Con Ta Dương Tiễn Có Đại Đế Chi Tư (Bản Dịch)
-
Chapter 3: Dương lão gia ở Quán Giang Khẩu (3)
"Dương Tiễn đó, không hay sao? Chàng kích động như vậy làm gì?" Vân Hoa có chút kỳ lạ nhìn phu quân của mình.
Dương Lăng nuốt nước bọt, từ bên cạnh kéo một chiếc khăn tay, vừa lau bàn vừa qua loa nói: "Hay, hay, nương tử đặt tên sao có thể không hay được chứ?"
Lúc này, trong lòng hắn đang gào thét:
Không chỉ hay, mà còn như sấm bên tai!
Dương Tiễn, Nhị Lang Thần uy danh lừng lẫy!
Dương Lăng vốn là người Trái Đất, còn chưa tốt nghiệp đại học thì vì một tai nạn giao thông mà không hiểu sao lại xuyên không đến Đại Thương, một xã hội thể chế nô lệ.
Đại Thương này có chút khác biệt so với Đại Thương mà hắn biết, không chỉ phồn vinh thịnh vượng hơn, mà còn có rất nhiều lực lượng phi thường.
Ví dụ như thiên sư bắt yêu, ví dụ như luyện khí sĩ, vân vân.
Ngay cả tổng binh trấn thủ Quán Giang Khẩu, nghe nói cũng là một dị sĩ tài ba từng tay không chém rồng.
Đừng nói đến trên trời còn có thần tiên cao cao tại thượng.
Nhân gian muốn mưa thuận gió hòa thì hàng năm phải tế lễ, cống nạp.
Nhờ hệ thống ngôn ngữ tương tự, Dương Lăng không mất nhiều công sức đã hòa nhập vào một tiểu thôn sơn bên ngoài thành.
Sau đó lại dựa vào việc cải tiến nông cụ mà kiếm được thùng vàng đầu tiên.
Cũng chính lúc này, trên trời rơi xuống một vị thiên tiên gần như hoàn mỹ - mặc dù lúc đó nàng bị thương nặng, đã thở thoi thóp.
Hắn không thể diễn tả vẻ đẹp của nàng bằng ngôn từ.
Hắn chỉ biết rằng, những người đẹp nghiêng nước nghiêng thành được gọi là mỹ nữ ngàn năm có một trên internet, ngay cả xách giày cho nàng cũng không xứng!
Sau đó, dưới sự chăm sóc tận tình của hắn, vết thương của thiên tiên nhanh chóng có tiến triển tốt nhưng vì một số lý do, nàng không vội rời đi.
Có lẽ là từ cái nhìn đầu tiên đã động lòng, hoặc cũng có thể là tình cảm nảy sinh sau thời gian dài ở bên nhau, tóm lại là Dương Lăng nhanh chóng sa vào lưới tình.
May mắn thay, vị tiên tử tên Vân Hoa này dưới sự tấn công lãng mạn của hắn, cuối cùng cũng không giữ được đạo tâm.
Không lâu sau, hai người thành thân.
Dương Lăng chỉ biết thê tử là một luyện khí sĩ, đồng thời cũng là một luyện đan sư có hiểu biết về y thuật.
Tu vi cao hay không thì hắn không rõ nhưng kỹ thuật luyện đan chắc chắn là không ra gì.
Sở dĩ hắn cố gắng kiếm tiền như vậy, ngoài việc muốn xây dựng cho thê tử một ngôi nhà thoải mái và ấm áp nhất thì còn là để hỗ trợ cho chi phí luyện đan của thê tử.
Từ khi thành thân đến nay đã bảy năm, hai nhi tử cũng đã sinh ra rồi, kết quả bây giờ nàng nói cho ta biết nhi tử là Dương Tiễn?
Không thể trùng hợp như vậy được chứ?
Cái tên Dương Tiễn ở quê nhà của hắn hầu như ai cũng biết nhưng rất ít người biết phụ mẫu và huynh đệ tỷ muội của Dương Tiễn tên gì, chỉ biết cha của Dương Tiễn là người phàm, mẹ là thiên tiên trên trời và nhà ở Quán Giang Khẩu, trên có huynh trưởng, dưới có ấu muội...
Dương Lăng liếc nhìn vòng eo thon thả của thê tử.
Trước hết bỏ qua cái ấu muội này đi.
Bây giờ chỉ có thân phận luyện khí sĩ của thê tử không khớp với thiên tiên...
Khoan khoan, trong mắt người thường, luyện khí sĩ và thần tiên có gì khác nhau?
Nghĩ đến đây, Dương Lăng nhìn thê tử nhỏ giọng hỏi: " Luyện khí sĩ đều có thể bay, nàng có từng lên trời xem thiên đình trông như thế nào không?"
"Thiên đình có gì đẹp..."
Vân Hoa vừa uống cháo vừa thuận miệng trả lời.
Ngay sau đó nàng nhận ra có gì đó không ổn, giải thích: "Ý ta là với đạo hạnh hiện tại của ta, còn chưa đủ tư cách lên thiên đình đâu, đợi ta luyện được cửu chuyển tiên đan, phu thê chúng ta cùng nhau phi thăng lên trời!"
Dương Lăng gật đầu, nhất thời lòng như lửa đốt.
Buôn bán nhiều năm, hắn cũng có chút bản lĩnh xem sắc mặt người khác, cộng thêm việc cố ý dò xét, tự nhiên có thể nghe ra từ lời nói của thê tử và những chi tiết mà ngày thường không để ý.
Thê tử rất quen thuộc với thiên đình!
Nhi tử của hắn lại tiến thêm một bước nữa đến gần Nhị Lang Thần!
Nhưng vấn đề là, Dương Lăng nhớ rằng Dương Tiễn có một cuộc đời vô cùng bi thảm - do chuyện cha mẹ tiên phàm kết hợp bị bại lộ, Hạo Thiên Thượng Đế phái thiên binh thiên tướng bắt cả nhà họ lên trời hỏi tội.
Kết quả là cha và huynh trưởng của Dương Tiễn chết thảm tại chỗ, mẫu thân bị trấn ở Đào sơn!
Còn Dương Tiễn thì được Ngọc Đỉnh chân nhân của Xiển giáo thu nhận làm đệ tử, học được Bát Cửu Huyền Công, trong cuộc đại kiếp phong thần Hưng Chu diệt Thương đã tỏa sáng rực rỡ!
Nói một cách đơn giản, chính là trở thành tay sai của Xiển giáo!
Hơn nữa còn là loại “song hoa hồng côn”(1)!
(1)Hồng côn là tay đấm của hội, chuyên phụ trách chiến đấu cho hội. Trong một trăm lẻ tám vị anh hùng Lương Sơn, người đánh giỏi nhất là Võ Tòng, mà Võ Tòng sử dụng chính là hồng côn, vì vậy tay đấm chính là hồng côn. Còn tay đấm vàng được gọi là "song hoa hồng côn", nghe nói tay đấm vàng trước đây thường xăm hình hoa mẫu đơn ở hai vai nên còn được gọi là song hoa hồng côn.
"Không được!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook