Nghe được câu hỏi của Long Trường Lệ và Kỳ Thiên Thông, đám người Kim Khiêm đều lộ ra vẻ dị sắc theo mức độ khác nhau.

Chẳng qua bởi vì ngày hôm nay bọn họ đã trải qua ba lượt khiếp sợ khác nhau, cho nên hiện giờ đối mặt với chất vấn của mấy người này, không có lấy một tia kinh hoảng.

Long Trường Tiêu và Kim Khiêm liếc nhau, người trước gật đầu, người sau liền nhìn đám người kia mà nói: “Tôi muốn biết một đám mấy người đột nhiên y như quỷ đứt đầu chạy tới đây làm gì? Tuy trước đó chúng tôi quả thật đã làm ra một ít chuyện khiến người ta phẫn nộ không nói được lời nào, nhưng hình như không đáng để mấy người hưng sư động chúng chạy tới vấn tội như thế.”

“Hừ! Ngươi còn muốn chống chế sao! Các ngươi biến mất một ngày một đêm, các ngươi biết Thủ Đô Tinh xảy ra chuyện gì sao!! Nếu không phải các ngươi chột dạ, sao lại né tránh như vậy!!” Sơn Kình Triết tiến lên, âm trắc trắc nói, ánh mắt nhìn thẳng vào đệ đệ nhà mình. Từ sau khi Sơn Bạch Lộc và Kim Dư bước vào giới thượng lưu, cuộc sống của Sơn Kình Triết không có ngày nào được khá giả! Hiện tại đã có cơ hội ra sức đánh chó xuống nước, cho dù người nọ có là đệ đệ gã, gã cũng sẽ không nương tay, ai bảo bọn họ không phải là do một mẹ sinh ra chứ?!

Chẳng qua đối với sự chất vấn của Sơn Kình Triết, Kim Khiêm ngay cả ánh mắt cũng không thèm tặng cho một cái, vẫn nên đánh thẳng chủ ý lên cái thằng đầu lĩnh đã. Sắc mặt Kim Khiêm đột nhiên trở nên nghiêm túc dị thường, chậm rãi lấy ra một thẻ bài nhỏ làm bẳng vàng, chậm rãi nói:

“Tôi sẽ nói ra một chuyện nghiêm trọng liên quan đến toàn bộ an nguy của thập đại thế gia và Thủ Đô Tinh. Tôi lấy minh bài của Kim gia ra thề, việc này tuyệt đối chân thật, không cho phép nghi ngờ.”

Nháy mắt, Long Trường Lệ và bọn người Bạch Toa đều sững sờ ngay tại chỗ, kim bài minh thệ đã bao lâu chưa xuất hiện?! Giờ Kim Khiêm lại dùng kim bài tương đương với việc lấy toàn bộ gia sản của Kim gia bọn họ ra thề, vậy đó chính là đang phát sinh một chuyện cực kỳ trọng yếu!!

“Kim Khiêm! Ngươi có lá gan lớn như thế sao?!” Trực giác của Long Trường Lệ không được nhạy cho lắm. Nhưng mà, ngay sau đó gã lại bị một thẻ bài nhỏ cũng làm bằng vàng định trụ ngay tại chỗ -- đó là minh bài khắc hình rồng, cùng với minh bài chạm trổ hình rồng trong tay phụ thân giống như đúc. Cho tới giờ gã vẫn chưa được quyền đụng đến!!

Lúc đệ nhất minh bài đại biểu cho thập đại thế gia xuất hiện, dù minh bài này có chút vấn đề, nhưng đã đưa ra thì mọi người đều phải nghiêm túc đối đãi. Huống chi Bạch Toa, Bạch Lăng và trượng phu của nàng cũng đơn thuần là vì lo lắng nên mới đến đây, dĩ nhiên sẽ không phá đám.

“Bộ tộc Bạch Linh Hầu cung kính xin nghe chuyện quan trọng.” Linh Sùng cực kỳ tự nhiên nói.

“Bộ tộc Cửu Vĩ Dạ Miêu cung kính xin nghe chuyện quan trọng.” Dạ Hoàng khẽ cười một tiếng.

“Bộ tộc Bạch Hổ cung kính xin nghe.”

“Bộ tộc Huyền Vũ cung kính xin nghe.”

Đã có năm trong thập đại thế gia chú trọng chuyện này, mấy nhà còn lại cho dù muốn phản đối, cũng phải nghe hết sự tình rồi mới có thể mở miệng. Long Trường Lệ thấy thế cũng chỉ có thể hung hăng liếc người đối diện một cái, cắn răng nói ra hai chữ:

“Ngươi nói !”

“Ặc! Cái kia, tuy rằng có chút chậm, nhưng gì gì đó, bộ tộc Sơn Lang cung kính xin nghe…..” Sơn Bạch Lộc cũng bắt đầu mò balô, lấy ra một vật, lúc Sơn Kình Triết vừa nhìn thấy tấm minh bài vàng óng rực rỡ kia, cả người thiếu chút nữa đã nổi điên!! A_Q_L

“Sơn Bạch Lộc!! Ngươi vô liêm sỉ!!! Ngươi lấy trộm minh bài ở đâu!!!”

Sơn Bạch Lộc nghe thấy tiếng rống giận của nhị ca nhà mình, nhịn không được co rụt người lại, sau đó nghĩ đến tuy lão đại và boss không có ở đây nhưng bên cạnh toàn là người nhà mình, tuyệt đối không thể để cho lão đại mất mặt được, lập tức vươn cổ cãi lại:

“Đây là lúc ta sắp đi, đại ca cho ta!! Phụ thân cũng đồng ý!! Đại ca nói cái này sẽ có lúc ta cần dùng! Ngươi không tin thì tự mình đi hỏi đại ca đi!”

Chẳng qua Sơn Bạch Lộc đề khí không đủ, nói xong liền thối lui ra phía sau Long Trường Tiêu và Kim Khiêm, không dám nhìn tới ánh mắt ăn thịt người của nhị ca ở đối diện.

“Đủ rồi. Chuyện nhà các ngươi thì tự mình giải quyết. Giờ ta muốn nghe xem, đến tột cùng là có chuyện gì có thể khiến các ngươi đều phải đem bài tử ra!”

Long Trường Lệ gắt gao nhìn Kim Khiêm, người sau cười lạnh một tiếng:

“Tôi yêu cầu quân đội và thập đại thế gia toàn lực bắt trung tướng Phi Ngọc Thịnh – gia tộc Đại Bằng Kim Sí, bởi vì ngày hôm qua, gã đã giam cầm một học sinh của học viện dị thú Hoàng Gia, hơn nữa còn lợi dụng học sinh này bức bách chúng ta đến rừng Vô Tích cứu người. Tại di tích đại điện bên trong khu rừng đen tại rừng Vô Tích, Phi Ngọc Thịnh có ý đồ khiến toàn quân chúng ta bị diệt.”

! !

“Ngươi có chứng cớ gì? Mưu hại thập đại thế gia, giam cầm học sinh của học viện dị thú, đây không phải là chuyện nhỏ!” Long Trường Lệ vẻ mặt căng thẳng, gã không ngờ những người này mất tích cả một ngày là bị lừa đến rừng Vô Tích, nhưng sao mấy cái thứ chướng mắt này lại không bị hại chết chứ?!

“Không không, Long thiếu gia, đây là chuyện nhỏ. So với việc tôi muốn nói tiếp theo, chuyện này quả thực chính là có cũng được, không có cũng không sao.” Kim Khiêm hừ lạnh một tiếng: “Ở rừng Vô Tích, Phi Ngọc Thịnh có ý đồ mưu hại chúng ta, cuối cùng chúng ta lại tránh được một kiếp. Nhưng Kim Dư, ông chủ cửa hàng dị thú số 138, và Kỳ Thanh Lân, người thừa kế bộ tộc Kỳ Lân, bởi vì quỷ kế của gã mà đã bị trọng thương, người trước còn hôn mê bất tỉnh, người sau sắp sửa cuồng bạo.”

“Kim đại ca hôn mê bất tỉnh?!” Bạch Toa nhịn không được phải kinh hô ra tiếng, có Kỳ Thanh Lân ở đó mà Kim Dư còn có thể bị thương, này quả thật khiến người ta không tin nổi!

“Phải, Kim Dư được Kỳ Thanh Lân mang đến lãnh địa tư nhân tĩnh dưỡng chữa thương. Nhưng trọng điểm là, khiến Kim Dư thụ thương lại chỉ là một con dị thú ấu niên!!” Nói tới đây, Kim Khiêm liền có chút nghiến răng nghiến lợi: “Phi Ngọc Thịnh lợi dụng sở nghiên cứu chế tạo độc tố khế ước tinh thần khống chế dị thú của học sinh bị cầm tù kia. Trong lúc Kim Dư xem thương tích cho nó, dị thú đã bạo khởi công kích, trong miệng dị thú kia cũng bị Phi Ngọc Thịnh tiêm vào tử độc tên ‘Khởi Nguyên’, nếu không phải được Kỳ Thanh Lân dùng cả sinh mạng toàn lực che chở, chỉ sợ đệ đệ tôi quen biết thật sự đã chết rồi. Nếu y chết, mi hẳn biết rõ Kỳ Thanh Lân sẽ biến thành như thế nào đi.”

“Kim Khiêm, ngươi rốt cục muốn nói cái gì!”

Long Trường Lệ tuy ích kỷ lại tự đại, nhưng có như thế nào thì gã cũng là người thừa kế được Long gia bồi dưỡng. Vì thế, ngay từ lúc đầu, gã đã nắm được trọng điểm trong lời nói của Kim Khiêm! Nhưng bởi vì hiểu rõ trọng điểm Kim Khiêm vừa nói, cho nên Long Trường Lệ mới khó có thể chấp nhận!!-A-Q-L-

“Hắn muốn nói cái gì ngươi thông minh như vậy sao lại không có khả năng nghĩ không ra?” Dạ Hoàng cười nhạo, nói tiếp. “Chỉ là ngươi không muốn thừa nhận cái tên luôn cúi đầu tòng mệnh bên cạnh ngươi thế nhưng so với ngươi lại càng cường đại càng âm hiểm hơn ngươi thôi, không phải sao? Ngươi tỉnh tỉnh đi! So với Phi Ngọc Thịnh, ngươi còn kém xa!! Chúng ta hầu như có thể khẳng định gã đã thông qua Quân đội và thập đại thế gia cùng với viện nghiên cứu khoa học mà xúi giục hoặc khống chế một đám nhà nghiên cứu khoa học, mặt ngoài là nghiên cứu thuốc giải trừ tinh thần khế ước dị thú, nhưng bên trong lại âm thầm nghiên cứu độc thể khống chế tinh thần hoặc là thứ gì đó na ná như vậy!! Mà chính vì loại độc tố này, mới khiến cho dị thú đã nhận chủ bạo khởi tập kích Kim Dư vốn đã từng là ông chủ của nó, khiến bản thân y bị trọng thương.”

“Bởi vì chuyện như vậy, tin rằng việc không khí tại các cứ điểm quân đội bùng nổ không tiếng động tạo thành đại quy mô dị thú bạo động, chư vị hẳn là có thể đoán ra đi.” Kim Khiêm nhìn Long Trường Lệ, nói: “Tuy chúng ta ở thế bất lưỡng lập đến mức ta thấy mi đã muốn đánh, nhưng người kia không đúng, gã là một kẻ điên. Nếu để tên điên này lại điên xuống thêm một tầng, Thời Đại Đại Hắc Ám sẽ lại xảy ra một lần nữa.”

Long Trường Lệ và bọn người Bạch Toa bị lời nói của Kim Khiêm gây chấn động đến không nói nên lời. Đương nhiên, khiến cho bọn họ giật mình chấn động chính là, Phi Ngọc Thịnh thế nhưng dám sai người nghiên cứu độc tố khống chế tinh thần khế ước dị thú?! Khế ước tinh thần là một trong những điều cơ bản để dị thú và nhân loại có thể ở chung cả trăm ngàn năm qua, tuy có thể bị trừ bỏ hoàn toàn, nhưng so với biến mất, bọn càng không thể chấp nhận nổi từ việc bán bình đẳng thành trực tiếp khống chế!! Hơn nữa, còn không phải là do bọn họ khống chế, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

“Kim Khiêm, cậu nói thật chứ?!”

Lúc đám người Long Trường Lệ đang ngây người, một giọng nói nghiêm khắc mang theo vài phần phẫn nộ vang lên, đám người Long Trường Lệ lập tức xoay người, nhìn thấy chính là gương mặt âm trầm đến cực điểm của Trương Lương Sơn.

Phải biết rằng, Trương Lương Sơn là người được nguyên soái đặc biệt phái làm người phụ trách nghiên cứu giải trừ tinh thần khế ước dị thú. Vốn hắn còn tưởng có thể cởi bỏ được gút chết giữa nhân loại và dị thú, thì Phi Ngọc Thịnh lại cho hắn một cái tát, này quả thật chính là sỉ nhục vô cùng lớn! Hành động Phi Ngọc Thịnh khiến con người chủ trương ủng hộ cuộc sống hòa bình giữa nhân loại và dị thú như Trương Lương Sơn cực kỳ phẫn nộ. Hơn nữa hắn xem Kim Dư như là đứa em ruột thịt lại bị Phi Ngọc Thịnh làm cho sống chết không rõ, Trương Lương Sơn hận đến mức không thể diệt cái tên vô liêm sỉ kia mấy trăm hơn ngàn lần!!

“Dĩ nhiên là thật, nhìn sắc mặt của anh, chỉ sợ anh đã đã tra được chút gì rồi, nếu không thì cũng sẽ không chạy tới đây nghe ngóng tin tức. Nhưng mặc kệ mọi người có nghĩ như thế nào, hoặc là muốn làm gì, có minh bài của lục đại thế gia và Kim gia ở đây, chúng ta yêu cầu trước tiên truyền đạt toàn bộ tin tức cho đám người cao tầng Thủ Đô Tinh! Hơn nữa lập tức truy bắt Phi Ngọc Thịnh, chờ điều tra!!”

Hai mắt Kim Khiêm nhìn thẳng Long Trường Lệ và Trương Lương Sơn, đưa ra yêu cầu. Sau đó, hai người kia tự hỏi lòng một lát, cuối cùng gật đầu. Bọn họ là người lãnh đạo tiếp theo của Thủ Đô Tinh, đối với với chuyện nghiêm trọng như vậy, nhất định phải có chủ kiến và phán đoán chính xác! Long Trường Lệ phất tay sai thủ hạ đi truyền tin tức khiến nhân tâm khiếp sợ này, còn Trương Lương Sơn lại ấn quang nghi[137] trên cổ tay, nói với quân nhân xuất hiện trên màn hình:

“Lấy thân phận Đoàn trưởng của Đoàn hành động đặc biệt số Năm tại Thủ Đô Tinh, lấy danh nghĩa Tổ trưởng của Tiểu tổ nghiên cứu đặc biệt số Chín tại Thủ Đô Tinh, lấy danh nghĩa Song Ưng trung tướng của Thủ Đô Tinh, tôi yêu cầu Đoàn hành động đặc biệt nghe lệnh: không cần để ý bất cứ mệnh lệnh gì khác, giam giữ trung tướng Phi Ngọc Thịnh, cũng lệnh tất cả nhân viên thuộc Tiểu tổ nghiên cứu số Chín cách ly đợi điều tra! Việc này là cảnh báo cấp độ đỏ đặc biệt của quân đội, trước tiên thông báo cho nguyên soái và Long Dụ Đình, Huyền Hải tướng quân, giám thị Phi tướng quân!”

Nghe được mệnh lệnh của Trương Lương Sơn, nam tử trên màn hình cơ hồ hút một ngụm lãnh khí, nhưng hắn vẫn phản ứng rất mau hơn nữa còn kính một cái quân lễ với Trương Lương Sơn,

“Thuộc hạ nghe lệnh!!” anquylau

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương