Của Ta Suất Lão Công
-
Chương 30
Xong xuôi thủ tục phục hôn, Duẫn Hạo cùng Tại Trung phải đi bồi Thái Nghiên uống trà chiều .
“Duẫn Hạo nha, mẹ đem bảo bối Tại Trung của mẹ giao cho con đó, nếu con mà khi dễ nó, ta chính là người đầu tiên không bỏ qua cho con.” Thái Nghiên cười cười nói với Duẫn Hạo ngồi đối diện.
“Nhạc mẫu đại nhân, sao con lại khi dễ Tại Trung được chứ, con yêu em ấy còn không kịp mà.” Duẫn Hạo nói xong liền ôm chầm lấy Tại Trung ngồi bên cạnh,“Vợ ơi, cưng nói đúng đi?”
Tại Trung gạt cánh tay đang khoác trên vai cậu ra, nhỏ giọng nói: “Anh mau buông ra đi, mẹ cười chúng ta kìa.”
Thái Nghiên nghe thấy vậy cười nói: “Ha ha, sao mẹ lại cười hai đứa chứ, nhìn các con yêu thương nhau như vậy, mẹ cao hứng còn không kịp đây.”
Tại Trung thẹn thùng đỏ mặt, Duẫn Hạo nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng này của vợ yêu bảo bối nhà mình hận không thể lập tức ôm vào trong ngực hảo hảo yêu thương một phen, chỉ tiếc nhạc mẫu ở đây, hắn đành phải nhịn xuống.
“Đúng rồi, mẹ, mẹ tính tiếp tục ở tại khách sạn sao? Không bằng đến ở với con và Duẫn Hạo đi.” Tại Trung nghĩ rằng dù sao biệt thự của Duẫn Hạo lớn như vậy, căn bản thêm một người đến ở cũng không sao, “Duẫn Hạo, anh nói được không?”
“Ách, được…… Đương nhiên được.” Lúc này biểu tình của Duẫn Hạo có chút cứng ngắc, trong lòng liên tục kêu rên: Thế giới riêng của mình vời Tại Trung mà!
Thái Nghiên buồn cười nhìn Duẫn Hạo, ra vẻ thương tâm nói: “Mẹ cũng muốn sống chung với các con, nhưng hình như có người không chào đón mẹ nga.”
“Duẫn Hạo, chẳng lẽ anh không muốn sao?” Tại Trung bày ra một bộ dáng đáng thương.
“Không có! Nhạc mẫu, mẹ có thể đến ở với bọn con, con thật sự rất cao hứng.”
“Tốt lắm tốt lắm, mẹ không đùa với hai đứa nữa. Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Duẫn Hạo kìa, mẹ biết hai đứa mới cưới, hai vợ chồng đương nhiên là muốn sống trong thế giới ngọt ngào mật mật của hai người rồi, sao mẹ lại đi quấy rầy chứ. Kỳ thật, mẹ đã mua một căn nhà gần nhà của hai đứa rồi, như vậy mẹ có thể thường xuyên đi thăm các con.” Con lẫn con rể đều hiếu thuận như vậy, trong lòng Thái Nghiên đương nhiên là rất hạnh phúc, bất quá bà là một người mẹ thông tình đạt lý, hiểu được tâm tình của hai người trẻ tuổi, cho nên sẽ không đi quấy rầy cuộc sống ngọt ngào của đôi tân hôn rồi.
Lúc này, di động của Thái Nghiên vang lên,“Chuyện gì?” Thần thái cùng ngữ khí trở nên cứng rắn khác hẳn.
“Bảo Nhi trở lại Hàn Quốc ? Tôi biết rồi, hẹn với cô ấy sáng mai đến văn phòng của tôi một chuyến. Được, cứ như vậy.”
Ngắt điện thoại, Thái Nghiên lại khôi phục gương mặt từ ái.
Duẫn Hạo ở trong lòng cảm thán: Nhạc mẫu đại nhân thực sự là có phong phạm nữ cường nhân nha!
Mà giờ phút này Tại Trung lại kích động hỏi: “Mẹ, mẹ biết Bảo Nhi sao? Là đại minh tinh Bảo Nhi?”
“Đương nhiên là biết, con không biết Bảo Nhi là nghệ sĩ của công ty SW à?”
“Con biết chứ.”
“Vậy con không biết mẹ con là tổng tài của SW sao?” Thái Nghiên đắc ý nói.
“Không biết.” Tại Trung mờ mịt lắc đầu, nhưng chỉ trong giây lát, Tại Trung lại rất hưng phấn, “Mẹ, có thể xin chữ kí của Bảo Nhi cho con được không?”
“Ha ha, đừng nói là kí tên, con muốn chụp hình chung với Bảo Nhi cũng được mà, dù sao ngày mai Bảo Nhi phải đến văn phòng của mẹ, con cũng đến đấy đi.” Thái Nghiên sủng ái nói.
“Có thể chứ?” Tại Trung kích động đến nhảy dựng lên.
“Đương nhiên có thể rồi, con muốn thứ gì thì mẹ cũng sẽ cho con.”
“Thật tốt quá.” Tại Trung cao hứng không thôi.
Duẫn Hạo thì lại không vui chút nào, một minh tinh mà thôi, lại có thể khiến cho vợ hắn hưng phấn đến thế sao.“Vợ à, đừng kích động như vậy, cẩn thận cục cưng trong bụng.”
Tại Trung ngượng ngùng le lưỡi: “Hắc hắc, thiếu chút nữa em quên mất trong bụng em còn có đứa nhỏ.”
“Cái gì? Vợ, một ngôi sao nho nhỏ lại khiến cho cưng quên mất cục cưng của chúng ta sao?” Duẫn Hạo bất khả tư nghị nhìn Tại Trung.
“Cái gì mà là một ngôi sao nho nhỏ chứ? Bảo Nhi tỷ tỷ hát hay, nhảy giỏi, em thích cô ấy nhất.” Nghe thấy Duẫn Hạo hạ thấp Bảo Nhi, Tại Trung rất tức giận.
“Vợ, người cưng thích nhất phải là anh!”
“Cái này đâu giống nhau.”
“Có cái gì không giống nhau? Cưng chỉ được phép thích một mình anh!” Duẫn Hạo bá đạo ôm lấy Tại Trung, đem cậu chặt chẽ khóa ở trong lòng mình.
“Ai nha, anh ôm em chặt quá, mau buông em ra.”
“Không được! Cưng chỉ được phép thích một mình anh!” Tên đàn ông to xác gần 26 tuổi trên đầu lại giống như một đứa con nít ăn không được đi chơi xấu, nhìn một màn này, Thái Nghiên thiếu chút nữa đem cà phê phun ra sạch.
“Khụ khụ khụ.” Thái Nghiên bị lờ đi, thật sự là nhìn không được,“Hai đứa các con chú ý đến hình tượng được không, Duẫn Hạo a, nếu con còn chưa buông Tại Trung ra, nó sẽ tắt thở đấy.”
Nhạc mẫu lên tiếng, Duẫn Hạo vội buông Tại Trung ra. Tại Trung sau khi cố gắng hít thở không khí trong lành xong, liền đấm vào ngực Duẫn Hạo một quyền, thở phì phì trừng mắt với hắn: “Trịnh Duẫn Hạo, anh định ôm cho em chết ngạt luôn hả?”
“Hắc hắc, sẽ không khiến cưng ngạt chết đâu, chồng cưng rất biết giữ đúng mực mà.”
Tại Trung không thèm để ý tới Duẫn Hạo, quay đầu nói với mẹ mình: “Mẹ, cứ như vậy nhé, sáng mai con sẽ đến văn phòng của mẹ.”
“Được!”
Ngày hôm sau, Tại Trung đến công ty SW từ sớm, sắp được nhìn thấy thần tượng, tâm tình Tại Trung thập phần kích động.
Lúc này, Bảo Nhi đang cùng Thái Nghiên ở trong văn phòng bàn công việc, Tại Trung không muốn quấy rầy, vì thế liền ngoan ngoãn ở bên ngoài chờ. Rốt cục cửa phòng cũng mở, Thái Nghiên bước ra.
“Tại Trung, chờ lâu không, nhanh vào đi, Bảo Nhi đang ở bên trong.” Thái Nghiên vẫy tay với Tại Trung.
Đi vào văn phòng của Thái Nghiên, Tại Trung có chút ngượng ngùng, Bảo Nhi lại nhiệt tình mở miệng : “Chị Nghiên, vị này chính là con của chị sao, bộ dạng thật sự là rất đẹp, giống như baby vậy.”
Được thần tượng khen ngợi, khiến cho mặt Tại Trung đỏ bừng như trái cà chua.
“Nga yêu, còn thẹn thùng nữa, đáng yêu quá đi.” Bảo Nhi vừa nhìn thấy Tại Trung đã thích ngay cậu bé xinh đẹp đáng yêu này chứ không phải bởi vì cậu là con của tổng tài.
“Bảo Nhi a, Tại Trung của chị da mặt mỏng lắm, em đừng trêu nó.”
“Chị Bảo Nhi, em rất sùng bái chị, chị có thể kí tên cho em được không?” Tại Trung vội vã đưa ra một cuốn tập đã sớm chuẩn bị tốt.
“Đương nhiên không thành vấn đề rồi.” Bảo Nhi tiêu sái kí đại danh xinh đẹp lên vở,“ Chị Nghiên, chụp hình cho em với Tại Trung đi.”
Tại Trung hoài nghi có phải mình đã nghe lầm không, đại minh tinh Bảo Nhi thế nhưng chủ động chụp ảnh với mình!
Tại Trung cùng Bảo Nhi đứng sát vào nhau, giơ ký hiệu chữ V, hai người đều cười sáng lạn.
Nhìn tấm ảnh kỹ thuật số, Bảo Nhi không thể không cảm thán: “Oa! Cùng Tại Trung xinh đẹp chụp ảnh chung, trông mình thật xấu xí.”
“Chị Bảo Nhi vốn cũng rất xinh đẹp mà!”
“Có thể nói vậy, chị thật sự rất thích em nha. Ai, thật sự là đáng tiếc, chị nghe chị Nghiên nói em đã kết hôn rồi, nếu không chị quen biết nhiều anh chàng đẹp trai lắm, có thể giới thiệu cho em.”
“A? Không cần. Chồng em chính là một người rất đẹp trai!”
“Ha ha, Tại Trung của chúng ta khoe khoang chồng mình mà không chút thẹn thùng nha.” Lời nói thật thà của Tại Trung lại khiến cho Bảo Nhi vui vẻ.
“Đó là bởi vì ảnh quả thật rất tuấn tú mà.” Trong đầu Tại Trung hiện ra hình ảnh của chồng mình, khuôn mặt giống như tượng thần Hy Lạp, tuấn mỹ không chút tỳ vết, dáng người cao gầy, đường cong hoàn mỹ, khi mặc tây trang càng thêm anh tuấn. Chồng mình thật sự rất đẹp trai nha!
“Tại Trung a, em thật sự rất đáng yêu , chị thấy a, ông chồng đẹp trai của em có được người vợ như em đúng là diễm phúc của hắn ta a.”
“Kỳ thật, em cũng cảm thấy như vậy.” Tại Trung có chút đắc ý.
“Chị Nghiên, em làm bạn với Tại Trung, chị không có ý kiến chứ?”
“Sao chị lại có ý kiến, chỉ cần cả hai cao hứng là tốt rồi!”
“Chị Bảo Nhi, chị muốn làm bạn với em?” Tại Trung có chút không thể tin được.
“Chẳng lẽ em không muốn sao?” Bảo Nhi ra vẻ thương tâm.
“Em muốn, em muốn.” Tại Trung mừng rỡ.
Tại Trung vốn chỉ hy vọng xa vời có thể được Bảo Nhi kí tên, không nghĩ tới sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, tâm tình tốt vô cùng.
Về nhà, Tại Trung hưng phấn mà ngồi ở trên giường, chờ ông chồng đẹp trai của cậu về nhà cùng cậu chia sẻ niềm vui của mình.
“Duẫn Hạo nha, mẹ đem bảo bối Tại Trung của mẹ giao cho con đó, nếu con mà khi dễ nó, ta chính là người đầu tiên không bỏ qua cho con.” Thái Nghiên cười cười nói với Duẫn Hạo ngồi đối diện.
“Nhạc mẫu đại nhân, sao con lại khi dễ Tại Trung được chứ, con yêu em ấy còn không kịp mà.” Duẫn Hạo nói xong liền ôm chầm lấy Tại Trung ngồi bên cạnh,“Vợ ơi, cưng nói đúng đi?”
Tại Trung gạt cánh tay đang khoác trên vai cậu ra, nhỏ giọng nói: “Anh mau buông ra đi, mẹ cười chúng ta kìa.”
Thái Nghiên nghe thấy vậy cười nói: “Ha ha, sao mẹ lại cười hai đứa chứ, nhìn các con yêu thương nhau như vậy, mẹ cao hứng còn không kịp đây.”
Tại Trung thẹn thùng đỏ mặt, Duẫn Hạo nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng này của vợ yêu bảo bối nhà mình hận không thể lập tức ôm vào trong ngực hảo hảo yêu thương một phen, chỉ tiếc nhạc mẫu ở đây, hắn đành phải nhịn xuống.
“Đúng rồi, mẹ, mẹ tính tiếp tục ở tại khách sạn sao? Không bằng đến ở với con và Duẫn Hạo đi.” Tại Trung nghĩ rằng dù sao biệt thự của Duẫn Hạo lớn như vậy, căn bản thêm một người đến ở cũng không sao, “Duẫn Hạo, anh nói được không?”
“Ách, được…… Đương nhiên được.” Lúc này biểu tình của Duẫn Hạo có chút cứng ngắc, trong lòng liên tục kêu rên: Thế giới riêng của mình vời Tại Trung mà!
Thái Nghiên buồn cười nhìn Duẫn Hạo, ra vẻ thương tâm nói: “Mẹ cũng muốn sống chung với các con, nhưng hình như có người không chào đón mẹ nga.”
“Duẫn Hạo, chẳng lẽ anh không muốn sao?” Tại Trung bày ra một bộ dáng đáng thương.
“Không có! Nhạc mẫu, mẹ có thể đến ở với bọn con, con thật sự rất cao hứng.”
“Tốt lắm tốt lắm, mẹ không đùa với hai đứa nữa. Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Duẫn Hạo kìa, mẹ biết hai đứa mới cưới, hai vợ chồng đương nhiên là muốn sống trong thế giới ngọt ngào mật mật của hai người rồi, sao mẹ lại đi quấy rầy chứ. Kỳ thật, mẹ đã mua một căn nhà gần nhà của hai đứa rồi, như vậy mẹ có thể thường xuyên đi thăm các con.” Con lẫn con rể đều hiếu thuận như vậy, trong lòng Thái Nghiên đương nhiên là rất hạnh phúc, bất quá bà là một người mẹ thông tình đạt lý, hiểu được tâm tình của hai người trẻ tuổi, cho nên sẽ không đi quấy rầy cuộc sống ngọt ngào của đôi tân hôn rồi.
Lúc này, di động của Thái Nghiên vang lên,“Chuyện gì?” Thần thái cùng ngữ khí trở nên cứng rắn khác hẳn.
“Bảo Nhi trở lại Hàn Quốc ? Tôi biết rồi, hẹn với cô ấy sáng mai đến văn phòng của tôi một chuyến. Được, cứ như vậy.”
Ngắt điện thoại, Thái Nghiên lại khôi phục gương mặt từ ái.
Duẫn Hạo ở trong lòng cảm thán: Nhạc mẫu đại nhân thực sự là có phong phạm nữ cường nhân nha!
Mà giờ phút này Tại Trung lại kích động hỏi: “Mẹ, mẹ biết Bảo Nhi sao? Là đại minh tinh Bảo Nhi?”
“Đương nhiên là biết, con không biết Bảo Nhi là nghệ sĩ của công ty SW à?”
“Con biết chứ.”
“Vậy con không biết mẹ con là tổng tài của SW sao?” Thái Nghiên đắc ý nói.
“Không biết.” Tại Trung mờ mịt lắc đầu, nhưng chỉ trong giây lát, Tại Trung lại rất hưng phấn, “Mẹ, có thể xin chữ kí của Bảo Nhi cho con được không?”
“Ha ha, đừng nói là kí tên, con muốn chụp hình chung với Bảo Nhi cũng được mà, dù sao ngày mai Bảo Nhi phải đến văn phòng của mẹ, con cũng đến đấy đi.” Thái Nghiên sủng ái nói.
“Có thể chứ?” Tại Trung kích động đến nhảy dựng lên.
“Đương nhiên có thể rồi, con muốn thứ gì thì mẹ cũng sẽ cho con.”
“Thật tốt quá.” Tại Trung cao hứng không thôi.
Duẫn Hạo thì lại không vui chút nào, một minh tinh mà thôi, lại có thể khiến cho vợ hắn hưng phấn đến thế sao.“Vợ à, đừng kích động như vậy, cẩn thận cục cưng trong bụng.”
Tại Trung ngượng ngùng le lưỡi: “Hắc hắc, thiếu chút nữa em quên mất trong bụng em còn có đứa nhỏ.”
“Cái gì? Vợ, một ngôi sao nho nhỏ lại khiến cho cưng quên mất cục cưng của chúng ta sao?” Duẫn Hạo bất khả tư nghị nhìn Tại Trung.
“Cái gì mà là một ngôi sao nho nhỏ chứ? Bảo Nhi tỷ tỷ hát hay, nhảy giỏi, em thích cô ấy nhất.” Nghe thấy Duẫn Hạo hạ thấp Bảo Nhi, Tại Trung rất tức giận.
“Vợ, người cưng thích nhất phải là anh!”
“Cái này đâu giống nhau.”
“Có cái gì không giống nhau? Cưng chỉ được phép thích một mình anh!” Duẫn Hạo bá đạo ôm lấy Tại Trung, đem cậu chặt chẽ khóa ở trong lòng mình.
“Ai nha, anh ôm em chặt quá, mau buông em ra.”
“Không được! Cưng chỉ được phép thích một mình anh!” Tên đàn ông to xác gần 26 tuổi trên đầu lại giống như một đứa con nít ăn không được đi chơi xấu, nhìn một màn này, Thái Nghiên thiếu chút nữa đem cà phê phun ra sạch.
“Khụ khụ khụ.” Thái Nghiên bị lờ đi, thật sự là nhìn không được,“Hai đứa các con chú ý đến hình tượng được không, Duẫn Hạo a, nếu con còn chưa buông Tại Trung ra, nó sẽ tắt thở đấy.”
Nhạc mẫu lên tiếng, Duẫn Hạo vội buông Tại Trung ra. Tại Trung sau khi cố gắng hít thở không khí trong lành xong, liền đấm vào ngực Duẫn Hạo một quyền, thở phì phì trừng mắt với hắn: “Trịnh Duẫn Hạo, anh định ôm cho em chết ngạt luôn hả?”
“Hắc hắc, sẽ không khiến cưng ngạt chết đâu, chồng cưng rất biết giữ đúng mực mà.”
Tại Trung không thèm để ý tới Duẫn Hạo, quay đầu nói với mẹ mình: “Mẹ, cứ như vậy nhé, sáng mai con sẽ đến văn phòng của mẹ.”
“Được!”
Ngày hôm sau, Tại Trung đến công ty SW từ sớm, sắp được nhìn thấy thần tượng, tâm tình Tại Trung thập phần kích động.
Lúc này, Bảo Nhi đang cùng Thái Nghiên ở trong văn phòng bàn công việc, Tại Trung không muốn quấy rầy, vì thế liền ngoan ngoãn ở bên ngoài chờ. Rốt cục cửa phòng cũng mở, Thái Nghiên bước ra.
“Tại Trung, chờ lâu không, nhanh vào đi, Bảo Nhi đang ở bên trong.” Thái Nghiên vẫy tay với Tại Trung.
Đi vào văn phòng của Thái Nghiên, Tại Trung có chút ngượng ngùng, Bảo Nhi lại nhiệt tình mở miệng : “Chị Nghiên, vị này chính là con của chị sao, bộ dạng thật sự là rất đẹp, giống như baby vậy.”
Được thần tượng khen ngợi, khiến cho mặt Tại Trung đỏ bừng như trái cà chua.
“Nga yêu, còn thẹn thùng nữa, đáng yêu quá đi.” Bảo Nhi vừa nhìn thấy Tại Trung đã thích ngay cậu bé xinh đẹp đáng yêu này chứ không phải bởi vì cậu là con của tổng tài.
“Bảo Nhi a, Tại Trung của chị da mặt mỏng lắm, em đừng trêu nó.”
“Chị Bảo Nhi, em rất sùng bái chị, chị có thể kí tên cho em được không?” Tại Trung vội vã đưa ra một cuốn tập đã sớm chuẩn bị tốt.
“Đương nhiên không thành vấn đề rồi.” Bảo Nhi tiêu sái kí đại danh xinh đẹp lên vở,“ Chị Nghiên, chụp hình cho em với Tại Trung đi.”
Tại Trung hoài nghi có phải mình đã nghe lầm không, đại minh tinh Bảo Nhi thế nhưng chủ động chụp ảnh với mình!
Tại Trung cùng Bảo Nhi đứng sát vào nhau, giơ ký hiệu chữ V, hai người đều cười sáng lạn.
Nhìn tấm ảnh kỹ thuật số, Bảo Nhi không thể không cảm thán: “Oa! Cùng Tại Trung xinh đẹp chụp ảnh chung, trông mình thật xấu xí.”
“Chị Bảo Nhi vốn cũng rất xinh đẹp mà!”
“Có thể nói vậy, chị thật sự rất thích em nha. Ai, thật sự là đáng tiếc, chị nghe chị Nghiên nói em đã kết hôn rồi, nếu không chị quen biết nhiều anh chàng đẹp trai lắm, có thể giới thiệu cho em.”
“A? Không cần. Chồng em chính là một người rất đẹp trai!”
“Ha ha, Tại Trung của chúng ta khoe khoang chồng mình mà không chút thẹn thùng nha.” Lời nói thật thà của Tại Trung lại khiến cho Bảo Nhi vui vẻ.
“Đó là bởi vì ảnh quả thật rất tuấn tú mà.” Trong đầu Tại Trung hiện ra hình ảnh của chồng mình, khuôn mặt giống như tượng thần Hy Lạp, tuấn mỹ không chút tỳ vết, dáng người cao gầy, đường cong hoàn mỹ, khi mặc tây trang càng thêm anh tuấn. Chồng mình thật sự rất đẹp trai nha!
“Tại Trung a, em thật sự rất đáng yêu , chị thấy a, ông chồng đẹp trai của em có được người vợ như em đúng là diễm phúc của hắn ta a.”
“Kỳ thật, em cũng cảm thấy như vậy.” Tại Trung có chút đắc ý.
“Chị Nghiên, em làm bạn với Tại Trung, chị không có ý kiến chứ?”
“Sao chị lại có ý kiến, chỉ cần cả hai cao hứng là tốt rồi!”
“Chị Bảo Nhi, chị muốn làm bạn với em?” Tại Trung có chút không thể tin được.
“Chẳng lẽ em không muốn sao?” Bảo Nhi ra vẻ thương tâm.
“Em muốn, em muốn.” Tại Trung mừng rỡ.
Tại Trung vốn chỉ hy vọng xa vời có thể được Bảo Nhi kí tên, không nghĩ tới sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, tâm tình tốt vô cùng.
Về nhà, Tại Trung hưng phấn mà ngồi ở trên giường, chờ ông chồng đẹp trai của cậu về nhà cùng cậu chia sẻ niềm vui của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook