Giờ phút này tên hỗn đản “Lấy oán trả ơn” chính là cầm tay của cô, sắc mặt che lấp rời khỏi khách sạn nghỉ phép.
Người đến đây tham gia tiệc sinh nhật của Tần Nghiên đã về gần hết, trời tối yên tĩnh, rời xa khu khách sạn vẫn thấy đèn đuốc sáng trưng, lại không nghe thấy tiếng người ồn ào.
Tay Địch Lệ Nhiệt Ba bị Dương Dương một mực siết chặt, thẳng đến lên xe mới giống như ở trong mộng tỉnh lại, buông tay cô ra.
Lái xe hiểu chuyện, bật tấm che đằng sau.
Chỗ ngồi phía sau rộng rãi, Nhiệt Ba xoa bàn tay đau đớn bị Dương Dương nắm, trong lòng nhớ đến câu nói vĩnh viễn không ly hôn kia của Dương Dương, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Anh mới vừa nói, vĩnh viễn sẽ không ly hôn với em, là thật sao?”
“Dưới loại tình huống kia, khẳng định là nói nhảm, cố ý chọc giận Tần lão tiên sinh, để Tần Nghiên hết hi vọng. Không có khả năng bởi vì hôm nay giúp anh ta lần này, liền thay đổi thái độ với mình, sau đó điên cuồng yêu mình đúng không?”
Nhớ tới vừa rồi quát tháo ở trước mặt Tần lão tiên sinh, Địch Lệ Nhiệt Ba hiện tại liền rất hối hận.
“Nếu như sớm biết anh ta sẽ điên cuồng yêu mình như vậy, vừa rồi mình tuyệt đối sẽ không làm loạn, cũng sẽ không bởi vì không muốn bị đội nón xanh, tạo thành cái danh tiếng gì!”
Dương Dương lặng lẽ quét tới, “Giả.”
Nhiệt Ba thở phào một hơi.
“... Yên tâm, vẫn là cảm giác chán ghét lúc trước.”
Cô bày ra một mặt bi thương và khổ sở, “Dương Dương, thế nhưng em không muốn...”
Dương Dương vẫn đánh gãy lời nói của cô, “Địch Lệ Nhiệt Ba , cảm ơn cô đêm nay đã vì tôi làm mọi chuyện.”
Địch Lệ Nhiệt Ba biểu lộ phảng phất giống như gặp quỷ.
“Nam nhân này thế mà lại nói tiếng người?!”
Dương Dương dựa vào phía sau một chút, ngửa đầu nhắm mắt lại, “Hôm nay nếu như không phải nhờ cô, tôi đã...”
Địch Lệ Nhiệt Ba cười cười, “Không có gì, tiện tay mà thôi. Tần Nghiên cô ấy thích anh, em đương nhiên phải để ý. Lão công, anh cũng nhìn thấy, ngã một lần khôn hơn một chút, những người kia đối với anh có mưu đồ khác, về sau anh ngàn vạn lần phải cảnh giác cao độ, không được để người khác lừa bịp nữa, hôm nay gặp nhiều nguy hiểm a.”
Dương Dương mở to mắt, hai con ngươi nặng nề nhìn qua cô, bóng tối u ám trong xe nhìn không rõ ý tứ dưới đáy mắt, “Tôi còn cho rằng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, hiện tại xem ra cũng không phải, cô yên tâm, về sau tôi sẽ càng thêm chú ý.”
Dừng lại một lát, hắn hỏi: “Địch Lệ Nhiệt Ba , cô sẽ giống như bọn hắn gạt tôi sao?”
Bằng trực giác của nữ nhân, Địch Lệ Nhiệt Ba ngửi được trong lời nói của Dương Dương không giống với bình thường.
Lời này không thể nói, cô tự tìm cho mình một đường lui.
Cô cân nhắc ngữ khí, nói: “Anh đừng có đoán mò, coi như nếu em lừa gạt anh, đó cũng là có ý tốt mới lừa gạt. Em làm sao sẽ giống những người kia?”
Giọt nước không lọt!
“Nhìn xem anh còn có cái gì để hỏi.”
Dương Dương chậm rãi thu hồi ánh mắt dò xét, trầm mặc quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ, cũng không biết suy nghĩ cái gì, trên đường về biệt thự, không có nói câu nào.
Sau một giờ, xe chậm rãi lái vào biệt thự Dương gia.
Quản gia Trần tiến lên đón, Dương Dương hỏi: “Ông đã ngủ chưa?”
“Lão tiên sinh còn chưa ngủ.”
Dương Dương gật đầu, quay đầu nói với Địch Lệ Nhiệt Ba : “Cô đi ngủ trước đi, tôi tìm ông nói chút chuyện.”
Địch Lệ Nhiệt Ba gật đầu, ngáp một cái trở về phòng.
Chuyện này kết quả như thế nào, Địch Lệ Nhiệt Ba không hề quan tâm quá nhiều. Nhưng từ ngày thứ hai Tần lão tiên sinh đến cửa tìm Dương lão tiên sinh nói chuyện, nửa giờ sau Tần lão tiên sinh vác một mặt khó coi từ Dương gia rời đi cô liền biết, quan hệ hai nhà sợ là cứ như vậy mất.
Dương lão tiên sinh bây giờ dưỡng bệnh ở nhà, bình thường cũng không có sở thích gì, chỉ thích mỗi ngày ở trong hồ của biệt thự câu cá.
Địch Lệ Nhiệt Ba bồi ông, nghe Dương lão tiên sinh kể chuyện cũ năm đó cùng Địch lão tiên sinh. Tiếp đến An Nhã gọi điện thoại tới, nói là công ty có việc, cần cô đi một chuyến.
Dương lão tiên sinh phất tay, “Được, đi đi, công việc quan trọng hơn.”
“Vậy khi nào cháu có thời gian, cháu lại bồi ông câu cá tiếp.”
Sau khi trờ về phòng thay quần áo, Địch Lệ Nhiệt Ba ngồi lên xe An Nhã tới đón cô.
“Cái gì? Hạ dược? Thật hay giả? Cô không có nói đùa chứ?” Trên xe, An Nhã nghe xong Địch Lệ Nhiệt Ba miêu tả sự kiện tối hôm qua, kinh ngạc đến mức cái cằm kém chút rơi xuống.
Nhiệt Ba buồn bực ngán ngẩm lướt Weibo, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Tôi còn có thể gạt cô sao? Đương nhiên là thật. Cô không biết đâu, lần đầu tiên tôi gặp tiểu tam lẽ thẳng khí hùng như vậy, nguyên bản tôi còn tưởng rằng cô ta có nhiều thủ đoạn, cách đối phó gì đều đã chuẩn bị tốt, kết quả, cô ta một chút đầu óc suy nghĩ đều không có, không thú vị gì cả.”
“Vậy Dương Dương? Hắn xử lý việc này như thế nào?”
“Còn có thể xử lý như thế nào? Báo cảnh sát xử lý rồi.”
“Báo cảnh sát? Thế nhưng là Dương gia và Tần gia tôi nhớ là có mối quan hệ, cứ như vậy không nể mặt mũi sao?”
“Không nói gạt cô, sáng nay Tần lão tiên sinh đã đến, nhưng nửa giờ sau liền đi, tôi nhìn quan hệ hai nhà đoán chừng đã dừng lại ở đây. Nam nhân kia có thể khoan nhượng việc mình bị người hạ dược sao? Quá mất mặt.”
An Nhã biểu thị đồng ý, “Đúng thế.”
“Tối hôm qua nguyên bản còn muốn nổi bật toàn hội trường, đáng tiếc cô lại cho tôi cái váy kia.”
An Nhã đập tay lái, nghe nói như thế đều tiếc nuối, “Nếu cô nói sớm là đi tham gia tiệc sinh nhật Tần Nghiên, tôi khẳng định đã đem lễ phục chói sáng nhất đưa cho cô, để cô nổi bật nhất toàn trường!”
“Được rồi, chuyện đều qua rồi, món lễ phục kia cô giữ lại cho tôi lần sau nổi bật toàn trường đi. Đúng rồi, cô biết lần này công ty tìm tôi có chuyện gì không?”
“Không biết, tôi cũng là bất ngờ bị gọi điện thoại đến, đợi chút nữa đến công ty liền biết,” An Nhã ngưng lông mày, “Tôi luôn cảm giác không phải chuyện gì tốt.”
Khoảng cách từ biệt thự Dương gia đến công ty mất một giờ đi xe, nếu không bị tắc đường, nửa giờ liền đến.
Trời Ngu là công ty mà Địch Lệ Nhiệt Ba khi vừa mới xuất đạo liền ký kết, khi đó cô còn chưa có kết hôn với Dương Dương. Về sau việc cùng Dương Dương ẩn cưới, cũng giấu diếm công ty.
Lúc ấy cô chọn cái công ty này, là bởi vì dưới trướng Trời Ngu có không ít minh tinh tai to mặt lớn, ở Ngu Nhạc Quyển cũng coi như là có chút danh tiếng, có tên tuổi.
Nhưng mấy năm gần đây Ngu Nhạc Quyển thay đổi nghiêm trọng, công ty đổi một nhóm quản lý xuất hiện vấn đề, giữ không được người. Hiệp ước cứ đến kỳ lại có một minh tinh ra đi, một người lại một người, lại không có người mới có tài hoa xuất hiện. Địa vị của Ngu Ngạc Quyển ở giới giải trí ngày càng lụn bại.
Năm nay lại còn truyền ra tin tức giảm biên chế.
Dừng xe, hai người lên thẳng văn phòng tổng giám đốc.
Tổng giám đốc của Trời Ngu họ Triệu, mép tóc trọc đến cái ót, có tất cả nguy cơ mà người trung niên hay gặp phải, béo phì và đầu trọc.
Thấy hai người tới, Triệu tổng giám đốc so với bình thường còn muốn nhiệt tình hơn.
“Nhiệt Ba, An Nhã, đến rồi? Nhanh, ngồi đi.”
Địch Lệ Nhiệt Ba và An Nhã liếc nhau.
Cái thái độ này, có chút khác thường.
“Triệu tổng giám đốc, hôm nay ông tìm tôi và Nhiệt Ba có chuyện gì?”
Triệu tổng giám tự mình rót cho hai người chén trà, cười nói: “Cũng không có việc gì lớn, Nhiệt Ba đoạn thời gian trước không phải vừa mới đóng máy sao, tôi muốn hỏi thăm một chút mà thôi. Gần đây có làm việc gì quan trọng hay không? Có chuyện cần thương lượng với cô.”
Địch Lệ Nhiệt Ba dò xét, Triệu tổng giám đốc lề mà lề mề như thế, cô thực sự không có kiên nhẫn, “Triệu tổng giám đốc, có chuyện gì ông cứ việc nói thẳng đi.”
Triệu tổng giám suy nghĩ một lát, nói: “Được, vậy tôi cũng không quanh co lòng vòng nữa. Là như vậy, công ty dự định một lần nữa đóng gói cô lại, sửa đổi hình tượng.”
“Đóng gói?”
“Đúng, Nhiệt Ba, cô cũng biết, bây giờ Scandal liên quan tới cô nhiều lắm, bất lợi cho sự phát triển tiền đồ của cô về sau. Cho nên công ty quyết định, giai đoạn trọng điểm này sẽ nâng cô lên, nhóm ê kíp có chuyên môn sẽ thay cô một lần nữa lập ra một phương án. Vì cô, công ty đã tiêu hao không ít nhân lực và vật chất, vậy nên cô cũng phải biểu hiện tốt một chút a.”
Phản ứng đầu tiên của Địch Lệ Nhiệt Ba chính là không tin. Phản ứng thứ hai, có âm mưu.
Cô không lạnh không nhạt cười nói: “Cảm ơn công ty đối với tôi quan tâm như vâth.”
“Cô là nghệ nhân của công ty, công ty quan tâm là điều đương nhiên, nhưng mà...” Triệu tổng giám cười nói: “Công ty coi trọng tiềm chất của cô, cảm thấy tính cách của cô rất thích hợp với mảng Game Show. Cho nên công ty hi vọng trong tương lai, cô sẽ phát triển ở mảng Game Show. Vậy bộ phim « hoàng đồ » này, nhân vật nữ chính khả năng cần thay đổi một chút.”
Địch Lệ Nhiệt Ba nghe ra thâm ý của ông ta.
Bảo sao công ty lại khác thường như vậy, đầu tiên là muốn nâng cô lên, lại còn muốn giúp cô xóa bỏ Scandal, thì ra cũng chỉ là muốn từ trong tay mình cướp bộ « hoàng đồ » này đi mà thôi.
Triệu tổng giám đốc người này mặc dù dáng dấp rất xấu, suy nghĩ còn đẹp vô cùng.
Từ trong tay cô đoạt bộ phim này?
Địch Lệ Nhiệt Ba dựa vào phía sau một chút, cướp thử xem, nếu được, tôi gọi ông là ba ba.
An Nhã không có bình tĩnh như Địch Lệ Nhiệt Ba , lúc này liền phát hỏa, “Triệu tổng giám đốc, ông có ý gì? Bộ phim này lúc trước nói là cho Nhiệt Ba, bây giờ vì cái gì bất ngờ lật lọng?”
“Tại sao lại là bất ngờ lật lọng? Vừa rồi tôi chẳng phải đã nói qua, công ty chuẩn bị đẩy Địch Lệ Nhiệt Ba sang mảng Game Show, mảng này lại càng dễ hút fan hơn. Mà cô ấy tham gia mảng Game Show, làm gì còn có thời gian đến đoàn làm phim quay phim? Công ty cũng là muốn tốt cho Nhiệt Ba, các cô đúng là chẳng biết nhìn lợi ích trước mắt, vẫn là tuổi còn rất trẻ!”
“Game Show?” An Nhã cả giận nói: “Triệu tổng giám đốc, Nhiệt Ba từ lúc ký kết với công ty đến nay, cũng không đi theo con đường Game Show. Bây giờ ông bắt cô ấy bỏ xuống tất cả cố gắng trước đó, chuyển sang mảng Game Show bắt đầu lại từ đầu?”
“Đây là an bài tốt nhất!”
An Nhã cười lạnh, “Cái gì mà an bài tốt nhất, đừng giả mù sa mưa, nói đi, bộ phim « hoàng đồ » này ông cho người nào?”
Triệu tổng giám mắt nhìn Địch Lệ Nhiệt Ba , quyết tâm kiềm chế lửa giận bên trong, uống một hớp trà, nói: “Công ty cho rằng, Hàn Tinh rất thích hợp với nhân vật này, đây cũng là quyết định mà công ty đã nghĩ sâu tính kỹ.”
“Lý Hàn Tinh?” An Nhã bị chọc giận quá mà cười lên, “Cô ta có kỹ năng diễn sao?”
Nhiệt Ba lôi kéo An Nhã, ra hiệu cho cô tỉnh táo lại, ngồi xuống.
Một cái ác độc nữ phụ cường đại, ở thời điểm này càng phải giữ vững tỉnh táo.
“Triệu tổng giám đốc, tôi không cần công ty “quan tâm” tôi như vậy. Tôi đây thích diễn phim, về sau cũng chỉ đi trên con đường diễn viên, Game Show không hợp với tôi.”
Triệu tổng giám đốc vẫn tận tình khuyên bảo, nói bậy nói bạ, “Đây là những người có chuyên môn ở Ngu Nhạc Quyển đánh giá cô, cô phải tin tưởng quyết định của công ty, công ty sẽ không làm bất luận cái sự tình gì gây bất lợi cho cô!”
“Cho nên, chuyện này đã quyết định xong?”
“Vâng, đã quyết định xong.”
Địch Lệ Nhiệt Ba cười lạnh, “Triệu tổng giám đốc, nếu là đã quyết định thì cần gì phải vòng vo với tôi, trực tiếp nói với tôi không được sao? Tôi mặc kệ Lý Hàn Tinh làm thế nào lấy được niềm vui của ông chủ, nhưng bộ phim « hoàng đồ » này, không ai có thể đoạt khỏi tay tôi!”
Triệu tổng giám cũng nóng giận, trầm giọng nói: “Địch Lệ Nhiệt Ba , đây là an bài của công ty. Cô là nhân viên thì nên phục tùng mệnh lệnh của công ty, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”
“Quyết định rồi?” Địch Lệ Nhiệt Ba bình tĩnh thong dong đứng dậy, “Đừng cho là tôi không biết là đã có chuyện gì? Cho rằng tôi là người mới vừa mới đến Ngu Nhạc Quyển cái gì cũng đều không hiểu sao? Tôi mặc kệ Lý Hàn Tinh kia làm cách nào bò lên được trên giường của ông chủ, nhưng là tôi cho ông biết, dám đoạt bộ phim này khỏi tay tôi, tôi sẽ làm cho cô ta không vực dậy nổi!”
Dám đoạt Hàn Kiêu của cô, chán sống?
Triệu tổng giám không nghĩ tới Địch Lệ Nhiệt Ba tùy tiện đem việc bò giường này nói ra, liền nổi thân, chỉ vào Địch Lệ Nhiệt Ba , “Địch Lệ Nhiệt Ba , cô không cần ỷ vào mình có chút danh tiếng thì lên mặt với tôi. Thu lại vai diễn của cô ở bộ phim kia, nếu như cô còn dám hồ nháo, tin hay không công ty sẽ phong sát cô!”
Địch Lệ Nhiệt Ba đứng dậy, chẳng thèm ngó tới quét mắt nhìn hắn một cái, “Được, vậy liền giải ước, tôi ngược lại muốn xem xem, bộ phim này có thể hay không rơi vào trong tay Lý Hàn Tinh.”
Nói xong, ném cho An Nhã một ánh mắt, hai người đẩy cửa rời đi.
“Địch Lệ Nhiệt Ba , cô thật sự là phản trời! Tôi cho cô biết, về sau cô tiền đồ cũng không có! Cô không tiếp nhận vậy cô liền đợi bị phong sát đi!”
Nhiệt Ba cảm xúc vẫn tốt, ngược lại là An Nhã, tức giận đến nổi trận lôi đình, quay người liền muốn tìm Triệu tổng giám đốc đôi co, Địch Lệ Nhiệt Ba một tay nắm cô lại.
“Quá đáng! Cái loại gì! Nhiệt Ba, giải ước! Nhất định phải giải ước! Đoạt phim thì đoạt phim, nói cái gì để cho cô chuyển sang mảng Game Show, lý do đường hoàng này thật làm cho người ta buồn nôn!”
“Được rồi, đừng nóng giận, vì tiểu nhân không đáng. Hai ngày nữa tôi để luật sư tới nói chuyện giải ước, loại công ty rác rưởi này tôi một khắc cũng không muốn làm việc tại đây.”
“Thế nhưng là nếu giải ước sẽ phải bồi thường không ít tiền, cô...”
“Phí giải ước mà thôi, nhiều hơn nữa tôi cũng sẽ đưa.”
“Đúng,” An Nhã cười, “Cô có tiền như vậy, tôi lại còn lo lắng vấn đề phí giải ước.”
Cửa thang máy mở.
Nhiệt Ba dưới chân trì trệ.
Trong thang máy đầy ắp người, tất cả đều là nam hài tử tuổi trẻ giàu có tinh thần phấn chấn, dáng người cao gầy, làn da trắng như muốn bóp ra nước.
Nhìn ra trung bình tuổi tác không cao hơn hai mươi hai tuổi.
“Chị Nhiệt Ba khỏe.” Tất cả cùng lên tiếng hỏi thăm.
Địch Lệ Nhiệt Ba nhìn lướt qua toàn cảnh trong thang máy, một luồng khô nóng nhuộm đỏ từ cổ đến thính tai, khóe miệng lộ ra một vòng ôn hòa mỉm cười, “Các em đi xuống trước đi.”
“Vâng, chị Nhiệt Ba.”
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, đi xuống.
Nhiệt Ba quay người hỏi An Nhã, “Vừa rồi trong thang máy chính là...”
“Là nhóm nhạc nam mà công ty trước đó tuyển chọn, sao vậy?”
Nhiệt Ba trầm mặc.
Nửa ngày, mi tâm cô nhíu chặt, nghiêm túc suy nghĩ, nói: “Cô nói xem, nếu như tôi mua lại cái công ty này, vậy cần bao nhiêu tiền?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook