Cự Long Thức Tỉnh
Chương 88: 88: Đáng Sợ Bao Nhiêu


Cùng lúc đó, gần một ngàn tên cướp biển nhanh chóng phân làm một trăm nhóm nhỏ, dùng súng đẩy tất cả những người bị bắt vào góc để canh giữ.

Những tên còn lại bao vây Lục Hi, Adolf và Ackles, trên tay lăm lăm súng ống.

Thấy lại có tình huống bất lợi phát sinh, mấy lão đại đều cảm thấy hết sức lo lắng, cho rằng Lục Hi thật sự không biết thức thời, bị rơi vào tình huống này thì còn báo thù cái gì nữa?
Lúc này, Ackles đã xông về phía Lục Hi, gã có thân hình cao lớn, so với Lục Hi thì còn cao hơn cả một cái đầu.

Một đường quyền ngưng tụ ánh sáng màu đỏ ngay lập tức đánh mạnh về phía Lục Hi.

Sắc mặt Lục Hi không đổi, anh tung ra một quyền ngưng tụ ánh sáng vàng đối kháng với một quyền của Ackles.

Sau một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, tất cả mọi người xung quanh đều bị chấn lui.

Lục Hi cau mày nhìn nắm tay phải bị xé toạc của mình.

"Thế nào, rồng ẩn mình thân mến, một quyền này của tao khá chứ?", Ackles cười lớn nói.

Lục Hi nhìn nắm tay phải của mình, vô cảm nói: "Tầm thường".

Ackles bật cười ha hả.


"Vậy để tao cho mày biết thế nào là lợi hại".

Nói xong Ackles lại nhào tới, tung ra một quyền ngưng tụ ánh sáng đỏ giống như sao xẹt giáng thẳng xuống đầu Lục Hi.

Lúc này, Adolf như một bóng ma ẩn nấp dưới quyền ảnh của Ackles, hung hăng chém một dao vào hông Lục Hi.

Với độ sắc bén của con dao găm này, chỉ cần chém trúng thì Lục Hi sợ rằng sẽ bị chém làm đôi ngay lập tức.

Lúc này, tất cả các lão đại đều thở dài, không đành lòng nhìn tiếp.

Hai người phối hợp rất ăn ý, còn sở hữu vũ khí tiên tiến, trong khi Lục Hi chỉ dùng chính sức lực của mình để chống lại cả hai người, rõ ràng anh đã ở thế bất lợi, trên tay không một tấc sắt thì làm sao có thể may mắn sống sót khỏi tình huống này được?
Lúc này, Lục Hi bỗng nhiên cười lớn.

Anh lại vung nắm tay phải lên đối kháng với một quyền của Ackles đang giáng xuống.

Trong lúc đó, mũi chân trái của anh cũng ngưng tụ ánh sáng vàng đá mạnh về phía Adolf đang đánh lén.

Ackles nở nụ cười rồi lại dùng sức nện xuống, trong khi đó Adolf cũng nheo mắt xoay con dao găm đâm thẳng về phía chân trái của Lục Hi.

"Ầm!"
Lục Hi và Ackles tiếp tục đối kháng trực diện, Ackles giống như trúng phải đạn pháo, song quyền bị bẻ gãy, lại bị đấm trúng ngực rồi bay ngược ra ngoài.

Gã hộc máu giàn giụa, ngay lập tức bỏ chạy rồi đâm sầm vào vách du thuyền, chỉ nghe ầm một tiếng, vách du thuyền dày đã bị gã làm thủng một lỗ lớn.

Ackles còn không dám quay đầu lại, ngay lập tức bỏ chạy như điên trên mặt biển.

Cùng lúc đó, con dao găm Adolf đâm vào mắt cá chân của Lục Hi cũng rơi mạnh xuống đất đánh keng một tiếng.

Con dao găm được làm từ chất vật chất tối nghe đồn là có thể cắt xuyên qua tất cả mọi thứ vậy nhưng thậm chí còn không thể làm xước da của Lục Hi.

Trong lúc Adolf còn đang kinh hoàng thì một cước mang sức mạnh vô song của Lục Hi đã đá thẳng vào người gã.

Adolf ngay lập tức bị đá bay ra ngoài, nằm gục trên mặt đất nôn ra máu, không thể động đậy nổi.

Lúc này, Lục Hi nhìn Ackles đang chạy trốn trên mặt biển, quát lớn: "Còn muốn chạy?"
Lục Hi quát lớn sau đó đánh ra một quyền tay phải, sức mạnh cách không đánh tới chỗ đối phương.


"Chết đi cho tao!"
Lúc này, Ackles đang chạy như điên trên mặt biển đã vô cùng hoảng sợ.

Lần đầu tiên giao thủ, gã không hề biết Lục Hi có chỗ nào kinh người, gã chỉ tự tin vào đôi găng tay được làm bằng vật chất tối của mình, gã chắc chắn có thể giết chết Lục Hi chỉ trong một đòn.

Không ngờ khi giao thủ lần thứ hai Lục Hi lại giống như một vị thần dùng một quyền đánh gãy cánh tay của gã, mà dư lực của một quyền này còn có thể oanh tạc lồng ngực của gã.

Ackles đã bị trọng thương chỉ trong một đòn, gã ngay lập tức nhận ra cho dù mình có hợp lực cùng Adolf thì nhất định cũng sẽ không phải là đối thủ của Lục Hi.

Gã quyết định rất nhanh, ngay lập tức khoang thủng vách du thuyền để tẩu thoát.

Chỉ còn có cách chạy về quân hạm, sau đó sử dụng hỏa lực mạnh mẽ của quân hạm oanh tạc thì mới có thể giết chết được Lục Hi, giành lấy một con đường sống cho mình.

Lúc này, gã đột nhiên cảm nhận được từ phía sau có một nguồn sức mạnh kinh khủng đang đánh úp mình.

Gã kinh hãi muốn tránh né nhưng đã quá muộn.

Nguồn sức mạnh khổng lồ này giống hệt như một quả đạn pháo vừa bắn ra khỏi nòng rồi đập thẳng vào sống lưng của gã, suýt chút nữa đã xé gã ra làm hai nửa.

Ackles đang chạy điên cuồng trên mặt biển đột nhiên ngả người về phía sau và bị hất tung lên không trung.

Sau đó chỉ nhìn thấy thân hình cao lớn của gã rơi ầm xuống biển, từ từ chìm xuống rồi biến mất.

Nhìn thấy cảnh đó, không chỉ có mấy lão đại khiếp sợ mà ngay cả đám cướp biển cũng chết lặng.

Từ khi Ackles bắt đầu ra tay cho đến khi gã phá vách du thuyền tẩu thoát, Adolf bị thương nặng nôn ra máu, Ackles chết chìm dưới đáy biển, tất cả chỉ xảy ra trong chốc lát.


Trước khi bọn chúng kịp hiểu được có chuyện gì đã xảy ra thì thủ lĩnh của bọn chúng đã người chết, người bị thương.

Adolf tái nhợt, không ngừng nôn ra máu, gã cố hết sức nói vào micro trong cổ áo: "Nã pháo đánh chìm Phoenix, giết sạch tất cả".

Lúc này cả đám cướp biển cũng choáng váng, thủ lĩnh của bọn chúng đang yêu cầu phải đánh chìm Phoenix mà không hề quan tâm đến tính mạng của bọn chúng.

Trong lòng gã biết rõ bọn chúng đã đánh giá thấp thực lực của Lục Hi, sự tồn tại của Lục Hi phi phàm đến mức bọn chúng không thể lý giải.

Adolf còn nghi ngờ rằng cho dù Lục Hi bị đại pháo của tàu chiến bắn trúng thì cũng sẽ không sao cả.

Tuy nhiên đây đã là phương án cuối cùng của gã, là thủ lĩnh lính đánh thuê, cho dù có chết thì gã vẫn phải kéo theo đối phương, số người ở đây cũng đã đủ rồi.

Lúc này, Lục Hi đột nhiên mở miệng thét một tiếng thật dài.

Đột nhiên, một luồng khí tức cực kỳ kinh người quét qua toàn bộ đại sảnh.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đều cảm nhận được nỗi sợ hãi không gì sánh được, như thể có một con quái vật khổng lồ vô danh cực kỳ mạnh mẽ sắp lao xuống và ăn tươi nuốt sống họ chỉ bằng một phát cắn.

Giờ phút này bọn họ chỉ muốn quỳ xuống đầu hàng trước luồng khí tức đáng sợ này để bày tỏ lòng thành kính cao nhất..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương