Công Lược Nam Thần Vũ Trụ
Chương 57: Phế sài tam tiểu thư nghịch thiên (22)

Editor: Tranh Nhược

Chương 57

Hắn ta thật cẩn thận mang nàng ta vào trong phủ Thái Tử, ôm vào tẩm cung của hắn ta.

Tẩm cung của Dạ Vô Sương hắn ta, trừ bỏ thị nữ quét tước, chưa có nữ tử bước vào.

Mà giờ phút này, hắn ta đặt nàng ta thật nhẹ trên chăn Vân Cẩm, giống như đối đãi với trân bảo thế gian.

Ngay cả thanh âm nói chuyện, đều sợ dọa đến nàng ta.

Lạc Mông Nhiên từ trong mộng tỉnh dậy, phát hiện trước mặt có nam nhân đẹp không giống người thường...... Này không phải Thái Tử kia sao?

Sắc mặt nàng ta biến đổi, "Ngươi làm cái gì?"

Bộ dáng đề phòng của nàng ta, làm lòng hắn ta có chút đau.

Nếu có thể, hắn ta hận không thể lấy tất cả đồ vật trân quý nhất trong thiên hạ đưa đến bên người nàng ta.

Nhưng, nàng ta lại đối hắn ta khinh thường nhìn lại.

Nụ cười của hắn ta cất dấu biết bao chua xót chính hắn ta cũng không rõ, "Lạc...... Tứ tiểu thư, ta sẽ bảo hộ nàng! Nàng sẽ không bị thương tổn lần nữa!"

Vừa rồi, hắn ta bảo thị nữ thay đổi một bộ quần áo cho nàng ta. Mới biết được, dưới một thân lăng la tơ lụa là một thân da thịt, tràn đầy vết thương.

Nghĩ đến Dạ Vô Tuyết đối nàng ta như vậy, làm hắn ta hận không thể hiện tại làm nhục Dạ Vô Tuyết thiên biến vạn biến.

Nhưng Lạc Mông Nhiên không tin hắn ta.

Hành vi của Dạ Vô Tuyết, tuy lúc bắt đầu tạo thành thương tổn với nàng ta, nhưng nàng ta khôi phục rất nhanh.

Dù sao nàng ta cũng là Tà Hoàng huyết tinh hắc ám gì mà chưa trải qua...... Trinh tiết gì đó, nàng ta cũng không để ý như vậy.

Nàng ta hận mình bất lực. Cho nên có một cơ hội, nàng ta liền tìm mọi cách mà chạy ra.

Bất quá nàng ta cũng biết, lần này có thể thuận lợi chạy thoát, công của Thái Tử trước mặt này không thể không nói đến.

Nàng ta tuy không tin Dạ Vô Sương, lại vẫn muốn lợi dụng hắn ta đạt mục đích của mình.

"Thái Tử điện hạ! Cảm ơn ngươi đã cứu ta! Nếu ngươi đã cứu ta một lần, thỉnh ngươi cứu ta lần thứ hai. Bằng không, ta lại bị Tam hoàng tử tìm về, vẫn là một chữ chết, ngươi chẳng phải muốn cứu?"

Kỳ thật đối với Dạ Vô Sương mà nói, nàng ta căn bản không cần nói nhiều như vậy.

Bởi vì thời điểm lần đầu tiên gặp được nàng ta, hắn ta liền yêu nàng ta thật sâu, nguyện ý vô điều kiện vì nàng ta làm bất cứ chuyện gì.

Hắn ta thích nàng ta lạnh nhạt, nàng ta kiêu ngạo, tâm cơ cùng thủ đoạn của nàng ta.

Làm hắn ta cảm giác được là cùng một loại người với hắn ta.

Đáng tiếc, nàng ta thích Tam hoàng tử......

Nhưng hiện tại, Tam hoàng tử thương tổn nàng ta, nàng ta còn trước sau như một thích lão tam sao?

Vấn đề này làm lòng hắn ta thấp thỏm, đáp án quả nhiên làm hắn ta thực vừa lòng.

"Dạ Vô Tuyết? Ta hận không thể tự tay giết hắn!"

"Nếu như thế, không bằng nàng ở bên ta...... Mông Mông, nàng yên tâm, ta sẽ để nàng trở thành nữ nhân làm người khắp thiên hạ hâm mộ......"

Thái Tử Dạ Vô Sương ở trước mặt nữ tử thiên hạ cuồng ngạo không ai bì nổi, dung nhan tuyệt mỹ, lạnh nhạt cao ngạo, thiên phú kỳ tuyệt, đệ nhất thiên tài nghìn năm qua, ở trước mặt nàng ta, lộ ra biểu tình hèn mọn cùng cẩn thận như vậy......

Phản ứng đầu tiên của Lạc Mông Nhiên là khiếp sợ: Nguyên lai Thái Tử thích ta! Ngươi không nói sớm!

Phản ứng thứ hai là: Đúng vậy, nam nhân như vậy mới xứng với ta! Dạ Vô Tuyết tính cái rắm!

Nàng ta lạnh lùng mà nhìn hắn ta một cái, "Ngươi là Thái Tử quý giá, ta sao có thể tin ngươi!"

"Mông Mông, ta có thể thề với trời......"

Lạc Mông Nhiên cười lạnh, "Ngươi thề với trời, ta cũng sẽ không cùng ngươi......"

"Vì cái gì?"

Nhìn hắn ta thất hồn lạc phách, những tra tấn nàng ta chịu trong khoảng thời gian này, rốt cuộc cũng yên tâm hài lòng viên mãn một lần.

Nàng ta cười rộ lên, "Ta chỉ cho ngươi một cơ hội. Đến nỗi có đồng ý hay không, phải xem thành ý của ngươi."

——————

19h16 16/8/2019

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương