Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
-
Chương 1065: Nội gián
Nhìn thấy lão già đi xa, Cầm mỉm cười. Xem ra anh đánh cược thành công. Không sai, tất cả đều nằm trong dự tính của anh. Mở nhà hàng chỉ là bước đầu tiên. Mục đích chính là thu hút tên mập Long Ma kia. Cầm có tự tin rằng với những gì anh hiểu về bản tính của tên này thì khi quán có nhất định danh khí, hắn sẽ đến.
Tiếp theo là 1 hồi đánh cược. Ý định đầu tiên của Cầm là thu hút sự chú ý của tên này, khiến hắn trầm mê vào ẩm thực và từ đó thuận lợi qua ải. Nhưng mà anh cũng không ngờ đến sự bá đạo của tên này. Không thử mà lập tức định đánh. Anh không thể không lâm thời thay đổi kế hoạch. Dùng sự cường thế để thu hút sự chú ý. Anh dựa vào sự thiếu hiểu biết của những người này, sự thần bí của nhũng món ăn để khiến những kẻ này dè chừng mà qua ải.
Tất nhiên, trong này Cầm cũng không có chắc chắn trăm phần trăm vào việc tên gia chủ Cuồng Đồ này sẽ đến và thực hiện nốt bước cuối. rốt cục thì tên con càn rỡ như vậy tất nhiên thằng cha cũng không phải dạng ẩn nhẫn. Cái khiến anh có thêm chút tự tin đó chính là thực lực của mình. Tăng lên đến Hợp Thể kỳ khiến Cầm gần như trải qua 1 đợt lột xác. Thực lực tăng mạnh. Không đến mức đánh được Chân tiên hay Chân ma nhưng hoàn toàn có thể chạy trốn. Còn Kim Ma thì anh không nghĩ sẽ được phái ra. Dù sao đó cũng là thực lực đỉnh tiêm tại nơi này.
Không chỉ thế, nơi đây còn cách vết rách không xa. Hoàn toàn có thể chạy được.
Từ những lý do đó, anh mới đánh liều như vậy.
Và đánh liều thành công. Cuồng Đồ quả nhiên không có liều lĩnh trả thù cho con mà chọc vào 1 thế lực “thần bí” nào đó. Ông quả nhiên đến thăm dò.
Và sau món tủ của gia đình mình, Cầm thành công chinh phục vị này, khiến ấn tượng về 1 thế lực thần bí càng ăn sâu.
Nếu vị này không đến nỗi ngu không thuốc chữa thì có lẽ kế hoạch của anh sẽ thành công đó.
Giờ chỉ còn chờ đợi thái độ của vị này mà thôi.
Và rồi, cái gì đến cũng đến. Chỉ vài ngày, vị này lại lần nữa đến với vài vạn Ma Thạch Thượng Phẩm thêm 1 xuất đi truyền thống trận cao cấp. Sau khi anh ngỏ ý có 1 người đi theo thì lại được thêm 1 suất nữa.
Mọi thứ đơn giản như đang giỡn vậy. Đến khi đặt chân đến Ma Đô, Phượng Loan Bích còn không tin mình đến đây 1 cách đơn giản như vậy. Không chỉ thế, còn cầm theo 1 đống tiền. Dù cho mới đến nơi này nhưng mà cô cũng biết trong vài ngày kiếm được vài vạn là 1 điều quả thật không tưởng nhất là với 2 người bắt đầu từ số 0 như bọn họ. Nhiệm vụ bất khả thi đó lại do thanh niên trước mặt này. Kẻ này quả thật khiến cô ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.
Ra đến nơi, Cầm vất cho cô 1 giới chỉ và nói:
- Trong này 1 vạn Ma Thạch thượng phẩm. Cô cầm lấy mà tiêu. Bằng này có lẽ cũng đủ để cô sử dụng đi.
- Được rồi, chúng ta vẫn là đi tìm đến địa điểm chỉ định đi.
Cả 2 lên đường. Nhưng quá trình tìm kiếm không đơn giản. thân là đệ nhất thành của Ma Đô, khu thành này quả thật rất rộng. Mà bản đồ cũng khá là mơ hồ không chi tiết nên khó lòng có thể tìm đến nơi. Nhưng dù sao cả 2 cũng là có tiền. tiền không phải tiên là phật, không phải là thứ vạn năng nhưng đại đa số thứ có thể dùng tiền mua được. Và thông tin cũng là vậy. Sau 1 thời gian không nhỏ mò mẫm và dùng tiền lót đường, cuối cùng Cầm cũng tìm đến nơi, 1 tiệm nhỏ ở khu nhà đổ nát thành tây. Đây là 1 tiệm cầm đồ nát không thể nát hơn. Nhưng nó lại có vẻ gì đó bình thường trong khu vực này. Nếu không chú ý kỹ, hoàn toàn có thể bỏ qua nó bất cứ lúc nào. Nhưng chính sự đơn giản ấy có lẽ là lá chắn không thể thích hợp hơn cho những người muốn lẩn trốn.
Cả 2 nhìn nhau rồi cùng đi vào.
So với bên ngoài đổ nát thì bên trong lại gọn gàng đến lạ. Đồ vật trong căn phòng này không có quá nhiều nhưng mọi thứ đểu dược sắp xếp cẩn thận đến từng chi tiết. thể hiện rõ tính cách của người ở trong, 1 con người kỹ tính.
- Chà, lâu lắm mới có khách. Thật bất ngờ đó. 2 vị đến đây là muốn buôn cái cái gì hay là… có việc gì.
Trong bóng tối, 1 ma nhân mặc bộ lễ phục đi ra. Hắn cười hiền hòa nhìn cả 2 nhưng không khiến cả 2 bình tâm mà càng đề phòng. Bởi kẻ này xuất hiện quá bất ngờ, dù cả 2 vẫn luôn đề phòng, đề cao cảnh giác nhưng hoàn toàn không cảm nhận được kẻ này xuất hiện. 1 người không thể sử dụng thực lực thì không thể nào làm như vậy.
Cầm lập tức nhận ra vấn đề, anh nói:
- Ngươi, là ma tộc đúng không.
Vị chủ quán kia nghe vậy ồ lên 1 tiếng, ông mỉm cười thân thiện và nói:
- Ta nghe được lệnh sẽ tiếp đón 2 thiên tài. Nhưng vẫn nghĩ các ngươi còn cần 1 khoảng thời gian nữa mới đến đây nhưng không ngờ bây giờ đã có mặt. Xem ra là đi truyền thống trận đi. Trong 1 khoảng thời gian ngắn như vậy có thể đi được truyền thống trận nhất là trong thời điểm này thì các ngươi quả khiến ta bất ngờ. Ta có chút tò mò không biết các ngươi làm cách gì a.
Cầm vẫn đề phòng nói:
- Ngươi vẫn chưa trả lời câu trả lời của ta. Ngươi không phải nhân loại, ngươi chính là ma tộc đi.
Vị lão bản này mỉm cười nói:
- Xem ra đi đến đây là nhờ tiểu tử ngươi đi. Chỉ 1 vài điểm có thể suy đoán ra ta là ma tộc. Không tệ. Xem nào, ta có sơ hở gì nhỉ. Đúng rồi, bình thường những kẻ có thể tìm đến đây đều bị phong ấn sức mạnh nên là dù ta có ẩn dấu cũng không vấn đề gì. Nhưng ngươi thì không, do đó không lạ khi ngươi cảnh giác khi mà không cảm nhận được ta. Thật là thất sách, thất sách mà. Xem ra chính nhờ ngươi vẫn giữ được thực lực nên mới có thể kiếm đủ tiền cũng như thân phận để đến đây a.
- Ngươi đừng lảng tránh nữa. Ngươi là ma tộc đúng không.
- Không sai, ta chính là ma tộc. Chỉ cần điểm ta có thể dùng thực lực ở đây cũng đã đủ chứng minh điều đó rồi không phải sao.
Phượng Loan Bích càng đề phòng, dường như cô sẵn sàng cởi bỏ phong ấn bất cứ lúc nào.
Nhưng Cầm thì bình tĩnh hơn nhiều. Anh nhìn chằm chằm vào vị chủ quán này và nói:
- Tuy ta không nói mình là vô địch thiên hạ nhưng tinh thần lực và cảm nhận của ta cũng không yếu. Độ Kiếp kỳ khó có thể trốn tránh được trừ phi tinh thông ẩn nấp. Có thể sinh tồn thế này chắc chắn ngươi cũng tinh thông điều đó nhưng mà đến mức nào ta không biết. Do đó ta mạn phép đoán ngươi mà Chân Ma thậm chí là cao hơn. Nhưng 1 người như vậy tại sao lại làm việc và trợ giúp tiên giới. Đáng lẽ chúng ta là kẻ địch sống còn chứ nhỉ. Mà ta cũng không nghĩ tiên giới sẽ có thuật nào tẩy não được ngươi như những gì ma giới vẫn làm với thiên tài bên ta.
Vị lão bản này nói:
- Tất nhiên là không. Đích xác ta là ma tộc. Nhưng ta chán ghét ma giới. Ta muốn hủy diệt nó. Và đây chính là lý do để ta hợp tác với tiên giới. Giúp các ngươi làm nội gián.
Tiếp theo là 1 hồi đánh cược. Ý định đầu tiên của Cầm là thu hút sự chú ý của tên này, khiến hắn trầm mê vào ẩm thực và từ đó thuận lợi qua ải. Nhưng mà anh cũng không ngờ đến sự bá đạo của tên này. Không thử mà lập tức định đánh. Anh không thể không lâm thời thay đổi kế hoạch. Dùng sự cường thế để thu hút sự chú ý. Anh dựa vào sự thiếu hiểu biết của những người này, sự thần bí của nhũng món ăn để khiến những kẻ này dè chừng mà qua ải.
Tất nhiên, trong này Cầm cũng không có chắc chắn trăm phần trăm vào việc tên gia chủ Cuồng Đồ này sẽ đến và thực hiện nốt bước cuối. rốt cục thì tên con càn rỡ như vậy tất nhiên thằng cha cũng không phải dạng ẩn nhẫn. Cái khiến anh có thêm chút tự tin đó chính là thực lực của mình. Tăng lên đến Hợp Thể kỳ khiến Cầm gần như trải qua 1 đợt lột xác. Thực lực tăng mạnh. Không đến mức đánh được Chân tiên hay Chân ma nhưng hoàn toàn có thể chạy trốn. Còn Kim Ma thì anh không nghĩ sẽ được phái ra. Dù sao đó cũng là thực lực đỉnh tiêm tại nơi này.
Không chỉ thế, nơi đây còn cách vết rách không xa. Hoàn toàn có thể chạy được.
Từ những lý do đó, anh mới đánh liều như vậy.
Và đánh liều thành công. Cuồng Đồ quả nhiên không có liều lĩnh trả thù cho con mà chọc vào 1 thế lực “thần bí” nào đó. Ông quả nhiên đến thăm dò.
Và sau món tủ của gia đình mình, Cầm thành công chinh phục vị này, khiến ấn tượng về 1 thế lực thần bí càng ăn sâu.
Nếu vị này không đến nỗi ngu không thuốc chữa thì có lẽ kế hoạch của anh sẽ thành công đó.
Giờ chỉ còn chờ đợi thái độ của vị này mà thôi.
Và rồi, cái gì đến cũng đến. Chỉ vài ngày, vị này lại lần nữa đến với vài vạn Ma Thạch Thượng Phẩm thêm 1 xuất đi truyền thống trận cao cấp. Sau khi anh ngỏ ý có 1 người đi theo thì lại được thêm 1 suất nữa.
Mọi thứ đơn giản như đang giỡn vậy. Đến khi đặt chân đến Ma Đô, Phượng Loan Bích còn không tin mình đến đây 1 cách đơn giản như vậy. Không chỉ thế, còn cầm theo 1 đống tiền. Dù cho mới đến nơi này nhưng mà cô cũng biết trong vài ngày kiếm được vài vạn là 1 điều quả thật không tưởng nhất là với 2 người bắt đầu từ số 0 như bọn họ. Nhiệm vụ bất khả thi đó lại do thanh niên trước mặt này. Kẻ này quả thật khiến cô ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.
Ra đến nơi, Cầm vất cho cô 1 giới chỉ và nói:
- Trong này 1 vạn Ma Thạch thượng phẩm. Cô cầm lấy mà tiêu. Bằng này có lẽ cũng đủ để cô sử dụng đi.
- Được rồi, chúng ta vẫn là đi tìm đến địa điểm chỉ định đi.
Cả 2 lên đường. Nhưng quá trình tìm kiếm không đơn giản. thân là đệ nhất thành của Ma Đô, khu thành này quả thật rất rộng. Mà bản đồ cũng khá là mơ hồ không chi tiết nên khó lòng có thể tìm đến nơi. Nhưng dù sao cả 2 cũng là có tiền. tiền không phải tiên là phật, không phải là thứ vạn năng nhưng đại đa số thứ có thể dùng tiền mua được. Và thông tin cũng là vậy. Sau 1 thời gian không nhỏ mò mẫm và dùng tiền lót đường, cuối cùng Cầm cũng tìm đến nơi, 1 tiệm nhỏ ở khu nhà đổ nát thành tây. Đây là 1 tiệm cầm đồ nát không thể nát hơn. Nhưng nó lại có vẻ gì đó bình thường trong khu vực này. Nếu không chú ý kỹ, hoàn toàn có thể bỏ qua nó bất cứ lúc nào. Nhưng chính sự đơn giản ấy có lẽ là lá chắn không thể thích hợp hơn cho những người muốn lẩn trốn.
Cả 2 nhìn nhau rồi cùng đi vào.
So với bên ngoài đổ nát thì bên trong lại gọn gàng đến lạ. Đồ vật trong căn phòng này không có quá nhiều nhưng mọi thứ đểu dược sắp xếp cẩn thận đến từng chi tiết. thể hiện rõ tính cách của người ở trong, 1 con người kỹ tính.
- Chà, lâu lắm mới có khách. Thật bất ngờ đó. 2 vị đến đây là muốn buôn cái cái gì hay là… có việc gì.
Trong bóng tối, 1 ma nhân mặc bộ lễ phục đi ra. Hắn cười hiền hòa nhìn cả 2 nhưng không khiến cả 2 bình tâm mà càng đề phòng. Bởi kẻ này xuất hiện quá bất ngờ, dù cả 2 vẫn luôn đề phòng, đề cao cảnh giác nhưng hoàn toàn không cảm nhận được kẻ này xuất hiện. 1 người không thể sử dụng thực lực thì không thể nào làm như vậy.
Cầm lập tức nhận ra vấn đề, anh nói:
- Ngươi, là ma tộc đúng không.
Vị chủ quán kia nghe vậy ồ lên 1 tiếng, ông mỉm cười thân thiện và nói:
- Ta nghe được lệnh sẽ tiếp đón 2 thiên tài. Nhưng vẫn nghĩ các ngươi còn cần 1 khoảng thời gian nữa mới đến đây nhưng không ngờ bây giờ đã có mặt. Xem ra là đi truyền thống trận đi. Trong 1 khoảng thời gian ngắn như vậy có thể đi được truyền thống trận nhất là trong thời điểm này thì các ngươi quả khiến ta bất ngờ. Ta có chút tò mò không biết các ngươi làm cách gì a.
Cầm vẫn đề phòng nói:
- Ngươi vẫn chưa trả lời câu trả lời của ta. Ngươi không phải nhân loại, ngươi chính là ma tộc đi.
Vị lão bản này mỉm cười nói:
- Xem ra đi đến đây là nhờ tiểu tử ngươi đi. Chỉ 1 vài điểm có thể suy đoán ra ta là ma tộc. Không tệ. Xem nào, ta có sơ hở gì nhỉ. Đúng rồi, bình thường những kẻ có thể tìm đến đây đều bị phong ấn sức mạnh nên là dù ta có ẩn dấu cũng không vấn đề gì. Nhưng ngươi thì không, do đó không lạ khi ngươi cảnh giác khi mà không cảm nhận được ta. Thật là thất sách, thất sách mà. Xem ra chính nhờ ngươi vẫn giữ được thực lực nên mới có thể kiếm đủ tiền cũng như thân phận để đến đây a.
- Ngươi đừng lảng tránh nữa. Ngươi là ma tộc đúng không.
- Không sai, ta chính là ma tộc. Chỉ cần điểm ta có thể dùng thực lực ở đây cũng đã đủ chứng minh điều đó rồi không phải sao.
Phượng Loan Bích càng đề phòng, dường như cô sẵn sàng cởi bỏ phong ấn bất cứ lúc nào.
Nhưng Cầm thì bình tĩnh hơn nhiều. Anh nhìn chằm chằm vào vị chủ quán này và nói:
- Tuy ta không nói mình là vô địch thiên hạ nhưng tinh thần lực và cảm nhận của ta cũng không yếu. Độ Kiếp kỳ khó có thể trốn tránh được trừ phi tinh thông ẩn nấp. Có thể sinh tồn thế này chắc chắn ngươi cũng tinh thông điều đó nhưng mà đến mức nào ta không biết. Do đó ta mạn phép đoán ngươi mà Chân Ma thậm chí là cao hơn. Nhưng 1 người như vậy tại sao lại làm việc và trợ giúp tiên giới. Đáng lẽ chúng ta là kẻ địch sống còn chứ nhỉ. Mà ta cũng không nghĩ tiên giới sẽ có thuật nào tẩy não được ngươi như những gì ma giới vẫn làm với thiên tài bên ta.
Vị lão bản này nói:
- Tất nhiên là không. Đích xác ta là ma tộc. Nhưng ta chán ghét ma giới. Ta muốn hủy diệt nó. Và đây chính là lý do để ta hợp tác với tiên giới. Giúp các ngươi làm nội gián.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook