Cửa Cung
Chương 8


Năm ngày sau đó, Hoàng đế ở chỗ Liễu chiêu nghi ba ngày, một ngày ở chỗ Đức Phi, còn một ngày thì qua đêm ở Thiên Điện Vương Bảo Lâm tại Tử Lan Điện.
Sau khi Vương bảo lâm nhận ân sủng, ngày hôm sau đến thỉnh an nhìn vẫn như thường, lại không nghĩ rằng qua ngày hôm sau nàng ấy đi đường lại có chút run rẩy.

Quỳnh Như sai Họa Trúc đi hỏi nguyên nhân, mới biết được thì ra nàng ấy bị Liễu chiêu nghi phạt quỳ một canh giờ lại phải chép năm mươi lần nữ tắc, nên đi đứng mới khó khăn như vậy.
“Vương bảo lâm ở trong cung của Liễu chiêu nghi, nếu là phụng dưỡng không chu toàn hoặc là có hành vi không ngay thẳng, xác thực nên bị phạt.” Quỳnh Như nói, sự việc trong điện các phi tần, chỉ cần không quá ồn ào, nàng sẽ không quản.
“Nghe nói hai ngày trước Hoàng thượng có uống chút rượu, đang trên đường đi tìm Liễu chiêu nghi thì nhìn thấy Vương bảo lâm đang khiêu vũ trong rừng cây hạnh, nên đã lâm hạnh Vương bảo lâm.

Liễu chiêu nghi biết được việc này nên rất tức giận, ngay cả Hoàng Thượng nàng ta cũng không cho sắc mặt tốt, hai ngày này nàng ta cũng đều tránh không gặp mặt.” Họa Trúc nói.
Quỳnh Như nhẹ nhàng gật đầu, nàng cũng không nhiều lời.

Giờ cơm trưa nàng có hẹn Hứa Chiêu Viện cùng đi hái chút hoa quế làm rượu hoa quế.


Dùng bữa xong, hai người các nàng mang theo một cung nữ rồi ra cửa.

Hứa chiêu viện cũng là lão nhân trong cung, nàng sinh cho Hoàng đế một nữ nhi, nhưng từ trước đến nay không được sủng, hiện giờ cũng chỉ được phong là Nhị phẩm chiêu viện, so với Liễu chiêu nghi lại có phần lép vế.

Cũng may nàng là người biết đủ, hiểu được với xuất thân ca cơ của mình có thể lên được tới đây đã là may mắn, hơn nữa được hoàng hậu quan tâm, mình lại chỉ sinh được nữ nhi, đối với những người trong cung cũng không có uy hiếp gì, nên thời gian của nàng trôi qua cũng rất thoải mái nhàn nhã.
Hoa kim quế rất thích hợp để ủ rượu, mà kim quế mọc nhiều ở lân cận Tử Lan điện, bởi vậy chỗ hai người cách Tử Lan điện không xa.
Cung nhân Tử Lan điện cũng không biết hoàng hậu đang ở gần đây, lúc này họ vẫn đang rất bận rộn.
Quỳnh Như và Hứa chiêu viện vừa nói vừa cười, đại công chúa Triệu Uyển và nhị công chúa Triệu Di Tương chưa đến một tuổi cũng thường chơi đùa cùng nhau, nói về nữ nhi, đề tài của hai người thật là không ít.

Nhưng mới hái được một ít hoa quế, hai người lại nghe cách đó không xa có giọng the thé của tên thái giám đang trách cứ cung nữ.
“Thụy nhi, sao động tác của ngươi chậm vậy? Một canh giờ trước nương nương đã phân phó ngươi phải vẩy nước quét hết khu Tử Lan điện này, mà bây giờ ngươi chỉ mới quét dọn được nhiêu đây thôi sao?”
“Quý công công, là lỗi của ta, ta sai Thụy nhi đi lấy cơm trưa một chút, nên nàng ấy mới bắt đầu làm chậm, tí nữa ta với Thụy nhi sẽ quét tước, sẽ không làm chậm trễ canh giờ của nương nương.” Một giọng nói khiêm tốn vang lên.
Quỳnh Như nghe thấy giọng của Vương bảo lâm, nên ngẩng đầu quan sát.

Bởi vì các nàng ở bên cạnh Tử Lan điện, nên mấy người ở cửa điện đều không có nhìn thấy các nàng, Quỳnh Như cũng phải duỗi cổ mới có thể nhìn thấy tiểu thái giám đứng ở trong cùng.
“Bảo lâm nương nương, cũng không phải Tiểu Quý làm khó Thụy nhi, chúng ta thực sự cũng chỉ nghe theo mệnh lệnh của nương nương.

Nương nương chỉ lệnh một mình Thụy nhi quét dọn, làm sao dám phiền ngài động thủ? Mỗi ngày hoàng thượng đều đến chỗ nương nương chúng ta, nếu sơ ý một chút, để Hoàng thượng nhìn thấy ngài ở chỗ này quét dọn, cũng không biết ngài ấy có trách nương nương của chúng ta hay không.

Mặc dù Tiểu Quý cũng không biết Hoàng thượng có thể nhận ra ngài hay không, nhưng ngài cũng biết, mấy ngày nay nương nương không cao hứng, ngay cả Hoàng thượng cũng phải nhường nàng, bọn họ chỉ cần nhếch môi, gặp nạn không phải là những người phục vụ như chúng nô tài sao.

Hơn nữa thủ đoạn của ngài chúng nô tài cũng đã chứng kiến qua, ngài muốn làm hồ ly tinh mê hoặc chủ cũng đừng làm ở trong cung chúng nô tài, ngài vẫn nên hồi thiên điện nghỉ ngơi đi.” Tiểu Quý kia mở miệng châm chọc, Quỳnh Như nghe không sót một chữ.

Đương nhiên Hứa chiêu viện cũng nghe thấy, “Liễu chiêu nghi này thật sự là quản lý không thỏa đáng, dù sao Vương bảo lâm cũng là cung phi, một nô tài hầu hạ người cũng dám nói khó nghe như vậy.” Hứa chiêu viện nói.
Đối với Liễu chiêu nghi, hậu cung đều có oán hận, bây giờ Liễu chiêu nghi đang được thịnh sủng, mỗi tháng thì có bốn năm ngày Hoàng đế đến điện của hoàng hậu, các nữ tử khác ở trong cung có thể được ở cùng một chỗ với Hoàng đế ít càng thêm ít.

Hoàng hậu là chính thê, lại xử sự công bằng, nên không có ai có bất mãn đối với Hoàng hậu, nhưng Liễu chiêu nghi thì khác, dù sao nàng ấy cũng mới vào cung, vừa vào lại được phong là tam phẩm Tiệp Dư, nhận sủng chưa đến hai tháng thì được tấn lên Chiêu Nghi, tốc độ thăng tiến như thế khiến không ít người đỏ mắt, bởi vậy mặc dù trên mặt mọi người nịnh bợ không ít, nhưng bất mãn trong lòng cũng càng nhiều, chỉ là giận mà không dám nói thôi.

Hôm nay đụng phải việc này, đương nhiên Hứa chiêu viện hi vọng Hoàng hậu có thể áp chế nhuệ khí của chiêu nghi một chút, nàng cũng không phải là Tọa sơn xem hổ đấu*, chỉ là nàng luôn nhận định trong lòng ở hậu cung này hoàng hậu muốn trị ai cũng không khó, dù sao hơn mười năm qua, thật sự không ai có thể làm dao động tín nhiệm giữa Đế Hậu.
- Tọa sơn quan hổ đấu: xem hai bên đánh nhau ngồi không trục lợi.
“Muội thích xem náo nhiệt, còn không ngại lớn chuyện.” Quỳnh Như oán trách, “ Nếu ta làm quá mức, sao Vương bảo lâm kia còn có thể lưu lại trong Tử Lan điện? Vương bảo lâm chịu ấm ức nhưng không nói, một là nàng ấy sợ đắc tội Liễu chiêu nghi, hai là ở lại Tử Lan điện có thể nhìn thấy Hoàng thượng thì cơ hội sẽ nhiều.”
"Nương nương, không phải ngài cố ý sắp xếp Vương bảo lâm ở Hứa Lan điện chứ?" Hứa chiêu viện nhanh mồm nhanh miệng, nói xong mới cảm thấy hối hận, nếu bị nàng nói trúng, chẳng phải sẽ rất xấu hổ sao?
“Đương nhiên không phải” Quỳnh Như híp mắt, Vương bảo lâm và Liễu Tịch Nguyệt vào cung cùng lúc, bởi vì quan hệ của hai người tốt hơn, Hoàng đế đặc biệt phân Vương bảo lâm đến Tử Lan điện, chính là muốn để Liễu Tịch Nguyệt có thêm bạn.

Có lẽ hắn sợ Liễu Tịch Nguyệt xấu hổ, hắn vẫn luôn chưa sủng hạnh Vương bảo lâm, mãi đến hai ngày trước.

“Họa Trúc, đem bản “nữ huấn” của Lâm Tiên Hoàng Hậu cho Liễu chiêu nghi và Vương bảo lâm mỗi người một bản.

Ngươi nói với Liễu chiêu nghi, cung nhân hầu hạ lanh lợi, trung thành với chủ tử là chuyện tốt nhưng nếu không biết phân biệt nặng nhẹ sẽ chỉ mang lại mầm tai họa cho chủ tử, nàng nếu không quản được người của mình, bổn cung có thể giúp nàng ấy quản mấy ngày.”

“Vâng.” Họa Trúc đáp một tiếng rồi rời đi.
Quỳnh Như hái thêm một ít hoa quế, sau đó nàng cảm thấy hơi mất hứng, nên cùng Hứa chiêu viện trở về cung.
Thời gian dùng bữa tối còn chưa tới, bọn nhỏ đã trở về.

Quỳnh Như giữ chiêu viện ở lại dùng bữa, lại chơi với bọn nhỏ một lát, rồi mới đi ngủ, một đêm không mộng mị.
Thời điểm thỉnh an ngày hôm sau, nàng đặc biệt giữ Liễu Tịch Nguyệt và Vương bảo lâm lại, hỏi bọn họ sau khi nhìn thấy sách Tiên Hoàng lưu lại nghĩ gì.

Hai người họ nịnh nọt một phen, nói Tiên hoàng hậu làm tròn nữ tắc là mẫu mực để các nàng noi theo.

Quỳnh Như nói thêm mấy câu mới để các nàng rời đi.
Ban đêm bọn nhỏ đều đã ngủ, hôm nay Uyển nhi nói nàng muốn dỗ dành Hoằng nhi ngủ, nàng được rảnh rỗi nên đọc sách, không bao lâu thì nghe bên ngoài báo "Hoàng Thượng giá lâm ~ ".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương