Công Lược Nam Thần Vũ Trụ
-
Chương 261: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (35)
Editor: Uri Uri
Chương 261
Kiều An cảm thấy đây sẽ là một chuyện không thể nào thế nhưng câu sau của Cố Thần đã đánh cô một bạt tai.
"Vật họp theo loài, người phân theo nhóm. Câu này rất hay, có đạo lý." Y nhìn Ôn Tầm trong mắt có tia dị sắc.
"Cô muốn nỗ lực phấn đấu để có thể dẫm lên người khác trèo lên cao. Thành công đều đến từ máu và nước mắt. Từ xưa đến nay mọi việc đều như vậy. Không nghĩ tới cô cũng có giác ngộ."
Nếu ở thế giới tu tiên Ôn Tầm nhất định là một mầm mon tốt. Nghe được lời này Kiều An thấy cả người không khỏe. Cố Thần hắn thích dạng người này?
Mà Ôn Tầm lại mừng khôn xiết. Cô ta khiêu khích liếc mắt nhìn Kiều An.
Cô ta đánh cuộc chính xác! Ôn Tầm nhìn thấy Cố Thần liền biết là một nam nhân cường đại. Hắn mạnh hơn cô nhưng bọn họ đều là một dạng người, đều là người lạnh nhạt vô tình.
Ôn Tầm biết, so với cô ta Kiều An là người có lòng dạ đàn bà, mềm yếu lại vô dụng mà cô ta thích hợp đứng bên Cố Thần hơn.
Chỉ có cô ta mới thích hợp sóng vai với nam nhân cường đại này, tay trong tay hai người cùng tạo lập một lực lượng cường đại nhất mạt thế.
Tưởng tượng tương lai tốt đẹp Ôn Tầm cảm thấy cả người lâng lâng. Nhưng tại lúc cô ta đang ảo tưởng thì Cố Thần lại dáng một đòn trí mạng.
"Chẳng qua cô là ai? Đáng để tôi quan tâm sao? "
Ôn Tầm khó hiểu: Hắn chẳng lẽ không thưởng thức cô ta sao? Chẳng lẽ hắn không phải đồng loại với cô ta?
Tựa hồ nhìn ra vẻ mặt của Ôn Tầm, Cố Thần liền hiền từ mà giải thích cho cô ta một lần "Nếu tôi muốn trở thành người đứng đầu mạt thế, không cần cô tôi cũng có thể làm được. Cô thì tính là cái gì?"
Ôn Tầm trợn tròn mắt "Nhưng tôi so với Kiều An càng có ích hơn, cô ta do dự không quyết đoán, không đủ ngoan độc, cô ta ở mạt thế dễ dàng treo."
Cố Thần lạnh nhạt nhìn Ôn Tầm, như thể lời cô ta nói tất cả đều là chuyện cười "Kiều An không cần có ích. Cô ta có tôi bảo hộ, cần gì phải làm những việc này, thật buồn cười."
Kiều An nghe bọn họ nói rất rõ ràng nhưng càng nghe lại càng cảm thấy mông lung. Tỷ như cô đang cảm thấy Cố Thần rất lợi hại nhưng cũng không đến nỗi muốn làm người mạnh nhất mạt thế là chuyện dễ dàng. Hắn đến dị năng còn không có.
Nhưng Ôn Tầm là nữ chủ, cô ta nói như vậy làm Kiều An cũng câm nín. Cố Thần thật sự lợi hại như vậy sao? Vì cái gì cô lại thấy sống lưng có chút ớn lạnh.
"Không." Vẻ mặt Ôn Tầm tuyệt vọng cũng không làm Cố Thần có một chút mềm lòng nào.
"Cô hại Kiều An, hiện tại tôi giết cô thì sao?"
"Không có khả năng." Ôn Tầm hoảng sợ trợn tròn đôi mắt "Anh sẽ không làm vậy, chúng ta là cùng một loại người, tôi thích hợp với anh. "
"Cô thật là ngu xuẩn." Cố Thần lắc đầu nói "Cô không hiểu tôi. Trước kia cô có Mạc Hàn che chở nhưng hiện tại hắn bị cô giết, không bằng bây giờ cô đi theo hắn đi."
"Không! Không!" Nước mắt Ôn Tầm chảy xuống. Bởi vì cô ta phát hiện cô ta thua cuộc. Cố Thần, nam nhân cường đại làm cô ta rung động thế nhưng không coi trọng cô ta! Sớm biết như vậy cô ta hà tất giết Mạc Hàn. Mạc Hàn kia là người ngốc luôn nghe lời cô ta, Ôn Tầm còn có thể lợi dụng.
"Tôi nguyện ý cùng Kiều An hầu hạ anh được không?"
Đến lúc này vì sống sót Ôn Tầm đã mất hết liêm sỉ. Đương nhiên trên thực tế cô ta cũng không có liêm sỉ để mà mất.
Chương 261
Kiều An cảm thấy đây sẽ là một chuyện không thể nào thế nhưng câu sau của Cố Thần đã đánh cô một bạt tai.
"Vật họp theo loài, người phân theo nhóm. Câu này rất hay, có đạo lý." Y nhìn Ôn Tầm trong mắt có tia dị sắc.
"Cô muốn nỗ lực phấn đấu để có thể dẫm lên người khác trèo lên cao. Thành công đều đến từ máu và nước mắt. Từ xưa đến nay mọi việc đều như vậy. Không nghĩ tới cô cũng có giác ngộ."
Nếu ở thế giới tu tiên Ôn Tầm nhất định là một mầm mon tốt. Nghe được lời này Kiều An thấy cả người không khỏe. Cố Thần hắn thích dạng người này?
Mà Ôn Tầm lại mừng khôn xiết. Cô ta khiêu khích liếc mắt nhìn Kiều An.
Cô ta đánh cuộc chính xác! Ôn Tầm nhìn thấy Cố Thần liền biết là một nam nhân cường đại. Hắn mạnh hơn cô nhưng bọn họ đều là một dạng người, đều là người lạnh nhạt vô tình.
Ôn Tầm biết, so với cô ta Kiều An là người có lòng dạ đàn bà, mềm yếu lại vô dụng mà cô ta thích hợp đứng bên Cố Thần hơn.
Chỉ có cô ta mới thích hợp sóng vai với nam nhân cường đại này, tay trong tay hai người cùng tạo lập một lực lượng cường đại nhất mạt thế.
Tưởng tượng tương lai tốt đẹp Ôn Tầm cảm thấy cả người lâng lâng. Nhưng tại lúc cô ta đang ảo tưởng thì Cố Thần lại dáng một đòn trí mạng.
"Chẳng qua cô là ai? Đáng để tôi quan tâm sao? "
Ôn Tầm khó hiểu: Hắn chẳng lẽ không thưởng thức cô ta sao? Chẳng lẽ hắn không phải đồng loại với cô ta?
Tựa hồ nhìn ra vẻ mặt của Ôn Tầm, Cố Thần liền hiền từ mà giải thích cho cô ta một lần "Nếu tôi muốn trở thành người đứng đầu mạt thế, không cần cô tôi cũng có thể làm được. Cô thì tính là cái gì?"
Ôn Tầm trợn tròn mắt "Nhưng tôi so với Kiều An càng có ích hơn, cô ta do dự không quyết đoán, không đủ ngoan độc, cô ta ở mạt thế dễ dàng treo."
Cố Thần lạnh nhạt nhìn Ôn Tầm, như thể lời cô ta nói tất cả đều là chuyện cười "Kiều An không cần có ích. Cô ta có tôi bảo hộ, cần gì phải làm những việc này, thật buồn cười."
Kiều An nghe bọn họ nói rất rõ ràng nhưng càng nghe lại càng cảm thấy mông lung. Tỷ như cô đang cảm thấy Cố Thần rất lợi hại nhưng cũng không đến nỗi muốn làm người mạnh nhất mạt thế là chuyện dễ dàng. Hắn đến dị năng còn không có.
Nhưng Ôn Tầm là nữ chủ, cô ta nói như vậy làm Kiều An cũng câm nín. Cố Thần thật sự lợi hại như vậy sao? Vì cái gì cô lại thấy sống lưng có chút ớn lạnh.
"Không." Vẻ mặt Ôn Tầm tuyệt vọng cũng không làm Cố Thần có một chút mềm lòng nào.
"Cô hại Kiều An, hiện tại tôi giết cô thì sao?"
"Không có khả năng." Ôn Tầm hoảng sợ trợn tròn đôi mắt "Anh sẽ không làm vậy, chúng ta là cùng một loại người, tôi thích hợp với anh. "
"Cô thật là ngu xuẩn." Cố Thần lắc đầu nói "Cô không hiểu tôi. Trước kia cô có Mạc Hàn che chở nhưng hiện tại hắn bị cô giết, không bằng bây giờ cô đi theo hắn đi."
"Không! Không!" Nước mắt Ôn Tầm chảy xuống. Bởi vì cô ta phát hiện cô ta thua cuộc. Cố Thần, nam nhân cường đại làm cô ta rung động thế nhưng không coi trọng cô ta! Sớm biết như vậy cô ta hà tất giết Mạc Hàn. Mạc Hàn kia là người ngốc luôn nghe lời cô ta, Ôn Tầm còn có thể lợi dụng.
"Tôi nguyện ý cùng Kiều An hầu hạ anh được không?"
Đến lúc này vì sống sót Ôn Tầm đã mất hết liêm sỉ. Đương nhiên trên thực tế cô ta cũng không có liêm sỉ để mà mất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook