Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em Lần Nữa?
-
Chương 22: Gặp nạn trên đường - tiệc đính hôn bất ngờ
Sau cuộc chiến đẫm máu vừa rồi , hầu hết tụi nó không có vết thương nguy hiểm nào , ít nhất cũng chỉ xây xát vài cái hoặc xước da thôi . Nhưng bắt đầu từ hôm đó , BLOODMIX trở nên trầm lặng , ít nói hơn , số ngày đi học giảm nhiều hơn , thường xuyên tự nhốt mình trong phòng dù giáo sư có khuyên nhủ đến mấy cũng chẳng để ý . Không ai biết vì sao nó thành ra như vậy , cô với nhỏ càng bó tay , cố gắng tìm kiếm , lục lọi trong trí nhớ nhưng kết quả chả được gì .
Trong căn phòng tối tăm , đơn độc , không có chút tia sáng . Nó ngồi trên bệ cửa sổ , suy nghĩ trầm ngâm . Mái tóc dài trượt xuống vai , đôi môi mỏng khẽ mím lại . Con ngươi xa xăm liếc nhìn về phía cửa sổ , khung cảnh ngày mưa thật mơ hồ , lạnh lẽo .
"BLOODMIX NGƯƠI ĐỪNG TƯỞNG TRÚT GIẬN LÊN TA LÀ XONG . CÒN NHỮNG BÍ MẬT KINH KHỦNG HƠN NHỮNG BÍ MẬT MÀ MẸ NGƯƠI CHẾT . LÚC ĐÓ NGƯƠI KHÔNG THỂ NÀO CHỊU NỔI LOẠI ĐAU ĐỚN LĂNG TRÌ ĐẾN TẬN XƯƠNG THỦY ẤY ĐÂU ! NHỚ LẤY LỜI TA NÓI ! NGƯƠI PHẢI ĐAU ! ĐAU ĐẾN TUYỆT VỌNG !!! ĐẾN CHẾT VĨNH VIỄN KHÔNG BAO GIỜ SIÊU THOÁT !"
Bên tai văng vẳng lời nguyền của GHOST BERRY . Âm thanh căm thù , điên dại xâm nhập sâu vào trong tâm trí ........Tại sao mẹ lại ghét nó , ghét như một con súc vật vậy ? Nó đâu có làm gì sai chỉ ước ao có một gia đình đầm ấm , yêu thương . Một gia đình bên nhau hạnh phúc .......nhưng vì sao lại không thực hiện được , điều ước này quá cỏn con , quá đơn giản , quá nhỏ bé mà cớ sao nó lại không thể có ?......
Mẹ biết không ? Trong những năm tháng u buồn , đen tối nhìn đám trẻ con cầm tay cha mẹ , cười đùa với họ , sà vào lòng họ khi có khó khăn , tâm sự với họ khi có chuyện buồn ....nó rất ghen tỵ , vô cùng ghen tỵ khi nhìn những sinh linh yếu ớt mỉm cười ấy.....cho dù nơi đó có ở đâu , ở thế giới VAM hay thế giới loài người đi chăng nữa thì ....... các sinh linh.... đều được che chở trong vòng tay gia đình .....còn nó như chú chim bị bỏ rơi , một chú chim..bị.....gãy cánh....... vĩnh viễn không có hạnh phúc .
Chưa bao giờ hiểu hạnh phúc là gì .
..........................................................................................
RÀO...RÀO....RÀO....
TÍ..TÁCH...TÍ...TÁCH
Hạt mưa to nặng trĩu đang từ từ tạnh . Lá rơi xào xạt trên nền đất tráng xi măng , những chiếc ô mang bảy sắc cầu vồng cũng dần dần biến mất . Dòng người đi lại tấp nập , xe cộ di chuyển nườm nượp , con phố bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên . Cảnh quang được gột rửa sau một làn mưa lạnh giá .
Gió khẽ thổi qua những cành lá , mấy giọt sương trong suốt , mờ mờ hiện rõ hơn . Chúng lung lay , nhẹ nhàng rơi xuống đáp thật êm trên con đường ẩm ướt , lấm tấm mấy vệt nước đục màu . Không khí sau mưa hơi lành lạnh , hòa quyện cùng nhiều hơi thở ấm áp khác nhau , khiến cho không gian càng thêm thơ mộng , mỹ hòa .
Một cô gái với đôi mắt to HỒNG NGỌC LỰU . Mái tóc xoăn đỏ rực khẽ tung bay , cái miệng trái tim cười tủm tỉm , còn thân hình khoác lên bộ váy trắng chiffon thuần khiết làm thu hút ánh nhìn biết bao nhiêu người . Dáng đi huýt sáo hồn nhiên như trẻ con , chân kết hợp thêm giày cao gót chấm bi hồng hiện rõ nét ngây thơ tinh nghịch của thiếu nữ mới lớn .
Nhỏ tung tăng dạo phố giữa con đường phồn hoa thịnh . Tai đeo bộ tai nghe không dây , miệng lẩm bẩm lời ca khúc , tâm trạng vui vẻ cực kì .
Anh hẹn em, khi trời đêm
Mưa bay bay cho lá rơi ngoài thềm
Mong thật lâu chẳng thấy người đâu
Anh nơi đâu có biết em buồn rầu
Buồn quá đi thôi
Ngày với đêm trôi
Em mong đợi vậy thôi (anh nơi đâu hãy quay về với em)
Giờ biết sao đây
Chẳng thấy anh đâu .......
Tiếng hát ngân vang khắp dòng người tấp nập , giọng hát thánh thót , cao vút , hồn nhiên . Một số người tò mò nhìn theo bóng dáng cô gái đang hát , tim đập thình thịch như trống gõ . Nhưng....... trong mặt thích cũng có mặt ghét , đám con gái ăn mặc hở hang bên kia đường khinh thường thiếu nữ xinh đẹp , bà mô cũng xì sầm bàn tán chê bai chẳng biết do ghen hay cảm thất ghét nhỏ .
"Hát y như vịt ấy !"
"Ừ nghe ghê ồm "
"Bảo nó ngậm miệng lại đi ! "
"Ừ ! Ê nhỏ kia !"
Âm thanh khàn khàn của đám hút thuốc cắt ngang giọng hót sơn ca . Nhỏ gỡ tai nghe , hơi liếc thì thấy một bà cô cỡ 30 , 31 tuổi mặt mày hùng hổ đi đến . Thầm than tận đáy lòng , mình có đắc tội gì với mấy bà cô già này đâu trời . Sao con người thích gây sự thế ?
Khó khăn lắm mới xin được ra ngoài chơi , mà hôm nay lại là ngày nghỉ lễ của trường . Tính tò mò trong tâm hồn trẻ con trỗi dậy hừng hực , bất chấp tất cả nhỏ làm đủ trò đủ kiểu nào là khóc lóc cầu xin , quậy phá loạn nhà loạn cửa , kể lể cry không ngừng bên tai BLACK MOON mà kinh khủng hơn còn lôi cả ông bà , dòng họ , tổ tiên quỳ rạp khóc với lí do đơn giản , tẻ nhạt . Giáo sư THƯỢNG PHONG tuy nghiêm khắc , ít cười đúng tư cách trưởng bối nhưng dễ dàng sụp đổ với mấy chiêu bài cũ mèm của con gái cưng , cộng thêm lời phàn nàn , bị phá đám của BLACK MOON ông đành bó tay giương cờ đầu hàng . Sau kết quả "lửa thử vàng , gian nan thử sức " , nhỏ nhảy cẫng lên trên trời , ăn mặc qua loa rồi chạy tót đi . Chẳng đợi ông dặn dò gì cả .
Tuy nhiên hưởng tự do chưa được bao lâu thì đụng trúng mấy đám ưa gây sự , xem ra con người cũng chẳng tốt lành mấy . Thôi , cứ ứng phó trước đã , tiện thể kiểm tra thực lực chửi lộn đám hở hang này cỡ bao nhiêu . hihihihihi xét về mặt cãi nhau , mình là nhất .
Nhỏ vừa nghĩ vừa cười gian trong lòng nhưng không để lộ ngay trước mặt , ung dung nhìn đám hở hang đi tới .
"Ê nhỏ ngậm miệng mày lại đi ? Hát dở mà cũng dám hát à?" - Một ả mỉa mai
"Sao chị biết em hát dở ?" - Nhỏ nở nụ cười tươi .
"Mày hát đến nỗi chim chóc chết hết rồi kìa !" - Thấy nhỏ vẫn bình thường , ả tức điên bốc khói .
"Ô ! Theo em thấy chim chóc thà nghe em hát còn hơn nghe đám tụi chị rống vô mặt người khác mà chẳng có lí do chính đáng đấy " - Nhỏ giả vờ chống má , nghiêng đầu bắt chước dáng vẻ con nít ngây thơ .
Cả lũ tức gần ói máu , con ngươi đỏ sậm muốn nổ banh ra . Tiếng nghiến răng kêu ken két , gương mặt bôi son trát phấn dày đặc giống hệt quỷ già satan , khiến RED cười nhạo báng .
"LÊN HẾT CHO TAO !" - Ả cầm đầu hét to *mãnh liệt*
Lập tức 6 con chó khác xông lên . RED ngừng cười lại , đáy mắt thoáng qua tia lạnh lẽo , vừa nhấc chân ......
BỐP......
BINH.....
RẦM.....
HỰ......
Một đòn hạ gục toàn bộ lũ chó dại .
Ả cầm đầu há hốc miệng , gương mặt mới kiêu ngạo , phách lối giờ đã tái xanh . Hai chân ả run cầm cập , ngã khụy xuống đất không dám ngấc thẳng đầu . Gió lạnh thổi vù vù , RED từ từ tiến gần về phía ả . Bàn tay thon dài mảnh dẻ nâng khuôn mặt xanh lè lên , đôi môi khẽ nhếch thành đường cong tuyệt mỹ nhưng tựa như nữ quỷ đòi mạng .
"Chị à gây sự là không tốt đâu đừng tưởng em đây thoạt nhìn là tiểu thư cành vàng lá ngọc , võ công mèo cào chứ rất đáng sợ đó nha !"
Hương hoa BỈ NGẠN thoát ra , phả vào gương mặt trắng bệch của cô ả . Nhỏ hất mạnh , sút thẳng 1 chưởng vô bụng cô ta rồi bỏ đi , để lại đống hoài nghi , kinh sợ trong lòng những người xung quanh vừa chứng kiến .
Thiếu nữ có giọng hát sơn ca đấy ư ? Cô gái nhỏ ngây thơ trong sáng đấy ư ? Sao thay đổi nhanh quá vậy ? Cảm giác mâu thuẫn này .....hình như cô gái đó có cả hai mặt , nửa thiên thần....nửa - ác - quỷ .
.....................................................................................................................
Bầu trời sập tối dần . Chim chóc cũng ngừng kêu , không gian cô đơn , hiu quạnh gần kéo xuống bỗng đèn điện phát ánh hào quang lung linh lan tỏa ngập trời . Xanh , vàng , tím , đỏ đều có hết . Tất cả nở rộ sắc sáng giữa màn đêm , đa số màu hồng là chủ đạo với lại âm thanh náo nhiệt , ồn ào còn sôi động hơn trước , làm nhỏ ngạc nhiên chẳng biết hôm nay ngày lễ gì mà thế giới con người vui vẻ thế .
Cảnh vậy biến đổi hoàn toàn với những gì RED thấy lúc sáng . Dãy nhà tầng cao chót vót treo hàng loạt dải băng màu xanh lam , bên trong vẽ các dòng chữ phớt hồng in hoa khiến nhỏ trỗi dậy tính tò mò của trẻ con quá . Mấy gian hàng trên lề đường gọi ý ới , họ bày cả đống thứ đồ chơi .....khoan ! Sao đồ chơi thế giới HUMAN lạ thế , toàn là chocolate đắng , chocolate sữa , chocolate đặc rồi chocolate đủ....... thứ hết , nhỏ thật chả hiểu nổi , mấy thứ này để ăn mà . Chị bán hàng trẻ tuổi thấy nhỏ trợn mắt ngắm nghía chocolate , bất giác bật cười thân thiện lấy một chiếc kẹp búp bê sôcôla giả đưa cho nhỏ . Cái kẹp dễ thương xuất hiện ngay trước mặt , đôi mắt HỒNG NGỌC LỰU sáng long lanh , nhỏ cầm lấy , vui sướng , miệng cười tủm tỉm nâng niu như bảo vật vô giá . Cảm giác ấm áp kì lạ này bỗng khơi gợi ký ức ngọt ngào bị chôn vùi bấy lâu nay .
"CHI HỎA năm nay con muốn quá sinh nhật gì ? Mẹ mua cho ?"
"CHI HỎA cái đó đúng ko mẹ nhất định sẽ cho con 1 bất ngờ !"
"CHI HỎA mẹ tổ chức sinh nhật mời CÔNG CHÚA với ĐƯỜNG NGUYỆT tới nha ! Con ở nhà mẹ đi lát mẹ về ."
"CHI HỎA mẹ đi nha , chờ mẹ , mẹ sẽ về !"
"Mẹ nhất định sẽ về !"
NHẤT ĐỊNH.....SẼ VỀ
NHẤT ĐỊNH.......
SẼ......VỀ.....
"Hoặc vĩnh viễn tan biến "
Giọng nói thánh thót đột nhiên khàn khàn , ngẹn ứ cổ . Vầng mắt không hiểu tại sao nhuộm đỏ lên , những giọt thủy tinh trong suốt chợt chảy khỏi hốc mắt , nhẹ nhàng rơi xuống chiếc kẹp búp bê óng ánh , bi thương . Mẹ bỏ đi rồi , còn ai tặng mình mấy lời ấm áp đó chứ . Xung quanh chỉ còn đêm sinh nhật đau khổ , cô đơn . Đó là đêm sinh nhật cuối cùng trong đời mình , tất cả chỉ chứa lại những vết thương rỉ máu .
"Em sao vậy ?" - Bắt gặp bộ dáng nhếch nhác khóc lóc của cô gái nhỏ . Chị bán hàng mặc dù không muốn xen vào nhưng vẫn cố gắng gặng hỏi RED .
"A ! Không có em nhớ mấy chuyện không đáng để nhớ " - Nhỏ lúng túng , lau chùi nước mắt khiến gương mặt nhỏ bây giờ y như mèo con .
"Vậy à chị còn tưởng ngày tốt đẹp như hôm nay mà em bị thất tình "
"Thất - tình ?" - RED FIRE ngẩn tò te
"Em ko biết gì sao ?" - Chị sửng sốt cấp độ mạnh
"Không !" - RED FIRE thẳng thắn đến hồn nhiên .
"Là chia tay , hoặc bỏ rơi , rồi ai đó ko yêu ai đó nữa đoạn tyệt ấy !" - Chị loay hoay giải thích , đưa cả đống ví dụ
"A !" - Nhỏ gật đầu lia lịa tiếp theo đáp lại câu rất chi là HỒN NHIÊN khiến chị bán hàng .........té ghế
"Em bỏ rơi người ta chứ người ta chưa bao giờ bỏ rơi em "
Không gian bán hàng bao trùm im lặng . Chị mở con ngươi hết sức nhìn RED FIRE , RED FIRE gãi đầu , ba dấu chấm hỏi to đùng hiện trên đầu nhỏ cộng thêm đàn quạ bay qua đầu chị ..........không khí bây giờ vô cùng đặc sắc .
Mái tóc xoăn đỏ tựa ngọn lửa tung bay . Dáng người mảnh mai , thon gọn thuần khiết . Đôi mắt to trong veo như hồ gương sóng sánh ánh nước . Cánh môi phơn phớt hồng , nhỏ nhắn giống quả cherry . Thiếu nữ xinh đẹp , tựa thiên thần thế này , thiên sứ thế này ai lại chẳng yêu cho được . Chị bán hàng cẩn thận đánh giá nhỏ , từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới , không bỏ sót chi tiết nào dù chỉ là 1 centimét .
"A ! Chị ơi.........cho...em gởi tiền !" - RED lắp bắp nói . Con người sao quái đản vậy , tự nhiên dòm ngó mình kinh dữ vậy ?
"Ồ ! Cảm ơn em khi nào ghé nhe !" - Chị giật mình , thu hồi ánh mắt quái dị làm vị khách có tâm hồn trẻ thơ sợ hãi , cười gượng gạo .
"D....dạ " - Chắc không có lần sau đâu .
Mua đồ xong , nhỏ vụt bắn đi bằng tốc độ sấm sét . Khói bụi bay mù mịt ở phía tán loạn , dòng người đông đúc đang di chuyển bình thường bỗng nhiên một vật lia xẹt nhanh đến nỗi mọi người muốn chửi mà chửi cũng chả được , chỉ biết trợn mắt , cắn răng nhịn vì do ngày lễ yêu đương , nồng cháy hôm nay - VALENTAIL ' S DAY .
RẦM.............
Âm thanh đụng chạm nặng nề vang to ..........
Nhỏ ngã uỳnh , cái mông hôn mặt đất láng xi măng cứng ngắc , tay xoa xoa đầu gối sưng bầm , gắng mở to đôi đồng tử lấp lánh , nhìn nhưng mọi vật cứ mờ mờ ảo ảo .
"Đi đứng kiểu gì thế !!!!!!!!!" - Giọng nữ thét chói tai
"Ui da xin lỗi " - Nhỏ xuýt xoa , sorry cho có lệ
"Bộ xin lỗi là xong hả quỳ xuống xin lỗi mau lên ! Không tao kiện tội cố gây thương tích cho người khác đấy !" - Cô ta thét cao hơn , giọng điệu khinh thường .
Nhỏ bốc lửa giận hừng hực , con ngươi tỏa ra sát khí hàng quan mạnh mẽ lấn áp giọng điệu coi người chẳng ra gì của cô gái . Tưởng bổn tiểu thư mù à đừng có mơ , lúc nãy người khi bổn tiểu thư đụng trúng chắc chắn là nam . Nếu không với lực chạy kinh khủng thế này mà người bổn tiểu thư đâm trúng là cô ả thì cô ả sớm bay đi lên thiên đàng chơi rồi . Rõ ràng , cố ý chắn đường còn lên lớp làm bộ làm tịch , xưa tới giờ chưa có tên nào bắt bổn tiểu thư quỳ đâu . Ấy ! Khoan ...........nếu thực sự người cố ý chắn đường không phải là cô ta thì..... chẳng lẽ là ......nam cố ý !!!!!
"Gặp lại nhau rồi !" - Âm giọng quen thuộc đánh sâu vào trí nhớ nhỏ
"SHIN anh quen con nhỏ này ! " - Cô gái tức giận
RED FIRE gượng ngẩng cao đầu , rơi giữa tầm mắt là hình ảnh anh trong bộ đồ vest lịch lãm , đào hoa . Mái tóc ngắn , nam tính phảng phất mùi hương gội đầu thoang thoảng . Thân hình cường tráng cao to , đôi đồng tử đen sâu hoắm chẳng thấy đáy toát lên vẻ yêu mị vương giả , còn tay thì -_-III ............vẫn là gái hở hang .
"Chào !" - SHIN cười , kéo nhỏ dậy
"Anh làm gì thế !?" - Cô gái tính tát mặt nhỏ
"Cô coi chừng tôi đấy !" - Nhỏ gằn rít , ánh mắt bốc lửa giận do câu nói lúc nãy
Cô gái chợt im re , giả bộ khúm núm sợ hãi , kêu thít thút .
"Anh SHIN u.....hu...hu "
Con lạy bà cô luôn đấy , có tin con lột da bà cô luôn không ?
Đột nhiên nhỏ sực nhớ
Chết cái kẹp đâu rồi ? Đâu rồi ?
"Cô tìm cái gì thế ?" - Anh quan tâm hỏi
RẮC.................
Âm thanh giòn tan muốn hộc máu vang lên .......
SHIN giật mình , nhìn thành quả con búp bê do cái chân ban tặng .....
Vỡ tanh bành , nát vụn........
RED không thể chấp nhận sự thật ....... Nước mắt hạt đậu đầm đìa chảy ra .
"Bể....bể...rồi !"
"Ơ này ! từ từ đã tôi đền.....đền....lại cho cô ! Đừng .....khóc !" - Anh ấp a ấp úng , rối rít dỗ dành RED . Trời ơi ! tại sao nhỏ khóc anh lại sợ thế chứ ?!
"Sao anh phải đền cho con nhỏ nhỏ đó !?" - Cô gái kinh ngạc , che miệng . Đây là ĐINH công tử trong truyền thuyết sao ? Con người lạnh lùng , xa cách ngay trước mắt mình đây sao ? Hiện tại , anh rất dịu dàng , ân cần đối với thiếu nữ tóc đỏ này nhưng.....rốt cuộc con nhỏ tóc đỏ này có điểm gì thu hút anh ta chứ ? Nói chính xác hơn , Mình là vị hôn phu , vợ sắp cưới của anh ta mà còn chưa thấy anh ta biểu hiện thái độ quan tâm , săn sóc tới mình huống hồ gì mấy đám ăn chơi ?! Con bé đáng chết !!!!!
"ANH ĐỀN CHO TÔI NGAY ! ĐỀN ĐI ! ĐỀN ĐI ! ĐỀN ĐI !!!!!!!!!!!!!!" - RED khóc hu hu , tay thì nắm chặt cổ áo SHIN lay mạnh cực độ làm anh hoa mắt chóng mặt , chẳng biết có mấy ngôi sao trên trời .
"Này mày làm gì thế !? Buông vị hôn phu tao ra !!!" - Vợ sắp cưới xen vào
"Tôi ko cần biết thân phận anh ta tôi chỉ cần biết anh ta phải đền cho tôi con búp bê này !!!!!" - RED thôi lay , ngừng khóc có điều vẫn bắt buộc ĐINH công tử đền đồ .
"Mấy thứ rẻ tiền này có đáng gì đền chứ ! Cút ngay !!!!" - Hừ , mình tuyệt đối ko giao SHIN cho kẻ nào khác .
"Cô ....." - Cơn thịnh nộ dâng cao ngùn ngụt
BỐP.....................
"AAAA !!!!!!!!!!"
Vợ sắp cưới hét to ngã đập đầu chạm đất , máu tuôn trào lênh láng . Nhỏ kinh ngạc , nhanh chóng bịt mũi , thân thể cứng đơ thậm chí còn chưa động thủ , tại sao cô ta té xuống đất hay quá vậy .
SHIN im lặng ,hờ hững mặc kệ cô ta co rúm khóc than , con ngươi liếc nhìn bóng dáng mảnh khảnh , lạnh lẽo phát ra sát quang . Đêm nay , mặt trăng tròn quá .
Ánh trăng rọi chiếu làn tóc bay bồng bềnh , lấp lánh màu bạc kim ........
"Sao ? Hống hách nữa đi ! Mày nên biết mày đang chọc ai chứ !"
"BLACK MOON !" - Nhỏ kêu lên
"Ừm " - MOON ậm ừ
"Sao bà ở đây ?"
"Sao là sao ? Tui đại diện thay ba tham gia cái bữa tiệc chán phèo , mệt mỏi này đấy ! " - Cô ấn ấn huyệt thái dương . Lông mày nhăn chặt cực kì khó coi , thực ra hiệu trưởng kính mến cứ năn nỉ cô miết , thừa dịp cô đến đấy học tập nên tận dụng cơ hội chuyển việc cho con gái cưng - Không đúng là đổ việc cho gái cưng .
"Tiệc gì ?" - Nhỏ lại nổi hứng tò mò , quên béng vụ kẹp tóc
"Là tiệc gặp mặt giữa hiệu trưởng và ông già nhà thằng GIN . Ông ta rất cảm tạ ba ĐƯỜNG NGUYỆT về vấn đề học hành mà ko cần đóng góp học phí , cũng chảng cần quan tâm tới thân phận chủ tịch hội sòng bạc của ông ta " - Anh nói thay .
"Hứ ! Tiện thể giải trí không cần bỏ money mà money vẫn đổ ra như thác chảy ào ào thì có ! Ba tôi chẳng cần quan tâm về thân phận của hắn chỉ cần hắn học giỏi , có chỉ số thông minh vượt bậc cỡ thần thánh , là nhân tài có 1 không 2 y như tên HOÀNG HẢI thì ông nhận tất !" - Cô dậm chân tức tối , cắt ngang .
Hai người nhìn cô tường thuật sự việc , sau ót đầy vạch đen .......-_-III
"Đúng là oan gia ngõ hẹp ! Tại sao các ông bà nhà mấy anh lại là người có quan hệ sâu sắc với gia đình chúng tôi chứ ?" - MOON lầm bầm , nguyền rủa GIN trăm lần , vạn lần , triệu lần............vô số lần .
"Tôi cũng bó , Hình như có nghe qua về quan hệ mật thiết giữa gia đình chúng ta vậy chẳng phải hay quá sao ?" - Anh cười tươi roi rói . Tận đáy lòng vui nhộn nhịp , đương nhiên cảm giác ấm áp này liên tiếp lặp lại nhiều lần .
"Tôi chẳng thấy vui tí nào !" - Nhỏ cáu kỉnh , đồng tình .
Một trai , hai gái nói chuyện vô cùng thân mật , thoải mái . Họ quên mất cô gái có thân phận là vợ sắp cưới của anh đang trợn mắt , uất ức , coi cô ta như vô hình , chả tồn tại , nằm đáng thương giữa biển đất đơn côi . ĐINH công tử , nhíu mày khó chịu , gọi điện bảo vệ sĩ dẫn ả đi bệnh viện gần đây , tiện thể dọn sạch vệt máu đỏ hoắm , hấp dẫn hai sinh vật khát máu xinh đẹp . MOON thở dài , vỗ lồng ngực âm thầm , thu hồi thuật ngăn cách thính giác .
"Khoan ! Hình như tui có nghe bà có hôn thê !" - Nhỏ na ná nhớ .
Khoảng 5 ngày trước , lúc nhỏ đang ngủ trưa bỗng cổ họng khô đắng , khát nước nên ngồi dậy xuống phòng ăn . Vừa bước bậc cuối cùng thì nhỏ ngửi được mùi con người thoang thoáng , hình như họ còn nói chuyện với nhau . Len lén nhòm ngó cửa phòng khách , nhỏ thấy hiệu trưởng cười thân thiện với 1 người đàn ông tầm 39 - 40 tuổi ngồi phía đối diện , họ bàn cái gì mà ......nhỏ chẳng rõ , chỉ biết có liên quan đến BLACK và hôn thê gì gì đó , sự việc kết thúc khiến nhỏ không thể ngủ nổi nữa , cấp tốc định thông báo cho cô nhưng thấy cô say giấc nồng nên...........thôi .
"Gì ?! Hôn......hôn......hô......" - Cô nửa ngày không nói nổi chữ "thê"
"Thê " - RED FIRE biết MOON sẽ có phản ứng .
"Ai ?!" - MOON sắp phát khóc luôn rồi .
"TÔI " - Giọng nam ấm áp truyền đến .
Ba kẻ đồng loạt quay đầu . HẮC ĐƯỜNG NGUYỆT đứng tim đầu tiên , gương mặt vô hồn sắp chết .
TRỜI ĐẤT ƠI ! BA ĐÙA CON HẢ ?! LÀ CÁI TÊN VƯƠNG TỬ KHIÊN đáng giết này sao .................
Trong căn phòng tối tăm , đơn độc , không có chút tia sáng . Nó ngồi trên bệ cửa sổ , suy nghĩ trầm ngâm . Mái tóc dài trượt xuống vai , đôi môi mỏng khẽ mím lại . Con ngươi xa xăm liếc nhìn về phía cửa sổ , khung cảnh ngày mưa thật mơ hồ , lạnh lẽo .
"BLOODMIX NGƯƠI ĐỪNG TƯỞNG TRÚT GIẬN LÊN TA LÀ XONG . CÒN NHỮNG BÍ MẬT KINH KHỦNG HƠN NHỮNG BÍ MẬT MÀ MẸ NGƯƠI CHẾT . LÚC ĐÓ NGƯƠI KHÔNG THỂ NÀO CHỊU NỔI LOẠI ĐAU ĐỚN LĂNG TRÌ ĐẾN TẬN XƯƠNG THỦY ẤY ĐÂU ! NHỚ LẤY LỜI TA NÓI ! NGƯƠI PHẢI ĐAU ! ĐAU ĐẾN TUYỆT VỌNG !!! ĐẾN CHẾT VĨNH VIỄN KHÔNG BAO GIỜ SIÊU THOÁT !"
Bên tai văng vẳng lời nguyền của GHOST BERRY . Âm thanh căm thù , điên dại xâm nhập sâu vào trong tâm trí ........Tại sao mẹ lại ghét nó , ghét như một con súc vật vậy ? Nó đâu có làm gì sai chỉ ước ao có một gia đình đầm ấm , yêu thương . Một gia đình bên nhau hạnh phúc .......nhưng vì sao lại không thực hiện được , điều ước này quá cỏn con , quá đơn giản , quá nhỏ bé mà cớ sao nó lại không thể có ?......
Mẹ biết không ? Trong những năm tháng u buồn , đen tối nhìn đám trẻ con cầm tay cha mẹ , cười đùa với họ , sà vào lòng họ khi có khó khăn , tâm sự với họ khi có chuyện buồn ....nó rất ghen tỵ , vô cùng ghen tỵ khi nhìn những sinh linh yếu ớt mỉm cười ấy.....cho dù nơi đó có ở đâu , ở thế giới VAM hay thế giới loài người đi chăng nữa thì ....... các sinh linh.... đều được che chở trong vòng tay gia đình .....còn nó như chú chim bị bỏ rơi , một chú chim..bị.....gãy cánh....... vĩnh viễn không có hạnh phúc .
Chưa bao giờ hiểu hạnh phúc là gì .
..........................................................................................
RÀO...RÀO....RÀO....
TÍ..TÁCH...TÍ...TÁCH
Hạt mưa to nặng trĩu đang từ từ tạnh . Lá rơi xào xạt trên nền đất tráng xi măng , những chiếc ô mang bảy sắc cầu vồng cũng dần dần biến mất . Dòng người đi lại tấp nập , xe cộ di chuyển nườm nượp , con phố bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên . Cảnh quang được gột rửa sau một làn mưa lạnh giá .
Gió khẽ thổi qua những cành lá , mấy giọt sương trong suốt , mờ mờ hiện rõ hơn . Chúng lung lay , nhẹ nhàng rơi xuống đáp thật êm trên con đường ẩm ướt , lấm tấm mấy vệt nước đục màu . Không khí sau mưa hơi lành lạnh , hòa quyện cùng nhiều hơi thở ấm áp khác nhau , khiến cho không gian càng thêm thơ mộng , mỹ hòa .
Một cô gái với đôi mắt to HỒNG NGỌC LỰU . Mái tóc xoăn đỏ rực khẽ tung bay , cái miệng trái tim cười tủm tỉm , còn thân hình khoác lên bộ váy trắng chiffon thuần khiết làm thu hút ánh nhìn biết bao nhiêu người . Dáng đi huýt sáo hồn nhiên như trẻ con , chân kết hợp thêm giày cao gót chấm bi hồng hiện rõ nét ngây thơ tinh nghịch của thiếu nữ mới lớn .
Nhỏ tung tăng dạo phố giữa con đường phồn hoa thịnh . Tai đeo bộ tai nghe không dây , miệng lẩm bẩm lời ca khúc , tâm trạng vui vẻ cực kì .
Anh hẹn em, khi trời đêm
Mưa bay bay cho lá rơi ngoài thềm
Mong thật lâu chẳng thấy người đâu
Anh nơi đâu có biết em buồn rầu
Buồn quá đi thôi
Ngày với đêm trôi
Em mong đợi vậy thôi (anh nơi đâu hãy quay về với em)
Giờ biết sao đây
Chẳng thấy anh đâu .......
Tiếng hát ngân vang khắp dòng người tấp nập , giọng hát thánh thót , cao vút , hồn nhiên . Một số người tò mò nhìn theo bóng dáng cô gái đang hát , tim đập thình thịch như trống gõ . Nhưng....... trong mặt thích cũng có mặt ghét , đám con gái ăn mặc hở hang bên kia đường khinh thường thiếu nữ xinh đẹp , bà mô cũng xì sầm bàn tán chê bai chẳng biết do ghen hay cảm thất ghét nhỏ .
"Hát y như vịt ấy !"
"Ừ nghe ghê ồm "
"Bảo nó ngậm miệng lại đi ! "
"Ừ ! Ê nhỏ kia !"
Âm thanh khàn khàn của đám hút thuốc cắt ngang giọng hót sơn ca . Nhỏ gỡ tai nghe , hơi liếc thì thấy một bà cô cỡ 30 , 31 tuổi mặt mày hùng hổ đi đến . Thầm than tận đáy lòng , mình có đắc tội gì với mấy bà cô già này đâu trời . Sao con người thích gây sự thế ?
Khó khăn lắm mới xin được ra ngoài chơi , mà hôm nay lại là ngày nghỉ lễ của trường . Tính tò mò trong tâm hồn trẻ con trỗi dậy hừng hực , bất chấp tất cả nhỏ làm đủ trò đủ kiểu nào là khóc lóc cầu xin , quậy phá loạn nhà loạn cửa , kể lể cry không ngừng bên tai BLACK MOON mà kinh khủng hơn còn lôi cả ông bà , dòng họ , tổ tiên quỳ rạp khóc với lí do đơn giản , tẻ nhạt . Giáo sư THƯỢNG PHONG tuy nghiêm khắc , ít cười đúng tư cách trưởng bối nhưng dễ dàng sụp đổ với mấy chiêu bài cũ mèm của con gái cưng , cộng thêm lời phàn nàn , bị phá đám của BLACK MOON ông đành bó tay giương cờ đầu hàng . Sau kết quả "lửa thử vàng , gian nan thử sức " , nhỏ nhảy cẫng lên trên trời , ăn mặc qua loa rồi chạy tót đi . Chẳng đợi ông dặn dò gì cả .
Tuy nhiên hưởng tự do chưa được bao lâu thì đụng trúng mấy đám ưa gây sự , xem ra con người cũng chẳng tốt lành mấy . Thôi , cứ ứng phó trước đã , tiện thể kiểm tra thực lực chửi lộn đám hở hang này cỡ bao nhiêu . hihihihihi xét về mặt cãi nhau , mình là nhất .
Nhỏ vừa nghĩ vừa cười gian trong lòng nhưng không để lộ ngay trước mặt , ung dung nhìn đám hở hang đi tới .
"Ê nhỏ ngậm miệng mày lại đi ? Hát dở mà cũng dám hát à?" - Một ả mỉa mai
"Sao chị biết em hát dở ?" - Nhỏ nở nụ cười tươi .
"Mày hát đến nỗi chim chóc chết hết rồi kìa !" - Thấy nhỏ vẫn bình thường , ả tức điên bốc khói .
"Ô ! Theo em thấy chim chóc thà nghe em hát còn hơn nghe đám tụi chị rống vô mặt người khác mà chẳng có lí do chính đáng đấy " - Nhỏ giả vờ chống má , nghiêng đầu bắt chước dáng vẻ con nít ngây thơ .
Cả lũ tức gần ói máu , con ngươi đỏ sậm muốn nổ banh ra . Tiếng nghiến răng kêu ken két , gương mặt bôi son trát phấn dày đặc giống hệt quỷ già satan , khiến RED cười nhạo báng .
"LÊN HẾT CHO TAO !" - Ả cầm đầu hét to *mãnh liệt*
Lập tức 6 con chó khác xông lên . RED ngừng cười lại , đáy mắt thoáng qua tia lạnh lẽo , vừa nhấc chân ......
BỐP......
BINH.....
RẦM.....
HỰ......
Một đòn hạ gục toàn bộ lũ chó dại .
Ả cầm đầu há hốc miệng , gương mặt mới kiêu ngạo , phách lối giờ đã tái xanh . Hai chân ả run cầm cập , ngã khụy xuống đất không dám ngấc thẳng đầu . Gió lạnh thổi vù vù , RED từ từ tiến gần về phía ả . Bàn tay thon dài mảnh dẻ nâng khuôn mặt xanh lè lên , đôi môi khẽ nhếch thành đường cong tuyệt mỹ nhưng tựa như nữ quỷ đòi mạng .
"Chị à gây sự là không tốt đâu đừng tưởng em đây thoạt nhìn là tiểu thư cành vàng lá ngọc , võ công mèo cào chứ rất đáng sợ đó nha !"
Hương hoa BỈ NGẠN thoát ra , phả vào gương mặt trắng bệch của cô ả . Nhỏ hất mạnh , sút thẳng 1 chưởng vô bụng cô ta rồi bỏ đi , để lại đống hoài nghi , kinh sợ trong lòng những người xung quanh vừa chứng kiến .
Thiếu nữ có giọng hát sơn ca đấy ư ? Cô gái nhỏ ngây thơ trong sáng đấy ư ? Sao thay đổi nhanh quá vậy ? Cảm giác mâu thuẫn này .....hình như cô gái đó có cả hai mặt , nửa thiên thần....nửa - ác - quỷ .
.....................................................................................................................
Bầu trời sập tối dần . Chim chóc cũng ngừng kêu , không gian cô đơn , hiu quạnh gần kéo xuống bỗng đèn điện phát ánh hào quang lung linh lan tỏa ngập trời . Xanh , vàng , tím , đỏ đều có hết . Tất cả nở rộ sắc sáng giữa màn đêm , đa số màu hồng là chủ đạo với lại âm thanh náo nhiệt , ồn ào còn sôi động hơn trước , làm nhỏ ngạc nhiên chẳng biết hôm nay ngày lễ gì mà thế giới con người vui vẻ thế .
Cảnh vậy biến đổi hoàn toàn với những gì RED thấy lúc sáng . Dãy nhà tầng cao chót vót treo hàng loạt dải băng màu xanh lam , bên trong vẽ các dòng chữ phớt hồng in hoa khiến nhỏ trỗi dậy tính tò mò của trẻ con quá . Mấy gian hàng trên lề đường gọi ý ới , họ bày cả đống thứ đồ chơi .....khoan ! Sao đồ chơi thế giới HUMAN lạ thế , toàn là chocolate đắng , chocolate sữa , chocolate đặc rồi chocolate đủ....... thứ hết , nhỏ thật chả hiểu nổi , mấy thứ này để ăn mà . Chị bán hàng trẻ tuổi thấy nhỏ trợn mắt ngắm nghía chocolate , bất giác bật cười thân thiện lấy một chiếc kẹp búp bê sôcôla giả đưa cho nhỏ . Cái kẹp dễ thương xuất hiện ngay trước mặt , đôi mắt HỒNG NGỌC LỰU sáng long lanh , nhỏ cầm lấy , vui sướng , miệng cười tủm tỉm nâng niu như bảo vật vô giá . Cảm giác ấm áp kì lạ này bỗng khơi gợi ký ức ngọt ngào bị chôn vùi bấy lâu nay .
"CHI HỎA năm nay con muốn quá sinh nhật gì ? Mẹ mua cho ?"
"CHI HỎA cái đó đúng ko mẹ nhất định sẽ cho con 1 bất ngờ !"
"CHI HỎA mẹ tổ chức sinh nhật mời CÔNG CHÚA với ĐƯỜNG NGUYỆT tới nha ! Con ở nhà mẹ đi lát mẹ về ."
"CHI HỎA mẹ đi nha , chờ mẹ , mẹ sẽ về !"
"Mẹ nhất định sẽ về !"
NHẤT ĐỊNH.....SẼ VỀ
NHẤT ĐỊNH.......
SẼ......VỀ.....
"Hoặc vĩnh viễn tan biến "
Giọng nói thánh thót đột nhiên khàn khàn , ngẹn ứ cổ . Vầng mắt không hiểu tại sao nhuộm đỏ lên , những giọt thủy tinh trong suốt chợt chảy khỏi hốc mắt , nhẹ nhàng rơi xuống chiếc kẹp búp bê óng ánh , bi thương . Mẹ bỏ đi rồi , còn ai tặng mình mấy lời ấm áp đó chứ . Xung quanh chỉ còn đêm sinh nhật đau khổ , cô đơn . Đó là đêm sinh nhật cuối cùng trong đời mình , tất cả chỉ chứa lại những vết thương rỉ máu .
"Em sao vậy ?" - Bắt gặp bộ dáng nhếch nhác khóc lóc của cô gái nhỏ . Chị bán hàng mặc dù không muốn xen vào nhưng vẫn cố gắng gặng hỏi RED .
"A ! Không có em nhớ mấy chuyện không đáng để nhớ " - Nhỏ lúng túng , lau chùi nước mắt khiến gương mặt nhỏ bây giờ y như mèo con .
"Vậy à chị còn tưởng ngày tốt đẹp như hôm nay mà em bị thất tình "
"Thất - tình ?" - RED FIRE ngẩn tò te
"Em ko biết gì sao ?" - Chị sửng sốt cấp độ mạnh
"Không !" - RED FIRE thẳng thắn đến hồn nhiên .
"Là chia tay , hoặc bỏ rơi , rồi ai đó ko yêu ai đó nữa đoạn tyệt ấy !" - Chị loay hoay giải thích , đưa cả đống ví dụ
"A !" - Nhỏ gật đầu lia lịa tiếp theo đáp lại câu rất chi là HỒN NHIÊN khiến chị bán hàng .........té ghế
"Em bỏ rơi người ta chứ người ta chưa bao giờ bỏ rơi em "
Không gian bán hàng bao trùm im lặng . Chị mở con ngươi hết sức nhìn RED FIRE , RED FIRE gãi đầu , ba dấu chấm hỏi to đùng hiện trên đầu nhỏ cộng thêm đàn quạ bay qua đầu chị ..........không khí bây giờ vô cùng đặc sắc .
Mái tóc xoăn đỏ tựa ngọn lửa tung bay . Dáng người mảnh mai , thon gọn thuần khiết . Đôi mắt to trong veo như hồ gương sóng sánh ánh nước . Cánh môi phơn phớt hồng , nhỏ nhắn giống quả cherry . Thiếu nữ xinh đẹp , tựa thiên thần thế này , thiên sứ thế này ai lại chẳng yêu cho được . Chị bán hàng cẩn thận đánh giá nhỏ , từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới , không bỏ sót chi tiết nào dù chỉ là 1 centimét .
"A ! Chị ơi.........cho...em gởi tiền !" - RED lắp bắp nói . Con người sao quái đản vậy , tự nhiên dòm ngó mình kinh dữ vậy ?
"Ồ ! Cảm ơn em khi nào ghé nhe !" - Chị giật mình , thu hồi ánh mắt quái dị làm vị khách có tâm hồn trẻ thơ sợ hãi , cười gượng gạo .
"D....dạ " - Chắc không có lần sau đâu .
Mua đồ xong , nhỏ vụt bắn đi bằng tốc độ sấm sét . Khói bụi bay mù mịt ở phía tán loạn , dòng người đông đúc đang di chuyển bình thường bỗng nhiên một vật lia xẹt nhanh đến nỗi mọi người muốn chửi mà chửi cũng chả được , chỉ biết trợn mắt , cắn răng nhịn vì do ngày lễ yêu đương , nồng cháy hôm nay - VALENTAIL ' S DAY .
RẦM.............
Âm thanh đụng chạm nặng nề vang to ..........
Nhỏ ngã uỳnh , cái mông hôn mặt đất láng xi măng cứng ngắc , tay xoa xoa đầu gối sưng bầm , gắng mở to đôi đồng tử lấp lánh , nhìn nhưng mọi vật cứ mờ mờ ảo ảo .
"Đi đứng kiểu gì thế !!!!!!!!!" - Giọng nữ thét chói tai
"Ui da xin lỗi " - Nhỏ xuýt xoa , sorry cho có lệ
"Bộ xin lỗi là xong hả quỳ xuống xin lỗi mau lên ! Không tao kiện tội cố gây thương tích cho người khác đấy !" - Cô ta thét cao hơn , giọng điệu khinh thường .
Nhỏ bốc lửa giận hừng hực , con ngươi tỏa ra sát khí hàng quan mạnh mẽ lấn áp giọng điệu coi người chẳng ra gì của cô gái . Tưởng bổn tiểu thư mù à đừng có mơ , lúc nãy người khi bổn tiểu thư đụng trúng chắc chắn là nam . Nếu không với lực chạy kinh khủng thế này mà người bổn tiểu thư đâm trúng là cô ả thì cô ả sớm bay đi lên thiên đàng chơi rồi . Rõ ràng , cố ý chắn đường còn lên lớp làm bộ làm tịch , xưa tới giờ chưa có tên nào bắt bổn tiểu thư quỳ đâu . Ấy ! Khoan ...........nếu thực sự người cố ý chắn đường không phải là cô ta thì..... chẳng lẽ là ......nam cố ý !!!!!
"Gặp lại nhau rồi !" - Âm giọng quen thuộc đánh sâu vào trí nhớ nhỏ
"SHIN anh quen con nhỏ này ! " - Cô gái tức giận
RED FIRE gượng ngẩng cao đầu , rơi giữa tầm mắt là hình ảnh anh trong bộ đồ vest lịch lãm , đào hoa . Mái tóc ngắn , nam tính phảng phất mùi hương gội đầu thoang thoảng . Thân hình cường tráng cao to , đôi đồng tử đen sâu hoắm chẳng thấy đáy toát lên vẻ yêu mị vương giả , còn tay thì -_-III ............vẫn là gái hở hang .
"Chào !" - SHIN cười , kéo nhỏ dậy
"Anh làm gì thế !?" - Cô gái tính tát mặt nhỏ
"Cô coi chừng tôi đấy !" - Nhỏ gằn rít , ánh mắt bốc lửa giận do câu nói lúc nãy
Cô gái chợt im re , giả bộ khúm núm sợ hãi , kêu thít thút .
"Anh SHIN u.....hu...hu "
Con lạy bà cô luôn đấy , có tin con lột da bà cô luôn không ?
Đột nhiên nhỏ sực nhớ
Chết cái kẹp đâu rồi ? Đâu rồi ?
"Cô tìm cái gì thế ?" - Anh quan tâm hỏi
RẮC.................
Âm thanh giòn tan muốn hộc máu vang lên .......
SHIN giật mình , nhìn thành quả con búp bê do cái chân ban tặng .....
Vỡ tanh bành , nát vụn........
RED không thể chấp nhận sự thật ....... Nước mắt hạt đậu đầm đìa chảy ra .
"Bể....bể...rồi !"
"Ơ này ! từ từ đã tôi đền.....đền....lại cho cô ! Đừng .....khóc !" - Anh ấp a ấp úng , rối rít dỗ dành RED . Trời ơi ! tại sao nhỏ khóc anh lại sợ thế chứ ?!
"Sao anh phải đền cho con nhỏ nhỏ đó !?" - Cô gái kinh ngạc , che miệng . Đây là ĐINH công tử trong truyền thuyết sao ? Con người lạnh lùng , xa cách ngay trước mắt mình đây sao ? Hiện tại , anh rất dịu dàng , ân cần đối với thiếu nữ tóc đỏ này nhưng.....rốt cuộc con nhỏ tóc đỏ này có điểm gì thu hút anh ta chứ ? Nói chính xác hơn , Mình là vị hôn phu , vợ sắp cưới của anh ta mà còn chưa thấy anh ta biểu hiện thái độ quan tâm , săn sóc tới mình huống hồ gì mấy đám ăn chơi ?! Con bé đáng chết !!!!!
"ANH ĐỀN CHO TÔI NGAY ! ĐỀN ĐI ! ĐỀN ĐI ! ĐỀN ĐI !!!!!!!!!!!!!!" - RED khóc hu hu , tay thì nắm chặt cổ áo SHIN lay mạnh cực độ làm anh hoa mắt chóng mặt , chẳng biết có mấy ngôi sao trên trời .
"Này mày làm gì thế !? Buông vị hôn phu tao ra !!!" - Vợ sắp cưới xen vào
"Tôi ko cần biết thân phận anh ta tôi chỉ cần biết anh ta phải đền cho tôi con búp bê này !!!!!" - RED thôi lay , ngừng khóc có điều vẫn bắt buộc ĐINH công tử đền đồ .
"Mấy thứ rẻ tiền này có đáng gì đền chứ ! Cút ngay !!!!" - Hừ , mình tuyệt đối ko giao SHIN cho kẻ nào khác .
"Cô ....." - Cơn thịnh nộ dâng cao ngùn ngụt
BỐP.....................
"AAAA !!!!!!!!!!"
Vợ sắp cưới hét to ngã đập đầu chạm đất , máu tuôn trào lênh láng . Nhỏ kinh ngạc , nhanh chóng bịt mũi , thân thể cứng đơ thậm chí còn chưa động thủ , tại sao cô ta té xuống đất hay quá vậy .
SHIN im lặng ,hờ hững mặc kệ cô ta co rúm khóc than , con ngươi liếc nhìn bóng dáng mảnh khảnh , lạnh lẽo phát ra sát quang . Đêm nay , mặt trăng tròn quá .
Ánh trăng rọi chiếu làn tóc bay bồng bềnh , lấp lánh màu bạc kim ........
"Sao ? Hống hách nữa đi ! Mày nên biết mày đang chọc ai chứ !"
"BLACK MOON !" - Nhỏ kêu lên
"Ừm " - MOON ậm ừ
"Sao bà ở đây ?"
"Sao là sao ? Tui đại diện thay ba tham gia cái bữa tiệc chán phèo , mệt mỏi này đấy ! " - Cô ấn ấn huyệt thái dương . Lông mày nhăn chặt cực kì khó coi , thực ra hiệu trưởng kính mến cứ năn nỉ cô miết , thừa dịp cô đến đấy học tập nên tận dụng cơ hội chuyển việc cho con gái cưng - Không đúng là đổ việc cho gái cưng .
"Tiệc gì ?" - Nhỏ lại nổi hứng tò mò , quên béng vụ kẹp tóc
"Là tiệc gặp mặt giữa hiệu trưởng và ông già nhà thằng GIN . Ông ta rất cảm tạ ba ĐƯỜNG NGUYỆT về vấn đề học hành mà ko cần đóng góp học phí , cũng chảng cần quan tâm tới thân phận chủ tịch hội sòng bạc của ông ta " - Anh nói thay .
"Hứ ! Tiện thể giải trí không cần bỏ money mà money vẫn đổ ra như thác chảy ào ào thì có ! Ba tôi chẳng cần quan tâm về thân phận của hắn chỉ cần hắn học giỏi , có chỉ số thông minh vượt bậc cỡ thần thánh , là nhân tài có 1 không 2 y như tên HOÀNG HẢI thì ông nhận tất !" - Cô dậm chân tức tối , cắt ngang .
Hai người nhìn cô tường thuật sự việc , sau ót đầy vạch đen .......-_-III
"Đúng là oan gia ngõ hẹp ! Tại sao các ông bà nhà mấy anh lại là người có quan hệ sâu sắc với gia đình chúng tôi chứ ?" - MOON lầm bầm , nguyền rủa GIN trăm lần , vạn lần , triệu lần............vô số lần .
"Tôi cũng bó , Hình như có nghe qua về quan hệ mật thiết giữa gia đình chúng ta vậy chẳng phải hay quá sao ?" - Anh cười tươi roi rói . Tận đáy lòng vui nhộn nhịp , đương nhiên cảm giác ấm áp này liên tiếp lặp lại nhiều lần .
"Tôi chẳng thấy vui tí nào !" - Nhỏ cáu kỉnh , đồng tình .
Một trai , hai gái nói chuyện vô cùng thân mật , thoải mái . Họ quên mất cô gái có thân phận là vợ sắp cưới của anh đang trợn mắt , uất ức , coi cô ta như vô hình , chả tồn tại , nằm đáng thương giữa biển đất đơn côi . ĐINH công tử , nhíu mày khó chịu , gọi điện bảo vệ sĩ dẫn ả đi bệnh viện gần đây , tiện thể dọn sạch vệt máu đỏ hoắm , hấp dẫn hai sinh vật khát máu xinh đẹp . MOON thở dài , vỗ lồng ngực âm thầm , thu hồi thuật ngăn cách thính giác .
"Khoan ! Hình như tui có nghe bà có hôn thê !" - Nhỏ na ná nhớ .
Khoảng 5 ngày trước , lúc nhỏ đang ngủ trưa bỗng cổ họng khô đắng , khát nước nên ngồi dậy xuống phòng ăn . Vừa bước bậc cuối cùng thì nhỏ ngửi được mùi con người thoang thoáng , hình như họ còn nói chuyện với nhau . Len lén nhòm ngó cửa phòng khách , nhỏ thấy hiệu trưởng cười thân thiện với 1 người đàn ông tầm 39 - 40 tuổi ngồi phía đối diện , họ bàn cái gì mà ......nhỏ chẳng rõ , chỉ biết có liên quan đến BLACK và hôn thê gì gì đó , sự việc kết thúc khiến nhỏ không thể ngủ nổi nữa , cấp tốc định thông báo cho cô nhưng thấy cô say giấc nồng nên...........thôi .
"Gì ?! Hôn......hôn......hô......" - Cô nửa ngày không nói nổi chữ "thê"
"Thê " - RED FIRE biết MOON sẽ có phản ứng .
"Ai ?!" - MOON sắp phát khóc luôn rồi .
"TÔI " - Giọng nam ấm áp truyền đến .
Ba kẻ đồng loạt quay đầu . HẮC ĐƯỜNG NGUYỆT đứng tim đầu tiên , gương mặt vô hồn sắp chết .
TRỜI ĐẤT ƠI ! BA ĐÙA CON HẢ ?! LÀ CÁI TÊN VƯƠNG TỬ KHIÊN đáng giết này sao .................
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook