Công Chúa Lưu Manh Và Hoàng Tử Côn Đồ
-
Chương 2: Khiêu chiến
Từ xa chạy đến nó đã thấy An Vy đứng trước cổng trường đợi nó. Đúng là mĩ nhân a đứng đâu cũng tỏa sáng, chẳng bù cho nó hazz!
An Vy thấy nó ủ rũ quan tâm hỏi :
- Làm sao thế! Mặt cứ nhăn nhăn như bị táo bón vậy?-An Vy cũng rất ngạc nhiên nha!
- Vợ à, sao em có thể nói chồng mình như vậy chứ?- Gương mặt nó nhăn nhó tội nghiệp
- Thấy mà ghê! Ai là vợ mày chứ, tao chỉ thích mĩ nam không thích mỹ nữ mà... mày, hì hì cũng không phải mĩ nữ- An Vy hết sức chân thật cho nó một vết đau chí mạng đã vậy còn thâm ý nhìn nó từ trên xuống dưới nữa chứ.
Mỗi người đều có điểm yếu nha! Nhất là với nhũng người mỏng manh yếu đuối như nó nha! Đang muốn nhào lên cho người nào đó đang đắc ý một trận thì
- Lão đại ...Lão đại không..không xong rồi- Giọng nói này thật chói tai! không biết bao nhiêu bạn học nhìn tụi nó nha! Nhưng mà dưới cái trừng mắt của nó ai dám hó hé gì, cứ thế mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân như không nghe thấy gì! Dù sao danh xưng " chị hai" của nó cũng không phải đùa.
Người nào đó còn không biết mình lỡ lời còn nhiệt tình khoa tay múa chân phụ họa :
- Lão đại có chuyện lớn rồi, lớn rồi- Phi Long hình như vẫn chưa cảm nhận dược nguy hiểm, cho đến khi một cú " song cước" bay thẳng vô bụng Phi Long làm hắn ngã lăn quay ra đất.
- Đã nói bao nhiêu lần rồi! Phải gọi là chị hai, không được gọi là lão đại- Nó tận tình dạy bảo A Long 1 lần nữa, chân còn không quên đạp đạp làm Phi Long đau ứa nước mắt.
- Nhưng mà chị hai với lão đại thì có gì khác nhau chứ?- Phi Long lầm bầm, thực sự không hiểu là rốt cuộc khác nhau chỗ nào!
- A, mày nói gì chị nghe không rõ, hazz dạo này già rồi. Mày nói lại chị nghe xem nào- Hừ, từng tưởng nói nhỏ vậy mà nó không nghe thấy,nó nghe rất rõ là đằng khác.
- Em không dám, không dám, là em lỡ lời mong chị hai tha cho- Phi Long thực sự rất sợ nha, hắn còn nhớ rất rõ những người đắc tội với chị hai đã có kết cục ra sao! Thực không muốn nhắc lại tí nào!
Không biết có phải Phi Long xui xẻo hay không nhưng hôm nay tâm trạng nó rất chi là không tốt, có thể tha hay không rất khó nói! Cũng tại hắn tự nhiên gọi lão đại, nếu lỡ bị giáo viên nghe thấy rồi đến tai mẫu thân đại nhân thì nó chết chắc rồi! dù gì trong mắt thầy cô và gia đình nó cũng là con ngoan trò giỏi nha!
Thấy nó và Phi Long còn muốn tiếp tục trò người đánh ta chịu, An Vy chán nản nhắc nhở:
- Hai người mau thôi đi, rốt cuộc có chuyện gì thì mau nói đi
Nghe lời này Phi Long liền nhớ đến chuyện quan trọng cần báo:
- Chị hai...Thủ lĩnh trường Đông Phong muốn gặp chị... hình như là muốn đánh nhau.
An Vy thấy nó ủ rũ quan tâm hỏi :
- Làm sao thế! Mặt cứ nhăn nhăn như bị táo bón vậy?-An Vy cũng rất ngạc nhiên nha!
- Vợ à, sao em có thể nói chồng mình như vậy chứ?- Gương mặt nó nhăn nhó tội nghiệp
- Thấy mà ghê! Ai là vợ mày chứ, tao chỉ thích mĩ nam không thích mỹ nữ mà... mày, hì hì cũng không phải mĩ nữ- An Vy hết sức chân thật cho nó một vết đau chí mạng đã vậy còn thâm ý nhìn nó từ trên xuống dưới nữa chứ.
Mỗi người đều có điểm yếu nha! Nhất là với nhũng người mỏng manh yếu đuối như nó nha! Đang muốn nhào lên cho người nào đó đang đắc ý một trận thì
- Lão đại ...Lão đại không..không xong rồi- Giọng nói này thật chói tai! không biết bao nhiêu bạn học nhìn tụi nó nha! Nhưng mà dưới cái trừng mắt của nó ai dám hó hé gì, cứ thế mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân như không nghe thấy gì! Dù sao danh xưng " chị hai" của nó cũng không phải đùa.
Người nào đó còn không biết mình lỡ lời còn nhiệt tình khoa tay múa chân phụ họa :
- Lão đại có chuyện lớn rồi, lớn rồi- Phi Long hình như vẫn chưa cảm nhận dược nguy hiểm, cho đến khi một cú " song cước" bay thẳng vô bụng Phi Long làm hắn ngã lăn quay ra đất.
- Đã nói bao nhiêu lần rồi! Phải gọi là chị hai, không được gọi là lão đại- Nó tận tình dạy bảo A Long 1 lần nữa, chân còn không quên đạp đạp làm Phi Long đau ứa nước mắt.
- Nhưng mà chị hai với lão đại thì có gì khác nhau chứ?- Phi Long lầm bầm, thực sự không hiểu là rốt cuộc khác nhau chỗ nào!
- A, mày nói gì chị nghe không rõ, hazz dạo này già rồi. Mày nói lại chị nghe xem nào- Hừ, từng tưởng nói nhỏ vậy mà nó không nghe thấy,nó nghe rất rõ là đằng khác.
- Em không dám, không dám, là em lỡ lời mong chị hai tha cho- Phi Long thực sự rất sợ nha, hắn còn nhớ rất rõ những người đắc tội với chị hai đã có kết cục ra sao! Thực không muốn nhắc lại tí nào!
Không biết có phải Phi Long xui xẻo hay không nhưng hôm nay tâm trạng nó rất chi là không tốt, có thể tha hay không rất khó nói! Cũng tại hắn tự nhiên gọi lão đại, nếu lỡ bị giáo viên nghe thấy rồi đến tai mẫu thân đại nhân thì nó chết chắc rồi! dù gì trong mắt thầy cô và gia đình nó cũng là con ngoan trò giỏi nha!
Thấy nó và Phi Long còn muốn tiếp tục trò người đánh ta chịu, An Vy chán nản nhắc nhở:
- Hai người mau thôi đi, rốt cuộc có chuyện gì thì mau nói đi
Nghe lời này Phi Long liền nhớ đến chuyện quan trọng cần báo:
- Chị hai...Thủ lĩnh trường Đông Phong muốn gặp chị... hình như là muốn đánh nhau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook