Couple 50
-
Chương 38
Đúng vào lúc tôi đang vui thầm trong lòng, đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ gốc cây đằng xa!
Tôi chỉ nhìn thấy một cái bóng đen to tròn như mặt trăng từ trên trời rơi xuống, rớt thẳng vào giữa Ma Thu Thu và Tiểu Long!
Ma Thu Thu giật nảy mình, cả người phản xạ theo điều kiện, ngửa về phía sau! Còn Tiểu Long thì ngây ngô đứng nguyên chỗ cũ, há hốc mồm!
- ********! ********! ********!
Cái bóng đen ấy sau một hồi lăn lộn dưới đất, đột ngột đứng lên.
Lúc này tôi mới nhìn rõ, thì ra cái bóng đen đó là một người!
Nhưng người này sao lại đen như thế? Da đen đã đành, ngay cả quần áo cũng một màu đen tuyền! Anh ta tưởng rằng mình là một tên trộm đang “hành hiệp” trên “giang hồ” sao? Tôi thấy anh ta giống một gã xã hội đen kỳ quặc hơn!
Điều buồn cười là trong bóng tối, chúng tôi chỉ nhìn thấy hàm răng trắng bóng của gã “người đen” đang nhe ra.
Đúng vào lúc tôi đang tò mò nghiên cứu về gã “người đen” này thì gã nhanh chóng lao về phía Tiểu Long! Tiểu Long lúc đó vẫn sợ hãi đứng nguyên chỗ cũ, hoàn toàn không có khả năng chống cự, bị gã “người đen” túm chặt vạt áo rồi nhấc bổng lên!
- Nói mau! Mày làm gì với chim sẻ? Mày dám đụng vào người phụ nữ của tao, muốn chết sao?
“Người đen” gầm lên, không buồn nghe Tiểu Long giải thích, đạp luôn vào người anh ta! Tiểu Long lúc này mới phản ứng lại, chỉ biết lăn lộn kêu đau!
- Đừng… đừng đánh nữa… Tiểu Long vô tội mà… Hu hu hu…
Đúng vào lúc “người đen” đang định đánh cho Tiểu Long một trận nữa thì tiếng khóc ấm ức của Ma Thu Thu vang lên.
Nghe thấy tiếng khóc của Ma Thu Thu, “người đen” thoáng khựng lại, không đánh Tiểu Long nữa nhưng bàn tay vẫn túm chặt vào áo anh ta, bước mấy bước về phía Ma Thu Thu.
- Nói đi! Em… em có làm việc gì có lỗi với anh không?
- Mông Thái Nhất… Em… Em không làm…
Mông Thái Nhất!
Lúc này tôi mới nhớ ra, thì ra gã “người đen” này không phải ai khác mà chính là Mông Thái Nhất – một cây si của Ma Thu Thu.
Nhưng chẳng phải Mông Thái Nhất học ở Học viện quân sự Tinh Hoa sao? Nghe nói đó là một ngôi trường khép kín, ngoại trừ thời gian nghỉ cố định, cho dù là một con ruồi cũng không có cơ hội thoát ra ngoài…
- Cái học viện rách nát đáng chết đó ngày nào cũng huấn luyện ngoài trời, khiến anh đen như cột nhà cháy! Hệ thống quản lý khép kín hoàn toàn cứ như thể là nhà tù! Anh khổ sở lắm mới thoát được ra khỏi nơi đó, lập tức tới thăm em, không ngờ em lại lén lút anh đi hẹn hò với gã đàn ông khác! Em… em phản bội anh!
Vào lúc tôi còn đang nghi hoặc không hiểu chuyện gì, tiếng hét của Mông Thái Nhất đã giải quyết mọi nghi hoặc trong tôi.
- Không không không… Em… em không có… - Lời nói của Mông Thái Nhất khiến Ma Thu Thu trở nên căng thẳng! Cô ra sức xua tay, hoảng sợ nhưng vô cùng nghiêm túc biện hộ cho mình, - Em chỉ ăn cơm, đi dạo với con trai…
Binh binh binh…
Lời nói của Ma Thu Thu chưa dứt, nắm tay của Mông Thái Nhất đã co lại, sau đó anh ta thụi vào cánh tay của Tiểu Long! Mắt Tiểu Long trợn trừng lên vì đau đớn!
- Không, không, không… Không phải. Không phải là hẹn hò với một mình cậu ấy… Còn có… Còn có rất nhiều người…
Trời ơi! Ma Thu Thu, cậu đúng là con chim sẻ ngốc nhất trên thế gian này! Giải thích như thế chẳng phải là thêm dầu vào lửa sao? Đôi mắt vô tội của Tiểu Long lại trợn lên, một nắm đấm không hề khách khí của Mông Thái Nhất lại rơi trúng vào bụng anh ta.
- Á… Ma… Thu… Thu!
Nhìn Ma Thu Thu càng giải thích càng rối, còn Mông Thái Nhất càng lúc càng thô bạo, Tiểu Long cũng đang lâm vào tình cảnh nguy hiểm, có một cảm giác mãnh liệt thôi thúc tôi, khiến tôi bất lực thở dài!
Haiz! Sự việc tới nước này, tôi buộc phải làm cái gì đó, không thể khoanh tay đứng nhìn được!
Vào lúc bộ óc tôi đang hoạt động vô cùng mạnh, suy nghĩ xem nên làm thế nào để giải quyết sự việc trước mắt thì bỗng dưng bên vai có một luồng gió ấm áp.
Tôi quay đầu lại, phát hiện ra Kỷ Minh đang đứng bên cạnh mình, nhìn tôi chăm chú, trong ánh mắt anh hiện lên câu nói “Chúng ta cùng đi nào”! Tôi thấy tim mình thoáng rung động, lập tức gật đầu với Kỷ Minh, không hề do dự, lao về phía trước!
- Anh im lặng một chút đi!
Tôi chỉ nhìn thấy một cái bóng đen to tròn như mặt trăng từ trên trời rơi xuống, rớt thẳng vào giữa Ma Thu Thu và Tiểu Long!
Ma Thu Thu giật nảy mình, cả người phản xạ theo điều kiện, ngửa về phía sau! Còn Tiểu Long thì ngây ngô đứng nguyên chỗ cũ, há hốc mồm!
- ********! ********! ********!
Cái bóng đen ấy sau một hồi lăn lộn dưới đất, đột ngột đứng lên.
Lúc này tôi mới nhìn rõ, thì ra cái bóng đen đó là một người!
Nhưng người này sao lại đen như thế? Da đen đã đành, ngay cả quần áo cũng một màu đen tuyền! Anh ta tưởng rằng mình là một tên trộm đang “hành hiệp” trên “giang hồ” sao? Tôi thấy anh ta giống một gã xã hội đen kỳ quặc hơn!
Điều buồn cười là trong bóng tối, chúng tôi chỉ nhìn thấy hàm răng trắng bóng của gã “người đen” đang nhe ra.
Đúng vào lúc tôi đang tò mò nghiên cứu về gã “người đen” này thì gã nhanh chóng lao về phía Tiểu Long! Tiểu Long lúc đó vẫn sợ hãi đứng nguyên chỗ cũ, hoàn toàn không có khả năng chống cự, bị gã “người đen” túm chặt vạt áo rồi nhấc bổng lên!
- Nói mau! Mày làm gì với chim sẻ? Mày dám đụng vào người phụ nữ của tao, muốn chết sao?
“Người đen” gầm lên, không buồn nghe Tiểu Long giải thích, đạp luôn vào người anh ta! Tiểu Long lúc này mới phản ứng lại, chỉ biết lăn lộn kêu đau!
- Đừng… đừng đánh nữa… Tiểu Long vô tội mà… Hu hu hu…
Đúng vào lúc “người đen” đang định đánh cho Tiểu Long một trận nữa thì tiếng khóc ấm ức của Ma Thu Thu vang lên.
Nghe thấy tiếng khóc của Ma Thu Thu, “người đen” thoáng khựng lại, không đánh Tiểu Long nữa nhưng bàn tay vẫn túm chặt vào áo anh ta, bước mấy bước về phía Ma Thu Thu.
- Nói đi! Em… em có làm việc gì có lỗi với anh không?
- Mông Thái Nhất… Em… Em không làm…
Mông Thái Nhất!
Lúc này tôi mới nhớ ra, thì ra gã “người đen” này không phải ai khác mà chính là Mông Thái Nhất – một cây si của Ma Thu Thu.
Nhưng chẳng phải Mông Thái Nhất học ở Học viện quân sự Tinh Hoa sao? Nghe nói đó là một ngôi trường khép kín, ngoại trừ thời gian nghỉ cố định, cho dù là một con ruồi cũng không có cơ hội thoát ra ngoài…
- Cái học viện rách nát đáng chết đó ngày nào cũng huấn luyện ngoài trời, khiến anh đen như cột nhà cháy! Hệ thống quản lý khép kín hoàn toàn cứ như thể là nhà tù! Anh khổ sở lắm mới thoát được ra khỏi nơi đó, lập tức tới thăm em, không ngờ em lại lén lút anh đi hẹn hò với gã đàn ông khác! Em… em phản bội anh!
Vào lúc tôi còn đang nghi hoặc không hiểu chuyện gì, tiếng hét của Mông Thái Nhất đã giải quyết mọi nghi hoặc trong tôi.
- Không không không… Em… em không có… - Lời nói của Mông Thái Nhất khiến Ma Thu Thu trở nên căng thẳng! Cô ra sức xua tay, hoảng sợ nhưng vô cùng nghiêm túc biện hộ cho mình, - Em chỉ ăn cơm, đi dạo với con trai…
Binh binh binh…
Lời nói của Ma Thu Thu chưa dứt, nắm tay của Mông Thái Nhất đã co lại, sau đó anh ta thụi vào cánh tay của Tiểu Long! Mắt Tiểu Long trợn trừng lên vì đau đớn!
- Không, không, không… Không phải. Không phải là hẹn hò với một mình cậu ấy… Còn có… Còn có rất nhiều người…
Trời ơi! Ma Thu Thu, cậu đúng là con chim sẻ ngốc nhất trên thế gian này! Giải thích như thế chẳng phải là thêm dầu vào lửa sao? Đôi mắt vô tội của Tiểu Long lại trợn lên, một nắm đấm không hề khách khí của Mông Thái Nhất lại rơi trúng vào bụng anh ta.
- Á… Ma… Thu… Thu!
Nhìn Ma Thu Thu càng giải thích càng rối, còn Mông Thái Nhất càng lúc càng thô bạo, Tiểu Long cũng đang lâm vào tình cảnh nguy hiểm, có một cảm giác mãnh liệt thôi thúc tôi, khiến tôi bất lực thở dài!
Haiz! Sự việc tới nước này, tôi buộc phải làm cái gì đó, không thể khoanh tay đứng nhìn được!
Vào lúc bộ óc tôi đang hoạt động vô cùng mạnh, suy nghĩ xem nên làm thế nào để giải quyết sự việc trước mắt thì bỗng dưng bên vai có một luồng gió ấm áp.
Tôi quay đầu lại, phát hiện ra Kỷ Minh đang đứng bên cạnh mình, nhìn tôi chăm chú, trong ánh mắt anh hiện lên câu nói “Chúng ta cùng đi nào”! Tôi thấy tim mình thoáng rung động, lập tức gật đầu với Kỷ Minh, không hề do dự, lao về phía trước!
- Anh im lặng một chút đi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook