Cực Phẩm Nữ Tiên
-
Chương 55: Cuộc tranh chấp của thiếu niên
Lúc này ở bên phía Hứa gia, Hứa Thiên Lang và Hứa Lân tuy rằng đều đứng ở đằng trước, nhưng cũng phân thành hai phe rõ ràng, từng người đều tự chia nhau đứng sau ủng hộ Hứa Thiên Lang và Hứa Lân. Đệ tử Hứa gia không ngừng chạy tới nơi này cũng chia ra đứng ở phía sau hai người.
Hứa Tử Yên quan sát phương hướng Hứa Lân một cái, phát hiện ở bên cạnh Hứa Lân còn có một thiếu niên đang đứng, bộ dạng lớn hơn Hứa Lân một chút, Hứa Tử Yên biết đây là con trai trưởng của tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên, Hứa Kỳ.
Trong đám người đối diện lại phân thành ba phe, mỗi phe đều có một thiếu niên cao ráo đứng trước, nhìn ký hiệu trên người bọn họ, Hứa Tử Yên lập tức nhận ra bọn họ phân biệt thuộc về phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia. Lúc này, thiếu niên phủ thành chủ đứng ở chính giữa cất giọng châm chọc: “Ha ha, Hứa Thiên Lang, ngươi chính là một thế hệ thiếu niên thiên tài của Hứa gia? Ừm, tu vi cũng chẳng có gì nổi bật cho lắm? Vẫn còn đang ở Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, chẳng hay Thiên Lang huynh khi nào thì chuẩn bị đột phá thế?”
“Lý Nộ, chỉ bằng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai của ta, cũng đã đủ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất!” Hứa Thiên Lang ngạo nghễ nói.
“Phải không?” Lý Nộ khinh thường bĩu môi, trong ánh mắt lóe lên một tia tàn khốc.
Giờ phút này, Hứa Tử Yên đã chen vào đám người, ở giữa đám người phát hiện bọn Hứa Thanh Tuyết cũng ở chỗ này, liền chen đến bên cạnh các nàng, nhẹ giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Mấy người quay đầu vừa thấy là Hứa Tử Yên, lập tức giống gặp được chỗ dựa, Hứa Thanh Tuyết chỉ nghiêm mặt không nói chuyện, Hứa Lệ đè thấp giọng nói: “Là Hứa Thiên Lang, huynh ấy cùng vài đệ tử trong gia tộc muốn ăn cơm ở căn phòng xa hoa nhất Phong Lâm các, nhưng công tử thành chủ đã đặt căn phòng kia trước rồi. Chuyện này vốn cũng chẳng có gì, nhưng vào lúc Thiên Lang sư huynh tính rời đi, Lý Nộ kia lại đúng lúc tiến vào, há mồm châm chọc Thiên Lang sư huynh vài câu, vì thế bọn họ liền ầm ĩ cả lên, cuối cùng người nghe tin tới càng ngày càng đông, mới thành tình cảnh hiện giờ!”
“Sao muội biết rõ thế?” Hứa Tử Yên hoài nghi hỏi, trong lòng cảm thấy dựa vào thân phận ngoại đường đệ tử của Hứa Lệ, cũng chẳng có mấy khả năng cùng Hứa Thiên Lang ăn cơm mới phải?
“Nghe mấy nội đường đệ tử kia nói!”
Hứa Tử Yên đưa mắt nhìn phía đối diện, quét qua quét lại vài lần trên người ba tên đứng trước. Phát hiện ba tên này đều chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhưng trong lòng Hứa Tử Yên lại hơi cảm thấy không ổn. Lẽ ra dựa vào tu vi ba tên đối diện, làm sao dám khiêu khích Hứa Thiên Lang Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, huống chi bây giờ lại còn có Hứa Kỳ Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, và thêm Hứa Lân vừa mới đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ ba đứng ở đó.
Hơn nữa điều khiến Hứa Tử Yên khó hiểu là, trong ánh mắt ba thiếu niên đối diện để lộ ra vẻ khinh thường nhàn nhạt và hơi thở tuyên chiến dày đặc. Điều này sao có thể?
Hứa Tử Yên lặng lẽ phóng tinh thần lực của mình ra, chậm rãi bao phủ ba người đối diện. Lại khẽ nhíu mày, tin tức thu về vẫn cứ là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất. Nhưng làm cho lòng Hứa Tử Yên khiếp sợ là, nàng vậy mà cảm giác được khí tức Liễm Tức phù như có như không trên người ba tên kia. Nếu không phải Hứa Tử Yên nghiên cứu phù đầy đủ, nàng căn bản không có khả năng nắm bắt được một tia hơi thở đó.
Hứa Tử Yên âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ đối phương đều đã ẩn giấu khí tức, tu vi chân thật không phải Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất? Vậy bọn họ che giấu tu vi nhằm mục đích gì? Ngẫm lại nhị bá từng nhắc với mình việc phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia liên thủ, tâm lý Hứa Tử Yên dần dần sinh ra một tia bất an. Trong lòng lập tức hạ một quyết định: “Không thể để cho bọn họ đánh nhau, thật vất vả bởi vì nguyên nhân thú triều, mới tranh thủ cho gia tộc được cơ hội trì hoãn. Nếu bởi vì lần ẩu đả này, khiến Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang tổn hại chết ở đây, lại đẩy sớm cuộc chiến gia tộc, đó sẽ là đả kích trước mắt Hứa gia không thể chịu nổi.”
“Hứa Thiên Lang, nếu không chúng ta thử luyện xem?” Lúc này giọng nói trào phúng của Lý Nộ kia truyền đến.
“Muốn luyện? Ngươi đã làm tốt công tác chuẩn bị để chết rồi à?” Hứa Thiên Lang lạnh lùng đáp trả.
“Ha ha ha…” Lý Nộ vừa nghịch roi ngựa trong tay vừa cười lớn nói: “Chuyện này không phiền ngươi quan tâm, nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ không đánh chết ngươi, có điều đợi lát nữa ngươi tàn phế rồi, tuyệt đối đừng khóc lóc đấy!”
Hứa Tử Yên biết mình không thể chờ thêm, tiếp tục đợi nữa, hai bên sẽ khai chiến mất, nên vội vàng quát to một tiếng: “Đợi đã!”
Nói xong, liền ra sức chen về phía trước. Hứa Thiên Lang và Lý Nộ vừa định rút kiếm thì nghe tiếng, lập tức sửng sốt dừng động tác trong tay lại, ánh mắt ngó sang hướng Hứa Tử Yên. Những đệ tử khác của Hứa gia cũng nhìn lại theo tiếng, vừa thấy là Hứa Tử Yên, một đám lập tức tránh ra hai bên, chừa một con đường nhỏ ở chính giữa cho Hứa Tử Yên.
Tuy rằng hiện tại Hứa Tử Yên chỉ hiển lộ tu vi ở Hậu Thiên tầng thứ mười, nhưng lúc trước nàng được tộc trưởng ở trên đài cao tại quảng trường trung ương, cảm xúc dạt dào thuận nước nâng thành thần tượng của một thế hệ thanh thiếu niên, cho nên lúc Hứa Tử Yên đi qua, đa số đệ tử Hứa gia đều kính nể nhìn Hứa Tử Yên rút lui sang một bên, ngay cả một số đệ tử ở bên phe Hứa Thiên Lang, tuy trong lòng vô cùng khinh thường tu vi của Hứa Tử Yên, nhưng cũng bội phục sự dũng cảm của nàng ở Thông U cốc, cho nên đều lùi sang một bên.
Hứa Tử Yên nhanh chóng xuyên qua con đường nhỏ trong đám người, Hứa Lân vừa thấy thân ảnh Hứa Tử Yên, ánh mắt lập tức sáng ngời, tiếp đó lại trở nên ảm đạm. Trong ánh mắt Hứa Kỳ bên cạnh lại lộ ra một loại tán thưởng, giống như đang tán thưởng tiểu muội của mình.
Ánh mắt Hứa Thiên Lang có chút phức tạp và một chút tán thưởng, nhưng không vui lại càng nhiều thêm. Ở trong lòng hắn rất khó tưởng tượng, một người chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười, cũng dám kêu hai người tu vi Luyện Khí kỳ đang giằng co, hơn nữa còn lập tức muốn động thủ ngừng lại. Hắn cảm thấy hành vi này là xem thường Hứa Thiên Lang hắn, khi nào thì Hứa gia đến phiên người có tu vi Hậu Thiên làm chủ?
Tuy rằng Hứa Tử Yên nàng ở Thông U cốc đã vì gia tộc đóng góp cống hiến kiệt xuất, cũng được tộc trưởng tán dương trước mặt mọi người, nhưng Hậu Thiên chính là Hậu Thiên, nhân vật cỡ con kiến hôi mà muốn bay lên trời hay sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt Hứa Thiên Lang càng thêm khinh thường. Tiểu nhân vật chính là tiểu nhân vật, cho ba phần màu sắc liền muốn mở phường nhuộm. Cảm thấy bản thân chính là một nhân vật! Nhưng trước mặt mọi người, Hứa Thiên Lang cũng không tiện khiển trách Hứa Tử Yên, dù sao Hứa Tử Yên vừa mới được tộc trưởng nâng lên làm thần tượng. Vì thế, Hứa Thiên Lang chỉ nghiêm mặt quay đầu sang một bên.
Lý Nộ ở đối diện nghe tiếng la của Hứa Tử Yên, cũng nhìn theo tiếng. Vừa thấy một đám đệ tử Hứa gia lặng lẽ tránh sang hai bên, trong lòng không khỏi chấn động, cho rằng là vị đại nhân vật nào của Hứa gia đến. Nhưng tới lúc hắn trông thấy một cô nhóc mười lăm mười sáu tuổi bước ra từ trong đám người, hơn nữa tu vi chỉ mới là Hậu Thiên tầng thứ mười, liền không khỏi phì cười một tiếng.
Hứa Tử Yên quan sát phương hướng Hứa Lân một cái, phát hiện ở bên cạnh Hứa Lân còn có một thiếu niên đang đứng, bộ dạng lớn hơn Hứa Lân một chút, Hứa Tử Yên biết đây là con trai trưởng của tộc trưởng Hứa Hạo Nhiên, Hứa Kỳ.
Trong đám người đối diện lại phân thành ba phe, mỗi phe đều có một thiếu niên cao ráo đứng trước, nhìn ký hiệu trên người bọn họ, Hứa Tử Yên lập tức nhận ra bọn họ phân biệt thuộc về phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia. Lúc này, thiếu niên phủ thành chủ đứng ở chính giữa cất giọng châm chọc: “Ha ha, Hứa Thiên Lang, ngươi chính là một thế hệ thiếu niên thiên tài của Hứa gia? Ừm, tu vi cũng chẳng có gì nổi bật cho lắm? Vẫn còn đang ở Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, chẳng hay Thiên Lang huynh khi nào thì chuẩn bị đột phá thế?”
“Lý Nộ, chỉ bằng tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ hai của ta, cũng đã đủ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất!” Hứa Thiên Lang ngạo nghễ nói.
“Phải không?” Lý Nộ khinh thường bĩu môi, trong ánh mắt lóe lên một tia tàn khốc.
Giờ phút này, Hứa Tử Yên đã chen vào đám người, ở giữa đám người phát hiện bọn Hứa Thanh Tuyết cũng ở chỗ này, liền chen đến bên cạnh các nàng, nhẹ giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Mấy người quay đầu vừa thấy là Hứa Tử Yên, lập tức giống gặp được chỗ dựa, Hứa Thanh Tuyết chỉ nghiêm mặt không nói chuyện, Hứa Lệ đè thấp giọng nói: “Là Hứa Thiên Lang, huynh ấy cùng vài đệ tử trong gia tộc muốn ăn cơm ở căn phòng xa hoa nhất Phong Lâm các, nhưng công tử thành chủ đã đặt căn phòng kia trước rồi. Chuyện này vốn cũng chẳng có gì, nhưng vào lúc Thiên Lang sư huynh tính rời đi, Lý Nộ kia lại đúng lúc tiến vào, há mồm châm chọc Thiên Lang sư huynh vài câu, vì thế bọn họ liền ầm ĩ cả lên, cuối cùng người nghe tin tới càng ngày càng đông, mới thành tình cảnh hiện giờ!”
“Sao muội biết rõ thế?” Hứa Tử Yên hoài nghi hỏi, trong lòng cảm thấy dựa vào thân phận ngoại đường đệ tử của Hứa Lệ, cũng chẳng có mấy khả năng cùng Hứa Thiên Lang ăn cơm mới phải?
“Nghe mấy nội đường đệ tử kia nói!”
Hứa Tử Yên đưa mắt nhìn phía đối diện, quét qua quét lại vài lần trên người ba tên đứng trước. Phát hiện ba tên này đều chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất, nhưng trong lòng Hứa Tử Yên lại hơi cảm thấy không ổn. Lẽ ra dựa vào tu vi ba tên đối diện, làm sao dám khiêu khích Hứa Thiên Lang Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, huống chi bây giờ lại còn có Hứa Kỳ Luyện Khí kỳ tầng thứ hai, và thêm Hứa Lân vừa mới đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ ba đứng ở đó.
Hơn nữa điều khiến Hứa Tử Yên khó hiểu là, trong ánh mắt ba thiếu niên đối diện để lộ ra vẻ khinh thường nhàn nhạt và hơi thở tuyên chiến dày đặc. Điều này sao có thể?
Hứa Tử Yên lặng lẽ phóng tinh thần lực của mình ra, chậm rãi bao phủ ba người đối diện. Lại khẽ nhíu mày, tin tức thu về vẫn cứ là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất. Nhưng làm cho lòng Hứa Tử Yên khiếp sợ là, nàng vậy mà cảm giác được khí tức Liễm Tức phù như có như không trên người ba tên kia. Nếu không phải Hứa Tử Yên nghiên cứu phù đầy đủ, nàng căn bản không có khả năng nắm bắt được một tia hơi thở đó.
Hứa Tử Yên âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ đối phương đều đã ẩn giấu khí tức, tu vi chân thật không phải Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất? Vậy bọn họ che giấu tu vi nhằm mục đích gì? Ngẫm lại nhị bá từng nhắc với mình việc phủ thành chủ, Tiêu gia và Ngô gia liên thủ, tâm lý Hứa Tử Yên dần dần sinh ra một tia bất an. Trong lòng lập tức hạ một quyết định: “Không thể để cho bọn họ đánh nhau, thật vất vả bởi vì nguyên nhân thú triều, mới tranh thủ cho gia tộc được cơ hội trì hoãn. Nếu bởi vì lần ẩu đả này, khiến Hứa Kỳ, Hứa Lân và Hứa Thiên Lang tổn hại chết ở đây, lại đẩy sớm cuộc chiến gia tộc, đó sẽ là đả kích trước mắt Hứa gia không thể chịu nổi.”
“Hứa Thiên Lang, nếu không chúng ta thử luyện xem?” Lúc này giọng nói trào phúng của Lý Nộ kia truyền đến.
“Muốn luyện? Ngươi đã làm tốt công tác chuẩn bị để chết rồi à?” Hứa Thiên Lang lạnh lùng đáp trả.
“Ha ha ha…” Lý Nộ vừa nghịch roi ngựa trong tay vừa cười lớn nói: “Chuyện này không phiền ngươi quan tâm, nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ không đánh chết ngươi, có điều đợi lát nữa ngươi tàn phế rồi, tuyệt đối đừng khóc lóc đấy!”
Hứa Tử Yên biết mình không thể chờ thêm, tiếp tục đợi nữa, hai bên sẽ khai chiến mất, nên vội vàng quát to một tiếng: “Đợi đã!”
Nói xong, liền ra sức chen về phía trước. Hứa Thiên Lang và Lý Nộ vừa định rút kiếm thì nghe tiếng, lập tức sửng sốt dừng động tác trong tay lại, ánh mắt ngó sang hướng Hứa Tử Yên. Những đệ tử khác của Hứa gia cũng nhìn lại theo tiếng, vừa thấy là Hứa Tử Yên, một đám lập tức tránh ra hai bên, chừa một con đường nhỏ ở chính giữa cho Hứa Tử Yên.
Tuy rằng hiện tại Hứa Tử Yên chỉ hiển lộ tu vi ở Hậu Thiên tầng thứ mười, nhưng lúc trước nàng được tộc trưởng ở trên đài cao tại quảng trường trung ương, cảm xúc dạt dào thuận nước nâng thành thần tượng của một thế hệ thanh thiếu niên, cho nên lúc Hứa Tử Yên đi qua, đa số đệ tử Hứa gia đều kính nể nhìn Hứa Tử Yên rút lui sang một bên, ngay cả một số đệ tử ở bên phe Hứa Thiên Lang, tuy trong lòng vô cùng khinh thường tu vi của Hứa Tử Yên, nhưng cũng bội phục sự dũng cảm của nàng ở Thông U cốc, cho nên đều lùi sang một bên.
Hứa Tử Yên nhanh chóng xuyên qua con đường nhỏ trong đám người, Hứa Lân vừa thấy thân ảnh Hứa Tử Yên, ánh mắt lập tức sáng ngời, tiếp đó lại trở nên ảm đạm. Trong ánh mắt Hứa Kỳ bên cạnh lại lộ ra một loại tán thưởng, giống như đang tán thưởng tiểu muội của mình.
Ánh mắt Hứa Thiên Lang có chút phức tạp và một chút tán thưởng, nhưng không vui lại càng nhiều thêm. Ở trong lòng hắn rất khó tưởng tượng, một người chỉ có tu vi Hậu Thiên tầng thứ mười, cũng dám kêu hai người tu vi Luyện Khí kỳ đang giằng co, hơn nữa còn lập tức muốn động thủ ngừng lại. Hắn cảm thấy hành vi này là xem thường Hứa Thiên Lang hắn, khi nào thì Hứa gia đến phiên người có tu vi Hậu Thiên làm chủ?
Tuy rằng Hứa Tử Yên nàng ở Thông U cốc đã vì gia tộc đóng góp cống hiến kiệt xuất, cũng được tộc trưởng tán dương trước mặt mọi người, nhưng Hậu Thiên chính là Hậu Thiên, nhân vật cỡ con kiến hôi mà muốn bay lên trời hay sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt Hứa Thiên Lang càng thêm khinh thường. Tiểu nhân vật chính là tiểu nhân vật, cho ba phần màu sắc liền muốn mở phường nhuộm. Cảm thấy bản thân chính là một nhân vật! Nhưng trước mặt mọi người, Hứa Thiên Lang cũng không tiện khiển trách Hứa Tử Yên, dù sao Hứa Tử Yên vừa mới được tộc trưởng nâng lên làm thần tượng. Vì thế, Hứa Thiên Lang chỉ nghiêm mặt quay đầu sang một bên.
Lý Nộ ở đối diện nghe tiếng la của Hứa Tử Yên, cũng nhìn theo tiếng. Vừa thấy một đám đệ tử Hứa gia lặng lẽ tránh sang hai bên, trong lòng không khỏi chấn động, cho rằng là vị đại nhân vật nào của Hứa gia đến. Nhưng tới lúc hắn trông thấy một cô nhóc mười lăm mười sáu tuổi bước ra từ trong đám người, hơn nữa tu vi chỉ mới là Hậu Thiên tầng thứ mười, liền không khỏi phì cười một tiếng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook