Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 8: Hắc Long Murakan (2)

Chương 8: Hắc Long Murakan (2)

 

 Trong suốt hai tháng qua, Jin đã ở dưới lòng đất để chép sách, những âm thanh duy nhất vang lên dưới đó là tiếng bút chì viết nguệch ngoạc trên giấy và thỉnh thoảng còn có cả tiếng gió thổi nữa.

 

 Thế nên, dù có bị ngăn cách bởi cánh cửa, theo bản năng Jin vẫn có thể biết rằng nắp quan tài thủy tinh của Murakan đang mở. Ai ở trong trong hoàn cảnh của cậu cũng sẽ nghĩ tương tư vậy thôi.

 

'Aiss chết tịt. Tại sao Murakan lại thức tỉnh lúc này chứ?!'

 

Thình thịch! Thình thịch!

 

Tim cậu điên cuồng đập nhanh như thể Jin không còn kiểm soát nổi nó nữa.

 

Khu vực dưới lòng đất yên tĩnh và an toàn của Lâu đài Storm đột nhiên trở nên nguy hiểm và đáng sợ.

 

Cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cậu với những giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên khuôn mặt Jin.

 

'Có lẽ nào ... mình nghe nhầm sao?'

 

Bầu không khí bỗng trở nên im lặng , Jin bắt đầu nghi ngờ đôi tai của mình. Âm thanh trước đó có thể là một thứ khác, hoặc Jin có thể đã tưởng tượng ra nó ngay từ đầu.

 

Tuy nhiên, niềm hy vọng của cậu đã bị phá huỷ hoàn toàn, khi một tiếng lách cách khác vang lên bên ngoài cánh cửa.

 

Thực ra, đó không phải là tiếng ồn duy nhất lúc này. Cậu có thể nghe thấy tiếng quần áo cọ vào quan tài thủy tinh, cùng với tiếng chân ai đó chạm đất.

 

Làm gì có chuyện một con hắc long đã ngủ yên suốt 1000 năm đột nhiên bị mộng du. Chỉ có thể là nó đã thức giấc vì một lý do hoặccó  mục đích nào đó.

 

Hoặc cũng có thể giấc ngủ sâu của nó đã kết thúc, và thời gian thức giấc hoàn toàn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

 

'Bình tĩnh, bình tĩnh. Mình chưa bao giờ xúc phạm Murakan trước đây. Ông ta không nên thù địch với mình…'

 

Jin đã quên mất rằng Murakan từng thức giấc trong tiền kiếp của mình.

 

Không lý gì mà Jin lại không nghe được tin tức về sự thức tỉnh của Murakan, chưa kể là hồi đó cậu vẫn còn sống trong Lâu đài Storm.

 

‘Sở dĩ xảy ra sự cố này là do mình không quay về lâu đài kịp. Mình đoán chắc Murakan đã thức tỉnh do sự xuất hiện liên tục của mình.'

 

Có một câu chuyện nổi tiếng trên khắp lục địa. Người ta nói rằng không nên làm phiền một con rồng đang ngủ. Bằng không, mạng sống của người đó khó mà giữ nổi.

 

Cần phải nói thêm, dù là một câu chuyện nổi tiếng nhưng người ta hiếm khi bắt gặp rồng ngoài đời thực.

 

Cho dù thế nào, điều câu chuyện muốn nói là…

 

Những con rồng đều rất khủng khiếp.

 

"Này."

 

Rùng mình .

 

Một giọng nói trầm và ấm vang lên từ sau cánh cửa. Jin vẫn đang suy nghĩ về việc làm thế nào để sống sót trong tình huống này.

 

Một vài giây trôi qua. Cậu quyết định được cách để cư xử với Murakan.

 

'Vừa tôn trọng lại vừa sợ sệt . Ngay cả khi Murakan cố gắng tấn công mình… Mình chỉ cần câu giờ cho tới khi các kịsĩ đến.'

 

Nhưng đó chỉ là trường hợp xấu nhất.

 

Và ngay cả khi tình huống xấu nhất xảy ra, Jin vẫn tự tin rằng ít nhất cậu có thể sống sót và giữ mạng của mình. Cậu có thể dễ dàng câu giờ bằng Ảnh Năng của Solderet, ma thuật cùng với lưỡi dao bạc của mình .

 

Chưa chắc Jin sẽ chết.

 

Sau khi đưa ra kết luận đó, sự căng thẳng đè nặng lên vai cậu đã giảm bớt. Murakan cũng có thể khác với những gì Jin tưởng tượng. Con hắc long này có thể thân thiện với cậu thay vì thù địch.

 

Kíttt.

 

Jin đứng dậy và mở toang cánh cửa để đối mặt với Murakan.

 

Người đàn ông tuấn tú với mái tóc đen mà cậu nhìn thấy hàng ngày trong quan tài giờ đang đứng thẳng trước mặt. Hình dạng con người của hắc long rất săn chắc, và người ta sẽ không bao giờ tin rằng ông ta đã say giấc được hơn 1000 năm.

 

“Hậu duệ của R-Runcandel… Kính chào người bảo hộ gia tộc.”

 

Jin cố tình lắp bắp và nói một cách lo lắng.

 

Cậu tin rằng mình nên hành động như một đứa trẻ sợ một con rồng ngàn tuổi. Hơn nữa, Runcandel thường gọi Murakan là ‘người bảo hộ’ của họ, vì vậy Jin quyết định nhấn mạnh từ đó.

 

"Ha!"

 

Murakan khịt mũi.

 

“Người bảo hộ sao? Bảo hộ? Mi vừa nói ‘người bảo hộ’? Hả?"

 

Khèe!

 

Tất cả những gì con rồng đã làm là nói to, nhưng năng lượng bên trong căn phòng bắt đầu rung chuyển và quay xung quanh như một cơn lốc.

 

“Nói lại lần nữa đi, thằng nhãi ranh. Mi vừa nói rằng ta là người bảo hộ gia tộc các ngươi á?”

 

Cơ thể của Murakan biến mất trong một đám khói đen, chỉ để hiện thực hóa ngay trước mắt cậu.

 

“Ngài không phải là Hắc long Murakan sao? Tôi đã được thông báo rằng Hắc long Murakan là người bảo hộ của Gia tộc Runcandel.”

 

Sau khi Jin trả lời, Murakan nhìn chằm chằm vào cậu và chớp mắt nhiều lần. Jin cảm thấy không cần phải lắp bắp và tỏ ra sợ hãi nữa.

 

“Aiss, ta hiểu rồi. Mấy tên khốn Runcandel chết tiệt này… Có lẽ, đó là những gì chúng đã nói với con cháu của mình. Ha ha! Và ta không thể trút cục tức này của mình vào thằng nhóc có kích thước bằng hạt dẻ này. Điên mất thôi!"

 

Jin cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe câu trả lời của con rồng.

 

'Có vẻ như ông ta không nhẫn tâm xuống tay với trẻ con.'

 

Tuy nhiên, ý định gϊếŧ người bên trong đôi mắt ánh đen của con rồng là dấu hiệu khẳng định tính cách của ông ta

 

Nếu Jin ở trong cơ thể hai mươi tám tuổi ban đầu, Murakan sẽ không do dự mà bẻ gãy một hoặc hai chi trước khi họ có thể tiếp tục cuộc trò chuyện.

 

'Nhưng tại sao hắc long lại thức tỉnh lúc này? Có vẻ như không phải vì mình đến đây hàng ngày. Mà là do một nguyên nhân khác…? À, có lẽ là tại sức mạnh của Solderet?'

 

Sức mạnh tâm linh.

 

Sức mạnh của bóng tối.

 

Đó là điều duy nhất Jin có thể nghĩ đến về nguyên nhân đằng sau sự thức tỉnh của Murakan sau giấc ngủ ngàn năm của ông ta.

 

Jin không sử dụng sức mạnh tâm linh ngoài những trường hợp đặc biệt. Nhưng luôn có một lượng Ảnh Năng nhỏ xoay quanh cậu, một lượng mà người thường sẽ không thể phát hiện ra.

 

'Nghĩ thử đi, những gia tộc tôn thờ các vị thần thường có một con rồng bảo vệ bên cạnh họ, ngoại trừ một số trường hợp ngoại lệ...'

 

Những người lập giao ước với Hỏa Thần Sheenu nhận được sự bảo hộ của Hỏa Long, còn lập với Phong Thần Melzeyer thì được bảo hộ bởi những Phong Long.

 

Đó là lý do tại sao Gia tộc Zipfel lại cao cấp hơn một chút so với Gia tộc Runcandel. Nói trắng ra, Gia tộc Zipfel có hơn 100 con rồng dưới sự chỉ huy của họ. Ai biết được họ còn bao nhiêu con nữa đã giấu kín?

 

Mặc dù đây chỉ là giả thuyết của Jin, cơ mà tùy thuộc vào kết quả, cuộc gặp gỡ này giữa Jin và Murakan có thể là cơ hội chỉ có một lần trong đời.

 

'Vấn đề duy nhất là lập luận của mình có thể sai. Hơn nữa, mình chưa bao giờ nghe nói về một con rồng có thuộc tính tương tự như "bóng tối"… '

 

Trưởng tộc hiện tại của Zipfel là Kelliark Zipfel, người ký khế ước với Hỏa Thần Sheenu. Nghe người ta nói rằng ông ta còn rất thân với Hỏa Long ‘Kadun’.

 

Người giao ước của Phong Long Melzeyer là chỉ huy thứ hai của Gia tộc Zipfel, và nổi tiếng về việc xử lý Phong Long.

 

Từ hai ví dụ trên, có thể thấy loài rồng đang cố gắng tìm kiếm các khế chủ có thuộc tính tương tự như họ.

 

Tuy nhiên, Jin chưa bao giờ nghe về chuyện Solderet có liên quan đến một con rồng.

 

Ngay cả trong những lần trò chuyện với Solderet ở tiền kiếp, chủ đề về Murakan cũng không bao giờ được nhắc đến.

 

'Thử thôi. May thay, đây không phải là trường hợp xấu nhất.'

 

Nếu Murakan thực sự thức dậy do Ảnh Năng của Jin thì không có gì phải sợ cả.

 

Phùuuu…

 

Hừm!

 

Murakan đột nhiên hít một hơi thật sâu, giống như một con chó vừa ăn được thứ gì đó ngon lành, hay một người nghiện thuốc lá nặng cuối cùng cũng châm được điếu thuốc.

 

“Ha… Dù sao đi nữa. Đứa trẻ này không có tội. Hmm… Năng lượng này có mùi thơm. Vì lý do nào đó, nó làm cho ta cảm thấy dễ chịu! Tên mi là gì, nhóc con?”

 

“Tôi là Jin Runcandel, thưa Ngài Murakan.”

 

"Tốt tốt. Jin, phải không? Thành thật mà nói, ta không muốn quan tâm đến tên của mi lắm. Mi là  Runcandel, đúng chứ? Vậy mau dẫn ta đến chỗ tên kí khế ước với Solderet ngay bây giờ.”

 

"Người kí khế ước với Solderet?"

 

"Ờ! Nguồn năng lượng vô tận này… Chỉ kẻ lập giao ước mới có thể có năng lượng tâm linh mạnh mẽ như vậy. Ta chỉ hy vọng tên này không thô lỗ như Temar, tên khốn đó."

 

Temar Runcandel.

 

Tên của trưởng tộc đầu tiên.

 

Jin gần như hét lên vì sung sướng.

 

Có vẻ như cuộc sống thứ hai của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió. Cậu đâu nghĩ rằng những câu hỏi và thắc mắc trước đó của mình sẽ được giải đáp nhanh như vậy!

 

'Giờ thì chắc chắn rồi. Ông ấy vì Ảnh Năng mà tỉnh lại! Hơn nữa, phản ứng của ông ấy… Có lẽ mình là người nắm quyền trong mối quan hệ này!'

 

Ngửi ngửi!

 

Murakan đã hoàn toàn phớt lờ Jin. Ông ta nhắm mắt lại và tập trung vào việc cảm nhận năng lượng.

 

'Mình có nên nói với ông ấy rằng mình là người kí khế ước không? Hay nên nói rằng mình không biết ông ấy đang nói gì?'

 

Lựa chọn đầu tiên sẽ thích hợp hơn. Với nó, Jin sẽ có thể ra lệnh cho Murakan như một người hầu trong tương lai.

 

Lựa chọn thứ hai sẽ rắc rối hơn rất nhiều. Nếu Jin hành động thiếu hiểu biết, con rồng sẽ bảo cậu mang theo một người lớn trong gia tộc đến. Và nếu Jin đưa một người lớn xuống đây, cậu sẽ phải giải thích tình huống này xảy ra như thế nào ngay từ đầu.

 

Trong vở kịch đó, Jin sẽ phải hôn tạm biệt những ngày bình yên này. Cậu sẽ không thể phiên âm bất kỳ cuốn sách nào . Hơn nữa, cuộc gặp gỡ định mệnh của cậu với Murakan sẽ chẳng là gì cả.

 

Phừng.

 

Một quả cầu năng lượng nhỏ nhảy múa như ngọn lửa xuất hiện trên lòng bàn tay Jin.

 

"Khịt! Hừm! Ồ! Có vẻ như đầu óc ta đang  minh mẫn hơn… Hả?”

 

Murakan thưởng thức mùi hương của năng lượng trước khi mở mắt. Ngay lập tức, ông ta không giấu được sự ngạc nhiên.

 

“Có vẻ như tôi là kẻ kí khế ước mà ngài đang tìm kiếm, Ngài Murakan.”

 

“N-N-N-N-Ngươi? Không thể nào. Điều đó quá điên rồ! Solderet đã lập khế ước với một thằng nhóc như ngươi ư?”

 

Murakan bắt đầu lùi dần và sợ hãi. Ông ta gần như ngã xuống do vấp phải chính đôi chân của mình, sự hoảng sợ trong ông ta ngày càng lớn dần.

 

"Thật điên rồ. Không thể chấp nhận được. Này, Solderet! Ngươi cũng đang nghe, phải không? Ngươi có thấy mình điên không? Mau giải thích rõ ràng cho ta!"

 

Trong khi Murakan đang bối rối, Jin lại tạo ra một quả cầu thứ hai.

 

“Cha nói với tôi rằng sức mạnh này được trao cho tôi là từ vị thần mang bóng tối đến thế giới này.”

 

"Khà khà."

 

Thình thịch.

 

Murakan ngã người ra sau và nhìn Jin.

 

Bầu không khí bỗng chốc im lặng. Jin muốn tiếp tục cuộc trò chuyện, nhưng tâm trạng của Hắc long không ổn. Và Jin không thể làm như vậy khi chứng kiến sự điềm tĩnh của Murakan đang suy sụp theo thời gian.

 

Bác bỏ. Tức giận. Nghi ngờ. Sợ hãi. Đầu hàng.

 

Biểu cảm của Murakan đang thay đổi theo đúng trình tự đó.

 

“Oi… Solderet. Đùa thôi, phải không? Không thể nào. Nói gì đi chứ. Tại sao khế chủ ngàn năm được hứa hẹn lại là thằng nhóc này ……?”

 

Solderet không xuất hiện.

 

Sự im lặng của ngài ấy cũng là một trong những mối lo ngại của Jin.

 

Trở lại khi họ kí khế ước, cả hai đã từng trò chuyện như những người bạn tốt. Nhưng kể từ trước khi chết, Solderet không bao giờ nói chuyện với Jin cho tới tận bây giờ.

 

Trong trường hợp này, có vẻ như Murakan sẽ cần một khoảng thời gian để chấp nhận sự thật này.

 

Tuy nhiên, ông ta là một con rồng.

 

Mặc dù tính cách nóng nảy và độc ác, ông ta vẫn là một con rồng đã sống hàng nghìn năm. Ông ta có một cái nhìn sâu sắc, cùng với một tinh thần bất khuất, không thất vọng trước những tình huống bất ngờ.

 

Murakan sẽ phải sớm chấp nhận sự thật phi lý này. Đó là điều đuy nhất mà bây giờ ông ta có thể làm

 

“Aisss… Nhóc con.”

 

"Vâng?"

 

"Có vẻ như ngươi là người mà ta phải điều chỉnh hơi thở của mình, như lời hứa của ta với Solderet."

 

Hơi thở của một con rồng!

 

Một con rồng đã tự mình tuyên bố như vậy với Jin. Và chính Murakan, hắc long mà trưởng tộc đầu tiên đánh bại, đã nói vậy!

 

Trở lại khi còn là một pháp sư, tim Jin thường đập rất mạnh mỗi khi nghe tin đồn về việc các pháp sư sát cánh chiến đấu với một con rồng.

 

Mũi của Jin bắt đầu ngứa do cảm xúc của cậu ngày càng mãnh liệt. Cậu không thể kiềm chế được cơn nóng bốc lên mặt vì phấn khích nên cuối cùng vẫn cúi đầu xuống.

 

“Ừm, bằng cách điều chỉnh hơi thở, ý ngài là…?”

 

“Haizz… Nhóc vẫn còn quá nhỏ để hiểu được. Và hiện tại ta không có đủ tâm trí để giải thích điều đó cho nhóc đâu."

 

Jin lặng lẽ gật đầu trước câu trả lời của Murakan.

 

“Trước hết, với tư cách là một người bạn của Solderet, hãy cho phép ta chính thức giới thiệu bản thân mình với khế chủ của Solderet.”

 

Vù…

 

Một cơn gió lớn thổi trong phòng. Một năng lượng đen tối bắt đầu hình thành trong không khí và xoay quanh cơ thể của Murakan.

 

Ông ta đang biến đổi thành hình dạng rồng của mình. Ảnh Năng bao phủ Murakan mở rộng như một đám mây, và một con hắc long khổng lồ lấp đầy căn phòng dưới lòng đất lọt vào tầm nhìn của Jin.

 

[Ta là Murakan. Người ủy nhiệm của Solderet cũng như bạn của lão ta. Hậu duệ cuối cùng của sinh vật đầu tiên được tạo ra từ bóng tối. Thực hiện theo lời hứa ngàn năm, từ hôm nay trở đi, ta sẽ là kẻ hầu trọn đời của ngươi. Nêu tên của ngươi đi.]

 

Một giọng nói hùng hồn làm rung chuyển cả căn phòng. Thái độ nóng nảy ban nãy giờ đâu vào đấy.

 

“Tôi là Jin Runcandel. Con thứ mười ba và là con út của gia tộc Runcandel.”

 

Jin trả lời với trái tim run rẩy đang không thể kìm nén nổi .

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương