[countryhumans Allvietnam] Father
-
C12: #12 Quá Khứ 0 Muốn Nhớ Lại(p2/end)
Có sự góp mặt của RyoMin2904
Au!
Cốt truyện đã được rút ngắn
______________
Xuyên suốt buổi họp, IE lâu lâu có nhìn Việt Nam và thấy cậu thật sự rất chăm chỉ.... Tuyệt thật, đúng là gu của Hắn có khác, có lẽ sau buổi họp này Hắn sẽ bắt chuyện với cậu
...... || Buổi họp kết thúc ||
Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ, Ussr và Việt Nam đứng dậy sắp xếp tài liệu sau đó họ rời đi . Vừa bước ra khỏi cửa thì IE chạy đến nắm lấy cánh tay của Việt Nam
-Italy E: Chúng ta có thể làm bạn được không?
-Vietnam: Ah vâng! Tất nhiên rồi , tôi đi đây tạm biệt anh
-Italy E: A khoan! Thứ hai tuần sau hai ta đi Coffe nhé? Tôi mời
-Vietnam: Hm... Vâng tất nhiên r-
-Ussr: Đi thôi tình yêu, chúng ta còn nhiều việc phải làm lắm
-Vietnam: Tạm biệt ạ!
Họ rời đi, IE đã bị đứng hình ngay lúc Ussr nói Việt Nam là "tình yêu"....Cậu và Hắn là người yêu nhau sao? Không... Gã không tin!
-Italy E: (Hừ... Tại sao một người hoàn hảo như em ấy lại là người yêu của tên khốn Cộng Sản đó chứ?!) Tsk... Nếu vậy thì phải đập chậu cướp hoa rồi
......
Mọi thứ trở nên khá tồi tệ từ ngày IE gặp mặt Việt Nam...
-Thứ hai tuần đó-
Cuộc hẹn đi Coffe của IE và Việt Nam đã đến, cả hai đều đến cùng thời gian, Gã tặng cho cậu một bó hoa hồng
-Vietnam: Cảm ơn anh... IE, nhưng anh không cần phải làm như thế này đâu, tôi đã có tình yêu rồi....
-Italy E:....Mời em ngồi
IE như không nghe câu Việt Nam vừa nói, Gã liền kéo ghế ra cho cậu ngồi... Họ gọi đồ uống và bắt đầu trò chuyện với nhau
-15p sau-
Mọi thứ khá ổn cho đến khi IE nói một câu làm Việt Nam hơi khó chịu
-Italy E: Tôi thích cậu! Cậu có thể bỏ tên kia được không?
-Vietnam: Anh nói cái quái gì vậy?! Tất nhiên là không rồi, tôi không thể bỏ tình yêu của mình được...!
".... " IE nhìn Việt Nam bằng một ánh mắt đáng sợ chứa đầy sát khí, Gã bắt đầu nắm lấy bàn tay của cậu và càng ngày càng chặt hơn
-Italy E: Oh, tình yêu của hai người thật đẹp~ NHƯNG! Nếu em yêu tôi thì tình yêu của đôi ta sẽ đẹp hơn gấp trăm lần!!!!
-Vietnam: Không có chuyện đó đâu!! Bỏ tay tôi ra
-Italy E: Việt Nam ah~cậu không hề hợp với tên Cộng Sản đ-
-Vietnam: Im đi!!
Cậu liền đứng dậy và chuẩn bị rời đi.. Nhưng bất ngờ thay, IE liền bịt miệng của cậu lại rồi tiêm thuốc mê vô người cậu... Lúc đó chả ai chứng kiến cả. IE trả tiền rồi mang Việt Nam về nhà mình....
*Phe Trục có căn cứ nhưng họ vẫn có thể về nhà mình nếu muốn, Phe Cộng Sản và Tư Bản cũng vậy
.....
Thời gian trôi qua, Ussr vẫn luôn tìm kiếm Việt Nam nhưng lại chả thấy , còn Việt Nam...? Cậu đã bị tên IE hành hạ rất nhiều, Gã nói Gã yêu cậu nhưng cách Gã chứng minh tình yêu đó thật kì lạ.... Cho đến khi Việt Nam trốn thoát ra được thì IE lại trở mặt biến thành một kẻ "yếu đuối" , câu cuối cùng trước khi Gã chứng kiến Việt Nam thật sự đã khuất bóng khỏi mắt mình đó chính là :
"Cho dù người có chạy thoát khỏi tôi thì một ngày nào đó trong tương lai xa hoặc gần, tôi và người vẫn sẽ gặp lại nhau và người chắc chắn sẽ thuộc về tôi vào lúc đó! "
.....
IE bắt đầu nghỉ ngơi và buông bỏ chiến tranh kể từ khi thua phe Đồng Minh , Gã cũng biết được thông tin Ussr đã đi cưới vợ, lúc đó Gã cũng nghĩ rằng bản thân mình có nên đi qua nhà Việt Nam để gặp cậu không... Nhưng Gã đã bỏ qua ý tưởng đó
Còn Việt Nam? Sau khi trốn thoát được khỏi IE thì tâm lý của cậu vẫn thật sự chưa tốt lắm... Có lẽ cuộc sống của cậu cũng đã bắt đầu trở nên khó khắn hơn rồi, bị JE tấn công và một khoảng thời gian thì lại bị America tấn công... Mọi thứ gần như đã kết thúc thì tình yêu của cậu đi cưới vợ.... Nhưng bây giờ đã ổn hơn rồi
___Hồi tưởng kết thúc___
-Vietnam: Dù mọi chuyện đã qua nhưng em vẫn sẽ không quên được những gì IE đã làm với mình....
-Ussr: Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho tên khốn nạn đó
"...... "
Một lúc sau , Đại Nam thông báo một chuyện mới
-ĐaiNam: Một lát anh trai ta là Tây Sơn sẽ đến đây chơi cùng một người họ hàng gần của con, Việt Nam con nên ngồi cạnh ta để ta bảo vệ vì anh trai ta cứ hỏi cưới con hoài nên ta không thích
Việt Nam nhìn Cha mình mà cười phì
-Vietnam: Papa! Con lớn rồi mà!
-ĐaiNam: Đối với ta con vẫn là một đứa trẻ
-Vietnam: Vâng, con sẽ nghe lời người
Việt Nam cười nhẹ với ông, Đại Nam nhìn người con trai ông yêu quý nhất mà lòng không ngừng đau... Ông đã yêu cậu từ rất lâu, một cái tình yêu trên mức Cha con, Ông biết điều đó rất là sai trái nhưng Ông lại chả thể ngăn lại nó , Ông vẫn luôn thể hiện tình yêu của mình cho cậu nhưng sẽ không để nó quá giới hạn.....
-Ussr: Oh, tôi về đây, tạm biệt em! Tạm biệt Ngài , Ngài Đại Nam!
-Vietnam: Bye!
-MatTran: Tạm biệt Ngài
-Belarus: Ể chán thế~con chưa ngắm Ngài Việt Nam đủ.. Tạm biệt Ngài Việt Nam! Yêu Ngài lắm
-Vietnam: Ahaha....
- Gia đình Ussr rời đi -
........
30p sau , Gia đình Tây Sơn đã đến cùng người họ hàng gần của Việt Nam, Việt Nam đi ra mở cửa thì liền bị "Người Đàn Ông" nào đó ôm lại
-TaySon: Ahh Việt Nam!! Cháu Trai ta lớn nhanh và đẹp quá!!! Đại Nam này! Cho anh mày cưới con trai m-
-ĐaiNam: Không
-TaySon: Xì! Đồ nhạt nhẽo, Việt Nam này! Ta cưới cháu nhé?
-Vietnam: D-dạ?
Đại Nam định ngăn lại thì một người con của Tây Sơn đã ngăn trước
-BGD&ĐT: Người nên bình tĩnh một chút đi Cha, không nên làm quá đâu ạ
*Bộ Giáo Dục & Đào Tạo
-Đảng: Anh ấy nói đúng đấy Cha
-TaySon: Con với chả cái
-ĐaiNam: bọn nhỏ nói đúng mà
-TaySon: Im đi
-ĐaiNam: Blè
"..... "
Măng Non cầm tay một người rồi bước vào trong với họ, một người tầm khoảng 16 tuổi và tên là Ryoi, một người họ hàng gần của Việt Nam nhưng Việt Nam có vẻ chưa từng nghe về nhóc này, cũng vì một phần nhóc này là một người khá trầm tính và nhút nhát nên ít đi gặp gia đình cậu, nhóc này đặc biệt mến Việt Nam
-Ryoi: Chào Ngài! Tôi là Ryoi.. Rất vui được gặp Ngài
-Vietnam: Rất vui được gặp nhóc Ryoi!
Ryoi đi đến tặng một bức tranh bản thân mình vẽ Việt Nam cho cậu, Việt Nam nhận lấy nó, cậu cảm ơn nhóc ấy liên tiếp vì đã vẽ tặng mình
-Vietnam: Ahh! Cảm ơn nhóc! Nó rất đẹp!!
-Ryoi: Tôi rất vui vì Ngài đã thích!
-Vietnam: Nhưng mà lần sau không cần phải vẽ tặng ta đâu, ta cảm thấy tội lỗi lắm!
-Ryoi: Không sao đâu thưa Ngài!
BD&ĐT đi đến đứng trước mặt họ
-BD&ĐT: Ryoi sẽ chuyển hồ sơ và nhập học tại trường của anh, anh có thể giúp nhóc ấy được không?
-Vietnam: Xin vô cho học á? Tất nhiên rồi! Thứ 2 đi nhé, hôm nay là Chủ Nhật rồi
-Ryoi: Vâng ạ....
________________
Bộ Giáo Dục đã tham gia=)))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook