Crush Ơi... Mày Hay Lắm!!!
-
Chương 6: Gặp gỡ tiểu mĩ thụ =))))))))
Tao đi bộ đến quán X, tung tăng như con điên. Không thèm để ý đến ánh nhìn của bao người xung quanh. Rồi cũng có nhiều thằng nhìn tao. Nhìn tao rồi cười. Rồi gặp anh nào đó, ảnh chọc tao.
- Đi đâu vậy em?_Chọc tao
- Em đi chơi anh ơi!
Tao cũng đâu có vừa mà đáp lại cái thằng đó.
Thấy tao cũng cười nói nên tên đó chọc tiếp.
- Đi đâu cho anh đi với!
Tao dừng lại nói, tay đeo theo cái cặp đựng điện thoại.
Nhìn hắn tỏ vẻ không vui, giỡn thế là đủ rồi, tao không thích rồi đó. Nhíu mày nhìn tên đó, đúng là cái thằng đàn ông mê gái mà =))))).
Tên đó đưa cặp mắt dâm nhìn tao. Hôm nay tao vui nên không thèm kiếm chuyện đến tên đó. Vội nói.
- Đi khám bệnh sida. Đi không??_Tao hất hàm bảo.
Câu nói kinh điển của tao từ 16 tuổi tới giờ rất nhiều rồi. Nhưng câu này là tao cũng muốn thờ tao lên luôn =). Chắc đây cũng là câu để bảo tồn nhất mọi thời đại của con này đây.
Thấy tao nói thế, làm hắn cũng im bật. Rồi hắn đi chỗ khác, tao cười khinh nhìn hắn. Đúng là đàn ông, nghe đến sida, thì lại bỏ chạy như gặp chó cắn đến nơi. Sợ bị tao hiếp mất trinh à, mà chạy nhanh thế? Xin lỗi, con này đàng hoàng lắm nhé!
Nói chơi vậy thôi, coi thử có vừa gì không ai ngờ lại làm cho con dân sợ tao đến mức độ chạy mất tiêu.
Thế rồi, tao đi tiếp. Gần đến quán X, thấy nhiều cặp tình nhân đã dẫn nhau vào quán. Lúc này tao lấy trong cặp ra chiếc khẩu trang đen. Vội đeo lên mặt như không ai nhận ra. Vội gục mặt đi vào quán. Đây là lần thứ 2 mà tao vào đây. So với lần trước thì rất đáng sợ nhưng khi tao bước vào quán rất bình thường, nhìn cặp đôi nam nữ nói chuyện bình thường vui vẻ. Không khí ấy không còn bao trùm nơi đây nữa. Tao ngồi bẹp xuống với tốc độ bàn thờ. Nhìn xung quanh xem sao, điều rất bình thường. Rồi chị chủ quán nhanh nhẹn bước lại chỗ tao, hỏi.
- Chị uống gì?
- À. Cho em... à không, cho tôi một ly matcha!
- À, xin lỗi... quán tôi chỉ có rượu và bia thôi...
Nghe đến hai thứ ấy. Tao chợt nổi cơn thèm bất tử. Nhưng cậu ta chưa đến, lỡ may cậu ta đến trong lúc lâu thì chắc tao xỉn quá. Vì tao là một người thấy rượu là không thể cưỡng lại được. Dù có cố nhịn được đến đâu thì tao vẫn cứ không thể kìm chế, thế nên tao mới thấy rượu là đã chạy mất dép. Sợ nó " quyến rũ " tao nên tao không dám kêu. Nhưng mà, người ta hỏi không lẽ không uống gì sao? Thế kì lắm! Nên tao kêu đại 2 chai bia đi, chắc cũng không sao đâu =)))).
Tao nói.
- À, cho tôi 2 chai bia, cảm ơn!
- Vâng..._Đi vào
Cô quản lý đi vào trong.
Còn tao thì cứ ngây người ra. Chẳng biết làm méo gì nên móc điện thoại ra, bấm bấm vào trang web xem phim hoạt hình =)))). Nghĩ sao? Vào quán của những người lớn yêu đương mà lại có một đứa con nít mới chừng 16. Chưa đủ tuổi thiếu nữ đã dám bước chân đến đây. Lại còn dám đi một mình. Lại còn kêu bia rồi thản nhiên mà xem phim hoạt hình nơi đông người mà còn không để tâm về mấy con người ở đây đang hôn hít nhau nữa cơ. Eo ơi! Thật là tình huống ư ** đỉ mẹ mà =)))).
Thế tao chờ khoảng 5p mới có người đem bia ra ấy chứ. Nhìn chai bia 🍺 sư tử trắng mà tao thèm chảy cả nước bọt. Quản lí cũng đi vào trong khi đặt lên bàn tao ngay, hành động này cực kì nhanh nhẹn. Làm tao cũng hơi ngạc nhiên. Vội buông câu.
- Làm gì mà nhanh vậy???
Tao chỉ nói vậy thôi. Chứ mắt lại dán vào chai bia trên bàn. Vội cầm lên, ôi! Chai bia mát rượi thế kia làm tay tao như muốn giá lạnh. Nhanh nhảu bật nắm chai bia một cái nhẹ. Công nhận tao thiên tài thật trong những việc này thật. Bất nắp rất nhanh và nhẹ nhàng. Không bị méo nắp chai luôn á. Tao cũng hơi nể phục mình, làm việc nhà thì giở mà sao làm việc như uống bia là tốt vcl ra ấy =))))).
Tao đang thưởng thức đưa miệng bia kế môi tao thì có người nói bên tai làm tao hơi giật nhưng vội vàng quay sang. Bực bội định chửi một câu. Nhưng lại câm nín mẹ nó luôn.
Vì trước mặt tao là một người con trai à không, à nói đúng hơn là một cây đen của xã hội này. Tụi bây biết vì sao tao lại bảo nó là cây đen không?. Rất đơn giản, vì cái quần gì nó mặc trên thân thể nó đều toàn màu đen. Nói ra là cuồng màu đen. Hoạch tẹt là một con nghiện cuồng màu đen và đéo có thể cai được màu đen và éo chịu mặc màu khác:v
Nó đeo cái khổ trang lại là màu đen.
- À, cậu là Thái Bình?
- Đúng! Cậu là người hẹn gặp tôi???_Tao ngu người hỏi.
Cậu ta chỉ khẽ hờ hững đáp lại cái câu hỏi của tao bằng hành động gật đầu. Cậu ta vội ngồi vào chỗ ghế đối diện với tao. Nhìn tao không rời mắt, tao cũng ngại nhưng không biểu hiện cho cậu ta thấy được qua chiếc khẩu trang mà tao đang đeo. Tao tỏ vẻ cười đáp.
- Thì ra cậu có ngoại hình như thế này...
Tao chưa bảo xong đã ngồi vào miệng tao. Sắp tới tao sẽ mở cuộc cách mạng thỉnh mấy đứa cướp lời nói vào họng tao luôn cho bỏ ghét.
Cậu ta xen ngang làm tao im bật.
- Tôi như thế nào??
Tao ngừng một chút rồi mới tảr lời câu hỏi của cậu ta. Cũng cố không chửi thề vì có đứa tự tiện xen câu nói của tao.
- Ừ thì cậu trắng...
Cảm xúc của tao khi lần đầu nhìn thấy cậu ta cũng hơi giật bắn người, vì tưởng đâu gặp phải người bị bệnh bạch tạng. Đó là một căn bệnh giúp người ta trắng như tuyết á, nói chung người bị mắc bệnh đều có ngoại hình mái tóc tai, da và ngay cả cặp lông mi cũng trắng như tuyết nữa!.
Thì cậu ta cũng trắng y như người bạch tạng. Cậu ta có cái mái ngố gần đến chân mày. Đôi mắt ẩn hiện qua lớp khẩu trang đen đó. Nhìn rất đẹp và cớ nhìn y như con gái á. Công nhận mắt cậu ta đẹp thiệt. Thân hình cũng cao và đẹp nữa. Không quá là ốm. Cậu ta mặc chiếc quần jeans đen ngang gối và để lộ đôi chân thon thả và dài của cậu ta. Còn đẹp hơn cả chân con gái. Tao cũng không để ý chiếc áo cậu ta đang mặc bên trong vì bị che mất bởi chiếc áo khoác đen được trồng lên. Chân mang dép quai ngang lại màu đen.
Nhìn cũng đẹp lắm.
Thấy tao nhìn một hồi cậu ta mới lên tiếng.
- Chỉ trắng thôi sao?_Nhẹ nhàng bảo
- Ờ... Mà cậu tên gì thế? Nhắn với cậu mấy tuần nay mà chẳng biết tên tuổi gì cả!
- Tôi tên là Vũ Hào...
À. Thì ra cậu ta tên Vũ Hào. Mà sao cuộc đời tao dính mấy cái thằng tên Hào hoài vậy trời?. Thứ nhất là anh trai đẹp Gia Hào, sau đó lại là cái thằng đẹp trai này. Vũ Hào =))))))).
Cứ ngỡ sẽ không biết tên luôn ấy chớ. Nào ngờ lại gặp rồi biết mặt luôn.
Mà lại là trai đẹp mới ác hồn chớ. Sao cuộc đời toàn gặp trai đẹp không vậy?? Đau tim quá!
Thế rồi. Cậu ta nhìn xuống bàn. Thấy hai chai bia.
- Cậu uống này sao??
- Ờ. Do cậu rủ tôi tớ đây nên tôi mới tiện miệng kêu bia thôi chứ chưa uống!!!
Cái gì mà tiện miệng? Thái Bình à! Mày phải biết mày phải diễn vai gái ngoan trước mặt trai đẹp chứ ( T/G: Bản chất mày lộ hết ra ngoài thì diễn làm quần gì nữa có hâm??)
Cậu ta hoang mang nhìn tao.
- Mà cậu mấy tuổi??
- Tôi 17..._Cậu ta lạnh lùng đáp
- Tôi 16, nhỏ hơn cậu tuổi!!!
Tao cười bảo.
Rồi hiếu kì cái khuôn mặt không cảm xúc nhìn tao. Tao nói trong sự nhiều lô chuyện.
- Có thể cho tôi xem kĩ mặt cậu được không??
Cậu ta bắt đầu gở chiếc khẩu trang ra. Khuôn mặt xuất hiện trước mặt tao.
Tao vội thốt lên.
- Áhhhh... Tao gặp được TIỂU MỸ THỤ!!!!_Tao hét lên trong quán.
- Hết chương 6
- Đi đâu vậy em?_Chọc tao
- Em đi chơi anh ơi!
Tao cũng đâu có vừa mà đáp lại cái thằng đó.
Thấy tao cũng cười nói nên tên đó chọc tiếp.
- Đi đâu cho anh đi với!
Tao dừng lại nói, tay đeo theo cái cặp đựng điện thoại.
Nhìn hắn tỏ vẻ không vui, giỡn thế là đủ rồi, tao không thích rồi đó. Nhíu mày nhìn tên đó, đúng là cái thằng đàn ông mê gái mà =))))).
Tên đó đưa cặp mắt dâm nhìn tao. Hôm nay tao vui nên không thèm kiếm chuyện đến tên đó. Vội nói.
- Đi khám bệnh sida. Đi không??_Tao hất hàm bảo.
Câu nói kinh điển của tao từ 16 tuổi tới giờ rất nhiều rồi. Nhưng câu này là tao cũng muốn thờ tao lên luôn =). Chắc đây cũng là câu để bảo tồn nhất mọi thời đại của con này đây.
Thấy tao nói thế, làm hắn cũng im bật. Rồi hắn đi chỗ khác, tao cười khinh nhìn hắn. Đúng là đàn ông, nghe đến sida, thì lại bỏ chạy như gặp chó cắn đến nơi. Sợ bị tao hiếp mất trinh à, mà chạy nhanh thế? Xin lỗi, con này đàng hoàng lắm nhé!
Nói chơi vậy thôi, coi thử có vừa gì không ai ngờ lại làm cho con dân sợ tao đến mức độ chạy mất tiêu.
Thế rồi, tao đi tiếp. Gần đến quán X, thấy nhiều cặp tình nhân đã dẫn nhau vào quán. Lúc này tao lấy trong cặp ra chiếc khẩu trang đen. Vội đeo lên mặt như không ai nhận ra. Vội gục mặt đi vào quán. Đây là lần thứ 2 mà tao vào đây. So với lần trước thì rất đáng sợ nhưng khi tao bước vào quán rất bình thường, nhìn cặp đôi nam nữ nói chuyện bình thường vui vẻ. Không khí ấy không còn bao trùm nơi đây nữa. Tao ngồi bẹp xuống với tốc độ bàn thờ. Nhìn xung quanh xem sao, điều rất bình thường. Rồi chị chủ quán nhanh nhẹn bước lại chỗ tao, hỏi.
- Chị uống gì?
- À. Cho em... à không, cho tôi một ly matcha!
- À, xin lỗi... quán tôi chỉ có rượu và bia thôi...
Nghe đến hai thứ ấy. Tao chợt nổi cơn thèm bất tử. Nhưng cậu ta chưa đến, lỡ may cậu ta đến trong lúc lâu thì chắc tao xỉn quá. Vì tao là một người thấy rượu là không thể cưỡng lại được. Dù có cố nhịn được đến đâu thì tao vẫn cứ không thể kìm chế, thế nên tao mới thấy rượu là đã chạy mất dép. Sợ nó " quyến rũ " tao nên tao không dám kêu. Nhưng mà, người ta hỏi không lẽ không uống gì sao? Thế kì lắm! Nên tao kêu đại 2 chai bia đi, chắc cũng không sao đâu =)))).
Tao nói.
- À, cho tôi 2 chai bia, cảm ơn!
- Vâng..._Đi vào
Cô quản lý đi vào trong.
Còn tao thì cứ ngây người ra. Chẳng biết làm méo gì nên móc điện thoại ra, bấm bấm vào trang web xem phim hoạt hình =)))). Nghĩ sao? Vào quán của những người lớn yêu đương mà lại có một đứa con nít mới chừng 16. Chưa đủ tuổi thiếu nữ đã dám bước chân đến đây. Lại còn dám đi một mình. Lại còn kêu bia rồi thản nhiên mà xem phim hoạt hình nơi đông người mà còn không để tâm về mấy con người ở đây đang hôn hít nhau nữa cơ. Eo ơi! Thật là tình huống ư ** đỉ mẹ mà =)))).
Thế tao chờ khoảng 5p mới có người đem bia ra ấy chứ. Nhìn chai bia 🍺 sư tử trắng mà tao thèm chảy cả nước bọt. Quản lí cũng đi vào trong khi đặt lên bàn tao ngay, hành động này cực kì nhanh nhẹn. Làm tao cũng hơi ngạc nhiên. Vội buông câu.
- Làm gì mà nhanh vậy???
Tao chỉ nói vậy thôi. Chứ mắt lại dán vào chai bia trên bàn. Vội cầm lên, ôi! Chai bia mát rượi thế kia làm tay tao như muốn giá lạnh. Nhanh nhảu bật nắm chai bia một cái nhẹ. Công nhận tao thiên tài thật trong những việc này thật. Bất nắp rất nhanh và nhẹ nhàng. Không bị méo nắp chai luôn á. Tao cũng hơi nể phục mình, làm việc nhà thì giở mà sao làm việc như uống bia là tốt vcl ra ấy =))))).
Tao đang thưởng thức đưa miệng bia kế môi tao thì có người nói bên tai làm tao hơi giật nhưng vội vàng quay sang. Bực bội định chửi một câu. Nhưng lại câm nín mẹ nó luôn.
Vì trước mặt tao là một người con trai à không, à nói đúng hơn là một cây đen của xã hội này. Tụi bây biết vì sao tao lại bảo nó là cây đen không?. Rất đơn giản, vì cái quần gì nó mặc trên thân thể nó đều toàn màu đen. Nói ra là cuồng màu đen. Hoạch tẹt là một con nghiện cuồng màu đen và đéo có thể cai được màu đen và éo chịu mặc màu khác:v
Nó đeo cái khổ trang lại là màu đen.
- À, cậu là Thái Bình?
- Đúng! Cậu là người hẹn gặp tôi???_Tao ngu người hỏi.
Cậu ta chỉ khẽ hờ hững đáp lại cái câu hỏi của tao bằng hành động gật đầu. Cậu ta vội ngồi vào chỗ ghế đối diện với tao. Nhìn tao không rời mắt, tao cũng ngại nhưng không biểu hiện cho cậu ta thấy được qua chiếc khẩu trang mà tao đang đeo. Tao tỏ vẻ cười đáp.
- Thì ra cậu có ngoại hình như thế này...
Tao chưa bảo xong đã ngồi vào miệng tao. Sắp tới tao sẽ mở cuộc cách mạng thỉnh mấy đứa cướp lời nói vào họng tao luôn cho bỏ ghét.
Cậu ta xen ngang làm tao im bật.
- Tôi như thế nào??
Tao ngừng một chút rồi mới tảr lời câu hỏi của cậu ta. Cũng cố không chửi thề vì có đứa tự tiện xen câu nói của tao.
- Ừ thì cậu trắng...
Cảm xúc của tao khi lần đầu nhìn thấy cậu ta cũng hơi giật bắn người, vì tưởng đâu gặp phải người bị bệnh bạch tạng. Đó là một căn bệnh giúp người ta trắng như tuyết á, nói chung người bị mắc bệnh đều có ngoại hình mái tóc tai, da và ngay cả cặp lông mi cũng trắng như tuyết nữa!.
Thì cậu ta cũng trắng y như người bạch tạng. Cậu ta có cái mái ngố gần đến chân mày. Đôi mắt ẩn hiện qua lớp khẩu trang đen đó. Nhìn rất đẹp và cớ nhìn y như con gái á. Công nhận mắt cậu ta đẹp thiệt. Thân hình cũng cao và đẹp nữa. Không quá là ốm. Cậu ta mặc chiếc quần jeans đen ngang gối và để lộ đôi chân thon thả và dài của cậu ta. Còn đẹp hơn cả chân con gái. Tao cũng không để ý chiếc áo cậu ta đang mặc bên trong vì bị che mất bởi chiếc áo khoác đen được trồng lên. Chân mang dép quai ngang lại màu đen.
Nhìn cũng đẹp lắm.
Thấy tao nhìn một hồi cậu ta mới lên tiếng.
- Chỉ trắng thôi sao?_Nhẹ nhàng bảo
- Ờ... Mà cậu tên gì thế? Nhắn với cậu mấy tuần nay mà chẳng biết tên tuổi gì cả!
- Tôi tên là Vũ Hào...
À. Thì ra cậu ta tên Vũ Hào. Mà sao cuộc đời tao dính mấy cái thằng tên Hào hoài vậy trời?. Thứ nhất là anh trai đẹp Gia Hào, sau đó lại là cái thằng đẹp trai này. Vũ Hào =))))))).
Cứ ngỡ sẽ không biết tên luôn ấy chớ. Nào ngờ lại gặp rồi biết mặt luôn.
Mà lại là trai đẹp mới ác hồn chớ. Sao cuộc đời toàn gặp trai đẹp không vậy?? Đau tim quá!
Thế rồi. Cậu ta nhìn xuống bàn. Thấy hai chai bia.
- Cậu uống này sao??
- Ờ. Do cậu rủ tôi tớ đây nên tôi mới tiện miệng kêu bia thôi chứ chưa uống!!!
Cái gì mà tiện miệng? Thái Bình à! Mày phải biết mày phải diễn vai gái ngoan trước mặt trai đẹp chứ ( T/G: Bản chất mày lộ hết ra ngoài thì diễn làm quần gì nữa có hâm??)
Cậu ta hoang mang nhìn tao.
- Mà cậu mấy tuổi??
- Tôi 17..._Cậu ta lạnh lùng đáp
- Tôi 16, nhỏ hơn cậu tuổi!!!
Tao cười bảo.
Rồi hiếu kì cái khuôn mặt không cảm xúc nhìn tao. Tao nói trong sự nhiều lô chuyện.
- Có thể cho tôi xem kĩ mặt cậu được không??
Cậu ta bắt đầu gở chiếc khẩu trang ra. Khuôn mặt xuất hiện trước mặt tao.
Tao vội thốt lên.
- Áhhhh... Tao gặp được TIỂU MỸ THỤ!!!!_Tao hét lên trong quán.
- Hết chương 6
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook