Cửa Hàng Dị Thú Số 138
-
Chương 115
Phàm là người đã từng đi học thì đều biết, một khi có đại hội thể dục thể thao hoặc mấy loại đại hội tuyên thệ xuất quân nhập ngũ gì đó, đại hội động viên hay có liên quan đến chữ ‘Hội’, trước khi chính thức bắt đầu, sẽ có một màn phát ngôn khai mạc khiến cho người ta nói không nên lời lại còn vô lực chưa từng có.
Người phát ngôn trên đài tinh thần cực kỳ chấn hưng không ngừng thao thao bất tuyệt phun ra tất tần tật những gì ngày hôm qua đã học thuộc lòng, mà đám người ngồi nghe phía dưới thì luôn luôn tìm thứ gì đó để giết thời gian trong im lặng.
Cũng may cái loại diễn văn này không dài lắm, cho dù dài, thì cũng xem như đó là đêm tối trước bình minh thôi. Mà đại hội giao dịch Nam Bội tuy bởi vì có hai cái chân bó cứng ngắc nên diễn văn dài hơn bình thường chút, nhưng việc gì cũng phải đến, diễn văn đọc đến lúc đám đại lão không thể mượn cớ rời khỏi hội trường nhịn không được phải ở trong lòng mắng tới tổ tông đời thứ mười tám thì liền ngừng lại.
Chỉ nghe thấy câu cuối cùng thực hùng dũng vang lên:
“Như vậy, ta tuyên bố, đại hội giao dịch Nam Bộ Thủ Đô Tinh, chính thức bắt đầu!!”
Trong nháy mắt, những thứ mà hai gã ở trên đài nói đã bị người người triệt để quên sạch, trong đầu mọi người lúc này chỉ còn lại kích động – mẹ nó, ông/ bà đây phải chờ dài cổ như vậy, nghe đến mức lỗ tai mọc đầy kén, giờ mới bắt đầu!!
Bất quá, không đợi đám đại lão, thương nhân, quý tộc, giới chuyên môn vui mừng mà giải tán, gia chủ Long gia đứng ở trên đài chủ tịch làm bằng vàng ròng thô tục đến phát ói bỗng cười nói một câu: an_quy_lau
“Ha ha, nếu đại hội đã bắt đầu, bản thân lại là người đại biểu cho thập đại gia tộc, vậy vì con cháu, ta da mặt dày giới thiệu cho các vị vài thanh niên tài tuấn, có lẽ, sau này hai bên sẽ có mối giao tình tốt.”
Nghe xong, Long Trường Lệ và người của Long nguyên soái cực kỳ nể tình vỗ tay, mà mấy người thuộc phái trung lập và phe phản đối thì thiếu chút nữa đã tức đến lật bàn! Mẹ mày a! Nói chưa đủ hả? Thừa dịp tạo thêm danh tiếng cho bản thân còn chưa tính, ngay cả con cũng phải lên đẩy mạnh danh tiếng nữa hả? Sao mày không thẳng thắn lôi hết tổ tông tám đời cháu chắt chút chít tới rồi giới thiệu một lượt luôn đi a? Lấy thịt đè người, lấy thế đè đầu luôn đi.
Vốn dĩ ấn tượng của mọi người đối với Long Dụ Đình – gia chủ Long gia chỉ dừng lại việc hắn là nguyên soái Quân bộ cực lợi hại cực xuất chúng có xác suất chiến thắng cao, là một quân nhân giàu lòng hi sinh, giờ lại chơi như vậy, trong lòng mọi người cứ như nuốt phải ruồi bọ! Là Long gia thì sao? Ông nói cái gì thì chúng tôi đều phải nghe sao? Thật mắc cười.
Bởi vậy, trong lần đại hội giao dịch Nam Bộ này, Long Dụ Đình đã mắc phải sai lầm đầu tiên, chính là đã đánh giá quá cao lực ảnh hưởng của bản thân, hoặc là nói, ừm, hắn không ngờ, sẽ có một con cá voi không cần biết mặt mũi của hắn ở chỗ nào mà chạy tới giúp vui. Vì thế, khi hắn nói xong, vừa xoay người chờ đám Long Trường Lệ đi ra, hô hô lạp lạp một tràng, ước chừng có khoảng hai mươi ba mươi người không thèm để ý, trực tiếp đứng lên bỏ ra khỏi hội trường.
Nếu chỉ là một hai người, Long Dụ Đình có lẽ sẽ không nhìn, nhưng nhiều người rời đi như vậy, ngay cái lúc bản thân vừa nói xong, đó chính là biểu hiện không nể mặt! Nháy mắt, Long Dụ Đình đã quen thói chuyên quyền độc đoán trong quân đội liền nhăn mày, sau đó trực tiếp nói: “Chư vị có chuyện quan trọng phải rời đi sao? Nếu là việc nhỏ không quan trọng, không nên bỏ qua những người quan trọng này. Dù sao, có nhiều lúc, phân rõ chuyện nào quan trọng chuyện nào không, cái nào chủ yếu cái nào thứ yếu, mới có thể sông lâu và vui vẻ.”
Lời này nếu lọt vào tai người có chút mềm lòng, phỏng chừng sẽ cảm thấy có chút buồn bực, nhưng vẫn còn có thể chấp nhận được, dù sao lời người ta nói đều là sự thực. Nhưng nếu lọt vào tai người có tính tình mạnh mẽ, vậy đây chính là trần trụi uy hiếp a!! Dù mặt mũi mấy người đứng lên thoạt nhìn rất hiền lành, xinh xắn lanh lợi, nhưng hình tượng vĩnh viễn đều là tính lừa gạt cực độ a…..
Vì thế.
Ừm, tập thể kéo bè kéo lũ quánh lộn là hành động tuyệt đối không được phép trong đại hội giao dịch Nam Bộ. Hơn nữa, sao bản thân lại phải tự tay động thủ cơ chứ? Mấy cái này phải nhờ tiểu đệ làm. Cho nên, không thể động thủ thì chỉ có thể động khẩu.
“A…..Tôi bị dị ứng màu vàng, nhìn lâu sẽ ngất, xin lỗi nha, tôi mà hôn mê thì sẽ bị mộng du, không nên quấy rầy người ta.”
“Ừm, tôi bị choáng với màu vàng. Chậc, lúc ở nhà, tôi mà thấy màu vàng thì liền có xúc động muốn đốt nó a. Vì không để nơi này biến thành một trận hỏa táng, vẫn là không nên làm phiền.”
“Đù, lý do vô sỉ như vậy cũng dám nói ra…. Mấy người nói hết rồi ông đây biết nói gì đây a?!” Một đại lão âm thầm mắng mỏ, sau đó ngẩng đầu, rất nghiêm túc mà nói: “Tôi dị ứng với màn giới thiệu, mẹ nó mỗi lần có người ở trước mặt tôi giới thiệu người nào, tôi liền phải đánh một quyền…. À, tôi chuyên cho vay nặng lãi, cho nên ghét nhất là người khác đi theo chân, phải nhìn mặt mũi người ta, phóng khoáng cũng có giới hạn, cho nên gì gì đó, vẫn là thôi đi.”
Ước chừng mười lăm phút đồng hồ sau, một ngàn người lần lượt nghe đủ ba mươi loại lý do lý trấu vô cùng quỷ dị cốt yếu chỉ để rời khỏi hội trường, khiến mọi người cảm thấy cực kỳ bội phục là, ba mươi mấy người này rốt cục làm sao nghĩ ra được mấy cái cớ như vậy, rõ ràng vừa nghe liền biết là giả, nhưng mấy người này còn cố tình tạo ra bộ mặt cực kỳ nghiêm túc. Thậm chí còn có nữ nhân có bộ dạng to lớn thô kệch bỗng nhiên đỡ trán nói mình thiếu máu không thể ngồi lâu, sau đó được một nam nhân gầy như khỉ thuần thục bế nữ nhân lớn gấp hai hắn, nhanh chân chạy biến. Vừa chạy vừa kêu:
“Em yêu em cố gắng lên! Cố gắng lên! Anh đưa em đi cấp cứu!” an-quy-lau
Nhất thời mọi người có loại cảm giác bị sét đánh, đừng nói ngươi đưa được người tới phòng cấp cứu, chỉ sợ còn chưa tới nơi, ngươi đã phải bắt đầu tự cứu rồi.
Thực hiển nhiên, tình huống như vậy, chẳng những Long Dụ Đình không lấy lại được mặt mũi, ngược lại càng làm cho người khó có thể chịu đựng nổi. Nhưng chuyện khiến cho Long Dụ Đình không phát hỏa được chính là, những người này đều rất thông thạo, vừa mới nói xong, căn bản không đợi cho Long Dụ Đình phản ứng liền trực tiếp rời đi, khiến cho Long Dụ Đình một chút cũng không có cơ hội bộc phát lửa giận.
Vì thế Long nguyên soái liền phạm vào sai lầm thứ hai tại đại hội giao dịch Nam Bộ.
“Những người này là từ nơi nào tới?! Cổ quái lạ lùng không biết cấp bậc lễ nghĩa, quả thực lưu manh vô lại! Đại hội giao dịch sao lại để cho người như thế này tham gia?! Vũ nhục quá sức!!”
Long Dụ Đình vừa nói xong, trước sân khấu đại hội bỗng xuất hiện một quang môn, Dạ Hoàng cười, nhưng ánh mắt lại âm trầm sắc bén đến cực điểm nhìn Long Dụ Đình, nói:
“Nguyên soái ngài nói sao. Hội giao dịch này không phải mới mở lần một lần hai, tuy ta không thể nói đây là lần Cửu Dạ Linh Miêu chủ trì tốt nhất, nhưng ta tuyệt đối có thể xác định đây là đại hội được kiểm tra chặt chẽ nhất!! Nếu nguyên soái chỉ bởi vì có người nào đó không thuận theo ý ngài liền nghi ngờ thân phận của các vị ngồi đây, vậy ta không thể không nói, vì để cho đại hội được cử hành thành công, ngài vẫn là nên ít nói thì tốt hơn.” Dạ Hoàng giả đò nhọc lòng lắc đầu thở dài, nói: “Dù sao, đọc diễn văn xong còn cưỡng ép các vị khách quý lưu lại, đây là lần đầu tiên phát sinh tại hội giao dịch.”
Sắc mặt Long Dụ Đình nháy mắt biến thành xanh mét. Đang muốn tức giận, lại bị đứa con ở phía sau chạy tới giữ chặt.
“Ha ha, Dạ huynh, ý ngươi là sao, phụ thân cũng chỉ là muốn để ta làm quen với các vị mà thôi. Bằng không, dựa theo thân phận của phụ thân, nếu có người dám nói chuyện như vậy, chỉ sợ đã sớm bị quăng vào ngục giam quân sự rồi.”
Long Trường Lệ quay đầu nhìn về phía mọi người, “Các vị, hội giao dịch đã bắt đầu, hy vọng các vị được đắc thường sở nguyện tại hội giao dịch lần này!”
Nghe vậy mọi người ngược lại có chút thưởng thức đối với diễn xuất của Long Trường Lệ, cách ăn nói của vị công tử này tốt hơn nhiều so với lão cha gã. Đương nhiên mọi người cũng không có ngu, ai cũng đều nhìn ra được, hiện tại mười mấy người đứng trên bục sân khấu vàng óng ánh kia đã sắp đến lúc bùng nổ rồi, nếu bọn họ còn không đi, chắc chắn sẽ bị biến thành bia ngắm.
Đợi cho tất cả mọi người đi hết, mọi người trên sân khấu vốn còn rất hòa thuận, nháy mắt liền lộ ra thần sắc thuộc về mình.
“Hừ, thí huynh đoạt vị[91], thằng nhóc mày còn dám xuất hiện trước thập đại gia tộc!” Long Dụ Đình lạnh lùng nhìn Dạ Hoàng, châm chọc.
Người kia nghe vậy sắc mặt trầm xuống, chợt lấy tay gõ gõ đầu, cười nói: “Ai u xem trí nhớ của ta này, hình như phụ thân của Long nguyên soái và ngài mới là hình mẫu điển hình của thí huynh đoạt vị chứ nhỉ? Không đúng không đúng, giờ Long lão gia tử vẫn còn khỏe, ngược lại cái vị kia nhà ngài đã sắp sửa hết đát rồi, nghe nói trị không hết hử? Chậc chậc, ta nghĩ nên đi bái lạy thần tiên thì tốt hơn.”
“Ngươi !”
“Nguyên soái, sao phải nói chuyện cứ như thằng nhóc chưa dứt sữa vậy? Kế tiếp chúng ta còn phải tới buổi đấu giá, cuộc tỷ thí đấu thú giữa các thế lực cũng sắp bắt đầu, chúng ta không có nhiều thời gian cùng chơi với bọn họ.”
Ngay lúc Long Dụ Đình nhịn không được bùng phát lửa giận, gia chủ Kỳ gia ở bên cạnh nói.
Đây là lần đầu tiên Kim Dư gặp mặt người cha ruột tra không thể tra hơn trong truyền thuyết của boss, nhìn một cái…..
Kim Dư nhìn chằm chằm đến mức khiến gia chủ Kỳ gia phát cáu gây sự chú ý cho đám người Long Dụ Đình, ông chủ Kim mới dùng vẻ mặt kinh ngạc tới cực điểm nhìn boss nhà mình:
“Em nói nha, Thanh Lân! Anh xác định người này là cha ruột của anh sao?! Mẹ anh nhất định là đại mỹ nhân siêu cấp nha!! Chỉ có mắt đui mới đi thích một người qua đường Giáp như vậy đi?!”
Vì thế nháy mắt, toàn bộ không khí trên đài hoàng kim yên tĩnh đến đòi mạng, qua hồi lâu sau, mới vì một tiếng cười mà đánh vỡ. Tiếng cười kia càng lúc càng lớn, mọi người không thể không nhìn qua, liền thấy một nữ tử đẹp đến mức khiến người hít thở không thông đang cười không ngừng, cười đến mức mắt ứa lệ.
“Nhóc con nói không sai, muội muội của ta đúng là bị mù, cho nên mới chọn trúng một tên lang tâm cẩu phế nhất trong cái đám người theo đuổi không sao đếm nổi đó!!”
Bỗng, Kim Dư trừng lớn tròng mắt, mụ bà nội nó…. Té ra vị này là dì hai sap? Nhìn trẻ quá đi a!
Người phát ngôn trên đài tinh thần cực kỳ chấn hưng không ngừng thao thao bất tuyệt phun ra tất tần tật những gì ngày hôm qua đã học thuộc lòng, mà đám người ngồi nghe phía dưới thì luôn luôn tìm thứ gì đó để giết thời gian trong im lặng.
Cũng may cái loại diễn văn này không dài lắm, cho dù dài, thì cũng xem như đó là đêm tối trước bình minh thôi. Mà đại hội giao dịch Nam Bội tuy bởi vì có hai cái chân bó cứng ngắc nên diễn văn dài hơn bình thường chút, nhưng việc gì cũng phải đến, diễn văn đọc đến lúc đám đại lão không thể mượn cớ rời khỏi hội trường nhịn không được phải ở trong lòng mắng tới tổ tông đời thứ mười tám thì liền ngừng lại.
Chỉ nghe thấy câu cuối cùng thực hùng dũng vang lên:
“Như vậy, ta tuyên bố, đại hội giao dịch Nam Bộ Thủ Đô Tinh, chính thức bắt đầu!!”
Trong nháy mắt, những thứ mà hai gã ở trên đài nói đã bị người người triệt để quên sạch, trong đầu mọi người lúc này chỉ còn lại kích động – mẹ nó, ông/ bà đây phải chờ dài cổ như vậy, nghe đến mức lỗ tai mọc đầy kén, giờ mới bắt đầu!!
Bất quá, không đợi đám đại lão, thương nhân, quý tộc, giới chuyên môn vui mừng mà giải tán, gia chủ Long gia đứng ở trên đài chủ tịch làm bằng vàng ròng thô tục đến phát ói bỗng cười nói một câu: an_quy_lau
“Ha ha, nếu đại hội đã bắt đầu, bản thân lại là người đại biểu cho thập đại gia tộc, vậy vì con cháu, ta da mặt dày giới thiệu cho các vị vài thanh niên tài tuấn, có lẽ, sau này hai bên sẽ có mối giao tình tốt.”
Nghe xong, Long Trường Lệ và người của Long nguyên soái cực kỳ nể tình vỗ tay, mà mấy người thuộc phái trung lập và phe phản đối thì thiếu chút nữa đã tức đến lật bàn! Mẹ mày a! Nói chưa đủ hả? Thừa dịp tạo thêm danh tiếng cho bản thân còn chưa tính, ngay cả con cũng phải lên đẩy mạnh danh tiếng nữa hả? Sao mày không thẳng thắn lôi hết tổ tông tám đời cháu chắt chút chít tới rồi giới thiệu một lượt luôn đi a? Lấy thịt đè người, lấy thế đè đầu luôn đi.
Vốn dĩ ấn tượng của mọi người đối với Long Dụ Đình – gia chủ Long gia chỉ dừng lại việc hắn là nguyên soái Quân bộ cực lợi hại cực xuất chúng có xác suất chiến thắng cao, là một quân nhân giàu lòng hi sinh, giờ lại chơi như vậy, trong lòng mọi người cứ như nuốt phải ruồi bọ! Là Long gia thì sao? Ông nói cái gì thì chúng tôi đều phải nghe sao? Thật mắc cười.
Bởi vậy, trong lần đại hội giao dịch Nam Bộ này, Long Dụ Đình đã mắc phải sai lầm đầu tiên, chính là đã đánh giá quá cao lực ảnh hưởng của bản thân, hoặc là nói, ừm, hắn không ngờ, sẽ có một con cá voi không cần biết mặt mũi của hắn ở chỗ nào mà chạy tới giúp vui. Vì thế, khi hắn nói xong, vừa xoay người chờ đám Long Trường Lệ đi ra, hô hô lạp lạp một tràng, ước chừng có khoảng hai mươi ba mươi người không thèm để ý, trực tiếp đứng lên bỏ ra khỏi hội trường.
Nếu chỉ là một hai người, Long Dụ Đình có lẽ sẽ không nhìn, nhưng nhiều người rời đi như vậy, ngay cái lúc bản thân vừa nói xong, đó chính là biểu hiện không nể mặt! Nháy mắt, Long Dụ Đình đã quen thói chuyên quyền độc đoán trong quân đội liền nhăn mày, sau đó trực tiếp nói: “Chư vị có chuyện quan trọng phải rời đi sao? Nếu là việc nhỏ không quan trọng, không nên bỏ qua những người quan trọng này. Dù sao, có nhiều lúc, phân rõ chuyện nào quan trọng chuyện nào không, cái nào chủ yếu cái nào thứ yếu, mới có thể sông lâu và vui vẻ.”
Lời này nếu lọt vào tai người có chút mềm lòng, phỏng chừng sẽ cảm thấy có chút buồn bực, nhưng vẫn còn có thể chấp nhận được, dù sao lời người ta nói đều là sự thực. Nhưng nếu lọt vào tai người có tính tình mạnh mẽ, vậy đây chính là trần trụi uy hiếp a!! Dù mặt mũi mấy người đứng lên thoạt nhìn rất hiền lành, xinh xắn lanh lợi, nhưng hình tượng vĩnh viễn đều là tính lừa gạt cực độ a…..
Vì thế.
Ừm, tập thể kéo bè kéo lũ quánh lộn là hành động tuyệt đối không được phép trong đại hội giao dịch Nam Bộ. Hơn nữa, sao bản thân lại phải tự tay động thủ cơ chứ? Mấy cái này phải nhờ tiểu đệ làm. Cho nên, không thể động thủ thì chỉ có thể động khẩu.
“A…..Tôi bị dị ứng màu vàng, nhìn lâu sẽ ngất, xin lỗi nha, tôi mà hôn mê thì sẽ bị mộng du, không nên quấy rầy người ta.”
“Ừm, tôi bị choáng với màu vàng. Chậc, lúc ở nhà, tôi mà thấy màu vàng thì liền có xúc động muốn đốt nó a. Vì không để nơi này biến thành một trận hỏa táng, vẫn là không nên làm phiền.”
“Đù, lý do vô sỉ như vậy cũng dám nói ra…. Mấy người nói hết rồi ông đây biết nói gì đây a?!” Một đại lão âm thầm mắng mỏ, sau đó ngẩng đầu, rất nghiêm túc mà nói: “Tôi dị ứng với màn giới thiệu, mẹ nó mỗi lần có người ở trước mặt tôi giới thiệu người nào, tôi liền phải đánh một quyền…. À, tôi chuyên cho vay nặng lãi, cho nên ghét nhất là người khác đi theo chân, phải nhìn mặt mũi người ta, phóng khoáng cũng có giới hạn, cho nên gì gì đó, vẫn là thôi đi.”
Ước chừng mười lăm phút đồng hồ sau, một ngàn người lần lượt nghe đủ ba mươi loại lý do lý trấu vô cùng quỷ dị cốt yếu chỉ để rời khỏi hội trường, khiến mọi người cảm thấy cực kỳ bội phục là, ba mươi mấy người này rốt cục làm sao nghĩ ra được mấy cái cớ như vậy, rõ ràng vừa nghe liền biết là giả, nhưng mấy người này còn cố tình tạo ra bộ mặt cực kỳ nghiêm túc. Thậm chí còn có nữ nhân có bộ dạng to lớn thô kệch bỗng nhiên đỡ trán nói mình thiếu máu không thể ngồi lâu, sau đó được một nam nhân gầy như khỉ thuần thục bế nữ nhân lớn gấp hai hắn, nhanh chân chạy biến. Vừa chạy vừa kêu:
“Em yêu em cố gắng lên! Cố gắng lên! Anh đưa em đi cấp cứu!” an-quy-lau
Nhất thời mọi người có loại cảm giác bị sét đánh, đừng nói ngươi đưa được người tới phòng cấp cứu, chỉ sợ còn chưa tới nơi, ngươi đã phải bắt đầu tự cứu rồi.
Thực hiển nhiên, tình huống như vậy, chẳng những Long Dụ Đình không lấy lại được mặt mũi, ngược lại càng làm cho người khó có thể chịu đựng nổi. Nhưng chuyện khiến cho Long Dụ Đình không phát hỏa được chính là, những người này đều rất thông thạo, vừa mới nói xong, căn bản không đợi cho Long Dụ Đình phản ứng liền trực tiếp rời đi, khiến cho Long Dụ Đình một chút cũng không có cơ hội bộc phát lửa giận.
Vì thế Long nguyên soái liền phạm vào sai lầm thứ hai tại đại hội giao dịch Nam Bộ.
“Những người này là từ nơi nào tới?! Cổ quái lạ lùng không biết cấp bậc lễ nghĩa, quả thực lưu manh vô lại! Đại hội giao dịch sao lại để cho người như thế này tham gia?! Vũ nhục quá sức!!”
Long Dụ Đình vừa nói xong, trước sân khấu đại hội bỗng xuất hiện một quang môn, Dạ Hoàng cười, nhưng ánh mắt lại âm trầm sắc bén đến cực điểm nhìn Long Dụ Đình, nói:
“Nguyên soái ngài nói sao. Hội giao dịch này không phải mới mở lần một lần hai, tuy ta không thể nói đây là lần Cửu Dạ Linh Miêu chủ trì tốt nhất, nhưng ta tuyệt đối có thể xác định đây là đại hội được kiểm tra chặt chẽ nhất!! Nếu nguyên soái chỉ bởi vì có người nào đó không thuận theo ý ngài liền nghi ngờ thân phận của các vị ngồi đây, vậy ta không thể không nói, vì để cho đại hội được cử hành thành công, ngài vẫn là nên ít nói thì tốt hơn.” Dạ Hoàng giả đò nhọc lòng lắc đầu thở dài, nói: “Dù sao, đọc diễn văn xong còn cưỡng ép các vị khách quý lưu lại, đây là lần đầu tiên phát sinh tại hội giao dịch.”
Sắc mặt Long Dụ Đình nháy mắt biến thành xanh mét. Đang muốn tức giận, lại bị đứa con ở phía sau chạy tới giữ chặt.
“Ha ha, Dạ huynh, ý ngươi là sao, phụ thân cũng chỉ là muốn để ta làm quen với các vị mà thôi. Bằng không, dựa theo thân phận của phụ thân, nếu có người dám nói chuyện như vậy, chỉ sợ đã sớm bị quăng vào ngục giam quân sự rồi.”
Long Trường Lệ quay đầu nhìn về phía mọi người, “Các vị, hội giao dịch đã bắt đầu, hy vọng các vị được đắc thường sở nguyện tại hội giao dịch lần này!”
Nghe vậy mọi người ngược lại có chút thưởng thức đối với diễn xuất của Long Trường Lệ, cách ăn nói của vị công tử này tốt hơn nhiều so với lão cha gã. Đương nhiên mọi người cũng không có ngu, ai cũng đều nhìn ra được, hiện tại mười mấy người đứng trên bục sân khấu vàng óng ánh kia đã sắp đến lúc bùng nổ rồi, nếu bọn họ còn không đi, chắc chắn sẽ bị biến thành bia ngắm.
Đợi cho tất cả mọi người đi hết, mọi người trên sân khấu vốn còn rất hòa thuận, nháy mắt liền lộ ra thần sắc thuộc về mình.
“Hừ, thí huynh đoạt vị[91], thằng nhóc mày còn dám xuất hiện trước thập đại gia tộc!” Long Dụ Đình lạnh lùng nhìn Dạ Hoàng, châm chọc.
Người kia nghe vậy sắc mặt trầm xuống, chợt lấy tay gõ gõ đầu, cười nói: “Ai u xem trí nhớ của ta này, hình như phụ thân của Long nguyên soái và ngài mới là hình mẫu điển hình của thí huynh đoạt vị chứ nhỉ? Không đúng không đúng, giờ Long lão gia tử vẫn còn khỏe, ngược lại cái vị kia nhà ngài đã sắp sửa hết đát rồi, nghe nói trị không hết hử? Chậc chậc, ta nghĩ nên đi bái lạy thần tiên thì tốt hơn.”
“Ngươi !”
“Nguyên soái, sao phải nói chuyện cứ như thằng nhóc chưa dứt sữa vậy? Kế tiếp chúng ta còn phải tới buổi đấu giá, cuộc tỷ thí đấu thú giữa các thế lực cũng sắp bắt đầu, chúng ta không có nhiều thời gian cùng chơi với bọn họ.”
Ngay lúc Long Dụ Đình nhịn không được bùng phát lửa giận, gia chủ Kỳ gia ở bên cạnh nói.
Đây là lần đầu tiên Kim Dư gặp mặt người cha ruột tra không thể tra hơn trong truyền thuyết của boss, nhìn một cái…..
Kim Dư nhìn chằm chằm đến mức khiến gia chủ Kỳ gia phát cáu gây sự chú ý cho đám người Long Dụ Đình, ông chủ Kim mới dùng vẻ mặt kinh ngạc tới cực điểm nhìn boss nhà mình:
“Em nói nha, Thanh Lân! Anh xác định người này là cha ruột của anh sao?! Mẹ anh nhất định là đại mỹ nhân siêu cấp nha!! Chỉ có mắt đui mới đi thích một người qua đường Giáp như vậy đi?!”
Vì thế nháy mắt, toàn bộ không khí trên đài hoàng kim yên tĩnh đến đòi mạng, qua hồi lâu sau, mới vì một tiếng cười mà đánh vỡ. Tiếng cười kia càng lúc càng lớn, mọi người không thể không nhìn qua, liền thấy một nữ tử đẹp đến mức khiến người hít thở không thông đang cười không ngừng, cười đến mức mắt ứa lệ.
“Nhóc con nói không sai, muội muội của ta đúng là bị mù, cho nên mới chọn trúng một tên lang tâm cẩu phế nhất trong cái đám người theo đuổi không sao đếm nổi đó!!”
Bỗng, Kim Dư trừng lớn tròng mắt, mụ bà nội nó…. Té ra vị này là dì hai sap? Nhìn trẻ quá đi a!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook