Công Chúa Băng Giá... Tôi Yêu Em
-
Chương 19: Cú sock dành cho gen (p2)
Về tới nhà, nó đi thẳng lên phòng làm việc. Mi, Miu thấy vậy liền đi theo nó. Kill thì sau khi nhận được cuộc điện thoại của hắn , anh liền tạm biệt tụi nó và quẹo xe hướng ngược lại rồi phóng đi thẳng.....
Lên tới phòng nó liền tiến đến tủ rượu. Lấy cho mình một ly rồi xoay người hướng tới phía ghế ngồi xuống. Một tay lắc ly rượu, tay còn lại day day thái dương, mệt mỏi nó ngả người ra phía sau để thoải mái. Thấy Mi,Miu vào nó ngồi thẳng dậy và nói _ Tiến hành kế hoạch. Cho nó mất tất cả
_ Có nhanh quá không ? - Mi lên tiếng hỏi
_ Từ khi nào mày đã hỏi ngược lại tao? - Nó nhíu mày nhìn Mi
_ Tao tò mò thôi - Mi nhún vai trả lời rồi bình thản ngồi xuống ghế đối diện.
_ Tại sao? - Nó hỏi lại
_ Thích - Mi trả lời như đang khiêu khích nó vậy. Nó tức giận đập bàn đứng dậy gằn giọng nói :
_ Mày đang muốn gây chuyện sao?
Mi cũng không kém cạnh liền đứng dậy đưa mặt mình lại gần sát mặt nó nhếch miệng nói : _ Không
Thấy tình hình có vẻ không ổn, Miu liền chạy lại can hai người lại. Cả hai tuy là bạn nhưng Mi lại cứng đầu , ngang bướng. Còn nó thì rất nóng tính, dễ cọc... Thành thử cả hai lâu lâu cũng vì chuyện nhỏ xé to rồi đánh nhau nếu không được can kịp thời. Mà cũng chẳng ai dám can hai người này cả , chỉ mỗi chị Miu gan to đùng mới dám chạy tới can. Mà lần nào cản hai người xong nàng cũng bị ánh mắt cả hai làm cho toát mồ hôi hột...... Và hiện tại là như vậy.... Nàng Miu miệng cười cười méo xệch, lưng thì mồ hôi đầm đìa nhìn hai đứa bạn đang say đắm nhìn mình như muốn ăn thịt kia..... " Híc sao khổ thân tui vầy nè " Miu than
_ Muốn gì? - Nó nhìn Miu bằng con mắt tức giận hỏi
_ Hả.....hả? - Miu cà lâm hỏi lại.
Nó nhíu mày nhìn Miu. Còn Mi không nói không rằng quay bước thẳng ra ngoài. Cô xuống nhà lấy xe phóng đi đâu đó. Nó với Miu trên phòng nhìn theo dáng cô khuất ngay góc thì nó liền ngồi phịch xuống ghế thở hắt ra. Miu cũng vậy, cô ngồi xuống đối diện nó rồi nói
_ Sao mày với Châu cải nhau nữa vậy? Nó chỉ hỏi mày chút thôi mà! Mày làm quá vấn đề đấy
_ Tao không muốn. Nó từ khi nào lại bắt đầu không hiểu tao - Nó nhắm mắt nhưng vẫn trả lời Miu
_ Lần này mày sai đó. Không phải lúc nào tao với Châu cũng hiểu mày cả. Phải có lúc này lúc kia chứ. Mày nên tìm cách xin lỗi nó đi - Miu nói rồi cũng đứng lên đi ra ngoài để nó yên tĩnh suy nghĩ lại. Cô quay lại nhìn nó đang ngồi gục mặt xuống hai khủy tay mà lắc đầu thở dài. Xoay người bước nhanh xuống lầu cô đi thẳng ra vườn sau nhà nằm xuống đó tận hưởng một chút hương thơm của tự nhiên.
Còn mỗi nó trên phòng. Nó cứ suy nghĩ lại những lời mình nói rồi ân hận. Có lẽ nó sai thật rồi. Đáng lẽ nó phải hiểu Mi chứ. Tại sao lại cứ bắt người khác hiểu nó trong khi nó chưa một lần nghĩ đến Mi,Miu suy nghĩ gì!? Vội vã quơ tay lấy chìa khóa trên bàn nó nhanh chóng ra khỏi phòng , xuống thẳng gara phóng chiếc moto nhanh ra đường. Nó phải đi tìm Mi....
-------------------------------------
Nó thì cứ lo tìm Mi thì bên này Gen cũng không kém cạnh khi đang tìm mọi cách tìm được Gia Huy chứ nếu không nhỏ sẽ chết mất. Một người áo đen khuôn mặt hoảng sợ chạy vô nói với nó
_ Cô.....cô....cô.....cô
Nhỏ sẽ không nghe được hắn nói gì cả nếu hắn cứ lắp bấp như vậy nên liền bực mình quát lên _ Chuyện gì thì nói. Không rãnh rỗi nghe ngươi cà lâm mãi đâu nhá.
Hắn biết nhỏ đã giận nên cố gắng điều chỉnh lại cách nói chuyện và cố nén giận nói _ Thưa cô tụi bảo vệ đứng trước cửa đã bị mất tích rồi ạ.
"RẦM" Gì chứ? - Nhỏ nghe được liền đập bàn đứng dậy nhìn chằm chằm tên trước mặt quát
_ Dạ.....dạ....dạ - Tên kia vì bị nó quát làm cho hoảng sợ đến tận nửa ngày vẫn nói không được câu nào.
_ Xuống đi.
_ Dạ.......À thưa cô ngày hôm qua .... Có một người phụ nữ đến đây tìm cô nhưng vì cô dặn không được làm phiền mà bà ta cứ đòi gặp cô nên đã bị bên mình đánh một trận
Nhỏ cả kinh khi nghe hắn nói như vậy. Đoán không chừng lại là mẹ. Nhỏ liền vội nói với hắn : _ Những ai chứng kiến được cảnh hôm qua gọi vào đây. NHANH
_ Thưa cô. Tất cả những ai thấy đều đã mất tích hết rồi ạ.
_ Cái gì? Là ai làm hả?
_ Tôi vẫn đang tìm hiểu rõ nguyên nhân ạ.
_ Lui. Lui đi - Nhỏ phẩy tay ý bảo tên đó đi ra. Tay day day thái dương , nhỏ ngồi xoay ra ngoài cửa sổ , ánh mắt nhìn đi đâu đó. " Rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mẹ lại tới tìm mà không nói câu nào? Vậy ra do mẹ bị đánh nên giọng mới yếu ớt sao? " Nghĩ tới đó nó lật đật cầm điện thoại gọi cho mẹ. Nhưng cái nó nhận được lại là tiếng của tổng đài : Thuê bao quý khách...... Khiến nó thêm bực mình quăng luôn cái điện thoại vào tường.
_ Khốn kiếp. Rốt cuộc mẹ bị gì lại không bắt máy kia chứ. - Nhỏ gằn giọng chửi một câu. Thật sự thì mẹ nhỏ bị sao kia chứ? Sao lại không gọi được? Lòng nhỏ như lửa đốt khi nghĩ tới mẹ mình vì một chút sơ sót của mình mà bị đám tay chân mình đánh thì cũng chẳng khác nào nhỏ đang tự đánh mẹ mình vậy. Sốt ruột thật. Nhấc điện thoại bàn lên nhỏ gọi cho ai đó thì phải _ Tìm kím mẹ tôi xem mẹ tôi đã đi đâu.
Nói xong nhỏ cúp máy luôn không chờ cho bên kia trả lời. Chụm hai bàn tay đang vì lo lắng sợ hãi mà lạnh toát lại vào nhau. Nhỏ cầu nguyện mẹ nhỏ sẽ không sao.
"Cốc.....cốc" Nghe tiếng gõ cửa nó nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình nói _ Vào.
Hai người mặc áo đen đi vào cúi chào nó và mở miệng nói _ Đại tỷ
_ Nói đi - Nhỏ gấp rút hỏi
_ Dạ theo như em được biết thì đại ca đã đi ra nước ngoài vào ngày 7/6 rồi ạ. - Tên thứ nhất nói
_ Gì chứ. Hắn.... À không Gia Huy bỏ tao mà đi như vậy sao? - Nó mở miệng thì nói như vậy nhưng lòng lại đang thầm chửi tên kia. Vì hai người này vốn là của Gia Huy nhưng được Gia Huy phái tới giúp nhỏ. Nếu nhỏ để sơ sót trong việc ăn nói thì chắc nhỏ sẽ không yên với hắn rồi.
_ Việc đại tỷ sai em đi tìm kím mẹ cũng đã có kết quả. Đó là..... - Tên còn lại ấp úng nói
_ NÓI NHANH - Nhỏ quát lên
_ Đó là.... Mẹ đại tỷ đã chết. Và đã được bệnh viện mai táng rồi ạ - Tên còn lại ngập ngừng nói.
"ĐOÀNG" Trời ạ. Nhỏ nghe như tiếng sét đánh ngang tai vậy. "Mẹ chết sao? Thật là như vậy sao? Không. Không tôi không tin. Khônggggg . Mẹ chưa chết. Mẹ còn sống kia mà. Khôngggg mẹ ơi.!" Nhỏ điên cuồng hét lớn lên rồi ngã khụy xuống. May mắn là hai tên kia đỡ kịp thời chứ không nhỏ bị đập mặt xuống nền nhà rồi.
_ Đại tỷ nên đi nghỉ đi - Một tên nói
_ Đưa ta về phòng - Nhỏ lên tiếng
Hai tên kia nghe lệnh liền đưa nhỏ về phòng và đứng ngoài cửa canh chừng cho nhỏ. Bên trong phòng nhỏ trang trí khá bắt mắt với màu tường chủ đạo là màu vàng chanh nhạt tạo nên sự ấm áp cho căn phòng. Chiếc tủ trắng bằng gỗ đưa vào sát góc tường , chiếc giừơng màu trắng đặt ở giữa phòng. Bàn trang điểm đặt ngay bên phải đầu giừơng. Phía bên trái là cánh cửa sổ sát đất đang được mở toang để cho thoáng. Nhỏ đang nằm trên giừơng nghĩ ngơi thì "Xoẹt.....Phập" Có cái gì đó bay ngang qua người nhỏ và cấm phập vô tủ làm nhỏ giật bắn người. Lồm cồm bò dậy đi tới cánh tủ thì nhỏ giật mình. Gì đây??? Một con dao găm kèm mảnh giấy sao? Đó không phải là lời cảnh báo của sát thủ Cell sao? Sao lại gửi đến cho nhỏ? Không phải chứ. Nhỏ đã đắc tội gì với Cell đâu? Rốt cuộc là sao chứ? ..... Hàn ngàn câu hỏi đặt ra trong đầu nhỏ. Đúng thôi, vì Cell là một sát thủ bậc nhất trên thế giới. Khi một ai đó là mục tiêu của Cell thì đầu tiên cô sẽ gửi cho họ một con dao găm đính kim cương hình đôi cánh rất đẹp và kèm trên đó là một tờ giấy nhỏ với nội dung " GAME START " . Và khoảng một tuần sau cảnh sát sẽ tìm thấy xác người đó trên giừơng của họ với mỗi nửa mình trên và cái đầu. Còn nửa người dưới và tay chân thì biến mất. Họ chết rất thảm a. Nghĩ tới đó thôi nhỏ đã rùng mình rồi. Tay chân run rẩy gở mảnh giấy ấy ra và hoảng sợ tột cùng khi cô đọc hết các hàng chữ đó :" Nào chúng ta cùng chơi một trò chơi nào Nguyễn Ngọc Quyên. Đứa con gái ruồng bỏ mẹ vì giàu có và sự tham lam. Con gái riêng của Chủ tịch Nguyễn Thị. Ngươi hay chuẩn bị. Ta sẽ đến thăm ngươi vào một ngày không xa. Đợi ta nhé.
Kí tên : Cell "
"Huỵch" nó ngồi phịch xuống đất. Ánh mắt lơ đãng nhìn đi đâu đó nhưng có thể thấy rõ trong ánh mắt nhỏ đang rất hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ tái không còn giọt máu nào. Tuần này là ngày nhỏ chết sao? Không được! Nhỏ không chết được. Liền đứng dậy chuẩn bị bước đi thì "Phập" ........ Mặt nhỏ đã tái nay trắng mét không còn giọt máu. Nhỏ run rẩy quay lưng lại thì.......
_ Aaaaaaaaaaaaaaaa - Nhỏ hét toán lên khi thấy thứ đó
"Rầm" _ Đại tỷ. - Hai tên nghe tiếng hét của nhỏ nên phá cửa chạy vào thì đứng như tượng mặt tái không còn giọt máu nhìn vật phía trước mặt kia ..... Cái gì vậy.....vậy nè??? ......
Lên tới phòng nó liền tiến đến tủ rượu. Lấy cho mình một ly rồi xoay người hướng tới phía ghế ngồi xuống. Một tay lắc ly rượu, tay còn lại day day thái dương, mệt mỏi nó ngả người ra phía sau để thoải mái. Thấy Mi,Miu vào nó ngồi thẳng dậy và nói _ Tiến hành kế hoạch. Cho nó mất tất cả
_ Có nhanh quá không ? - Mi lên tiếng hỏi
_ Từ khi nào mày đã hỏi ngược lại tao? - Nó nhíu mày nhìn Mi
_ Tao tò mò thôi - Mi nhún vai trả lời rồi bình thản ngồi xuống ghế đối diện.
_ Tại sao? - Nó hỏi lại
_ Thích - Mi trả lời như đang khiêu khích nó vậy. Nó tức giận đập bàn đứng dậy gằn giọng nói :
_ Mày đang muốn gây chuyện sao?
Mi cũng không kém cạnh liền đứng dậy đưa mặt mình lại gần sát mặt nó nhếch miệng nói : _ Không
Thấy tình hình có vẻ không ổn, Miu liền chạy lại can hai người lại. Cả hai tuy là bạn nhưng Mi lại cứng đầu , ngang bướng. Còn nó thì rất nóng tính, dễ cọc... Thành thử cả hai lâu lâu cũng vì chuyện nhỏ xé to rồi đánh nhau nếu không được can kịp thời. Mà cũng chẳng ai dám can hai người này cả , chỉ mỗi chị Miu gan to đùng mới dám chạy tới can. Mà lần nào cản hai người xong nàng cũng bị ánh mắt cả hai làm cho toát mồ hôi hột...... Và hiện tại là như vậy.... Nàng Miu miệng cười cười méo xệch, lưng thì mồ hôi đầm đìa nhìn hai đứa bạn đang say đắm nhìn mình như muốn ăn thịt kia..... " Híc sao khổ thân tui vầy nè " Miu than
_ Muốn gì? - Nó nhìn Miu bằng con mắt tức giận hỏi
_ Hả.....hả? - Miu cà lâm hỏi lại.
Nó nhíu mày nhìn Miu. Còn Mi không nói không rằng quay bước thẳng ra ngoài. Cô xuống nhà lấy xe phóng đi đâu đó. Nó với Miu trên phòng nhìn theo dáng cô khuất ngay góc thì nó liền ngồi phịch xuống ghế thở hắt ra. Miu cũng vậy, cô ngồi xuống đối diện nó rồi nói
_ Sao mày với Châu cải nhau nữa vậy? Nó chỉ hỏi mày chút thôi mà! Mày làm quá vấn đề đấy
_ Tao không muốn. Nó từ khi nào lại bắt đầu không hiểu tao - Nó nhắm mắt nhưng vẫn trả lời Miu
_ Lần này mày sai đó. Không phải lúc nào tao với Châu cũng hiểu mày cả. Phải có lúc này lúc kia chứ. Mày nên tìm cách xin lỗi nó đi - Miu nói rồi cũng đứng lên đi ra ngoài để nó yên tĩnh suy nghĩ lại. Cô quay lại nhìn nó đang ngồi gục mặt xuống hai khủy tay mà lắc đầu thở dài. Xoay người bước nhanh xuống lầu cô đi thẳng ra vườn sau nhà nằm xuống đó tận hưởng một chút hương thơm của tự nhiên.
Còn mỗi nó trên phòng. Nó cứ suy nghĩ lại những lời mình nói rồi ân hận. Có lẽ nó sai thật rồi. Đáng lẽ nó phải hiểu Mi chứ. Tại sao lại cứ bắt người khác hiểu nó trong khi nó chưa một lần nghĩ đến Mi,Miu suy nghĩ gì!? Vội vã quơ tay lấy chìa khóa trên bàn nó nhanh chóng ra khỏi phòng , xuống thẳng gara phóng chiếc moto nhanh ra đường. Nó phải đi tìm Mi....
-------------------------------------
Nó thì cứ lo tìm Mi thì bên này Gen cũng không kém cạnh khi đang tìm mọi cách tìm được Gia Huy chứ nếu không nhỏ sẽ chết mất. Một người áo đen khuôn mặt hoảng sợ chạy vô nói với nó
_ Cô.....cô....cô.....cô
Nhỏ sẽ không nghe được hắn nói gì cả nếu hắn cứ lắp bấp như vậy nên liền bực mình quát lên _ Chuyện gì thì nói. Không rãnh rỗi nghe ngươi cà lâm mãi đâu nhá.
Hắn biết nhỏ đã giận nên cố gắng điều chỉnh lại cách nói chuyện và cố nén giận nói _ Thưa cô tụi bảo vệ đứng trước cửa đã bị mất tích rồi ạ.
"RẦM" Gì chứ? - Nhỏ nghe được liền đập bàn đứng dậy nhìn chằm chằm tên trước mặt quát
_ Dạ.....dạ....dạ - Tên kia vì bị nó quát làm cho hoảng sợ đến tận nửa ngày vẫn nói không được câu nào.
_ Xuống đi.
_ Dạ.......À thưa cô ngày hôm qua .... Có một người phụ nữ đến đây tìm cô nhưng vì cô dặn không được làm phiền mà bà ta cứ đòi gặp cô nên đã bị bên mình đánh một trận
Nhỏ cả kinh khi nghe hắn nói như vậy. Đoán không chừng lại là mẹ. Nhỏ liền vội nói với hắn : _ Những ai chứng kiến được cảnh hôm qua gọi vào đây. NHANH
_ Thưa cô. Tất cả những ai thấy đều đã mất tích hết rồi ạ.
_ Cái gì? Là ai làm hả?
_ Tôi vẫn đang tìm hiểu rõ nguyên nhân ạ.
_ Lui. Lui đi - Nhỏ phẩy tay ý bảo tên đó đi ra. Tay day day thái dương , nhỏ ngồi xoay ra ngoài cửa sổ , ánh mắt nhìn đi đâu đó. " Rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Tại sao mẹ lại tới tìm mà không nói câu nào? Vậy ra do mẹ bị đánh nên giọng mới yếu ớt sao? " Nghĩ tới đó nó lật đật cầm điện thoại gọi cho mẹ. Nhưng cái nó nhận được lại là tiếng của tổng đài : Thuê bao quý khách...... Khiến nó thêm bực mình quăng luôn cái điện thoại vào tường.
_ Khốn kiếp. Rốt cuộc mẹ bị gì lại không bắt máy kia chứ. - Nhỏ gằn giọng chửi một câu. Thật sự thì mẹ nhỏ bị sao kia chứ? Sao lại không gọi được? Lòng nhỏ như lửa đốt khi nghĩ tới mẹ mình vì một chút sơ sót của mình mà bị đám tay chân mình đánh thì cũng chẳng khác nào nhỏ đang tự đánh mẹ mình vậy. Sốt ruột thật. Nhấc điện thoại bàn lên nhỏ gọi cho ai đó thì phải _ Tìm kím mẹ tôi xem mẹ tôi đã đi đâu.
Nói xong nhỏ cúp máy luôn không chờ cho bên kia trả lời. Chụm hai bàn tay đang vì lo lắng sợ hãi mà lạnh toát lại vào nhau. Nhỏ cầu nguyện mẹ nhỏ sẽ không sao.
"Cốc.....cốc" Nghe tiếng gõ cửa nó nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình nói _ Vào.
Hai người mặc áo đen đi vào cúi chào nó và mở miệng nói _ Đại tỷ
_ Nói đi - Nhỏ gấp rút hỏi
_ Dạ theo như em được biết thì đại ca đã đi ra nước ngoài vào ngày 7/6 rồi ạ. - Tên thứ nhất nói
_ Gì chứ. Hắn.... À không Gia Huy bỏ tao mà đi như vậy sao? - Nó mở miệng thì nói như vậy nhưng lòng lại đang thầm chửi tên kia. Vì hai người này vốn là của Gia Huy nhưng được Gia Huy phái tới giúp nhỏ. Nếu nhỏ để sơ sót trong việc ăn nói thì chắc nhỏ sẽ không yên với hắn rồi.
_ Việc đại tỷ sai em đi tìm kím mẹ cũng đã có kết quả. Đó là..... - Tên còn lại ấp úng nói
_ NÓI NHANH - Nhỏ quát lên
_ Đó là.... Mẹ đại tỷ đã chết. Và đã được bệnh viện mai táng rồi ạ - Tên còn lại ngập ngừng nói.
"ĐOÀNG" Trời ạ. Nhỏ nghe như tiếng sét đánh ngang tai vậy. "Mẹ chết sao? Thật là như vậy sao? Không. Không tôi không tin. Khônggggg . Mẹ chưa chết. Mẹ còn sống kia mà. Khôngggg mẹ ơi.!" Nhỏ điên cuồng hét lớn lên rồi ngã khụy xuống. May mắn là hai tên kia đỡ kịp thời chứ không nhỏ bị đập mặt xuống nền nhà rồi.
_ Đại tỷ nên đi nghỉ đi - Một tên nói
_ Đưa ta về phòng - Nhỏ lên tiếng
Hai tên kia nghe lệnh liền đưa nhỏ về phòng và đứng ngoài cửa canh chừng cho nhỏ. Bên trong phòng nhỏ trang trí khá bắt mắt với màu tường chủ đạo là màu vàng chanh nhạt tạo nên sự ấm áp cho căn phòng. Chiếc tủ trắng bằng gỗ đưa vào sát góc tường , chiếc giừơng màu trắng đặt ở giữa phòng. Bàn trang điểm đặt ngay bên phải đầu giừơng. Phía bên trái là cánh cửa sổ sát đất đang được mở toang để cho thoáng. Nhỏ đang nằm trên giừơng nghĩ ngơi thì "Xoẹt.....Phập" Có cái gì đó bay ngang qua người nhỏ và cấm phập vô tủ làm nhỏ giật bắn người. Lồm cồm bò dậy đi tới cánh tủ thì nhỏ giật mình. Gì đây??? Một con dao găm kèm mảnh giấy sao? Đó không phải là lời cảnh báo của sát thủ Cell sao? Sao lại gửi đến cho nhỏ? Không phải chứ. Nhỏ đã đắc tội gì với Cell đâu? Rốt cuộc là sao chứ? ..... Hàn ngàn câu hỏi đặt ra trong đầu nhỏ. Đúng thôi, vì Cell là một sát thủ bậc nhất trên thế giới. Khi một ai đó là mục tiêu của Cell thì đầu tiên cô sẽ gửi cho họ một con dao găm đính kim cương hình đôi cánh rất đẹp và kèm trên đó là một tờ giấy nhỏ với nội dung " GAME START " . Và khoảng một tuần sau cảnh sát sẽ tìm thấy xác người đó trên giừơng của họ với mỗi nửa mình trên và cái đầu. Còn nửa người dưới và tay chân thì biến mất. Họ chết rất thảm a. Nghĩ tới đó thôi nhỏ đã rùng mình rồi. Tay chân run rẩy gở mảnh giấy ấy ra và hoảng sợ tột cùng khi cô đọc hết các hàng chữ đó :" Nào chúng ta cùng chơi một trò chơi nào Nguyễn Ngọc Quyên. Đứa con gái ruồng bỏ mẹ vì giàu có và sự tham lam. Con gái riêng của Chủ tịch Nguyễn Thị. Ngươi hay chuẩn bị. Ta sẽ đến thăm ngươi vào một ngày không xa. Đợi ta nhé.
Kí tên : Cell "
"Huỵch" nó ngồi phịch xuống đất. Ánh mắt lơ đãng nhìn đi đâu đó nhưng có thể thấy rõ trong ánh mắt nhỏ đang rất hoảng sợ, khuôn mặt nhỏ tái không còn giọt máu nào. Tuần này là ngày nhỏ chết sao? Không được! Nhỏ không chết được. Liền đứng dậy chuẩn bị bước đi thì "Phập" ........ Mặt nhỏ đã tái nay trắng mét không còn giọt máu. Nhỏ run rẩy quay lưng lại thì.......
_ Aaaaaaaaaaaaaaaa - Nhỏ hét toán lên khi thấy thứ đó
"Rầm" _ Đại tỷ. - Hai tên nghe tiếng hét của nhỏ nên phá cửa chạy vào thì đứng như tượng mặt tái không còn giọt máu nhìn vật phía trước mặt kia ..... Cái gì vậy.....vậy nè??? ......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook