Thổ đại gia nhìn thấy Lý Tiểu Tiểu té ngã, đặc biệt thuần thục xách cô từ trên mặt đất lên: "Sao lại bủn rủn cả chân thế này? Có phải lại tuột huyết áp hay không? Ta bảo lão Táo của cô làm cho cô chút đồ ăn nha?"
Lý Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, đây là chuyện ăn sao? Này rõ ràng là chuyện tiền!
"Lão Thổ à, con thật không nghĩ tới ông đã lớn tuổi mà lại phá của như vậy!" Lý Tiểu Tiểu nhìn hoa trong tay vừa rồi cắt xuống, biểu tình hận không thể đem nó nhét trở lại trong cây: "Một cành này tới năm vạn, ngày hôm qua sao ông lại có thể vô tư kêu con cắt nhiều như vậy chứ? Trị trị hơn một trăm vạn chứ ít ỏi gì!"
Lý Tiểu Tiểu nhìn màn hình di động đang phát sóng trực tiếp, cũng không mặt mũi nói tài khoản công ty giải trí Tiên Phàm hiện tại còn không đến một trăm vạn, đến nay mà cái cửa chính rách nát, lung lay sắp đổ của công ty còn lung lay trong gió kìa.
Trong tình huống nghèo như vậy, cô cư nhiên lấy bó hoa hơn một trăm vạn đi cắm vào bình?
Cô cắt là hoa sao? Kia rõ ràng là cắt mệnh mình a!!!
"Ờ, cô nói bó Tulip kia ấy hả, hoa mình trồng chứ có phải tiêu tiền mua đâu, sợ cái gì?" Lão Thổ hào phóng vẫy vẫy tay: "Cái thứ đó trong hoa viên có rất nhiều, cô mỗi ngày cắt một bó đều không có sao cả, ông đảm bảo cho cô cắt thoải mái được mà!"
Lý Tiểu Tiểu run rẩy, ông à, không phát hiện ông lại là thổ hào ẩn hình!
Lão Thổ lại tiện tay cắt xuống thêm mấy cành: "Ngày hôm qua hoa cắm trong bình có bông nào héo chưa, héo thì cầm đi đổi đi này."
Lý Tiểu Tiểu vội vàng nhào qua đi đoạt lấy cây kéo trong tay lão Thổ, một bộ muốn điên rồi biểu tình: "Lão Thổ à ông quá coi trọng con rồi, giờ đem con đi sửa soạn lại cũng bán không nhiều tiền bằng ngài cũng quá để mắt ta, đem ta dọn dẹp một cái bình hoa kia! Chờ phát sóng trực tiếp xong con liền đem những đoá Tulip kia lên, một ngày đổi nước ba lần, sau đó lại tìm cái lồng pha lê chụp nó lại."
Suy nghĩ về giá hoa một chút, Lý Tiểu Tiểu nhịn không được nước mắt lưng tròng: "Cho tới hiện tại con còn chưa từng thấy một trăm vạn là hình dáng thế nào đâu, ông thì hay rồi, trực tiếp cho con một bó hoa trăm vạn, mới nghe qua tưởng cứ như nói đến vài trăm đồng tiền.

Xong rồi, con cảm thấy trái tim con sắp không chịu nổi.

Lão Thổ, ông nói con cắm loại hoa xa xỉ như vậy sẽ không bị thiên lôi đánh xuống chứ?"
Lão Thổ nghiêm túc suy tư: "Con là người được trời chọn, trừ phi làm tội ác tày trời gì đó, chứ không sẽ không bị thiên lôi đánh đâu."
Lý Tiểu Tiểu: "............"
Lão Thổ à, ông an ủi người ta mà vẫn phong cách tràn ngập phong kiến mê tín như cũ!
Có thể thực tế hơn chút không!
Các fans của phòng phát sóng trực tiếp nhìn Lý Tiểu Tiểu đầy mặt rối rắm, biểu cảm đau đớn muốn chết đều sắp cười điên rồi.

Sau khi bọn họ mới vừa biết giá cả của cái hoa này, đều cho rằng công ty giải trí Tiên Phàm đang lăng xê khoe giàu.

Nhưng hiện tại đã nhìn ra, cái bà chủ nhỏ này hoàn toàn không biết giả cả của hoa Tulip là bao nhiêu, biểu cảm tuyệt vọng, khiếp sợ, ảo não, đau lòng đan xen với nhau đó thật là muốn giả cũng giả không ra.
Để tay lên ngực tự hỏi, nếu là bọn họ, bọn họ cũng sẽ đau lòng muốn qua đời.
Nhưng hiện tại nhìn bộ dáng bà chủ nhỏ, bọn họ chỉ muốn cười ha ha, cô này cũng quá hài đi!
......
Nhìn thấy phản ứng của Lý Tiểu Tiểu, Trần Hải Ba đứng trước màn hình lớn trước rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn.

Ngày hôm qua tâm thái của hắn khi nhìn thấy Lý Tiểu Tiểu hồn nhiên vô tư cắt hoa trong đoạn trailer đó cũng chẳng khác mấy với tâm thái Lý Tiểu Tiểu hiện tại, đều cảm thấy quá phí phạm của trời, đau lòng muốn chết mất! Loại hoa cao sang quý phái này phải được chăm chút trong đất hoặc là nâng niu chuyển qua một cái bồn cây riêng, tùy tùy tiện tiện cắt xuống như vậy không để được bao nhiêu ngày đã tàn mất, thật sự là quá mức đáng tiếc.
Lý Tiểu Tiểu hoàn hồn trở lại, nhìn bốn năm bông hoa trong tay mình và lão Thổ rồi rơi vào rối rắm, mấy bông hoa này mới vừa cắt xuống không bao lâu, nhưng cắm vào bình bày ở trước mắt cô sẽ càng đau lòng, quả thực là thời thời khắc khắc nhắc nhở mình đang lãng phí tiền.
Nhìn phòng phát sóng trực tiếp hết đợt này đến đợt khác đánh thưởng, Lý Tiểu Tiểu cắn răng một cái, hay là cứ dùng hoa này thu mua fans đi?.
Lý Tiểu Tiểu ôm hoa trước đến màn ảnh, trong ánh mắt có thể nhìn được một tầng sương ngập nước: "Tuy rằng công ty giải trí Tiên Phàm chúng tôi vừa mới buôn bán không bao lâu, nhưng các bạn đều rất ủng hộ chúng tôi.

Để đền đáp, trong chốc lát nữa chúng tôi sẽ tổ chức bốc thăm trúng thưởng trên phát sóng trực tiếp, phần thưởng chính là năm cành hoa Tulip nữ vương này, trị giá......"
Lý Tiểu Tiểu tính toán mấy con số, thanh âm không khỏi mà có chút run rẩy: "25 vạn! "
55555, 25 vạn, có thể trang trí toàn toàn bộ phòng trong công ty rồi, tay mình sao có thể hư như vậy chứ, không có chuyện gì lại đi cắt hoa!
Nghe được Lý Tiểu Tiểu muốn tặng hoa, cả phòng phát sóng trực tiếp tức khắc điên rồi, toàn màn hình đều là đủ loại đánh thưởng, làm cho Lý Tiểu Tiểu trong lòng đang muốn nhỏ máu lại cân bằng rất nhiều......
Tốt xấu gì thì cũng còn được chút tiền!
Bất quá cũng có fans rất lý trí: "Trúng thưởng thì lãnh như thế nào vậy?"
Lý Tiểu Tiểu do dự một chút: "Gửi chuyển phát mỗi ngày......"
Các fan suýt nữa chịu không được ngất xỉu, hoa cao cấp đắt tiền như vậy mà đi ký gửi bưu điện như hàng hoá mỗi ngày, bà chủ nhỏ à, bà cũng quá tiết kiệm kỳ cục rồi!
Fans lý trí đau lòng đến đấm ngực dậm chân: "Đoá hoa xinh đẹp tươi tắn như vậy, lại đi gửi như gửi bưu kiện thông thường, gửi đến nơi nhanh lắm cũng 2,3 ngày, vậy khi nhận được chắc chỉ còn mỗi cành! Đến lúc đó hoa Tulip 25 vạn của bà chủ đây không đáng một đồng."
"Bà chủ nhỏ à, hào phóng một chút đi, có tiết kiệm gì cũng đừng tiết kiệm tiền gửi chứ.

Hoa 25 vạn cô cũng tặng được, 25 đồng phí chuyển phát nhanh cô lại tiếc sao?"
"Bà chủ nhỏ à, tôi cầu xin cô dùng chuyển phát nhanh trong ngày gửi tới đi, nếu cô thật sự tiếc số tiền đó, vậy để tôi chịu phí vận chuyển cho!"
Các fan sôi nổi spam tỏ vẻ tán đồng, trong lòng Lý Tiểu Tiểu muốn nhỏ máu, gật gật đầu: "Vậy cũng được, ai được trúng thưởng đừng quên chụp hình chia sẻ Weibo nha, để cho bạn bè trên mạng cùng nhau thưởng thức mị lực của 25 vạn đồng!"
Không thể không nói tốc độ truyền bá trên internet cực kỳ mau, bên này còn đang phát sóng trực tiếp, bên kia bà con đã cắt đoạn clip ngắn về hoa Tulip Nữ Vương đăng lên mấy kênh video và Weibo, nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt tăng vọt, ai cũng muốn thử xem mình có vận may rút trúng giải thưởng lớn 25 vạn đồng này hay không.
Tulip biến thành phần thưởng, Lý Tiểu Tiểu an ủi mình coi như là phí marketing, rốt cuộc tâm bình khí hòa lại, liền lấy mấy đóa hoa đã hái xuống tìm cái nơi râm mát, thật cẩn thận cắm lại trong đất, tính chờ sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc thì tới lấy.
Phóng mắt nhìn lại, một mảng hoa Tulip đỏ trắng đan xen đang tắm gội dưới ánh mặt trời xán lạn, ư tình Lý Tiểu Tiểu có chút phức tạp, đây đâu phải là nơi trồng hoa, đây chính là trồng một mảnh mỏ vàng ấy chứ!
*

Lão Thổ trồng hoa thích trồng thành từng mảnh, tỷ như nói đây là một mảnh Tulip, tiếp theo là một mảnh hoa hồng, dù sao hoa viên của tòa nhà này cũng lớn, bên trong cũng đủ chỗ cho lão Thổ trồng.
Phía cuối vườn Tulip là một con đường mòn nhỏ chạy vào giữa một rừng trúc, Lý Tiểu Tiểu cầm di động quay qua, khán giả theo di động thấy được hai bên rừng trúc tím thật tinh xảo.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, có fans thuần túy tới xem náo nhiệt đặt câu hỏi: "Trước nay mình cũng toàn thấy cây trúc đều là màu xanh lục, cho dù có là loại trúc tía trên thị trường thì cũng chỉ là thân trúc màu tím, nhưng lá trúc cũng là màu xanh lục, còn loại trúc mà tím từ trên xuống dưới như thế này thì lầu đầu tiên mới thấy.

Có đại thần nào nói một chút xem cái này có phải là một chủng loại trúc quý hiếm gì đó không?"
"Đừng nói lại là một chủng loại quý hiếm nữa nha? Sao cái gì trong nhà của tầng trên cũng đều là quý hiếm hết vậy?"
"Nhà tôi thì không có, nhưng nếu nhà lão Thổ thì không chừng nga.

Hoa năm vạn một cành còn có một vườn lớn như vậy, đâu chuyện gì là không thể chứ!"
"............"
Nói có sách mách có chứng, trình bày rõ ràng, quả thực không thể phản bác!
Trần Hải Ba xem phát sóng trực tiếp Ba cũng không hiểu về cây trúc lắm, hắn lấy di động, gửi một câu hỏi vào nhóm chat Wechat gồm những người yêu hoa cỏ của hắn: "Có ai biết cái loại trúc này khoản không?"
Những người cùng sở thích với Trần Hải Ba trong nhóm chat "Dưỡng hoa trồng cỏ" không nhiều, chỉ khoảng mười mấy người mà thôi, nhưng đều là những thổ hào yêu thích quý trọng hoa cỏ.

Những người này trong nhà mỗi người ít nhất đều có hai ba chậu hoa giá trị trăm vạn, thường xuyên xuất hiện trên các hội đấu giá hoa cỏ quý hiếm, đều là những chủ nhân tình nguyện vì danh hoa mà vung tiền như rác.
Ngày hôm qua sau khi Trần Hải Ba chia sẻ đoạn trailer báo trước phát sóng trực tiếp vào trong nhóm chat, trong nhóm bà con tức khắc muốn nổ tung.

Nhóm mấy ông chú trên dưới 50 tuổi này vì thế cố ý download phần mềm phần mềm phát sóng trực tiếp mà ngày thường mình khinh thường không xem về máy, lại chiếu lên TV, có người còn chiếu hẳn lên màn hình lớn, sáng sớm liền bưng trà chờ phát sóng trực tiếp.
Hoa Tulip vừa rồi tuy rằng quý, nhưng cũng không tính quá khan hiếm, tuy một vườn hoa lớn kia thật là cảnh đẹp ý vui, nhưng nếu thật sự mang những đoá hoa xinh đẹp tràn đầy sức sống kia về tới, mấy ngày liền khô héo, ngược lại còn làm cho bọn họ cảm thấy trong lòng khó chịu.

Nhưng phiến rừng trúc này xuất hiện vẫn làm cho người trong nhóm có chút kinh ngạc, tuy rằng bọn họ không trồng trúc, nhưng dù sao cũng người chơi hoa cao cấp, đối với những loại thực vật khan hiếm vẫn có thể nói có chút kiến thức.
Cũng như vị fans kia mới vừa nói, trúc tía cũng thường thấy, nhưng loại trúc mà từ thân đến cành lá đều biến thành màu tím thì có chút hiếm thấy, mấy người thảo luận một phen, đều nói không ra là nó có lai lịch gì.
Lý Tiểu Tiểu thấy nhiều người thảo luận, liền ngừng lại ngay chỗ rìa rừng trúc, chuyển camera di động về hướng lão Thổ: "Lão Thổ à, các fan hỏi cái rừng trúc này có gì đặc biệt hay không?"
Lão Thổ chống gậy gật gật đầu: "Thật đúng là có chút đặc biệt nga, rừng trúc này lúc trước là dùng một mục măng màu tím chậm rãi nuôi lớn, qua thời gian khoảng bảy tám trăm năm, cũng chỉ có được một mảnh Tử Trúc Lâm (rừng trúc tím) nhỏ như vậy mà thôi.

Có thể nói, cả ngàn loại hoa cỏ trên dưới trước sau của công ty chúng ta cộng lại cũng không quý bằng này một cây trúc này."
"Thiệt hay giả?" Lý Tiểu Tiểu có chút nghẹn họng nhìn trân trối: "Chuyện bảy tám trăm năm trước ông làm sao mà biết được?"
"Ta đương nhiên biết." Lão Thổ cười ha hả sờ sờ cây trúc bên người: "Từng ngọn cây cọng cỏ trong cái công ty này ta đều có thể nói ra lai lịch, huống chi loại măng có lai lịch đặc thù này."
Khu vực bình luận tức khắc vang lên tiếng đánh thưởng không ngừng, một đám fans tò mò có lòng hiếu kỳ đều bị câu lên, sôi nổi hỏi xem cái mụt măng tím của bảy tám trăm năm trước có lai lịch đặc thù gì.
Lão Thổ sau khi kiếm đủ lòng hiếu kỳ của mọi người mới chậm rì rì mà nói: "Cái mụt măng tím đó nghe đồn là Nam Hải Quan Âm Bồ Tát ban cho, thế gian chỉ này một mụt thôi, hiện giờ thế gian cũng chỉ có này một mảnh rừng trúc thuần tím này thôi.

Cái loại trúc tím này cũng không phải chỗ nào nó cũng có thể mọc được, có thể nói chỉ có ở chỗ ta đây nó mới sống, dời qua chỗ khác cũng sống không được."
Nghe được lão Thổ giải thích, không chỉ có Lý Tiểu Tiểu phì cười, các fans trong phòng phát sóng trực tiếp cũng cười, nói lão Thổ cũng lớn gan nha, ngay cả Bồ Tát cũng bịa ra được.
Nhưng mà tuy rằng truyền thuyết có vẻ là giả, nhưng theo lời lão Thổ, trên đời này chỉ có một mảnh rừng trúc thuần màu tím ở đây thôi thì xác thật đúng là sự thật.

Có mấy fans hiếu kỳ thích dò hỏi tới cùng đã lục soát vô số trang web trong ngoài nước để tìm thử, thật đúng là không thấy đâu có cây trúc như vậy.
Lão Thổ đi ra khỏi màn hình, chỉ chốc lát lại lắc lư trở lại, trong tay cầm một cái cuốc: "Thời gian kết măng của khu rừng trúc này cũng không giống loại trúc khác, mười năm mới ra măng một lần, trong số đám măng đó chỉ có một mục là có thể mọc lên thành cây trúc mới, mấy mụt khác chỉ có thể ăn thôi." Hắn quơ quơ cuốc trong tay, trên mặt lộ biểu cảm các người may mắn rồi: "Năm nay vừa vặn là năm thứ mười rồi, hiện tại lại là thời điểm măng tươi nhất.

Hai ngày trước lão Táo đã muốn làm món măng, ta cố ý chờ cho tới ngày phát sóng trực tiếp hôm nay mới dẫn mọi người cùng nhau đào măng."
Tuy rằng các fan không biết lão Thổ nói chuyện này là thật hay giả, nhưng mà cả bọn đều hứng thú bừng bừng nhìn hắn đào măng.

Chỉ thấy lão Thổ bỏ cái sọt qua bên cạnh, bước đi như bay vào trong rừng trúc, tùy ý dùng chân đào đào một chút, một mụt măng tím xinh đẹp liền từ trong đất bị đào ra, run lên dưới ánh mặt trời, phảng phất còn mang theo một chút ánh sáng.
Lão Thổ xuống tay ổn chuẩn gọn gàng, một cuốc một cuốc, thực mau liền đào ra mười mấy mụt măng quăng vào trong cái sọt tre, giơ tay liền đeo lên trên lưng: "Chờ một lát tiện đường đi qua đưa cho lão Táo luôn đi."
Nhìn lão Thổ đào măng ra, có rất nhiều fans đứng ngồi không yên, có rất nhiều người vẫn còn thèm thuồng nhớ tay nghề nấu ăn của lão Táo, có người hoài nghi có phải lão Thổ vì muốn tạo ấn tượng nên đi nhuộm màu măng rồi vùi vào lòng đất hay không, có người lại tò mò lão Thổ làm thế nào mà phân biệt trong đống này mụt măng nào có thể mọc thành cây trúc, mụt nào là có thể dùng ăn.
Lão Thổ nhìn vô số bình luận chồng chất trên màn hình, thái độ vẫn vui tươi hớn hở như cũ, không gấp cũng không giận: "Làm thế nào phân biệt thì ta không tiện giải thích, mọi người cứ coi như là trực giác đi."
Còn ai nói măng là nhuộm màu, lão Thổ cười càng thoải mái: "Tin hay không thì tùy, dù sao ngươi cũng không ăn được."
Từ rừng trúc đi ra ngoài còn là một biển hoa hồng, nhưng một mảnh hoa hồng này hoàn toàn khác với hoa hồng bình thường, màu sắc cùng tạo hình đều vô cùng hoàn mỹ, ngay cả người không hiểu hoa cũng cảm thấy thập phần kinh diễm.
Lý Tiểu Tiểu tuy được thừa kế công ty, nhưng từ ngày mới vừa trở thành bà chủ đã vô cùng bận bịu sầu muộn suy nghĩ cách kiếm tiền nuôi nhân viên, thật đúng là không có thời gian dạo khắp công ty một lần.
Vườn hoa hồng này có thể nói là lần đầu tiên cô tới.
Lý Tiểu Tiểu hít hít mũi: "Mấy cây hoa hồng này thơm quá a, mùi không quá nồng, ngược lại còn làm người có một cảm giác thả lỏng thoải mái, mùi thơm hoàn toàn không giống với những loại hoa hồng mà trước đây con từng gặp.

Lão Thổ à, đây là chủng loại hoa hồng gì vậy, biết tên không?".


ngôn tình sủng
Lão Thổ đặc biệt ngay thẳng nói: "Ta tự mình tạo ra đấy, linh cảm đến từ cầu vồng, cô thích gọi là gì thì gọi là cái đó đi.

Nếu cô thích cái mùi hương hoa này thì cứ mỗi ngày tự mình hái một bó đặt ở trên đầu giường, cảnh đẹp ý vui, còn hỗ trợ giấc ngủ."
Xét thấy vết xe đổ của hoa Tulip, Lý Tiểu Tiểu lúc này thật cẩn thận: "Cái hoa này sẽ không phải cũng vài vạn một đóa chứ?"
"Đương nhiên là không!" Lão Thổ cười thập phần chân thành: "Đã nói ta tự mình trồng được, trên thị trường không có loại hoa này, tất nhiên cũng không có giá!"
Lý Tiểu Tiểu thở dài nhẹ nhõm một hơi vỗ vỗ ngực: "Vậy thật tốt quá, nếu lại trị giá vài vạn, đêm nay con chắc ngủ không yên."
Lão Thổ vui tươi hớn hở lấy ra một cây kéo từ trong sọt tre, cắt xuống một đóa hoa hồng có màu phảng phất như ánh nắng chiều, tiện tay cài vào vành tai của Lý Tiểu Tiểu.

Cành của loại hoa hồng này trơn nhẵn mượt mà, cài lên người không cần lo lắng gai đâm vào da.
Lý Tiểu Tiểu chỉnh chỉnh cành hoa một chút, nhìn vào màn ảnh cười xán lạn, có chút thẹn thùng hỏi: "Đẹp không mọi người?"
Các fan: ".................."
Cái quỷ gì thế này, bà chủ nhỏ hình như đột nhiên biến thành càng xinh đẹp.
Lý Tiểu Tiểu tuy không xinh đẹp như Huyền Phinh, Hồ Linh Lung, nhưng cũng là một nữ sinh xinh xắn từ bé đến lớn, đặc biệt là lúc cười rộ lên, làm người không tự kìm hãm được sinh ra cảm giác muốn thân cận, giống như em gái xinh đẹp đáng yêu nhà bên vậy.
Nhưng có đóa hoa hồng này cài lên, giúp cho ngũ qua của Lý Tiểu Tiểu càng thêm sắc nét, trên khuôn mặt chưa hề trang điểm lại phảng phất như nhiều thêm một tầng phấn mịn, đẹp đến làm người không dời mắt được.
Đánh thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt che trời lấp đất lấp lấy toàn bộ màn hình, nhóm fans nhan cẩu kích động kêu ngao ngao: "Không hổ danh là công ty giải trí Tiên Phàm, ngay cả bà chủ nhỏ cũng xinh đẹp như vậy! Có nhan sắc như thế này thì làm bà chủ chi nữa, dọn dẹp một chút rồi cùng nhau xuất đạo đi."
Lý Tiểu Tiểu nhìn thấy bình luận cũng vô cùng vui sướng hài lòng, con gái có ai không thích xinh đẹp đâu!
Nhìn Lý Tiểu Tiểu vui tươi hớn hở ngốc ngốc, khán giả yêu hoa trong phòng phát sóng trực tiếp đều cười.
Trên thị trường không có loại hoa này không đại biểu cho chuyện hoa này rẻ.

Nhìn từ màu sắc đến hình dáng của hoa hồng này mà nói, đều thập phần làm người kinh diễm, nếu như đem mấy đoá hoa này đưa đến triển lãm hoa thế giới, tuyệt đối có thể đạt được giải thưởng quốc tế lớn.

Nói ngắn gọn, một cành hoa như vậy, giá cả tuyệt đối sẽ không thấp hơn Tulip nữ vương, thậm chí giá cả có thể đạt tới gấp mười, gấp mấy chục lần Tulip nữ vương không chừng.
Bất quá nghĩ đến lúc trước Lý Tiểu Tiểu vì một cành hoa Tulip năm vạn đồng mà mềm chân xuống té xuống đất, nếu biết trên đầu mình đang đeo một cành hoa trị giá mấy chục vạn, không biết có quá kích động bẻ đầu cấp mình xuống luôn không.
Vẫn nên để đứa nhỏ ngốc này vui vẻ một hồi đi!
Đứa nhỏ ngốc Lý Tiểu Tiểu vui tươi hớn hở chụp trái chụp phải vườn hoa hồng, lão Thổ cầm kéo cắt mỗi màu một cành xuống, cầm lại đây.

Lý Tiểu Tiểu vừa quay đầu lại nhìn thấy mười mấy cành hoa trong tay lão Thổ suýt nữa ngất xỉu, thanh âm nháy mắt lớn lên tám độ: "Ông à, sao ông lại cắt nhiều hoa như vậy chứ?"
Lão Thổ thập phần hào phóng mà nói: "Tặng khán giả a!"
Tức khắc trong phòng phát sóng trực tiếp bay đầy bông hoa cùng lời cảm tạ nịnh hót, còn có mười mấy thổ hào đồng thời đánh thưởng pháo hoa trị giá ba vạn đồng hết sức xa hoa, pháo hoa từng chùm nổ tung khắp màn hình chê lại cả khuôn mặt của Lý Tiểu Tiểu cùng lão Thổ.
Nhìn số lượng khán giả hiện tại trong phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn hai mươi vạn, lão Thổ vung tay lên: Hiện giờ liền rút thăm trúng thưởng, trước rút trúng lấy bó Tulip vừa rồi, sau đó liền rút trúng hoa hồng, chờ sau đó mọi người vui vẻ còn có thứ khác cho mọi người tiếp tục rút thăm.
Các fan lập tức xoa tay hầm hè chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí có người còn nhanh chóng ôm di động căng thẳng ngồi nhìn chăm chăm, cứ sợ bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.
Nếu lão Thổ nói, Lý Tiểu Tiểu tất nhiên sẽ không cự tuyệt, rốt cuộc đây là hoa của lão Thổ trồng ra mà.
Click vào chức năng rút thăm trúng thưởng của phần mền, đồng hồ rút thăm trúng thưởng đếm ngược 5, 4, 3, 2, 1 xuất hiện trên màn hình của phòng phát sóng trực tiếp.

Cùng lúc đó, hai mươi vạn khán giả trên cả nước cùng một lúc chọc vào màn hình.
*
Lý Tiểu Nhụy là một cô gái sinh hoạt ở một thành thị nhỏ, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn thập phần bình thường.

Gia cảnh bình thường, diện mạo bình thường, thành tích bình thường, sau khi tốt nghiệp làm một công việc rất bình thường.
Nhưng một cô gái bình thường cũng có giấc mộng của mình, cho tới nay trong lòng Lý Tiểu Nhụy đều có một bí mật nhỏ, cô hy vọng một ngày kia mình có thể tích cóp đủ tiền, mở một cửa hàng bán hoa nho nhỏ, tô điểm cho thế giới của chính mình thêm một sắc thái tươi đẹp.
Hôm nay là ngày nghỉ ngơi, Lý Tiểu Nhụy bận rộn suốt tuần rốt cuộc thả lỏng, mở di động ra muốn xem bác chủ cửa hàng bán hoa mà mình đã chú ts livestream xử lý hoa tươi hằng ngày.

Nhưng khi đưa tay chọn phòng phát sóng trực tiếp thì tay vừa trợt, cũng không biết đụng tới nơi nào, vừa lúc tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của công ty giải trí Tiên Phàm.
Khi đó Lý Tiểu Tiểu cùng lão Thổ vừa lúc vừa đến vườn Tulip, Lý Tiểu Nhụy nhìn thấy một mảng tràn đầy hoa Tulip nữ vương tuyệt đẹp tức khắc liền si mê, trong mắt chỉ còn lại mỗi biển hoa tuyệt mỹ này.

Bây giờ cô mới biết, hoá ra trên thế giới này cư nhiên có loại hoa đẹp đến như vậy.
Lý Tiểu Nhụy tức khắc đem cái gì cửa hàng bán hoa phát sóng trực tiếp gì đó vứt ra sau đầu, cầm di động ngồi vào trên bàn làm thư, theo dõi lão Thổ cùng Tiểu Tiểu đi dạo hoa viên nhà bọn họ, biểu tình chuyên chú còn hơn khi đi học nghe giảng bài.Khi lão Thổ nói chuyện rút thăm trúng thưởng, Lý Tiểu Nhụy cũng không để ý, từ nhỏ đến lớn giải thưởng lớn nhất cô từng trúng cũng chỉ được bịch khăn giấy hay giải may mắn một trăm phần trăm trúng thưởng mà thôi, nếu là không có giải may mắn đó thì khẳng định là "cảm ơn,hân hạnh chiếu cố".
Khi giao diện màn hình phát sóng trực tiếp xuất hiện phần thăm trúng thưởng, Lý Tiểu Nhụy tiệm tay click một chút, vòng quay rút thăm trúng thưởng hơi dừng một chút, tiếp theo xuất hiện ra một hàng chữ: "Chúc mừng bạn trúng thưởng!"

Lý Tiểu Nhụy đột ngột đứng lên, ghế dựa bị đụng mạnh một cái ngã ra phía sau, loảng xoảng một tiếng ngã chỏng chơ trên mặt đất.

Mà Lý Tiểu Nhụy vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, tay ôm di động tay có hơi hơi run rẩy, trên mặt là thần sắc tràn đầy không dám tin tưởng.
Cô vậy mà rút trúng bó hoa Tulip nữ vương trị giá 25 vạn kia?
Đây không phải nằm mơ chứ?!!!
Không kịp chụp hình, icon trúng thưởng liền biến mất, gương mặt tươi cười của Lý Tiểu Tiểu xuất hiện trên màn ảnh: "Chúc mừng bạn Nhuỵ Nhuỵ muốn nằm mơ trúng thưởng, phần thưởng là năm cành hoa Tulip nữ vương làm tôi đau lòng đến đấm ngực dậm chân, xin nhớ gửi thông tin địa chỉ cùng số điện thoại qua tin nhắn cho tôi nhé.

Bạn cứ yên tâm, vì bó hoa trị giá 25 vạn này, tôi nhất định sẽ đóng gói thật kỹ càng rồi gửi cho bạn bằng tốc độ nhanh nhất."
Lý Tiểu Nhụy cảm thấy hốc mắt nóng lên, nước mắt lăn xuống dưới, cô lau lau khóe mắt, trên mặt nở rộ nụ cười xán lạn nhất: "Đa tạ bà chủ nhỏ, để tôi trả tiền chuyển phát nhanh được rồi."
Lý Tiểu Tiểu gãi gãi đầu, lộ ra nụ cười ngượng ngùng: "Hoa đã tặng, tôi cũng không thiếu mấy đồng chuyển phát nhanh này, bạn cứ chờ nhận hoa là được rồi."
Phần thưởng thứ nhất đã có người nhận, lão Thổ lại hứng thú bừng bừng tiếp tục đợt thứ hai, phần thưởng lần này là mấy cành hoa hồng loại lạ tươi mới màu sắc khác nhau kia, lúc này người trúng thưởng cư nhiên lại là Trần Hải Ba.
Trong group chat yêu hoa cỏ của Trần Hải Ba cũng có mấy người đang cùng xem phát sóng trực tiếp, tức khắc sôi trào lên, một ít người yêu hoa cỏ sôi nổi kêu la chờ sau khi hoa tới sẽ mời Trần Hải Ba ăn cơm, điều kiện là sau khi hắn nhận được hoa hồng, phải để cho bọn họ cũng có cơ hội ngắm hoa.
Người may mắn Trần Hải Ba cười đến chỉ thấy hàm răng không thấy mắt, tất cả lời mời đều một hơi đáp ứng hết.
Tiểu Thái ôm di động của mình hâm mộ muốn chết, cùng đứng trong một gian văn phòng để rút thăm trúng thưởng, sao mình lại không rút trúng được cái bông hoa hiếm kia cơ chứ?
Ngay khi cô nàng đang buồn bực không thôi, Trần Hải Ba quay đầu lại rút một xấp tiền cho cô: "Tiền thưởng!"
Tiểu Thái tức khắc nhảy dựng lên: "Cảm ơn ông chủ!"
*
Rút xong giải thưởng, lão Thổ cùng Lý Tiểu Tiểu cõng sọt tre tiếp tục đi về phía trước, các fans bị đủ loại hoa quả xem đến hoa mắt, cảm thấy cái nào cũng đẹp, cái nào cũng chưa từng thấy qua.
Nhưng điều kỳ lạ nhất chính là trong hoa viên cho chính tay lão Thổ chăm sóc này, hoa cỏ tựa hồ căn bản không có cái khái niệm nào gọi là theo mùa.

Hoa của các mùa trong năm đều có thể nhìn thấy ở chỗ này, hoa của vùng nhiệt đới hay hoa ôn đới đều mọc ở đây được.
Các fans trên mạng nhìn hoa mai đang nở rộ bên hồ sen, trong lúc nhất thời đều ngốc, biểu tình có chút hoảng hốt.
Đối với các câu hỏi của những fans tò mò đặt, lão Thổ liền kiêu ngạo nói một câu: "Ta trồng!"
Thôi được rồi, ông là ông lão, ông lợi hại nhất!
Lão Thổ nói chuyện một lát lại quẹo vào một hoa viên nhỏ: "Đây là vườn hoa lan của ta."
Lý Tiểu Tiểu chuyển camera đi một vòng quay hết toàn bộ vườn hoa lan một lần, một ít khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp liền phun hết trà trong miệng, đánh nghiêng gạt tàn thuốc trong tay, vô cùng khiếp sợ nhìn chằm chằm màn hình.
Bọn họ hiện tại rốt cuộc biết vì sao lúc nãy lão Thổ lại có vẻ khinh thường với những khóm phong lan ở góc tường tiền viện rồi, nếu so sánh với những đoá hoa lan nơi này, những khóm hoa lan nơi góc tường đó xác thật chỉ xứng ngốc ở góc tường mà thôi.
Không giống như vườn Tulip, vườn hoa hồng, chủng loại hoa lan nơi đây rất đa dạng, vừa có những loại hoa lan hoang dã hiếm có trên thế giới, lại có những loại chưa bao giờ thấy qua.
Trong số những loại hoa lan hiếm có trong vườn, chỉ nói mấy loại sang quý người ta hay bán đấu giá hoặc là giao dịch thôi thì nơi này loại nào cũng có, mấy loại trị giá trăm vạn trở lên nhìn qua là có thể nhìn hai ba mươi cây.

Càng làm cho những kẻ tự cho mình là dân trồng hoa chuyên nghiệp ngạc nhiên chính là những chủng loại chưa bao giờ gặp qua đó, chỉ cần nhìn hoa thôi, cũng có thể nghĩ đến nếu đem ra bán trên hội triển lãm hoa lan, chỉ sợ sẽ xuất hiện cái giá trên trời ngàn vạn thậm chí trăm triệu luôn.
Mà mấy bông hoa lan này cứ đĩnh đạc tràn đầy sức sống mọc trong vườn, ngay cả dàn che nắng cũng không có, thậm chí nghe nói cái vườn này còn đã từng bị một kênh phát sóng trực tiếp thám hiểm nhà ma cái quỷ gì gì đó mượn quay, chạy rối loạn lung tung trong này?
Cái bà chủ nhỏ này sao lại có thể ngốc ngốc ra như vậy chứ, cô ta có phải không hay biết chỉ cần giá trị của cái vườn hoa cỏ này thôi cũng đủ để bản thân cô ta bước lên danh sách phú hào của cả nước?
Lý Tiểu Tiểu còn chưa biết mình bị người cười nhạo, vui sướng để lão Thổ giới thiệu.

Lão Thổ có vẻ rất coi trọng vườn hoa lan này, chẳng những giới thiệu kỹ càng một phen, còn chia sẻ mấy bí quyết dưỡng hoa lan.
Lão Thổ nói càng nhiều thì tiếng đánh thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp liền càng nhiều, nhóm đại gia nhà giàu yêu thầm hoa lan đều xuất động, liều mạng đánh thưởng, yêu cầu duy nhất chính là muốn được máy quay quay cái vườn hoa lan này lâu thêm nữa đi.
Tôn chỉ Lý Tiểu Tiểu là, cần phải làm cho các fan tiêu tiền cảm thấy thoải mái!
Nếu các đại gia thích, vậy để cho bọn họ xem thêm một hồi đi!
*
Ước chừng ngây người ở vườn hoa lan hơn nửa giờ, mắt thấy đã đến giữa trưa, Lý Tiểu Tiểu miệng khô lưỡi khô, hơn nữa lão Táo còn đang chờ hoa với măng nấu ăn mà.
Nhìn một bộ phận fans đại gia đang vô cùng lưu luyến, lão Thổ vuốt vuốt râu: "Mọi người lại thích hoa lan như vậy a, hay là lại rút thăm thêm một lần?"
Trần Hải Ba nhìn bộ dáng Lý Tiểu Tiểu ngây ngốc vui tươi hớn hở, đặc biệt có lương tâm nhắc nhở một câu: "Rút thưởng thật sao? Trong vườn này làm gì có hoa nào thấp hơn 50 vạn chứ! Tôi thậm chí còn thấy được một loại hoa lan năm trước bị xào đến giá hơn trăm triệu, cơ mà cái cây ở đây thậm chí còn có phẩm tướng tốt hơn cái cây kia nhiều."
"Bao nhiêu?" Lý Tiểu Tiểu cảm thấy mắt mình hình như bị chồng ảnh rồi: trăm triệu?"
Điên rồi sao? Cái thua đồ chơi không cần lo ăn không cần cho uống này bán được trăm triệu đồng? Mấy ông đại gia bây giờ nhiều tiền quá nên điên rồi phải không?
Trần Hải Ba: "Đúng vậy, một trăm triệu 3000 vạn, bán luôn."
Lý Tiểu Tiểu: "!!!"
Hoá ra con số vừa rồi vẫn chưa tính số lẻ.
Lão Thổ nhìn thấy bình luận xong thì giơ xẻng nhỏ chỉ về hướng một cây lan trong vườn: "Mọi người nói cây này sao?"
Lý Tiểu Tiểu run rẩy, dáng người nãy giờ vẫn lề mề chậm rãi giờ vụt một cái phóng qua, dũng cảm quyết liệt đứng chắn trước cây phong lan: "Ông ơi, ông muốn đào thì đào con đi, một trăm triệu 3000 vạn không thể động!"
Lão Thổ gãi gãi mặt: "Ta đâu tính đào đâu, ta chỉ chỉ thôi!"
"Chỉ chỉ cũng không được, chạm vào một chút thì mất luôn một khu nhà đấy." Lý Tiểu Tiểu xoay người, thật cẩn thận chuyển màn ảnh qua: "Nhìn nhìn đi, nghe nói cái đồ chơi này lại giá trị đến hơn trăm triệu luôn đó, nghe xong tôi còn không không biết đó là bao nhiêu tiền luôn."
Các fans còn khiếp sợ hơn so Lý Tiểu Tiểu: "Cái đồ chơi gì vậy? Hơn trăm triệu? Tôi đang xem cái hoa đắt hơn cả bản thân tôi nữa!"
Trần Hải Ba: "Ha hả, tất cả những cây hoa lan nãy giờ xuất hiện trên màn ảnh đều đáng giá hơn ngươi!"
Lý Tiểu Tiểu cầm cây selfie camera cũng một vẻ mặt huyền huyễn, lúc trước cô xác thật có nghe nói có loại hoa lan giá trên trời, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy loại chuyện này cách thế giới của cô quá xa xôi, lấy thực lực kinh tế của cô mà nói, đừng nói chú ý nó, chỉ cần nhìn một cái thôi đều cảm thấy xa xỉ.
Hiện tại cô đã biết, hoá ra trên thế giới không chỉ có có hoa Tulip một cành trị giá năm vạn, ngay cả một bông hoa lan trong vườn tùy tiện lớn lên đều có thể bán được một đống tiền, thế giới này quả thực như giấc mộng.
Mấu chốt chính là, nếu như một cành hoa bất kỳ nào đó trong hoa viên công ty đều có thể bán được nhiều tiền như vậy, vì sao công ty lại nghèo đến điều hòa cũng không có, cửa lớn công ty bị cũ đến mức sắp rơi xuống? Các người không sợ nửa đêm đạo tặc tiến vào trộm hoa sao???
Nhìn thấy biểu cảm phức tạp cùng khiếp sợ của Lý Tiểu Tiểu, lão Thổ vẻ mặt đạm nhiên vẫy vẫy tay: "Hoa thôi, thích thì trồng thêm mấy vườn, chỉ cần không mang đi bán thì nó liền không đáng bao nhiêu."
Lý Tiểu Tiểu: "............"
Không hổ là người có nhiều năm kinh nghiệm sống, logic quá!

Một thổ hào đam mê hoa lan nhìn cả vườn hoa lan trân phẩm ngồi không yên, điên cuồng đánh thưởng rồi spam: "Lan Bích nguyệt có bán hay không? Tôi ra 500 vạn!!!"
Lão Thổ vẻ mặt nghi hoặc nhìn nhìn màn hình: "Vì sao ta lại bán a? Ta đâu thiếu tiền!"
Thổ hào: "............"
Lý Tiểu Tiểu run rẩy, ông à, ta phát hiện, ông không phải tới làm phát sóng trực tiếp, ông kỳ thật là tới khoe giàu!!!
****
Sau khi ra khỏi vườn hoa lan đã thấy đến giữa trưa, sọt tre sau lưng lão Thổ cũng đầy rồi, ngoại trừ mấy mụt măng tím đào ban đầu, còn có một ít hoa hoa cỏ cỏ có thể dùng ăn được, nghe nói lão Táo bảo trưa hôm nay làm bữa tiệc hoa tươi nga.
Không ít fans đều thập phần cao hứng có thể nhìn thấy tay nghề của lão Táo, một bộ phận fans chơi hoa chuyên nghiệp thì biểu tình phức tạp, không biết dùng tâm tình gì để đối mặt.

Cái măng kia trị giá bao nhiêu không biết, dù sao chỉ tính đám hoa nằm trong sọt thôi thì như thế nào cũng đáng giá mấy chục vạn.
Đám hoa cỏ đó mà ở nơi khác không chừng được người nâng niu cung phụng như tổ tông, nhưng ở trong công ty giải trí Tiên Phàm này liền giống như bần nông không đáng tiền.
Hiển nhiên bà chủ nhỏ cũng không hề hay biết, lúc này cô đã đem gậy selfie đưa cho lão Thổ, còn mình thì hăng hái cõng cái sọt "Nguyên liệu nấu ăn"kia đi băng băng.
Sau khi rời khỏi con đường nhỏ ở trong vườn liền trực tiếp đeo sọt đi thẳng về phía sân của lão Táo, đám nghệ sĩ công ty Tiên Phàm đều đang ở chỗ này ăn bánh, ngay cả Ngưu Hồng Hải ngày thường loắt choắt chạy đây chạy đó như con khỉ cũng phá lệ ngồi ngoan ngoãn.
Lý Tiểu Tiểu sau khi chào hỏi mọi người thì liền hỏi Ngưu Hồng Hải: "Em ăn cái gì vậy?"
"Kem ly." Ngưu Hồng Hải thoạt nhìn đặc biệt vui vẻ: "Lão Táo nói hiện tại công ty có tủ lạnh rồi, có thể làm một ít kem ly ăn.

Đây là lần đầu tiên ta ăn món này đấy, lạnh lạnh lại beo béo ngọt ngào, còn ngon hơn cả đào tiên của Vương Mẫu nương nương."
Nếu như là trước đây, Lý Tiểu Tiểu khẳng định nghe xong cảm thấy chua xót, công ty nghèo đến tủ lạnh cũng mua không nổi, con nít ngay cả kem ly cũng chưa ăn lần nào.

Nhưng hiện tại cô cũng không biết nên đánh giá công ty mình như thế nào, nếu nói có tiền đi, tài chính lưu động của công ty còn chưa đủ trả tiền một tháng lương cho nhân viên cùng nghệ sĩ.
Con như nói không có tiền............
Lý Tiểu Tiểu cảm thấy nếu mình dám nói như vậy, thế nào cũng sẽ bị đánh chết!!!
Thở một hơi thật dài, Lý Tiểu Tiểu cõng sọt tre vào phòng bếp, lão Táo gắp một cục sườn sốt mơ chua mới vừa làm xong nhét vào miệng Lý Tiểu Tiểu: "Nếm thử xem hương vị như thế nào?"
Nhìn Lý Tiểu Tiểu miệng ngậm cục sườn trong miệng, các fans trong phòng phát sóng trực tiếp động tác nhất trí, nuốt một ngụm nước miếng.
Đói quá nha!
Lão Thổ cầm gậy selfie học theo bộ dáng Lý Tiểu Tiểu lúc trước quay xuống bếp, có fans mắt sắc nhìn thấy bên mép giường có mấy cái gì đó đang phơi trên nắp chậu, tò mò hỏi đang phơi thứ gì ở trên vậy.
Thổ đại gia cầm gậy selfie xoay qua quay một chút, tức khắc các fans trong phòng phát sóng trực tiếp lại hết chỗ nói rồi, nhà ai phơi nhân sâm lại phơi như củ cải thế kia, công ty giải trí Tiên Phàm các người có ai hiểu sự đời không thế?!!!
Lý Tiểu Tiểu gặm xong cục sườn trong miệng, gỡ sọt tre trên lưng xuống, nhận di động quay lão Táo đang nấu ăn.
Măng tím tươi lột bỏ vỏ cứng bên ngoài, bên trong là thịt măng màu tím non mịn lại mọng nước.
Những người lúc nãy hoài nghi măng bị nhuộm màu giờ không dám hé răng, màu sắc có thể nhuộm, nhưng là mà thịt măng này mịn màng mọng nước nhìn giống thạch trái cây thế này thì vô pháp giải thích.
Thịt măng tuy nhìn giống thạch trái cây, nhưng tính chất cũng không khác mấy với những loại măng khác, lão Táo cái gì cũng không thêm, xào nhanh với lớn lớn nửa phút, một mâm măng tím xào nóng hầm hập liền ra lò.
Lý Tiểu Tiểu cầm di động quay cận dĩa măng, lão Táo lại cầm đũa gắp một miếng đút vào trong miệng Lý Tiểu Tiểu.
Măng vừa vào miệng, đôi mắt Lý Tiểu Tiểu liền sáng, mùi thơm đặc trưng của trúc tràn đầy khoang miệng, mùi vị tươi mới giòn giòn, quả thực là mỹ vị nhân gian a!
Lão Thổ dạo quanh bệ bếp một vòng, nhìn thấy lão Táo còn thừa một mụt măng tím liền cầm lên: "Lại rút trúng thưởng một lần cuối cùng nữa đi, phần thưởng chính là cái mụt măng tím.

Măng tím chẳng những hương vị tươi ngon, còn có làm tăng sức đề kháng miễn dịch, trong nhà có người bệnh thích hợp ăn măng tím nhất."
Các fans ở phòng phát sóng trực tiếp cười: "Lão Thổ muốn bán măng sao?"
Lão Thổ vuốt vuốt râu: "Chỉ tặng không bán, người có duyên có thể nhận được."
Pop-up rút thăm trúng thưởng xuất hiện trên màn hình phòng phát sóng trực tiếp lần nữa, các fans điên cuồng click vào nút rút thăm trúng thưởng, năm giây sau, một nhân viên hạng xoàng dốc sức làm việc nhưng không hưởng được bao nhiêu tên là Trương Uyển Di đã rút được phần thưởng đặc thù này.
Phòng phát sóng trực tiếp rút xong phần thưởng, bên kia lão Táo đã xử lý xong hoa tươi, có loại nhồi nhân thịt băm nấu canh, có loại lăn bột chiên, có loại chỉ đơn giản rửa sạch rồi làm rau trộn......
Bảy loại hoa khác nhau, lão Táo dùng bảy cách nấu nướng khác nhau để nấu nướng, chiên xào nấu hầm cộng thêm chút dụng tâm, đặt lên trên bàn quả thực giống một bức họa.
Trên bàn bày đầy món ăn, công ty giải trí Tiên Phàm rốt cuộc cũng đến giờ ăn cơm trưa.
Nhìn mấy nghệ sĩ và hai ông lão ngồi quanh bàn cơm, các fan đều thấy ghen tị, đây là cái công ty thần tiên gì nga, người đẹp hoa nhiều cơm còn ngon, bày ra đây chủ yếu để làm người đố kỵ đi.
Lý Tiểu Tiểu nhớ tới Huyền Phinh cùng Ngưu Hồng Hải vừa mới tham gia gameshow, nhân cơ hội làm một đợt tuyên truyền, nhắc các fan đừng quên đến lúc đó đón xem.
Lý Tiểu Tiểu còn ra vẻ thần bí nói: "Trong tiết mục có kinh hỉ ngoài ý muốn."
Các fans trong phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi tỏ vẻ, kinh hỉ không kinh hỉ gì cũng không quan trọng, mấu chốt là muốn xem gương mặt xinh đẹp của Huyền tỷ tỷ thôi.
Phát sóng trực tiếp kết thúc, Lý Tiểu Tiểu nhìn tiền được đánh thưởng một chút, tổng tiền vậy mà lên đến hơn trăm vạn, phần lớn số tiền đều cho những đại gia yêu hoa phụng hiến.
Sau khi chia một phần cho bên công ty phát sóng bên kia, Lý Tiểu Tiểu đem phần tiền thuộc về công ty giải trí Tiên Phàm tính ra.

Có được thêm số này, tài chính của công ty ít nhất đủ hai tháng hoạt động.
Gắp một miếng măng bỏ vào trong miệng, Lý Tiểu Tiểu nói kế hoạch công tác mấy ngày kế tiếp: "Tôi đã hẹn xong lịch thử vai với mấy đoàn phim rồi, ngày mai liền xuất phát, mỗi người đều có suất thử vai cả, tranh thủ nếu ai cũng có thể lấy được một nhân vật thì quá tốt rồi."
Nghe được có phim đóng, các nghệ sĩ đều lên tinh thần, một đám thoạt nhìn nét mặt toả sáng.
Lão Thổ hâm mộ muốn chết: "Tuy phát sóng trực tiếp cũng rất nhiều người tới xem, nhưng mà nhiều lắm cũng chỉ tính là nổi tiếng trên mạng, đóng phim vẫn tốt hơn nhiều, có cơ hội làm đại minh tinh."
Lý Tiểu Tiểu buồn bực: "Ông chỉ dựa vào mấy đoá hoa trong vườn là có thể đứng hàng tỉ phú rồi, còn muốn làm minh tinh cái gì chứ?"
Lão Thổ lắc lắc đầu: "Tiền đều là mây bay, mấu chốt là phải nổi tiếng!"
"Đúng!" Thân Văn Duệ vẻ mặt bi thương nói: "Cần thiết phải nổi tiếng a, nếu không tôi chỉ có thể về quê.

Quê tôi hẻo lánh hoang vu lắm, ngoại trừ nhân sâm chả có cái khỉ gì cả."
Lý Tiểu Tiểu: "............"
Ta thật nghi ngờ các người đang khoe của tập thể!!!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương