Con Đường Dưỡng Thành Áp Trại Phu Nhân
-
Chương 35: Trong Mắt Chỉ Có Đại Vương
Nghe Quý Vân Sơnói xong, mọi người xung quanh đều yên lặng.
Chỉ sợ không khí đột nhiên an tĩnh.
Nhưng Quý Vân Sơ lại thờ ở đứng đó, hiệu quả này chính là thứ nàng muốn, so với để lộ bí mật nàng nữ giả nam trang, thà hủy danh dự còn hơn.
Dù sao nàng cũng không phải nam tử chân chính, cũng có quan hệ gì đâu? Nói không chừng dựa vào tài năng xuất chúng cùng với khuôn mặt soái khí, đến lúc đó sẽ có không ít tiểu cô nương muốn tránh cướp phải gả cho nàng đó, hiện tại coi như phòng ngừa chu đáo tâm tư cự tuyệt các nàng.
“Này, ngươi nói gì?” Lý Bính phá vỡ không khí an tĩnh, hoài nghi hỏi.
“Ta nói, ta không làm được.” Quý Vân Sơ không thèm quan tâm mà lặp lại lời nói, căn bản không coi trọng chuyện này chút nào: “Cho nên nói ta căn bản là sẽ không phi lễ Tôn tiểu thư a, ta đối với nàng một chút cũng không có hứng thú.”
Lý Bính:…… Kể từ sau khi nhận được ánh mắt khích lệ của Trần Vọng, Quý Vân Sơ yên hơn rất nhiều, nghĩ đến lúc trước Trần Vọng ngăn cản Tôn Tĩnh đánh mình, chứng tỏ Trần Vọng đứng về phía nàng có phải không? Lại nói, hiện tại nàng đã cùng Trần Vọng đồng sinh cộng tử, địa vị khẳng định không bình thường.
Tôn Tĩnh lúc này mới dần phản ứng lại, có chút xấu hổ buồn bực nhìn Quý Vân Sơ: “Ngươi nói dối, ngươi rõ ràng phi lễ……”
“Không tin ngươi hỏi Đại vương xem, hắn biết rõ bệnh của ta.” Quý Vân Sơ ngắt lời Tôn Tĩnh, không muốn cùng nàng ta tiếp tục tranh luận, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng: “Đúng không? Đại vương.”
Giọng Tôn Tĩnh đột nhiên cao lên, thậm chí còn có chút bén nhọn, nàng ta giận dữ hét lên: “Không có khả năng, ngươi đừng nghĩ trại chủ ca ca sẽ giúp ngươi nói chuyện, hắn như thế nào sẽ……”
“Xác thật như thế, hắn không nói dối.” Trần Vọng vô cùng bình tĩnh đáp lại, cũng trực tiếp đánh gãy lời nói của Tôn Tĩnh.
Ngày đầu tiên Quý Vân Sơ bị bắt tới đây, hắn đã biết Quý Vân Sơ là nữ từ, về phương diện khác mà nói, đúng thật là nàng không nói sai.
Liên tục hai lần nói chuyện bị ngắt lời, Tôn Tĩnh có chút phẫn nộ, nhưng nghe xong câu nói của Trần Vọng, trong lòng càng nhiều thêm cảm giác lạnh lẽo, tuyệt vọng.
Nàng ta không biết Quý Vân Sơ nói sự thật hay là trại chủ ca ca giúp nàng nói dối, nhưng vô luận sự thật là gì, đều không tiếp thu được.
Bản thân cực khổ trù tính, mắt thấy có thể hoàn toàn trấn áp được Quý Vân Sơ, lại không nghĩ tới kết quả cuối cùng là công dã tràng.
“Không nghĩ tới Tôn tiểu thư lại ác độc như vậy, sao có thể tùy tiện vu oan giá họa cho người khác thế được!”
“Ai, ta đã nói mà, nàng là muội muội của đao sẹo, đao sẹo chạy trốn không mang theo nàng, nói không chừng chính là cố ý sắp xếp ở trong trại, cố tình gây chuyện.”
“Đúng vậy, trước kia nàng ta ương ngạnh, kiêu ngạo như vậy, có chuyện gì mà làm không được?”
Người xung quanh nghị luận sôi nổi, rõ ràng không lâu trước đây còn nói giúp Tôn Tĩnh, hiện tại lại bắt đầu nhằm vào nàng ta.
Nhưng trên thực tế Tôn Tĩnh vốn dĩ cự tuyệt đề nghị muốn mang nàng đi của đao sẹo, là bởi vì muốn ở lại bên cạnh trại chủ ca ca, nàng ta oán hận lời đồn trong trại của Qúy Vân Sơ, trại chủ ca ca chỉ có thể là người của một mình nàng ta!
Tôn Tĩnh nghe người xung quanh nghị luận chuyện của mình, kìm chế lửa giận trong lòng, đấu tranh lần cuối cùng, nhu nhược đáng thương khóc ròng nói: “Cho dù hắn nói hắn không làm được chuyện đó, nhưng cũng không thể nói hắn không động thủ đối với ta? Trên đời có nữ tử nào chưa xuất giá lại lấy danh dự của mình ra đùa giỡn?”
Để tiêu diệt Quý Vân Sơ, Tôn Tĩnh thậm chí còn lấy danh dự của mình ra, nếu thật sự cứ buông tha cho Quý Vân Sơ như vậy, về sau nàng ta ở trong trại càng không dám ngẩng đầu, không chỉ có như thế, nháo một trận, ngược lại sẽ làm trại chủ ca ca càng thân thiết với Qúy Vân Sơ, trong lòng hắn không chừng sẽ nghĩ mình thành cái dạng gì!
“Đã biết nữ tử sẽ không lấy danh dự nói giỡn, vậy ngươi còn cố ý tính kế ta? Hiện tại ta cũng không thể không thẳng thắn thành khẩn nói ra bệnh kín của mình, chẳng lẽ nói là ta lấy danh dự của mình ra nói giỡn sao?” Quý Vân Sơ có chút căm giận, nữ tử này dây dưa không xong, dù thế nào cũng phải vu hãm mình?
“Ta cảm thấy Tôn tiểu thư nói có đạo lý.” Lý Bính vuốt râu, ra vẻ thâm trầm nói: “Ngươi cho dù có bệnh cũng không thể chứng minh ngươi trong sạch được! Ta nghe nói trong hoàng cung thái giám cung nữ cũng sẽ làm chuyện đó, thật là, đúng là tà khí bất lương!”
Chỉ sợ không khí đột nhiên an tĩnh.
Nhưng Quý Vân Sơ lại thờ ở đứng đó, hiệu quả này chính là thứ nàng muốn, so với để lộ bí mật nàng nữ giả nam trang, thà hủy danh dự còn hơn.
Dù sao nàng cũng không phải nam tử chân chính, cũng có quan hệ gì đâu? Nói không chừng dựa vào tài năng xuất chúng cùng với khuôn mặt soái khí, đến lúc đó sẽ có không ít tiểu cô nương muốn tránh cướp phải gả cho nàng đó, hiện tại coi như phòng ngừa chu đáo tâm tư cự tuyệt các nàng.
“Này, ngươi nói gì?” Lý Bính phá vỡ không khí an tĩnh, hoài nghi hỏi.
“Ta nói, ta không làm được.” Quý Vân Sơ không thèm quan tâm mà lặp lại lời nói, căn bản không coi trọng chuyện này chút nào: “Cho nên nói ta căn bản là sẽ không phi lễ Tôn tiểu thư a, ta đối với nàng một chút cũng không có hứng thú.”
Lý Bính:…… Kể từ sau khi nhận được ánh mắt khích lệ của Trần Vọng, Quý Vân Sơ yên hơn rất nhiều, nghĩ đến lúc trước Trần Vọng ngăn cản Tôn Tĩnh đánh mình, chứng tỏ Trần Vọng đứng về phía nàng có phải không? Lại nói, hiện tại nàng đã cùng Trần Vọng đồng sinh cộng tử, địa vị khẳng định không bình thường.
Tôn Tĩnh lúc này mới dần phản ứng lại, có chút xấu hổ buồn bực nhìn Quý Vân Sơ: “Ngươi nói dối, ngươi rõ ràng phi lễ……”
“Không tin ngươi hỏi Đại vương xem, hắn biết rõ bệnh của ta.” Quý Vân Sơ ngắt lời Tôn Tĩnh, không muốn cùng nàng ta tiếp tục tranh luận, chỉ muốn tốc chiến tốc thắng: “Đúng không? Đại vương.”
Giọng Tôn Tĩnh đột nhiên cao lên, thậm chí còn có chút bén nhọn, nàng ta giận dữ hét lên: “Không có khả năng, ngươi đừng nghĩ trại chủ ca ca sẽ giúp ngươi nói chuyện, hắn như thế nào sẽ……”
“Xác thật như thế, hắn không nói dối.” Trần Vọng vô cùng bình tĩnh đáp lại, cũng trực tiếp đánh gãy lời nói của Tôn Tĩnh.
Ngày đầu tiên Quý Vân Sơ bị bắt tới đây, hắn đã biết Quý Vân Sơ là nữ từ, về phương diện khác mà nói, đúng thật là nàng không nói sai.
Liên tục hai lần nói chuyện bị ngắt lời, Tôn Tĩnh có chút phẫn nộ, nhưng nghe xong câu nói của Trần Vọng, trong lòng càng nhiều thêm cảm giác lạnh lẽo, tuyệt vọng.
Nàng ta không biết Quý Vân Sơ nói sự thật hay là trại chủ ca ca giúp nàng nói dối, nhưng vô luận sự thật là gì, đều không tiếp thu được.
Bản thân cực khổ trù tính, mắt thấy có thể hoàn toàn trấn áp được Quý Vân Sơ, lại không nghĩ tới kết quả cuối cùng là công dã tràng.
“Không nghĩ tới Tôn tiểu thư lại ác độc như vậy, sao có thể tùy tiện vu oan giá họa cho người khác thế được!”
“Ai, ta đã nói mà, nàng là muội muội của đao sẹo, đao sẹo chạy trốn không mang theo nàng, nói không chừng chính là cố ý sắp xếp ở trong trại, cố tình gây chuyện.”
“Đúng vậy, trước kia nàng ta ương ngạnh, kiêu ngạo như vậy, có chuyện gì mà làm không được?”
Người xung quanh nghị luận sôi nổi, rõ ràng không lâu trước đây còn nói giúp Tôn Tĩnh, hiện tại lại bắt đầu nhằm vào nàng ta.
Nhưng trên thực tế Tôn Tĩnh vốn dĩ cự tuyệt đề nghị muốn mang nàng đi của đao sẹo, là bởi vì muốn ở lại bên cạnh trại chủ ca ca, nàng ta oán hận lời đồn trong trại của Qúy Vân Sơ, trại chủ ca ca chỉ có thể là người của một mình nàng ta!
Tôn Tĩnh nghe người xung quanh nghị luận chuyện của mình, kìm chế lửa giận trong lòng, đấu tranh lần cuối cùng, nhu nhược đáng thương khóc ròng nói: “Cho dù hắn nói hắn không làm được chuyện đó, nhưng cũng không thể nói hắn không động thủ đối với ta? Trên đời có nữ tử nào chưa xuất giá lại lấy danh dự của mình ra đùa giỡn?”
Để tiêu diệt Quý Vân Sơ, Tôn Tĩnh thậm chí còn lấy danh dự của mình ra, nếu thật sự cứ buông tha cho Quý Vân Sơ như vậy, về sau nàng ta ở trong trại càng không dám ngẩng đầu, không chỉ có như thế, nháo một trận, ngược lại sẽ làm trại chủ ca ca càng thân thiết với Qúy Vân Sơ, trong lòng hắn không chừng sẽ nghĩ mình thành cái dạng gì!
“Đã biết nữ tử sẽ không lấy danh dự nói giỡn, vậy ngươi còn cố ý tính kế ta? Hiện tại ta cũng không thể không thẳng thắn thành khẩn nói ra bệnh kín của mình, chẳng lẽ nói là ta lấy danh dự của mình ra nói giỡn sao?” Quý Vân Sơ có chút căm giận, nữ tử này dây dưa không xong, dù thế nào cũng phải vu hãm mình?
“Ta cảm thấy Tôn tiểu thư nói có đạo lý.” Lý Bính vuốt râu, ra vẻ thâm trầm nói: “Ngươi cho dù có bệnh cũng không thể chứng minh ngươi trong sạch được! Ta nghe nói trong hoàng cung thái giám cung nữ cũng sẽ làm chuyện đó, thật là, đúng là tà khí bất lương!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook