Crush Đáng Yêu
-
Chương 2: Sự kiện thư tình
Một buổi sáng đến lớp thường lệ, nhưng kì lạ là cả đám bạn đều cười cười đểu cáng với Thế Khang, khiến hắn muốn thụi mỗi đứa một đấm cho bõ ghét.
Minh Tùng lắc lắc một phong thư đưa tới trước mặt hắn:
-Ghê nha! Hot girl lớp Văn đưa thư tềnh nha!
Thư tình? Khang nhanh chóng chộp lấy coi thử. Đúng là vậy.....cơ mà Khánh Linh là con nào?
Không chỉ tụi bạn, cả lớp đều nhìn hắn bằng ánh nắng hóng trò vui. Thật khó chịu làm sao! Hắn đưa tay định xé bức thư lia vào thùng rác, nhưng.........
-Rác mới đổ. Đừng bỏ vô!
Ngọc Kha vẫn bình thản lật trang sách, chẳng có gì là để tâm đến sự kiện "thư tình" này. Giống như bị tiêm thuốc kích thích, Thế Khang cười cười vui vẻ bỏ lại bức thư vào hộc bàn:
-Cuối giờ tao đi trả lời. Bọn bây đi không?
-Thôi thôi! Tao hông dám làm kì đà cản mũi ha!-Tùng ra vẻ hào hiệp khoanh tay:
-Soái ca như mày có hot girl như con Linh mới xứng. Còn tao, chắc cỡ Ngọc Kha là vừa, Kha hể?
Một câu đùa, chọc 2 người điên tiết lên. Nhỏ đứng phắt dậy, dẫm một phát đau điếng vào chân nó, sau trừng mắt chỉ ngón tay vào mũi nó rồi chỉ vào chuồng chó nhà bác bảo vệ, lạnh lẽo gằng giọng:
-Cút!
-Cái....cái.....-Tùng còn định cãi lại nhưng cổ áo đã bị thằng bạn siết lấy. Khang cắn răng nhấn mạnh từng chữ:
-Bấm nút! Biến!
Tùng chạy ra ngoài tránh nạn, trán vẫn còn đổ mồ hôi hoảng sợ:
-Hai đứa nó bị gì vậy trời!!???
Giờ ra chơi, Hạ ngồi nghịch nghịch tóc cô bạn, bĩu bĩu môi ghen tỵ:
-A Kha, bà ăn gì mà tóc mượt dữ zệ. Chỉ tui đi!!
-Cạo đầu đi rồi tui chỉ!
-MIỄN! Chụy đẹp chớ ko có khùng!-Hạ bắt chéo tay trước ngực phủ quyết, song nằm dài trên bàn chăm chú nhìn Kha:
-Bà mà bỏ kính ra là xinh vô đối đó. Con Linh gì đó tuổi gì so với A Kha nhà tui!
Nhỏ dừng ánh mắt chuyển động trên sách, gượng gạo hỏi chuyện:
-Khánh Linh lớp Văn ra sao?
-Hở? Xì! Choảnh thấy mọe bà ơi!-Như bốc trúng đề tài, Hạ ngồi bật dậy liên tục liếng thoắng bên tai:
-Tui học thêm chung với nó nè. Nó tưởng mình là trung tâm vũ trụ ko bằng. Y hệt thằng bò Phan chảnh ấy!
-Nó......thiệt sự thích Khang lớp mình hả?-Nhỏ rũ rũ đôi mắt hỏi.
-Hông đâu!-Hạ xua xua tay, khinh khỉnh khịt mũi coi thường:
-Bữa trước tui nghe nó thách với mấy con hổ báo trường mẫu giáo bên trường thường, nó sẽ cua hot boy làm bạn trai, nếu nó làm được thì bọn kia phải nghe lời nó.-Hạ thở dài nhún nhún vai bất đắc dĩ:
-Haiz, thấy thằng Khang cũng tội, à mà thôi cũng kệ. Đâu liên quan gì tới mình đâu hể?.....A Kha? Có nghe tui nói hông đó?-Thấy Ngọc Kha thơ thẩn ko chú tâm tới mình, Hạ sinh nghi, e dè suy đoán:
-Đừng nói là bà..........
Nói chưa dứt câu, nhưng thấy vẻ mặt của con bạn, Hạ đã đoán ra đáp án rồi. KHANG CHÓ MÁ! MÀY CHẾT VỚI CHỤY!!!!
Minh Tùng lắc lắc một phong thư đưa tới trước mặt hắn:
-Ghê nha! Hot girl lớp Văn đưa thư tềnh nha!
Thư tình? Khang nhanh chóng chộp lấy coi thử. Đúng là vậy.....cơ mà Khánh Linh là con nào?
Không chỉ tụi bạn, cả lớp đều nhìn hắn bằng ánh nắng hóng trò vui. Thật khó chịu làm sao! Hắn đưa tay định xé bức thư lia vào thùng rác, nhưng.........
-Rác mới đổ. Đừng bỏ vô!
Ngọc Kha vẫn bình thản lật trang sách, chẳng có gì là để tâm đến sự kiện "thư tình" này. Giống như bị tiêm thuốc kích thích, Thế Khang cười cười vui vẻ bỏ lại bức thư vào hộc bàn:
-Cuối giờ tao đi trả lời. Bọn bây đi không?
-Thôi thôi! Tao hông dám làm kì đà cản mũi ha!-Tùng ra vẻ hào hiệp khoanh tay:
-Soái ca như mày có hot girl như con Linh mới xứng. Còn tao, chắc cỡ Ngọc Kha là vừa, Kha hể?
Một câu đùa, chọc 2 người điên tiết lên. Nhỏ đứng phắt dậy, dẫm một phát đau điếng vào chân nó, sau trừng mắt chỉ ngón tay vào mũi nó rồi chỉ vào chuồng chó nhà bác bảo vệ, lạnh lẽo gằng giọng:
-Cút!
-Cái....cái.....-Tùng còn định cãi lại nhưng cổ áo đã bị thằng bạn siết lấy. Khang cắn răng nhấn mạnh từng chữ:
-Bấm nút! Biến!
Tùng chạy ra ngoài tránh nạn, trán vẫn còn đổ mồ hôi hoảng sợ:
-Hai đứa nó bị gì vậy trời!!???
Giờ ra chơi, Hạ ngồi nghịch nghịch tóc cô bạn, bĩu bĩu môi ghen tỵ:
-A Kha, bà ăn gì mà tóc mượt dữ zệ. Chỉ tui đi!!
-Cạo đầu đi rồi tui chỉ!
-MIỄN! Chụy đẹp chớ ko có khùng!-Hạ bắt chéo tay trước ngực phủ quyết, song nằm dài trên bàn chăm chú nhìn Kha:
-Bà mà bỏ kính ra là xinh vô đối đó. Con Linh gì đó tuổi gì so với A Kha nhà tui!
Nhỏ dừng ánh mắt chuyển động trên sách, gượng gạo hỏi chuyện:
-Khánh Linh lớp Văn ra sao?
-Hở? Xì! Choảnh thấy mọe bà ơi!-Như bốc trúng đề tài, Hạ ngồi bật dậy liên tục liếng thoắng bên tai:
-Tui học thêm chung với nó nè. Nó tưởng mình là trung tâm vũ trụ ko bằng. Y hệt thằng bò Phan chảnh ấy!
-Nó......thiệt sự thích Khang lớp mình hả?-Nhỏ rũ rũ đôi mắt hỏi.
-Hông đâu!-Hạ xua xua tay, khinh khỉnh khịt mũi coi thường:
-Bữa trước tui nghe nó thách với mấy con hổ báo trường mẫu giáo bên trường thường, nó sẽ cua hot boy làm bạn trai, nếu nó làm được thì bọn kia phải nghe lời nó.-Hạ thở dài nhún nhún vai bất đắc dĩ:
-Haiz, thấy thằng Khang cũng tội, à mà thôi cũng kệ. Đâu liên quan gì tới mình đâu hể?.....A Kha? Có nghe tui nói hông đó?-Thấy Ngọc Kha thơ thẩn ko chú tâm tới mình, Hạ sinh nghi, e dè suy đoán:
-Đừng nói là bà..........
Nói chưa dứt câu, nhưng thấy vẻ mặt của con bạn, Hạ đã đoán ra đáp án rồi. KHANG CHÓ MÁ! MÀY CHẾT VỚI CHỤY!!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook