“Con cá này cũng to phết, nặng tầm một cân rưỡi đến hai cân.

An An à, em sử dụng mồi câu gì vậy, cái này lợi hại quá.”Mặc dù Cố Trăn rất ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng đoán được tại sao Diệp Kiều lại câu được cá.

Trước đó, anh đã nhìn thấy Diệp Kiều loay hoay ở trong bếp, cũng không để ý tới, bây giờ mới nhận ra có lẽ là làm mồi câu cá.Nghe Cố Trăn thừa nhận cô rất lợi hại, Diệp Kiều lộ ra vẻ mặt không phải chuyện gì to tát.

Nhưng chiếc cằm lại vô thức nâng lên:“Chẳng phải chuyện gì to tát cả, chỉ là em nhặt một số nguyên liệu trên núi về rồi làm thôi.

Không được coi là giỏi gì đâu ạ!”Mặc dù nói như vậy, nhưng biểu cảm trên mặt của cô lại khác hoàn toàn, lộ rõ vẻ kiêu ngạo cùng khiêu khích.

Lúc này Cố Trăn lại muốn ôm cô gái nhỏ này vào trong lòng, sau đó giày vò cô một chút.


Thật sự là khiến anh yêu thích mà, không kìm chế được mất!Tuy nhiên, Cố Trăn vẫn kìm nén sự kích động trong lòng mình, bây giờ vẫn chưa hiểu biết hết về cô gái nhỏ này, hơn nữa cô còn có tâm lý nổi loạn rõ rệt.

Anh không thể vì sự sung sướng nhất thời của mình mà khiến cô gái này phòng bị mình.

Chuyện này không đáng để đánh đổi như vậy.Sau khi gỡ con cá ra khỏi lưỡi câu, Diệp Kiều đưa con cá cho Cố Trăn rồi bện một sợi dây từ cỏ.

Sau đó, Diệp Kiều tiếp tục câu thêm năm con cá nữa.

Đến khi mồi được dùng hết rồi thì Diệp Kiều liền cất cần câu đi.Không phải là cô không muốn kiếm thêm mồi, thật ra mồi này không đơn giản như Diệp Kiều nói, cách làm rất phức tạp.

Điều quan trọng là phải thêm một thân rễ của cỏ Cấp Linh.Lúc đó, cô lấy cỏ Cấp Linh về là để dùng vào việc khác, không ngờ được rằng nó lại có thể làm mồi câu cá.

Đúng là dùng gáo vàng múc nước giếng bùn mà. Đương nhiên nói rằng rất phức tạp là do Diệp Kiều bây giờ đang là người phàm.

Đợi đến khi Diệp Kiều dẫn khí nhập thể, có thể sử dụng linh khí của mình thì những việc này chỉ là chuyện nhỏ.Cố Trăn nhìn Diệp Kiều mới một lúc mà đã câu được 6 con cá cả to lẫn nhỏ.

Mấy con to thì tầm khoảng 2 đến 2 cân rưỡi.

Con nhỏ thì cũng tầm nửa cân đến một cân.Cho dù biết được câu được nhiều cá như vậy là do mồi câu, nhưng cũng đã khiến cho anh phải thay đổi suy nghĩ của mình về Diệp Kiều.


Trong đầu anh chợt hiện một vài suy nghĩ.

Nhưng nhanh chóng bị anh bỏ qua.Cố Trăn tự nhủ với mình rằng Diệp Kiều nhất định đã học từ mẹ nuôi mới có thể làm ra mồi câu cá như vậy.

Một người có y thuật giỏi như bà, không biết chừng lại thật sự tồn tại loại thảo mộc có thể dùng để làm mồi câu cá.

Nhất định là như vậy.Nhìn thấy biểu cảm phức tạp trên gương mặt của Cố Trăn, Diệp Kiều cũng có chút bất an.

Mặc dù cô chắc chắn mồi câu mình làm ra có thể câu được cá, nhưng không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy.

Cố Trăn sẽ không nghi ngờ điều gì đấy chứ?Tuy nhiên, người dân ở đây không phải là ai cũng khoe khoang mình là người theo chủ nghĩa vô thần sao, đã loại bỏ mọi mê tín dị đoan.

Theo như lời kể ở đây thì việc tái sinh của cô ở cơ thể này chính là để mượn xác hoàn hồn.

Không ai có thể được nghĩ rằng lại có chuyện như vậy xảy ra.Bây giờ mọi chuyện đã xảy ra rồi, Diệp Kiều chỉ có thể dùng cách này để an ủi mình.


Còn về phần giải thích, nếu Cố Trăn đã không hỏi thì Diệp Kiều sẽ không chủ động nói ra.

Chẳng phải có câu nói rằng giải thích chính là che giấu đấy à.

Nếu cô tự tìm ra lý do để giải thích thì ngược lại cho thấy mình đang chột dạ.Nhưng nói thế nào đi chăng nữa, nghĩ đến việc những biểu cảm phức tạp trong nháy mắt của Cố Trăn vừa nãy cũng khiến Diệp Kiều cảm thấy chột dạ.

Đây là lý do tại sao khiCố Trăn nói đến việc ở cạnh nhau, nhưng cô không hề có chút rung động.

Cô và Cố Trăn ở bên cạnh nhau, không chỉ có mỗi vấn đề thích hay không thích..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương