****

Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã tới cái ngày mà Lam Lan mong đợi nhất kia.

Ngày đó, nếu phải nhắc đến điểm khác biệt duy nhất chính là Dụ Ninh tỉnh lại trong phòng Qua Sửa. 

Dụ Ninh ngáp một cái, đạp Qua Sửa xuống giường, "Sao cậu không gọi tôi dậy?". Bởi mấy ngày nay Qua Sửa tiến bộ nhanh chóng, cấp bậc tinh thần lực và thể năng có dấu hiệu tăng lên rõ rệt, Dụ Ninh có cảm giác cậu ta đã sắp không nằm trong sự khống chế của bản thân, vì vậy, sau khi kết thúc buổi huấn luyện dưới hầm, cô lập tức lên phòng cùng cậu ta. 

Sau đó, trong lúc tên nhóc này tắm liền ngủ quên mất.

Qua Sửa bò dậy từ dưới sàn, nhéo quần áo, đôi môi hồng phấn mím thật chặt.

Cô còn chưa cáu tiết khi cậu ta ngủ bên cạnh mình mà không mặc áo, cậu ta còn dám tỏ vẻ tức giận vì bị cô đá xuống giường. 

Kéo kéo bộ quần áo nhăn nhíu trên người, cô lập tức đưa ra nghi vấn:"Tôi sẽ không quanh co lòng vòng, trực tiếp nói luôn, có phải cậu ăn phải thứ gì không, sao có thể tiến bộ nhanh như vậy.” 

"không phải cô muốn tôi làm bao cát tốt hơn nên mới muốn huấn luyện tôi sao, thế nào, bây giờ có thành quả rồi, ngược lại lại mất hứng?” 

Dụ Ninh mặc kệ những tia khiêu khích trong câu nói của người đối diện, không biết có phải gần đây kì phản nghịch đến chậm của Qua Sửa phát tác hay có vấn đề gì mà cô không biết, không có việc gì cậu ta liền mang gai vào trong câu chữ, đánh cũng không nghe, Dụ Ninh cũng chẳng quan tâm nữa.

Dụ Ninh không thèm để ý, Qua Sửa lại càng kích động, cậu ta chống tay hai bên sườn cơ thể cô, ánh mắt chiếu thẳng, nhìn chằm chằm cô:"Có phải cô đã động lòng rồi hay không?"

"Hả?"

"Anh chàng Lane đó, cô không đánh lại được, có phải cô thích anh ta rồi không?”

Nếu như không đánh thắng ai là thích người đó, chắc người mà cô thích nhất chính là vị Thái Thượng trưởng lão muốn cắt đứt chân mình kia mất. 

Dụ Ninh trợn trắng cả mắt, "Làm sao cậu biết chuyện về Lane?"

"Trong trường chẳng lẽ còn có người không biết? Hay là cô cảm thấy tôi yếu đến mức cái tin đồn như vậy cũng không thể nghe được.” 

Dụ Ninh đưa tay đâm vào cái mũi không ngừng hướng về phía trước kia:"Tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, dạo này sao cậu dễ kích động như vậy?”

Qua Sửa chững lại một chút mới buông lỏng tay ra, cậu đi tới trước tủ treo quần áo,đem đồng phục học sinh lấy ra, "Cô còn ngồi trên giường của tôi làm gì, còn không nhanh thay quần áo, đi xem xem hôm nay Lane lại tặng mình cái gì đi.”  (Anh ghen lồng lộn rồi đó, chị chẳng biết gì cả, về sau rồi khổ chết.)

Dụ Ninh vốn không thích giọng nói âm dương quái khí của Qua Sửa, thế nhưng khi nhìn một mảnh hồng trước mũi cậu ta, cùng với khuôn mặt nghiêm túc đầy khó chịu kia, có một sự tức cười không nói thành lời, cô lập tức "Phốc" cười ra tiếng:"Bộ dạng bây giờ của cậu chẳng khác nào tình huống mà ti vi hay phát, người vợ omega bắt được chồng đang ngoại tình vậy.” 

"Thật sao? Cám ơn."

Dụ Ninh hoàn toàn không biết cậu nhóc này lại làm sao, đành nắm tóc quay về phòng mình. 

Nhìn bóng lưng cô dần biến mất, Qua Sửa buông lỏng đôi tay nắm chặt trên giá áo, chỉ thấy chiếc giá sau khi thoát khỏi sự trói buộc của cậu, "Pằng"  một tiếng vỡ nát thành vô số đoạn.

Nếu như Dụ Ninh thấy một màn này, nhất định sẽ kinh ngạc khi thực lực cậu nhóc nhà cô đã tăng lên không ít so với lần khảo nghiệm mấy ngày trước. 

Đáng tiếc cô còn đang nghĩ xem, sau ngày hôm nay, Lam Lan sẽ lộ ra vẻ mặt như thế nào, không rảnh quay đầu lại liếc người đằng sau dù chỉ một cái.

......

Trên căn bản, khóa trình học tập của omega khá nhẹ nhàng, tuy nhiên, để tỏ vẻ đế quốc cũng có tính dân chủ, họ cho phép omega lựa chọn một vài môn mà beta được học.

Lam Lan chọn một môn nghiên cứu sinh vật cần phải làm thí nghiệm, nguyên chủ với ý muốn làm bạn cùng nên cũng báo danh học môn này. 

Hôm nay, vẻ mặt Lam Lan hết sức  hưng phấn, đến cả việc Lane lấy lòng Dụ Ninh, cô cũng chỉ mang theo nụ cười chân thành đối diện, khi nhìn Dụ Ninh, trên mặt cô ta cũng có không ít ý cười. 

"Sao hôm nay vui mừng như vậy?"

Bởi vì mày sắp gặp xui xẻo, ở trong lòng yên lặng nói, nụ cười Lam Lan càng thêm rực rỡ:"Không biết vì sao lại cảm giác hôm nay có chuyện tốt sẽ xảy ra. Đúng rồi, thứ này uống rất ngon, tiểu Ninh cậu nên thử nó một chút.”

Dụ Ninh liếc mắt nhìn cái chai có dấu hiệu đã mở ra, mắt híp một cái, " Cái nhãn trông có vẻ như đã bị bóc ra nha.”

Lam Lan cắn cắn môi, vì tránh trường hợp ngoài ý muốn xảy ra, cô đã mua một loại thuốc khiến hành động của con người trở nên chậm chạp trong chợ đen, nếu như không phải vì thời gian phát tác của thuốc này quá ngắn, cô đã trực tiếp trộn nó vào cốc sữa của Dụ Ninh sáng nay rồi, cần gì bây giờ phải phiền phức như vậy.

"Đây chính là mình mua." Lam Lan ủy ủy khuất khuất nhìn Dụ Ninh, mắt tràn đầy hơi nước, rất có ý định nếu Dụ Ninh không uống thì bản thân sẽ khóc tại đây.

Dụ Ninh cười cười, thật ra Lam Lan không được coi là người thông minh, mưu kế đối phó nguyên chủ thô sơ giản đơn như vậy, nhìn một cái là biết ngay không có ý đồ trong sạch gì rồi, có thể đời trước nguyên chủ dễ dàng bị lừa cũng là bởi quá thật lòng với cô ta, coi cô ta là bạn tốt, là thân nhân, không đề phòng, mới khiến Lam Lan có cơ hội lợi dụng, từng bước đẩy cô ấy xuống vực sâu.

Cũng tỷ như chai nước này, kể cả cô không chịu uống đi chăng nữa, Lam Lan cũng chẳng thể làm gì, cô ta chỉ ỷ vào việc nguyên chủ nhẫn nhịn, bao che mà thôi. Dụ Ninh chần chờ một chút mới cầm chai nước lên:"Nếu Tiểu Lan đã đặc biệt mua cho mình, vậy mình sẽ thử một chút."

Nói xong, dưới ánh mắt chờ mong của Lam Lan liền uống một hớp.

Dòng nước vừa vào miệng, Dụ Ninh lập tức dùng tinh khí hoàn toàn bao lấy nó, không dính một chút dược liệu nào trong đó.

Thấy cô ấy đã uống, trái tim Lam Lan mới dần yên tâm xuống.

"Chúng ta vào phòng học trước đi, mình sẽ chiếm bàn thí nghiệm trong góc."

Dụ Ninh gật đầu một cái, "Ok."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương