh gà trước mắt.

Chẳng lẽ món canh Lực Lượng Chi Điểu này lại có thế làm cho bầu vú của mình tiết ra sữa? Tĩnh Tâm không khỏi nghi hoặc nhìn vào mắt Cao Lôi Hoa.

Nhưng ánh mắt hắn lại tỏ vẻ cực kì chắc chắn khiến nàng cảm thấy an tâm, nhẹ nhàng gật đầu rồi lấy chiếc thìa khuấy nhẹ bát canh.

Trước ánh mắt mong chờ của Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm khẽ uống ngụm canh đầu tiên.

Hắn lúc này thật sự rất vui vẻ, món canh gà là kiệt tác hoàn mỹ của hắn trong suốt buổi chiều nay. Trước hết là chọn những phần bổ dưỡng nhất của con gà sau đó đem hết tài năng nấu nướng của mình ra để làm món canh tuyệt hảo này đến mức không thể chê trách được.

Sau khi uống một ngụm canh, Tĩnh Tâm mỉm cười hài lòng. Hương vị vô cùng thơm ngon, thậm chí có thể nói đây là món ăn ngon nhất mà nàng thưởng thức từ trước đến nay!

Hai mắt Cao Lôi Hoa sáng lên nhìn Tĩnh Tâm hỏi:

- Thế nào, sao rồi? Có cảm giác gì đặc biệt không!

Tĩnh Tâm nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, đôi mắt ngọc bích tràn đầy nghi hoặc. Cảm giác gì? Chẳng lẽ hỏi canh có ngon không?

- Là ngực ấy, có cảm giác căng căng, tưng tức nào không?

Cao Lôi Hoa chỉ vào bộ ngực xinh đẹp của Tĩnh Tâm nói.

Nàng liền nhìn lại ngực mình, tập trung cảm nhận, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.

- Ai, là ta quá nóng lòng, mới uống được một ngụm mà.

Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu:

- Không cần gấp, cứ từ từ uống, uống xong nghỉ ngơi một lát, rồi thử lại xem có cảm giác gì không.

Tĩnh Tâm yên lặng gật đầu, hé miệng húp từng ngụm canh nhỏ một.

Ba đứa nhỏ có thể nói là lần đầu tiên ăn món ngon như vậy, mỗi đứa đều ăn gấp đôi.

Thịt Lực Lượng Chi Điểu vốn là thực phẩm có tiếng ở thế giới này, nếu không phải chúng rất khó săn bắt thì có lẽ đã sớm bị mang lên bàn ăn hết cả rồi. Hơn nữa lại có thủ pháp chế biến siêu thời đại của Cao Lôi Hoa càng khiến mỹ vị Lực lượng chi điểu được tăng thêm một bậc.

Chính vì vậy, một bàn yến tiệc vô cùng phong phú đã nhanh chóng được ba đứa trẻ giải quyết. Cũng phải nói rằng bọn chúng đều ở tuổi mười ba, mười bốn là giai đoạn phát triển cho nên sức ăn của chúng nhiều hơn cũng là điều tự nhiên. Đối với một đầu bếp mà nói, niềm hạnh phúc lớn nhất là được các thực khách yêu thích các món ăn của mình. Chính vì vậy, thấy bọn trẻ như vậy Cao Lôi Hoa rất vừa lòng dù hắn vốn dĩ cũng không phải là đầu bếp gì cả.

Nhìn bộ dáng bọn nhỏ, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, buông đồ ăn trong tay xuống, sau đó nhìn Tĩnh Tâm.

Có thể nói, tư thế nàng bây giờ vẫn vô cùng tao nhã, giống hệt dáng điệu tầng lớp quý tộc phương Tây khi dùng cơm: chuẩn mực, tao nhã. Điều này khiến hắn cảm thấy ngắm nàng ăn cũng là một sự hưởng thụ.

Mất một lúc lâu Tĩnh Tâm mới giải quyết được một phần món canh gà đại bổ. Với sức ăn của nàng mà nói thì bình thường chỉ một phần của bát canh này không thể ăn hết được. Không biết Cao Lôi Hoa đã làm như thế nào mà khi mới nếm đã thấy hấp dẫn, dù món ngon nàng vẫn dùng thường xuyên. Nhưng đây có thể nói là một trong những món ngon nhất mà nàng đã thưởng thức.

Nhưng có điểm đặc biệt ở món canh gà này là Tĩnh Tâm càng ăn càng thấy ngon hơn. Điều này làm cho Tĩnh Tâm nhớ lại khi mới gặp Cao Lôi Hoa, hắn mời nàng ăn món thịt nướng. Cảm giác khi đó cũng như thế này càng ăn càng thơm, càng ăn càng ngon, gần như làm Tĩnh Tâm không nỡ buông thìa xuống.

Cao Lôi Hoa đang cảm thấy rất vui vẻ bởi đồ ăn do hắn nấu được Tĩnh Tâm và bọn nhỏ ăn nhiệt tình như vậy.

Sau bữa tối, tất cả mọi người đều im lặng ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Bởi vì ăn rất no nên tạm thời là không vận động được.

Ngồi một lúc, Tĩnh Tâm đột nhiên nhíu mày.

Lúc này, Tĩnh Tâm không ngờ lại cảm thấy một cảm giác tê dại từ bộ ngực truyền đến. Ta sẽ không thực sự có sữa đấy chứ! Tĩnh Tâm nghĩ trong đầu, nàng cảm thấy có chút khó tin, bởi theo lý thuyết thì một cô gái như mình sao lại có thể có sữa được.

- Làm sao vậy? Có phải có cảm giác rồi ko?

Cao Lôi Hoa thấy Tĩnh Tâm nhíu mày liền khẩn trương hỏi.

Tĩnh Tâm nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó làm một động tác khiến Cao Lôi Hoa phun máu mũi.

Tĩnh Tâm càu mày, bàn tay mảnh khảnh đưa lên ngực, nắm lấy vú phải của mình, sau đó nhẹ nhàng bóp bóp vài cái. Loại cảm giác tê dại này Tĩnh Tâm chưa từng trải qua, điều này làm cho nàng cảm thấy cực kì tò mò.

- Ực.

Hai mắt Cao Lôi Hoa mở to nhìn Tĩnh Tâm.

Đột nhiên. Tĩnh Tâm cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Cao Lôi Hoa, đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp nhìn thẳng vào hai mắt Cao Lôi Hoa.

- Ha ha! Ta chỉ biết cảm giác như thế chắc chắn là có thể tiết sữa!

Cao Lôi Hoa không biết xấu hổ, tự nhiên nói tiếp:

- Mau mau, nhanh đi cho tiểu hài tử thử xem có thành công không!

Tĩnh Tâm gật đầu, chậm rãi đi lên trên lầu. Vừa đi Tĩnh Tâm vừa nghĩ mà buồn bực, vì sao chỉ một bát canh mà khiến cho nàng có loại cảm giác này? Chẳng lẽ thật sự sẽ tiết ra sữa sao?

Nhẹ nhàng ôm Kim Toa Nhi lên, Tĩnh Tâm cố gắng nhớ lại cảnh tượng phụ nữ cho con bú ngày xưa. Sau đó nàng nhẹ nhàng cởi vạt áo, đưa miệng Kim Toa Khi lên đầu v* của minh.

- Không?

Kim Toa Nhi mở mắt, nửa ngủ nửa tỉnh. Nhưng vừa nhìn thấy một cái núm vú xinh đẹp, liền không do dự ngậm lấy, dùng sức hút thật mạnh.

Hút thật lâu, Kim Toa Nhi nhíu nhíu đôi mày nhỏ, bởi vì nó không thấy có cảm giác ngọt lành trong miệng.

Tĩnh Tâm cũng nhíu nhíu mày, sau đó lấy bình sữa ở bên cạnh đưa vào miệng Kim Toa. Cuối cùng khép áo lại rồi ôm nó đi xuống lầu.

Xuống dưới lầu, Tĩnh Tâm liền đi tới chỗ Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa thấy Kim Toa Nhi đang ở trong lòng Tĩnh Tâm, sau đó lại thấy bình sữa trong miệng nó.

- Thế nào? Vẫn không thành công sao?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.

Tĩnh Tâm gật đầu, nàng thật có chút cảm giác thất vọng. Vừa rồi, khi cho Kim Toa Khi ngậm đầu v* của nàng, nàng thật sự có cảm giác hạnh phúc.

- Không có việc gì, hôm nay mới là ngày đầu tiên mà vú đã có cảm giác như vậy thì đã là thành công bước đầu rồi!

Cao Lôi Hoa an ủi nói:

- Yên tâm, chỉ cần có Cao Lôi Hoa ta ở đậy, nhất định có thể làm cho nàng cảm nhận được hạnh phúc làm mẹ! Canh gà vẫn có tác dụng, về sau mỗi ngày ta đều nấu cho nàng bồi bổ. Ngoài ra ta sẽ tìm thêm một số dược liệu nữa, ta còn nhớ rất nhiều thứ có thể tăng khả năng sinh sữa!

Cao Lôi Hoa tin tưởng nói với Tĩnh Tâm.

Chẳng qua, mãi cho tới sau này mỗi khi Cao Lôi Hoa nhớ tới việc này liền không biết nên khóc hay nên cười. Bởi vì hắn vất vả làm canh gà, thuốc bổ, lại đều là phạm vào sai lầm. Bởi vì Tĩnh Tâm không phải không thể sinh ra sữa mà là chưa tới thời kì!

Tĩnh Tâm nghe Cao Lôi Hoa nói xong, liền gật gật đầu, rồi nhẹ nhàng cười với hắn. Nụ cười này hoàn toàn khác so với trước kia hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.

Nhìn Tĩnh Tâm xinh đẹp tươi cười, Cao Lôi Hoa không khỏi sửng sốt, lập tức hắn quyết tâm tìm sẽ tìm được dược liệu, không vì cái gì khác mà chính vì Tĩnh Tâm cười trông giống như là một thiên sứ vậy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương