Nghe thế hắn ta vô cùng hoang mang lo sợ nhưng nhớ tới điều gì đó hắn nhanh tróng bình tỉnh lại:" ngươi đừng có tự đắt, nếu ta có mệnh hệ gì thì một canh giờ sau 5 ngàn cấm quân của t nhất định sẽ huyết tẩy hoàng cung"
Vừa nói dứt lời thì ngoài cửa điện đã có tiếng nói vọng lại:" vậy sao?" tiếng nói tuy thánh thoát dễ nghe nhưng mang lại cho người ta cảm giác bị chăm biến."
Giọng nói ấy không ai khác chính là An quốc công chúa, nàng đến đây với bộ dạng lười biếng càng khiến cho khí chất của nàng thêm phần dụ hoặc, nàng từ khi sinh ra đã mang trên người khí chất cao quý pha chút băng lãnh được toát ra từ trong xương tủy, nó khiến cho người khác trở nên thua kém mỏi khi đứng gần.

Nhưng mỗi khi nàng tỏ vẻ ngóc nghếch thì lại vô cùng đáng yêu ( lý do lớn nhất khiến hoàn đế trở thành muội khống) hay mỗi khi nàng khoát lên người bộ dạng lười biếng thì sẽ chở nên mị hoặc.

Nói tóm lại nàng trời sinh toàn vẹn chẳng ai sánh bằng.
Nàng bước đến cạnh Ung vương cười nói:" thật đáng tiếc ta cho huynh nhiều thời gian để chuẩn bị tạo phản như thế nhưng huynh lại khiến ta vô cùng thất vọng a"
Nghe nàng nói thế Ung vương càng thêm bàng hoàng:" ý ngươi là....!?"

Nghe hắn nói thế thì nàng vô cùng dĩu cợt mà trả lời:" huynh ngốc thật hay giả ngốc vậy? "
Nghe nàng nói thế hắn mới giật mình tỉnh ngô:" hóa ra là ngươi đã biết từ sớm, mọi chuyện ta làm chẳng qua chỉ như màng kịch diễn cho ngươi xem, trả trách cả quá trình đều diễn ra suôn sẻ thì ra đều là ngươi cho phép, ta thật ngu muội cứ cho mình là tài giỏi hóa ra cũng chỉ là tên hề.

Trác Ngọc Yên người thật giỏi, lần đầu tiên trong đời ta bị xoai mòng mòng mà không nhận ra"
Nghe hắn nói thế nàng chỉ băn quơ bồi thêm một câu" cũng chẳng phải lần đầu "
Các vị đại thần từ nải giờ chăm chú xem diễn biến câu chuyện âm thầm rút ra bài học chọc ai thì chọc chứ không nên chọc vào An Quốc công chúa nếu không sẽ rất thảm nghỉ đến thế sóng lưng bọn họ ướt đẫm mồ hôi.
Cuối cùng củng có vị đại thần đứng ra lên tiếng để phá bỏ bầu không khí căng thẳng này:" khởi bẩm hoàng thượng Ung vương mưu đồ tạo phản chứng cớ rõ ràng xin hoàng thượng hạ lệnh trị tội "
Hoàng thượng nghe nhắc đến thì cũng lên tiếng:" Ung vương có mưu đồ bất chính nhưng suy cho cùng thì cũng một mình gây nên mọi chuyện cho nên cứ giam vào nhà lao đợi ngày xử trảm, không có việc gì nữa các khanh có thể về.
Nghe nói thế đám đại thần cũng cáo lui mà quay về.

Ung vương thì đã được đưa đến nhà lao, khi đi hắn còn hỏi nàng: Trác Ngọc Yên ta không hiểu ngươi nói cũng chẳng phải lần đầu là có ý gì?
Nàng không trả lời mà chỉ bảo hắn tự mình suy nghĩ.

Khi mọi chuyện được giải quyết xong cũng đã khá khuya:" Huynh mau đến xem mẫu hậu đi, bà rất lo cho huynh đấy "
Nghe nàng nói thế thì Trác Quân ngạc nhiên hỏi lại " muội từ chổ mẫu hậu đến à? Vậy ta đến thăm mẫu hậu muội cũng về nghỉ ngơi đi "
‐‐‐-----

Thu nhi, Hoa nhi mau chuẩn bị ít đồ chúng ta đến Giang Vân.
Giang Vân là nơi nuôi dưỡng và huấn luyện những đứa trẻ không nơi nương tựa để chúng chở thành ám vệ của nàng và hoàng huynh, còn Thu nhi và Hoa nhi là trẻ mồ côi được Giang Vân thu nhận, vài năm trước khi nàng đến khảo sát tình hình thì đã đưa bọn họ về bên cạnh, Thu nhi là người trầm lặng ít nói luôn thận trọng trong mọi việc còn Hoa nhi thì thông minh nhanh nhẹn khiến cô vô cùng yêu thích.

Bon họ đều bằng tuổi cô, nếu nói bọn họ là nô tì của cô thì không phải bọn họ đối với cô như hai người bạn vậy.
Đường đến Giang Vân cũng không xa lắm chỉ cách kinh thành một phần tư ngày đường, trước khi đi nàng cũng đã báo với mẫu hậu cùng hoàng huynh để hai người họ yên tâm.

thật ra lần đầu có ý định đến đó thì họ không đồng ý, lần đó là khi cô mới lên bảy tuổi lần đó là đi cùng hoàng huynh tính từ đó thì cũng bảy năm rồi còn gì, thời gian đúng là nhanh thật.
Giang Vân tuy nói là nơi đào tạo ám vệ nhưng bề ngoài được ngụy trang như một trang viên cho nàng nghĩ mát, làm như thế cũng để người khác không chú ý đến.
Nàng cùng Thu nhi và Hoa nhi xuất phát hơi trễ nên khi đến nơi trời cũng gần chưa, nàng chọn cưỡi ngựa như thế sẽ thoải máy hơn.

Nơi đây tròng rất nhiều cây ăn quả và hoa làm như thế mới giống trang viên nghỉ mát.

Khi hay tin nàng đến tất cả những người trong Trang Vân đều tập chung ở sảnh chính để chào nàng " Công chúa thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế"
Đợi khi bọn họ hàng lễ xong thì nàng cho họ đứng dậy sau đó mới căn dặn:" ta đang mặc y phục nam nhân nên các ngươi cứ gọi ta là công tử "
Sau khi căn dặn song thì nàng quay về căn phòng của nàng ở đây nghỉ ngơi để buổi chiều xẻ đến phòng huấn luyện bí mật để xem xét.

Khu vực huấn luyện chia làm nhiều cấp bật khác nhau như nơi dành cho người mới, người đã qua huấn luyện cơ bản, người chuyên nghiệp, và chổ để cho người phạm lỗi nhận phạt.
Ám vệ được huấn luyện cùng với ăn ngủ nghỉ tại đây nên nhìn chung trang viên có diện tích khá lớn đủ cho hơn một trăm người sinh hoạt một cách thoải mái.
Nàng đi đến nơi huấn luyện chuyên nghiệp để quan sát tình hình trước nhìn chung thì bọ họ có thể vượt qua được các trướng ngạy vật một cách thuần thục, đấu tay đôi với nhau kỹ cũng rất tốt nhưng không biết khi thực chiến sẽ như thế nào nên nàng đã để Thu nhi và Hoa nhi lên thử, đừng xem thường hai người bọn họ tuy bọn họ rời đi từ sớm nhưng đã hoàn thành các khóa huấn luyện rồi.
Đợi khi hai người lên sàn đấu thì nàng mới nhận ra rằng bọn người kia kinh nghiệm thực chiến vô cùng kém, chẳng lẽ bây giờ nàng phải đi kím chuyện với kẻ khác rồi đưa bọn chúng đến đánh nhau sau!??.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương