Rầm!

Cánh cửa quán bar bị ai đó đạp tung ra.Tiếng nhạc cũng theo đó mà tắt ngấm.Đám người đang nhẩy nhót bỗng chốc dừng lại,hướng mắt nhìn kẻ to gan dám vào bar gây láo loạn.

Ngoài cửa chính là một chàng trai cực kì handsome.Hắn mặc chiếc quần bò đen mài rách te tua đi kèm với chiếc áo sơmi trắng.Một bộ dáng ngông ngênh với nụ cười nửa miệng trông cực kì nguy hiểm.Theo sau chàng trai đó còn có thêm vài tên to cao,từ đầu đến chân toàn là một màu đen thui.

Có nhiều người tinh mắt nhận ra đó là cậu chủ nhà họ Lâm.Một trong những kẻ ăn chơi có tiếng ở cái đất Hà thành này.

Đám con gái nhìn hắn với ánh mắt sáng rực.Hắn vừa đẹp trai,vừa có tiền,đứa con gái nào mà không bị những thứ đó chinh phục chứ.

Nhìn thấy đám người mình muốn tìm hắn lạnh lùng khập khiễng bước vào.

Mấy tên vệ sĩ cũng oai phong theo sau hắn.

-Cậu Hoàng tới quán chơi thật vinh hạnh cho chúng tôi quá.

Tên quản lí vừa thấy hắn liền chạy tới buông mấy lời nịnh bợ.Nhưng hắn nào thèm quan tâm đâu.Tên vệ sĩ đứng gần hắn nhất lập tức hiểu ý dõng dạc nói thay.

-Hôm nay Lâm thiếu gia đã bao hết quán bar này rồi.Mong mọi người lập tức rời đi cho.

Tên vệ sĩ vừa dứt lời thì đám người lại một lần nữa ồn ào.Nhưng nhìn tới thái độ lạnh lùng,ánh mắt sắc như dao của mấy tên vệ sĩ đám người này vẫn là sợ hãi bỏ chạy.

-A,Hoàng kìa chị hai.

Lúc nãy hắn bị tên quản lí che mặt nên mấy nhỏ chịu chết không biết hắn là ai.Chỉ thấy đám con gái kia la hét kêu là trai đẹp.Giờ mới nhìn thấy mặt,hoá ra là hotboy trường mình.

Nhưng có hai con nhỏ vừa nhìn thấy hắn mặt mũi liền tái mét đi.Lời nói hắn bỏ lại lúc rời đi vẫn còn văng vẳng bên tai.Rõ dàng hắn tới đây để thực hiện câu nói đó rồi.

-Hoàng,thật vui vì gặp được em ở đây.

Nhỏ chị hai cười thẹn thùng,khuôn mặt khẽ ửng hồng không biết là vì rượu hay vì hắn nữa.

-Vậy sao,tôi tới đây là để gặp chị mà.

Giọng điệu đầy khinh thường,hắn nhìn nhỏ cười nửa miệng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương