Con Thuyền Tình Bạn, Nói Lật Là Lật
-
Chương 47
Mỹ nhân ôm thỏ tinh đặt lên giường, cắn ngón tay mình, vẽ một ký hiệu trên trán thỏ tinh.
Y nhìn máu từ từ thấm vào cho đến khi biến mất hoàn toàn mới chậm rãi thở ra một hơi.
Mới vừa thả lỏng, một ngụm máu tanh đã trào lên cổ họng. Mỹ nhân nhíu mày che miệng, máu thấm qua từng kẽ ngón tay.
Phù văn trên người mỗi giây mỗi phút đều tra tấn y, đau đớn tận xương tuỷ khiến y sắp đứng không nổi.
Thời gian của y sắp hết rồi.
Mấy trăm năm tra tấn, rồi cũng kết thúc.
Mặc dù là chết, y cũng được tự do.
Mỹ nhân cất thiên trần thảo vào trong ngực, đẩy cửa bước ra ngoài.
Lúc này y không che giấu hơi thở của mình, xà tức âm lãnh chầm chậm lan ra.
Bên phải bỗng vang lên một tiếng thét kinh hãi. Mỹ nhân nhìn sang, liền thấy trúc tinh đang hoảng sợ nhìn mình, sau đó một tia sáng lướt qua trước mắt, là trúc tinh xông lên đánh.
Y nhìn máu từ từ thấm vào cho đến khi biến mất hoàn toàn mới chậm rãi thở ra một hơi.
Mới vừa thả lỏng, một ngụm máu tanh đã trào lên cổ họng. Mỹ nhân nhíu mày che miệng, máu thấm qua từng kẽ ngón tay.
Phù văn trên người mỗi giây mỗi phút đều tra tấn y, đau đớn tận xương tuỷ khiến y sắp đứng không nổi.
Thời gian của y sắp hết rồi.
Mấy trăm năm tra tấn, rồi cũng kết thúc.
Mặc dù là chết, y cũng được tự do.
Mỹ nhân cất thiên trần thảo vào trong ngực, đẩy cửa bước ra ngoài.
Lúc này y không che giấu hơi thở của mình, xà tức âm lãnh chầm chậm lan ra.
Bên phải bỗng vang lên một tiếng thét kinh hãi. Mỹ nhân nhìn sang, liền thấy trúc tinh đang hoảng sợ nhìn mình, sau đó một tia sáng lướt qua trước mắt, là trúc tinh xông lên đánh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook