Còn Lâu Mới Yêu
Chương 28: Kế hoạch

Khi Bella khôi phục lý trí, phát hiện chính mình đang ở trong một ngõ nhỏ âm u, trước người là một khối thi thể lạnh như băng, cô hoảng sợ lui về sau vài bước, nhất thời có chút không biết tình huống trước mặt là sao.

“Hiện tại cảm giác thế nào?” Bên cạnh bỗng nhiên vang lên giọng nói quen thuộc.

Bella vội quay đầu, thấy đúng là Lauren, cô đề phòng đứng thẳng, hỏi:“Đây là chỗ nào?”

“Cảng Thiên Sứ.” Lauren trả lời.

“Cảng Thiên Sứ?” Bella hoài nghi nói, cô một chút cũng không tin Lauren không đem chính mình đi nơi xa hơn.

“Đúng vậy, xem ra năng lực tự chủ của ngươi không tốt như ta nghĩ.” Lauren liếc mắt nhìn thi thể trước mắt,“Đây là cái thứ ba dọc theo đường đi.”

Thấy Bella không tin, Lauren nói tiếp:“Đương nhiên, ta cũng nhịn không được chia xẻ một ít.” Nói xong, Lauren khoa trương liếm liếm răng nanh mình.

Thấy một màn như vậy, Bella sợ hãi che hai mắt:“Nhất định không phải như thế! Không phải như thế!”

“Đủ! Tha thứ của ta là có giới hạn. Từ giờ trở đi, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn theo ta,” Lauren tạm dừng một chút, hung tợn trừng mắt Bella,“Không cần nghĩ đến việc chạy trốn, ngươi nên biết, chúng ta là thợ săn, ngươi sẽ trốn không thoát! Còn có, ngươi sẽ không muốn biết thủ đoạn của chúng ta đâu.”

“Vì cái gì là ta?” Bella lớn tiếng hỏi, cô cảm thấy cách đối xử không đếm xỉa tới ý kiến của mình là không công bằng.

“Chẳng lẽ cha mẹ ngươi không nói với ngươi, buổi tối không nên ra ngoài một mình sao? Hơn nữa, ngươi không thể tưởng tượng máu chính mình là cỡ nào mỹ vị, nếu không phải nhà Cullen xuất hiện, ta nghĩ, ngươi hiện tại cũng sẽ giống hắn.” Lauren lấy chân đạp đạp thi thể, tùy ý nói.

“Các ngươi cùng nhà Cullen rốt cuộc có thù hận gì?” Nghĩ đến người đàn ông lúc trước không chần chừ mà bóp cổ mình, Bella không khỏi tò mò.

“Thù hận? Không, chúng ta cũng không có thù hận gì,” Không đợi Bella hỏi lại, Lauren liền không kiên nhẫn nói,“Chúng ta đi thôi, đuổi kịp!”

“Ngươi muốn mang ta đi đâu?” Bella tức giận nói.

“Đi tìm James cùng Victoria, chính là đôi vợ chồng ngươi thấy lúc trước.” Lauren không đợi Bella kịp phản ứng, xoay người bước đi, hắn biết, Bella nhất định theo kịp.

Bella cứ chạy theo Lauren một đường như vậy, Lauren cũng không có để cô có thời gian cảm nhận sức mạnh cùng tốc độ của ma cà rồng, cô vài lần định lặng lẽ dừng lại hoặc chạy hướng khác hắn, đáng tiếc, mỗi lần đều bị Lauren phát hiện ngay lập tức.

“Không cần nghĩ muốn chọc giận ta!” Lauren nhanh chóng nắm cổ tay Bella, dường như là kéo cô đi.

Hai người đi vào rừng cây phía ngoài cảng Thiên Sứ.

“Bạn của ta, chúng ta đã đợi thật lâu.” Nhìn thấy Lauren xuất hiện, James khẽ cười nói, lập tức nhìn Bella đang đứng một bên,“Chúc mừng ngươi, rốt cục tìm được bạn đời của mình.”

“Đây là Bella, về sau chính là thành viên trong chúng ta, Bella, bọn họ là James cùng Victoria.” Lauren một phen ôm chầm Bella, giới thiệu hai bên.

Bella khó chịu giãy dụa, lại bị Lauren ôm chặt hơn.

“Xem ra, bạn gái nhỏ của chúng ta không biết nghe lời!” Victoria tới gần Bella, một tay nâng cằm cô nói.

“Ngươi buông!” Bella giãy dụa càng kịch liệt.

“Ngươi biết người tên Khải Phổ Lao Đặc Lusena sao?” James nhìn chằm chằm Bella trong chốc lát, đột nhiên hỏi.

Nghe được tên Lusena, Bella rõ ràng cứng ngắc một chút, hành động nhỏ này lập tức bị James phát hiện.

“Các ngươi rất quen thuộc phải không?” James tiến thêm một bước hỏi.

“Không, quan hệ giữa chúng ta chính là bạn học, không thân lắm.” Bella nhanh chóng phản bác.

“A?” James hiển nhiên không tin lí do này của Bella,“Như vậy, ngươi có đồng ý giúp chúng ta một chuyện nhỏ không?”

“Chuyện gì?” Bella thuận miệng hỏi.

“…… Chính là như vậy, thế nào? Ngươi đồng ý không?” James giản lược nói kế hoạch của mình, lẳng lặng chờ Bella trả lời.

“Ta vì cái gì phải giúp các ngươi?”

“Ngươi thích Edward, không phải sao?”

“Ngươi như thế nào biết?” Bella trong lòng căng thẳng, cô chưa từng cùng người khác nói qua, như thế nào lại bị bọn hắn phát hiện!

“Quả nhiên vẫn là đứa nhỏ, ngươi biểu hiện rõ ràng như vậy, làm sao chúng ta có thể không nhìn ra.” Victoria cười nhạo nói.

“Như vậy, ngươi không nghĩ đem Edward đoạt lấy sao?” James tiếp tục dụ hoặc nói.

“Như thế nào, các ngươi hiện tại là đang giựt giây để bạn đời của ta theo đuổi người cô ấy yêu sao?” Lauren nghe thế, khó chịu nói.

“Chúng ta đều biết, cô ấy sẽ trốn không thoát, không phải sao?” James không chút nào để ý, trấn an Lauren.

“Ta sẽ không thương tổn Lusena.” Bella nhưng không có để ý tới cuộc nói chuyện của hai người, kiên định nói.

“Thương tổn? Không, chúng ta cam đoan sẽ không thương tổn cô ấy.”

“Ta vì cái gì phải tin tưởng các ngươi?”

“Chúng ta đem cô gái kia lại đây, sau đó ngươi đem cô cứu về, như vậy, Edward chẳng lẽ không dịu dàng với ngươi thêm sao?”

Bella không thể không thừa nhận, chính mình bị thuyết phục, vốn dĩ, biến thành ma cà rồng chính là muốn có tư cách đứng bên cạnh Edward, nếu cứ theo bọn Lauren rời đi, chẳng phải là một chút hy vọng đều không có?

“Chúng ta hành động bây giờ?” Bella dò hỏi.

“Nóng vội như vậy cũng không tốt, chẳng lẽ ngươi nghĩ những người nhà Cullen giờ này đều đã ngủ?” Victoria khinh bỉ nhìn Bella liếc mắt một cái.

Sáng sớm hôm sau, Bella liền một mình xuất phát.

Vừa chạy vào rừng rậm, cô liền gặp Jacob đang tìm chính mình(Bella).

“Bella?” Jacob vui mừng nhìn người trước mắt.

“Jacob? Em như thế nào lại ở đây?” Bella có chút ngạc nhiên.

“Chúng ta đều đang tìm chị, Charles nói chị biến mất một buổi tối.” Jacob kích động nói, muốn tới gần Bella, bỗng nhiên, hắn dừng lại,“Trên người chị có mùi gì rất khó ngửi?”

Bella nghe vậy, nâng lên cánh tay cẩn thận ngửi:“Không có a. Em ngửi được cái gì?”

“Không được, em chịu được không được mùi này!” Jacob thống khổ lui về phía sau vài bước.

Bella tất nhiên bị tổn thương nhìn chằm chằm Jacob.

“Úc, Bella, thực xin lỗi, em không phải cố ý, Nhưng, mùi này thật sự làm em rất khó chịu.” Jacob giải thích, lại như thế nào cũng nhịn không được phải rời đi.

“Jacob!” Bella muốn tới gần Jacob.

“Không! Không cần lại đây!” Jacob la lớn.

“Em — quên đi, chị đi trước, lúc khác gặp!” Bella thật sự chịu không nổi Jacob có thái độ như vậy, xoay người bỏ đi.

———-

Buổi sáng, một nhà Cullen vừa dùng bữa sáng xong, liền cảm giác được có ma cà rồng đang tiếp cận.

“Là tiểu thư Swan.” Edward khẳng định nói.

“Cô ấy như thế nào sẽ xuất hiện tại đây? Nhưng lại là một người!” Emmett kinh ngạc nói.

“Cô ấy không có khả năng tránh được bọn James đuổi bắt, chẳng lẽ có âm mưu?” Alice đoán nói.

“Trước nhìn xem cô bé muốn làm cái gì.” Carlisle nói xong, đứng dậy ra ngoài phòng.

Chỉ chốc lát sau, mọi người liền thấy được Bella xuất hiện trước mắt.

“Lusena, ta rốt cục thấy ngươi!” Bella vui sướng đi lên phía trước, muốn chạm vào Lusena.

Andrew|Andre đứng đầu ngăn Bella lại, lạnh lùng mở miệng:“Tiểu thư Swan, cô muốn làm gì?”

Bella vì vậy ngừng lại, chờ mong nhìn về phía Lusena:“Lusena, hiện tại chỉ có ngươi có thể giúp ta. Charles phát hiện ta cả đêm cũng chưa về nhà, hiện tại nhất định nổi điên nhờ cả trấn tìm ta, ta hiện tại không thể xuất hiện trước mặt hắn, ngươi có thể giúp ta nói với hắn một tiếng không?”

“Tiểu thư Swan, con là như thế nào từ trong tay bọn Lauren trốn ra?” Carlisle bình tĩnh hỏi.

“Con không biết, con liều mạng chạy trốn, bọn họ cũng không thể bắt được con.” Bella mê mang đáp.

Mọi người nhìn nhau liếc mắt một cái, chẳng lẽ lại là một loại thiên phú?

“Ngươi muốn ta nói như thế nào với Charles?” Lusena cảm thấy dù việc Bella đến đây có bẫy hay không, thì việc nói với Charles một tiếng là quan trọng nhất.

“Ta cũng không biết, ngươi giúp ta an ủi hắn một chút đi, hoặc là, ngươi nói tối hôm qua ngươi gặp qua ta, lúc ấy ta vẫn còn tốt lắm.” Bella nói xong, bỗng nhiên kích động nói,“Úc, hiện tại Renee cũng có thể biết ta mất tích, ta nên làm gì bây giờ?”

“Không có việc gì, ta sẽ tìm Charles nói chuyện, ngươi không cần lo lắng.”

“Sớm biết như vậy, vì cái gì còn tự nguyện chuyển hóa thành ma cà rồng?” Rosalie cười lạnh nói.

“Rosalie, cho dù Bella không muốn, cô ấy vẫn sẽ bị cắn.” Esme dịu dàng ngăn lại Rosalie.

Mấy người đang giằng co, bỗng nhiên mọi ma cà rồng đều cảm nhận được động tĩnh trong rừng.

“Không tốt, là cảnh sát.”

Mà theo bọn họ đến gần, sắc mặt Bella dần dần lộ vẻ thống khổ.

“Giúp ta, ta nhịn không được.” Bella khẩn cầu Carlisle.

“Esme, Alice, các ngươi mang cô bé vào nhà, để cô ấy uống chút ‘Đồ uống’.”

Khi Charles đuổi tới, nhìn thấy chính là hai người đang đem Bella vào nhà, hắn không khỏi kích động nói:“Tiên sinh Cullen, ông có thể nói cho ta biết con gái của ta vì cái gì ở nơi này của ông không?”

“Chúng ta ở trong rừng rậm thấy cô bé bị thương, hiện tại đang chuẩn bị khám cho cô bé.”

“Bella bị thương? Ta phải đi xem nó!” Giọng nói Charles tràn ngập lo lắng.

“Không, ông hiện tại không thể đi vào.” Carlisle ngăn lại Charles.

“Vì cái gì?” Charles tức giận hỏi.

Đúng vào lúc này, tiếng hét đầy thống khổ của Bella vang lên.

“Các ngươi đối con gái của ta làm cái gì?” Charles muốn xông qua, Carlisle nhưng không có tránh đường,“Tránh ra!”

“Cảnh sát Swan, có thể mời các ngươi trước rời đi không? Ta cam đoan, ta sẽ dẫn tiểu thư Swan hoàn toàn mạnh khỏe đi gặp ngươi.” Carlisle dịu dàng khuyên.

“Con gái của ta đang đau dớn, ngươi lại muốn ta rời đi?” Charles không thể tin nói.

Tiếng hét của Bella không ngừng truyền vào tai mọi người.(Linh~Ling: Bella phiền phức quá. Đuổi cô ấy ra đi.)

“Carlisle!” Esme cao giọng gọi.

Carlisle vào phòng, nhìn dáng vẻ Bella không khống chế được, không khỏi nhíu mày nói:“Như vậy hoàn toàn vô dụng, các ngươi mang cô bé từ cửa sau rời đi.”

“Vì cái gì lại không có âm than? Bella làm sao vậy?” Nhìn Carlise từ trong phòng đi ra, Charles vội vàng hỏi.

“Ta chỉ là cho cô bé thuốc an thần, cô hiện tại đã ngủ say.”

“Ta muốn đi xem Bella.” Charles lại muốn tiến vào, lại bị Carlisle ngăn lại, vì thế hắn bắt đầu tức giận rồi,“Tiên sinh Cullen, ngươi làm cái gì vậy?”

“Ta thật có lỗi, cảnh sát Swan, ngươi tạm thời không thể vào.” Carlisle không thay đổi sắc mặt, như trước ngăn trở động tác của Charles.

“Hừ! Tiên sinh Cullen, hành động hiện giờ của ngươi khiến ta cảm thấy, các ngươi muốn làm chuyện xấu với con gái của ta. Chẳng lẽ ta là một người cha, ngay cả quyền đi thăm con gái của mình đều không có sao?” Charles giận dữ nói.

“Ta hoàn toàn có thể hiểu tâm trạng của ông, nhưng chúng ta thật sự không có cách nào để ngươi đi qua.”

“Tốt! Tốt lắm! Tiên sinh Cullen, ta vốn nghĩ đến gia đình ngươi cũng không tệ lắm, hiện tại xem ra, các ngươi thật sự như lời đồn ở trong trấn nhỏ, là người đáng sợ.” Nói xong, Charles quay đầu nhóm cảnh sát bên cạnh,“Đem bọn họ mang về cục đi.”

“Cảnh sát Swan, chẳng lẽ ông tình nguyện tin một người xa lạ, cũng không tin người sống nhiều năm ở trấn nhỏ như chúng ta sao?” Người vẫn đứng một bên không mở miệng, Edward bỗng nhiên nói.

“Ta chỉ biết, ta tận mắt thấy các ngươi mang đi Bella của ta, nhưng lại không cho ta thấy cô bé!”

“Cảnh sát Swan, Bella thật sự không có việc gì, bạn ấy vừa mới còn nhờ cháu hướng ngài giải thích, làm cho ngài an tâm.” Lusena nhịn không được, lập tức mở miệng, hy vọng Charles có thể thu hồi lời vừa nói.

“Trừ bỏ cô bé này, những người khác đều mang đi!” Charles nhìn Lusena liếc mắt một cái, sau đó nói.

“Không!” Edward là người đầu tiên phản đối, tuyệt đối không thể để một mình Lusena lưu lại,“Carlisle!”

“Cảnh sát Swan, một khi đã như vậy, để cháu cũng đi theo đi.” Lusena biết Edward đang lo lắng cái gì, không khỏi tiến lên từng bước, bình tĩnh nói.

“Tốt lắm, cháu ngồi xe bác.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương