Cu Dũng
-
Chương 37
3 người nhìn 2 thằng đi tới, ánh mắt có phần phức tạp.
Nam không muốn 2 thằng này tham gia, dù gì Nam cũng quý 2 đứa, coi như đệ ruột từ khi mới vào, bây giờ lao vào thì chỉ có chết, không đáng chút nào.– “Anh để em” – Phi nhìn Nam, nhìn ra ánh mắt đấy của Nam, nó cũng cảm động lắm, 1 cục đất như nó, cũng biết cảm động như ai.Dũng quay sang nói thì thầm vào tai Phi, Long và 3 người kia không nghe rõ, nhưng từ lâu, thằng ranh con Bẹo này, nó toàn là người chỉ điểm cho thằng Phi lập công, Nam là người hiểu rõ nhất.
4 người im lặng cũng không hỏi mà kệ bọn nó bàn tính…– “Quyết 1 lần đi mấy anh,” – Dũng quay lại nói với 3 người đang như bệnh nhân phòng cấp cứu vậy.5 người lại đứng đấy, hô 1 tiếng, cả đám lao lên, thằng kia thì dm cứ đứng nhìn, nó rất bình tĩnh mà đón đỡ, nó gồng người, ra sức đánh thật, lúc nãy với 3 người, nó chưa tung ra hết sức, bây giờ mới hóa thú.
Phi bị dính 1 đá bay ra, ộc ra máu, 3 người kia nãy giờ cũng chẳng nhàn rỗi, ăn đòn túi bụi, người che người đỡ như bao cát, Thằng bên kia nó đang đà đánh hăng máu, bị Dũng tung con mẹ nó cái áo lên che, Phi lao tới cầm con dao găm thủ trong người mà rút ra, ánh đèn xe chiếu vào con dao, loang loáng phát ra chói mắt, đâm phập xuống, máu tươi từ trong lớp áo trùm đầu rỉ ra ngoài, đỏ cả chiếc áo của Dũng.
Nó dung lực cua mạnh 1 vòng, cả 5 thằng bị hất ra ngoài, thằng đó nó giật cái áo ra, con dao vẫn cắm trên đỉnh đầu nó.– “Cái địt mẹ, bố mày chịu.” – Phi nói.– “Đéo chết???” – Nam chọi ngạc nhiên hỏi???Cả 5 người chán nản, nhìn cái thứ trước mặt, dkm đéo hiểu là cái con cặc gì nữa…– “Chịu, bố mày chịu thua” – Phong sat nói.Tên kia nhìn 5 người, máu trên đỉnh đầu vẫn rỉ xuống, tên đó lao vào 5 người, mặc dù vẫn khỏe như vậy, nhưng ra đòn đã có phần chậm lại, 5 người vẫn có thể tránh né và tung đòn vào người tên đó được.
Phong và Dũng cùng đạp về phía của tên đó, bị lùi lại sau, cả 5 người thấy chắc chắn có gì đó sai sai, thằng này bị đạp bằng hơi tàn của 2 người mà vẫn bị lùi lại, chứng tỏ con dao găm trên đầu, ảnh hưởng rất lớn.– “Dm đâm sâu them con dao xuống” – NAM CHỌI nói.– “Ai đâm? Mày đâm à?”Phúc hổ nhìn nam.
Mẹ sư cái đội này, đánh chết đi sống lại, vẫn cứ như tấu hài vậy.– “Không, chết chứ không chơi được.” – Nam rụt cổ lại.– “Phi, trong tất cả anh em ngoài xã hội, giang hồ, anh quý và coi trọng mỗi em, em lên đâm sâu xuống tí, tối về anh em mình làm lon bia” – Nam quay sang Phi, ánh mắt có phần ướt át tình cảm@@– “Thôi, em cảm ơn ạ, anh bảo Dũng anh ạ, em cũng nể anh lắm mà còn đang yêu đời.” – Phi nói khéo.– “Ấy, sao bạn nói thế, em thấy anh Phong, thân thủ giỏi, cỡ anh chắc làm phát một, anh nhỉ @@” – Dũng lại giở mồm mép ra.– “Nếu mà mà nói về giỏi thì là phúc hổ nhé, bao nhiêu trận chưa biết thua là gì, nay chả lẽ lại thua thằng ất ơ này” – Phong lại khích tướng.– “Sát nói vậy là sai rồi, tôi có giỏi thì cũng không bằng liều được, thằng vua thua thằng liều mà, Chọi là liều nhất mà, xứng đáng hơn tôi” – Phúc lại chối.ĐM CÁI ĐÁM NÀY, cứ ngỡ ông nào mặt mày cũng lạnh lùng bặm trợn mà tấu hài éo thể hơn được, toàn kiểu “trong ấm ngoài lạnh”.Thằng kia thấy bọn này, ăn đòn nãy giờ, tưởng chết rồi mà lại còn đứng đấy mà nói chuyện bàn tán, nó lao lao vào 5 người, dùng tay không đám xuống chỗ Dũng đang đứng, Dũng né nhanh, chỗ đó bị lõm xuống 1 chút, chắc chắn thằng này nó điên lên thật rồi.– “Anh em cùng vào chứ không thì toang” – Phong nói.– “Ok, vào trước đi” – Chọi mặt tỉnh bơ.“Cdm giờ nào rồi mà còn nói như đùa thế này” – Phúc căm lắm, dm nếu mà thằng này chết, về tới địa bàn, thằng Chọi chắc chắn phải ăn đòn.Cả đám xúm vào, Phúc khỏe nhất, dung sức mà đu lên lưng, giữ chặt người thằng này lại, Phong với Nam thì ôm tay ôm chân, Dũng thì ôm bụng, thằng này không thể thoát ra được, đây toàn là những người có thể nói là mạnh nhất bang của Long thời điểm bây giờ.Phi chớp thời cơ, nó nhảy lên dung sức đạp con dao găm trên đầu thằng kia xuống.“SỘT” 1 âm thanh nghe ngọt lịm vang lên, 5 người nhảy về sau, đây là cơ hội cuối cùng, nếu không chết, 5 người không còn sức đánh nữa.
Mặc mẹ nó giết cũng phải chịu.Thằng kia đứng khựng lại 1 chỗ, máu lại trào ra, đôi mắt căm thù nhìn 5 người trước mặt, đáng lẽ nó nên ra đòn nhanh và chính xác hơn để kết liễu lũ ruồi nhặng này, đúng là trăm trận chinh chiến sống oai hùng, nay về bị chết dưới tiểu nhân.Nó gục dần xuống, trên đỉnh đầu, con dao găm vẫn cứ cắm chặt vào đó, Phi đi tới.– “Dậy múa đi, dkm múa nữa đi” – Phi nhìn xác thằng đó dưới đất mà nói, rút con dao trên đầu ra, lấy áo lau sạch vết máu rồi cất vào vỏ, giắt vào hông.5 người đi ra sau Long, ngồi bệt xuống.– “Đưa Chọi với 2 con bé này đi viện” – Long noi, bây giờ chẳng cần những người này nữa, cuộc chiến của Long và Vinh bắt buộc phải diễn ra rồi, nếu Vinh chết thì Long có thể lên chức, nhưng nếu Vinh thắng thì Long và đàn em cũng phải chết.Vinh Lợn đi ra giữa với Long, nhìn nhau.– “Khá, đàn em khá đấy” – Vinh nhếch mép cười nói.– “Vâng, hay thôi đi anh, anh rút lui anh với em như chưa có cuộc chiến này.” – Long nói.– “Kết lên rồi, sao bỏ được.” – Vinh đáp.– “Vậy chiến thôi.” – Long cũng chẳng nói gì nhiều, đây là chiến bắt buộc, anh ta cũng muốn tránh, vì dù gì Vinh cũng giúp Long rất nhiều, nhưng chuyện tới bây giờ, không tránh được.Vinh lao tới, người lão nhìn mập mạp, nhưng lại rất nhanh, ra đòn rất nhanh và có lực, Long cũng hơi bất ngờ, rất ít khi thấy Vinh ra đòn, hôm nay thấy tận mắt và chống đỡ, mới thấy ngạc nhiên.Long cũng chẳng phải dạng vừa, ánh mắt cả 2 tỏa sát khí, đấm chạm đấm, Vinh bị ăn 1 đạp vào người, khá mạnh, hơi lùi lại, nhìn Long vẻ mặt đang hòa hoãn lại, Vinh lao lên, tốc độ ra đòn lại tăng lên, Long bị trúng 1 đấm vào ngực, ôm ngực lùi về sau 1 chút, khá khó thở.Long đi lại chỗ Phi.– “Đưa a con dao găm” – Long nói.
Phi vội vàng lấy ra, đưa cho Long.Vinh thì lại chỗ ngồi, lấy trong đó ra 1 cây kiếm nhật nhưng là loại ngắn tên là “wakizashi”, độ dài chỉ ngang cây dao găm của Long.
Nhưng sắc bén vô cùng, được dùng rất nhiều khi Vinh đi chiến đấu, cũng như cây dao găm của Long, cả 2 đều mang trong mình những lịch sử, những hoài niệm đáng nhớ.– “Lên đi” – Vinh rút ra, tiếng phát ra sau khi rời vỏ, khá lạnh, làm người nghe thấy tê cả da đầu.Long cầm dao găm nhảy vào, cả 2 dùng sức nhanh nhất có thể mà chém, mà đâm, tiếng 2 cây vũ khí vang lên khi va vào nhau, tiếng chat chúa, tiếng leng keng.
Cả 2 bắn ra sau 1 hồi đâm chém, trên người Long lúc này, có rất nhiều vết thương đang rỉ máu, có chỗ sâu hơn nhìn rõ cả thịt.
Còn Vinh thì cũng không là mấy, quần áo cũng tả tơi, thương tích đầy mình.Khi 2 người đang lao vào nhau để thêm 1 hiệp nữa thì “ĐOÀNG”, tiếng kêu váng đầu phát lên, Vinh Lợn gục xuống ngay sau đó, Long nhìn cảnh tượng này mà không hiểu chuyện gì, nhưng có người đã ám sát Vinh, là ai??? Mà còn ngay giây phút này??? Dùng sung??? Đây nguyên tắc ngầm, cấm dùng súng khi chiến đấu giải quyết mâu thuẫn, vậy thằng nào??? Có gan làm như vậy??.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook