Con Trai Là Nam Phụ
-
Chương 9-2
Con trai là nam phụ - Chương 9 (2)
Tác giả: Hà Lam
Editor: Lạc Tiếu - 15/2/2019
Vừa rồi khi chạy vội vào buồng Toilet, người này đặt tay sau lưng Đường Dĩ Tố, phòng ngừa cô bị đụng vào vách tường, tuy rằng điều đó đúng làm tránh cho cô chịu một ít đau đớn, nhưng cũng vì vậy, hiện tại khoảng cách giữa hai người vô cùng gần gũi, ngực của cô dường như là dán lên bộ quần áo trên người đối phương.
Đường Dĩ Tố lập tức vô thức nhúc nhích thân thể một chút, muốn mình lui ra phía sau, ít nhất không đụng vào người người nọ.
Nhưng mà không gian trong toilet bình thường cũng không lớn, Đường Dĩ Tố cao một mét sáu tám, nếu so với nữ sinh khác cũng không thể gọi là nhỏ xinh, nhưng người đàn ông trước mặt lại có vẻ cao hơn cô rất nhiều, chắc ít nhất cũng mét tám trở lên.
Hai người cao như vậy lại chui rúc trong một buồng toilet, ở ngoài còn có hai người đàn ông đang thảo luận chuyện giữa cô và Tống Thần Hạo. Đường Dĩ Tố cũng không dám gây ra tiếng động quá lớn, chỉ có thể nhẹ nhàng mà nhích dần nhích dần.
Dịch a dịch, dịch a dịch....
Hô hấp của người đàn ông trước mặt, dần dần trở nên thô nặng.
"Đừng lộn xộn." Tựa hồ lo lắng thanh âm bị nghe được, người bọ cúi đầu, nhẹ nhàng chậm rãi dùng khí âm nói nhỏ bên tai Đường Dĩ Tố.
Khi anh ta nói chuyện, nhiệt khí phun lên lỗ tai cô, nửa thân mình bỗng dưng trở nên tê rần, mặt Đường Dĩ Tố vốn dĩ đã đỏ bừng, nay một đường đỏ ửng dọc theo cổ đi xuống, làm làn da trước ngực cô cũng bị nhuộm thành màu hồng nhạt.
Người phụ nữ độc thân một con Đường Dĩ Tố làm gì từng trải qua qua loại sự tình này, cô nhẹ nhàng hút một ngụm khí lạnh, bất giác ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương.
Cái liếc mắt này tràn ngập sự cẩn thận, không biết có phải ảo giác hay không, giờ cô mới phát hiện sâu trong tròng mắt của người đàn ông đối diện này vậy mà có màu xanh biếc quỷ dị, dù rất ít.
Màu tóc của anh ta hơi nhạt hơn người khác một chút, ngũ quan lập thể, ánh mắt thâm thúy, mũi cao lại thẳng. Tuy rằng nhìn qua là biết con lai, nhưng lại không mất đi những điểm đặc trưng của người Hoa Quốc, lông mi dài, khuôn mày như tạc, đuôi mắt lóe lên sắc bé tựa như đao, trên đôi môi đạm sắc còn nhiễm chút son của Đường Dĩ Tố.
Khi đối diện với cô, ánh mắt người nọ sáng quắc, hầu kết lăn lộn trên dưới một chút, Đường Dĩ Tố lập tức nghĩ tới những con sói trong rừng rậm, còn cảm thấy dường như mình chính là một khối thịt non mỡ màng, đối phương sẽ rất nhanh gặm cắn, xé cô thành ngàn mảnh nhỏ!
Tuy rằng từng chi tiết nhỏ đều cho thấy người này rất thân sĩ, nhưng dù sao cũng là người xa lạ, ai biết anh ta là người tốt hay người xấu đây.
Đường Dĩ Tố lập tức không dám nhúc nhích, chỉ có thể co cụm thân thể, cúi đầu giả như biến thành đà điểu, cô hận không thể đem đầu vùi vào ngực mình.
Người đàn ông đối diện nhìn bộ dáng như tiểu động vật nơm nớp lo sợ của Đường Dĩ Tố, ánh mắt dừng lại trên đỉnh đầu cô trong chốc lát.
Mái tóc mềm mại đen nhánh được vấn lên đã có vài cọng rơi xuống, lỗ tai nhỏ nhắn phiếm hồng, cái cổ trắng nõn tinh tế, xương quai xanh thập phần tinh xảo, khi cúi đầu thoạt nhìn cô vô cùng ngoan ngoãn, dĩ nhiên, nếu xem nhẹ bộ ngực không cẩn thận lộ ra mảng lớn cùng với dáng người làm người khác huyết mạch sôi trào kia.
Càng có sự tương phản mãnh liệt, càng đánh sâu vào thị giác, người nọ nhấp nhấp môi, khắc chế bản thân mà quay mặt đi, không nhìn chằm chằm Đường Dĩ Tố nữa.
===
Lạc Tiếu: Cũng may đã từng edit qua nên đoạn này làm lại chỉ tốn thời gian khá ngắn. Nhưng là vẫn tốn thời gian a ~~
TT^TT
Tác giả: Hà Lam
Editor: Lạc Tiếu - 15/2/2019
Vừa rồi khi chạy vội vào buồng Toilet, người này đặt tay sau lưng Đường Dĩ Tố, phòng ngừa cô bị đụng vào vách tường, tuy rằng điều đó đúng làm tránh cho cô chịu một ít đau đớn, nhưng cũng vì vậy, hiện tại khoảng cách giữa hai người vô cùng gần gũi, ngực của cô dường như là dán lên bộ quần áo trên người đối phương.
Đường Dĩ Tố lập tức vô thức nhúc nhích thân thể một chút, muốn mình lui ra phía sau, ít nhất không đụng vào người người nọ.
Nhưng mà không gian trong toilet bình thường cũng không lớn, Đường Dĩ Tố cao một mét sáu tám, nếu so với nữ sinh khác cũng không thể gọi là nhỏ xinh, nhưng người đàn ông trước mặt lại có vẻ cao hơn cô rất nhiều, chắc ít nhất cũng mét tám trở lên.
Hai người cao như vậy lại chui rúc trong một buồng toilet, ở ngoài còn có hai người đàn ông đang thảo luận chuyện giữa cô và Tống Thần Hạo. Đường Dĩ Tố cũng không dám gây ra tiếng động quá lớn, chỉ có thể nhẹ nhàng mà nhích dần nhích dần.
Dịch a dịch, dịch a dịch....
Hô hấp của người đàn ông trước mặt, dần dần trở nên thô nặng.
"Đừng lộn xộn." Tựa hồ lo lắng thanh âm bị nghe được, người bọ cúi đầu, nhẹ nhàng chậm rãi dùng khí âm nói nhỏ bên tai Đường Dĩ Tố.
Khi anh ta nói chuyện, nhiệt khí phun lên lỗ tai cô, nửa thân mình bỗng dưng trở nên tê rần, mặt Đường Dĩ Tố vốn dĩ đã đỏ bừng, nay một đường đỏ ửng dọc theo cổ đi xuống, làm làn da trước ngực cô cũng bị nhuộm thành màu hồng nhạt.
Người phụ nữ độc thân một con Đường Dĩ Tố làm gì từng trải qua qua loại sự tình này, cô nhẹ nhàng hút một ngụm khí lạnh, bất giác ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương.
Cái liếc mắt này tràn ngập sự cẩn thận, không biết có phải ảo giác hay không, giờ cô mới phát hiện sâu trong tròng mắt của người đàn ông đối diện này vậy mà có màu xanh biếc quỷ dị, dù rất ít.
Màu tóc của anh ta hơi nhạt hơn người khác một chút, ngũ quan lập thể, ánh mắt thâm thúy, mũi cao lại thẳng. Tuy rằng nhìn qua là biết con lai, nhưng lại không mất đi những điểm đặc trưng của người Hoa Quốc, lông mi dài, khuôn mày như tạc, đuôi mắt lóe lên sắc bé tựa như đao, trên đôi môi đạm sắc còn nhiễm chút son của Đường Dĩ Tố.
Khi đối diện với cô, ánh mắt người nọ sáng quắc, hầu kết lăn lộn trên dưới một chút, Đường Dĩ Tố lập tức nghĩ tới những con sói trong rừng rậm, còn cảm thấy dường như mình chính là một khối thịt non mỡ màng, đối phương sẽ rất nhanh gặm cắn, xé cô thành ngàn mảnh nhỏ!
Tuy rằng từng chi tiết nhỏ đều cho thấy người này rất thân sĩ, nhưng dù sao cũng là người xa lạ, ai biết anh ta là người tốt hay người xấu đây.
Đường Dĩ Tố lập tức không dám nhúc nhích, chỉ có thể co cụm thân thể, cúi đầu giả như biến thành đà điểu, cô hận không thể đem đầu vùi vào ngực mình.
Người đàn ông đối diện nhìn bộ dáng như tiểu động vật nơm nớp lo sợ của Đường Dĩ Tố, ánh mắt dừng lại trên đỉnh đầu cô trong chốc lát.
Mái tóc mềm mại đen nhánh được vấn lên đã có vài cọng rơi xuống, lỗ tai nhỏ nhắn phiếm hồng, cái cổ trắng nõn tinh tế, xương quai xanh thập phần tinh xảo, khi cúi đầu thoạt nhìn cô vô cùng ngoan ngoãn, dĩ nhiên, nếu xem nhẹ bộ ngực không cẩn thận lộ ra mảng lớn cùng với dáng người làm người khác huyết mạch sôi trào kia.
Càng có sự tương phản mãnh liệt, càng đánh sâu vào thị giác, người nọ nhấp nhấp môi, khắc chế bản thân mà quay mặt đi, không nhìn chằm chằm Đường Dĩ Tố nữa.
===
Lạc Tiếu: Cũng may đã từng edit qua nên đoạn này làm lại chỉ tốn thời gian khá ngắn. Nhưng là vẫn tốn thời gian a ~~
TT^TT
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook