Hào môn 1: Dưới tầng hầm bị em trai phát hiện bí mật vú bự, *** lớn n*ng suýt phát nổ.

Không khí nặng nề, xung quanh yên ắng không một tiếng động, chiếc đèn dây tóc công suất thấp lập loè, vài ánh sát yếu ớt lan ra ngoài hành lang.

Không gian tầng hầm vô cùng nhỏ, không có cửa sổ cũng không có vật dụng gì dư thừa, kế bức tường là một chiếc giường đơn được bày biện đơn sơ, trước sau giường chật ních, dễ dàng nhìn ra chiếc giường chỉ được quăng bừa xuống.

Ở giữa tầng hầm là một chiếc sô pha nhỏ màu đen không chứa nổi quá ba người ngồi, phía trước là một chiếc bàn pha lê trong suốt, trống trơn, đằng sau là một phòng vệ sinh nhỏ.

Cạnh phòng vệ sinh có một chiếc cửa gỗ, cửa hé ra một khe hở nhỏ chắc là lúc hầu gái đưa cơm xong ra ngoài không khóa kỹ lại.

Bất quá cửa không đóng chặt thì thế nào? Các anh trai của cậu đã sớm rõ cậu không có cái gan chạy trốn.

Mờ mờ ảo ảo ánh sáng chiếu xuống thân ảnh xinh đẹp nằm trên giường, thiếu niên tóc đen mềm mại, tóc mái xõa lơ phơ xuống trán, ánh mắt cậu nhíu chặt, làn da tái nhợt không chút huyết sắc y như đã nhiều năm không phơi mình dưới ánh mặt trời.

Thiếu niên khuôn mặt lấm tấm mồ hồi, bụng không ngừng truyền đến từng trận đau đớn, nhiệt độ trong phòng thật sự quá lạnh.

Cậu rên rỉ "ha" một tiếng, một giây sau xoay người lồm cồm ngồi dậy.

Phút chốc máu trong người đua nhau chạy thẳng đến phần não bộ khiến cậu trước mắt cái gì cũng không rõ, choáng váng một hồi lâu.

"Cố Niệm, ăn cơm." Tiếng bước chân vang lên trong không gian kín được phóng đại gấp nhiều lần, ngay sau đó là tiếng đẩy cửa cùng âm thanh của muỗng nhôm va chạm chén sứ.


Cố Niệm tốt xấu cũng là thiếu gia của Cố gia nhưng đến hầu gái cũng chẳng hề kiêng dè mà gọi thẳng tên cúng cơm của cậu.

Cố Niệm cúi thấp đầu, che giấu cảm xúc tiêu cực xuống đáy mắt.

"Có thể phiền cô lấy giúp tôi một viên thuốc cảm được không?" Cố Niệm đầu đau như búa bổ, nghĩ đi nghĩ lại chắc là bị cảm, cố tình lúc này dạ dày cũng đau âm ỉ, cậu dùng tay che lại phần bụng trái chỗ dạ dày rồi bước xuống giường.

Cả ngày mới có dịp mở miệng, tiếng nói dễ nghe thường ngày của thiếu niên pha thêm chút khàn khàn.

"Xin lỗi, tôi không có quyền đem thuốc đến." Hầu gái đem khay đựng đầy đồ ăn để lên mặt bàn pha lê sau đó liền quay lưng đi mất.

Lấy một viên thuốc thôi cũng cần quyền hạn? E rằng không muốn cậu sống dễ dàng mới là thật mà thôi.

Cố Niệm lạnh lùng nhìn chăm chú bóng lưng hầu gái, mày nhíu chặt lại, không quá lâu cậu liền lấy lại tinh thần rồi nhanh chóng càn quét đống đồ ăn trên mặt bàn.

Đồ ăn vô cùng đơn sơ, cải thảo xào tỏi, salad tảo bẹ, ớt xanh xào trứng cùng với canh rong biển, sống hơn 18 năm, có thể nói đây là bửa cơm ăn vội và chật vật nhất của cậu, nguyên nhân chỉ vì thân thể này đã có hai ngày không ăn cơm.

Cố Niệm không phải người của thế giới này, trước khi xuyên qua cậu là một sinh viên rất bình thường, một ngày cậu đang trên đường đến chỗ dạy kèm thì giữa đường bất hạnh bị bình hoa ném vào đầu chết, sau đó trói định cùng hệ thống "tưới ngày tưới đêm".

Hệ thống tự xưng 333, 333 giới thiệu cho Cố Niệm, "Cậu muốn sống lại đúng không? Chỉ cần cậu đi theo tôi đến các tiểu thế giới để hoàn thành nhiệm vụ, thu thập tinh dịch của các lão đại ở từng thế giới, làm cho các lão đại độ hảo cảm tăng đến 100, đồng thời giá trị thù hận giảm xuống 0, nhiệm vụ liền được tính là thành công, kết thúc nhiệm vụ của một thế giới cậu liền có thể chuyển đến thế giới tiếp theo."
Đối với mấy từ "tưới ngày tưới đêm" vừa nghe đã thấy sai sai, Cố Niệm thở dài, cậu cũng không còn biện pháp nào khác.


Cố Niệm thỏa hiệp với hệ thống vì bản thân cậu căn bản cũng là gay, nhưng bởi vì trong hiện thực có quá nhiều trói buộc cho nên cậu còn chưa come out, truy đi xét lại công lược các lão đại cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ giúp cậu trở lại thế giới hiện thực để sinh hoạt.

Cố Niệm không nghĩ tới chính là, sau khi xuyên đến thế giới thứ nhất cậu liền phát hiện nhân vật này là một cái siêu cấp kéo giá trị thù hằn, ác độc pháo hôi người người không ưa.

Nguyên chủ có huyết thống hào môn, cha là Cố gia gia chủ đời thứ 34.

Gia chủ cố gia tuy rằng năng lực xuất chúng, nhưng hàng năm thụ phấn cho không biết bao nhiêu là bụi hoa, phong lưu thành tánh, đã cưới hỏi qua hai lần rồi nhưng nợ phong lưu bên ngoài khắp nơi đều còn, dù vậy ông ta vẫn rất kiên trì gây thêm nợ.

Mẹ của nguyên chủ vốn là một nữ giáo viên sống vô ưu không màng sự đời, mới tốt nghiệp không bao lâu đã bị lừa tình sinh ra cậu, chưa kết hôn đã có thai rất nhanh mẹ của cậu liền bị đuổi việc.

Mẹ của cậu đến khi mang thai được mấy tháng mới phát hiện cha cậu đã có vợ con, còn bao dưỡng một đám tình nhân bên ngoài, chịu đả kích không nhỏ bắt đầu trở nên hậm hực, sau này sinh ra nguyên chủ cũng vì khó sinh mà qua đời.

Nguyên chủ ở cùng bà ngoại mười mấy năm, khi bà ngoại qua đời mới chính thức trở về Cố gia.

Đối với đứa con riêng không rõ lai lịch này các anh em khác chưa từng cho cậu sắc mặt tốt.

Tuy nhiên cũng là gia tộc Cố gia, cũng là con ngoài giá thú nhưng nữ chủ vì cuộc đời sóng gió trước đây và tính cách ưa làm nũng của mình mà được các anh em khác trong nhà yêu thương, chiều chuộng.

(editor: nà ní? Wtf?)

Đắc tội ai cũng có thể nhưng không thể đụng vào nữ chủ, nguyên chủ bởi vì một lần xúc phạm đến người này mà bị các anh em của mình buộc nhảy lầu mà chết, kết cục hết sức thê thảm.

Pháo hôi cái khỉ chó, vận mệnh cái chó khỉ, Cố Niệm kiên quyết muốn nghịch thiên sửa mệnh, công lược các anh em trong nhà.

Dù sao ở thế giới này bốn người anh em của cậu đều là vai chính so ra còn nam nhân nào khoai to hàng tốt hơn họ?
Cố Niệm cơm nước xong xuôi được chừng nửa giờ thì hầu gái quay lại dọn dẹp chén đũa, sau khi cô ta rời đi, Cố Niệm lếch xác vào phòng vệ sinh đứng trước gương nhìn thiếu niên đang được gương phản chiếu.

Thiếu niên cao khoảng 1m78, không quá lùn đối với một thiếu niên 16 tuổi, mắt màu nâu nhạt, lông mi đen nhánh, mượt mà, mũi cao thẳng, khuôn môi anh đào duyên dáng, xinh đẹp nhưng thần sắc lại u buồn, làn da tái nhợt, môi cũng bị khô do không đủ dinh dưỡng.

Khuôn mặt này giống y đúc khuôn mặt cậu ở thế giới thực, chỉ có khí chất là khác nhau một trời một vực.

"Hệ thống, mày có thể cải thiện làn da cùng vẻ ngoài của thể xác này không?" đầu ngón tay của Cố Niệm lướt qua khuôn mặt của thiếu niên trong gương tỏ vẻ không hài lòng.

"Có thể nhưng phải dùng tích phân để đổi.

Tôi tìm cho cậu vài chỉnh sửa hợp mặt cậu rồi nhưng cần 500 tích phân, vạn nhân mê hào quang cần 1000 tích phân, đổi xong giá trị thu hút level up level up! Gia tăng giá trị quyến rũ thì cần 800 điểm, ký chủ muốn chọn cái nào?"
Chỉ có con nít mới phải lựa chọn, người lớn tất cả đều chốt đơn hết.

"Đổi toàn bộ đi"
"Nhưng ký chủ nè, tích phân của cậu không có đủ, hiện tại chỉ có 200 điểm tích phân thưởng thôi." Hệ thống âm thanh máy móc lại lộ ra vài phần khó xử.

"Vậy cho ta thiếu trước." Cố Niệm không chút do dự trả lời.

"Nhưng mà......"

"Không có nhưng mà gì hết, nếu ta không hoàn thành nhiệm vụ mày cũng bị trừng phạt phải không? Ta mượn cũng không phải không trả lại, cho ta mượn trước chút đỉnh đi?"
Hệ thống thấy hơi có lý cũng không chần chờ, thiếu niên trong gương lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từng chút biến trắng trẻo, làn da tuy còn tý xanh xao nhưng tinh tế, trơn bóng, áo ngực nhỏ muốn bung ra do cặp vú lớn dần, đẫy đà lên.

Đúng vậy, Cố Niệm là một người song tính, bí mật này khi cậu ở thế giới thực cũng không có bao nhiêu người biết.

Nhưng hiện tại vì làm nhiệm vụ, sẽ có lúc nào đó cậu không thể không bất đắc dĩ dĩ mà "không cẩn thận" làm lộ bí mật cho mấy người anh em trong nhà.

Vì không để cho giá trị nhan sắc trong thời gian ngắn trở nên quá khác biệt, Cố Niệm nhờ hệ thống đem quá trình biến hóa này chia thành ba giai đoạn, hiện tại nhan sắc đã hoàn thành biến hóa giai đoạn thứ nhất.

Bên ngoài tầng hầm là một cái hành lang dài, ngày thường ngoại trừ người hầu cả ngày đều không có ai lui tới, hôm nay vậy mà có tiếng giày da "lộp cộp" chạm đất.

Thiếu niên tay cầm chai rượu được ủ 82 năm Chateau Lafite Rothschild trên tay, hắn đi ngược sáng đến trước căn phòng bên trái hành lang, lưỡng lự chừng một phút thì đẩy cửa căn phòng nhỏ ra.

"Nằm ở đó không nhúc nhích làm gì đấy? Muốn cố ý giả chết để tranh thủ đồng tình sao?" Thiếu niên đem chai rượu vang đỏ để vào ngăn giữa của chiếc tủ cao khoảng nửa người của hắn, nghiêng người liếc Cố Niệm một cái.

"Anh......!anh không có, anh chỉ là có chút không thoải mái......" Cố Niệm đã sớm nhận được thông báo của hệ thống, biết Cố Tùng Nhiên sẽ tiến vào, cậu liền giả bộ cả người khó chịu co rút ở trên sô pha.

Trong phòng có mùi nước giặt quần áo rất nhạt, mùi hương phát ra từ trên người Cố Niệm, da cậu trắng gần so được với tuyết, hai chân thon dài đáng thương co lại, cổ áo bởi vì đang nằm mà mà trễ xuống hơn phân nửa làm lộ xương quai xanh tinh xảo cùng đầu vai tinh tế, nhỏ nhắn.

Cố Tùng Nhiên đột nhiên mở to hai mắt, bởi vì từ hướng hắn đang đứng nhìn qua có thể nhìn đến bên dưới áo thun của Cố Niệm đang nịt một mảnh vải trắng, mảnh vải bị căng đến mức bung ra, cặp vú căng tròn cùng với đầu v* đỏ tươi thâm thúy đều lộ ra ngoài, hết sức rõ ràng Cố Niệm có cặp vú lẳng lơ tới cực điểm!
Tên anh trai mà hắn chán ghét nhất vậy mà lại là một người song tính đỉ đượi, câu hồn người tới vậy!?
【 lời tác giả: 】
Có thích truyện thì nhớ lưu lại nha ~.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương