Carlos và Matt từ bên Trung Đông cùng đám thuộc hạ đi vào, trên tay họ cầm hai hộp quà thật tin tế.
"Nam Ca, Hàn gia chúc hai người trăm năm hạnh phúc."
Carlos nhìn hai người vui vẻ nói, lúc này Matt cung kính khom người chúc phúc họ.
Sau khi hôn lễ kết thúc, đoàn xe cadillac màu đen của Nam Liệt và Hàn Mạc như con hổ dữ hung hăng chạy thẳng qua con đường sầm uất nhất của Thành Phố S.
Theo sau xe của Nam Liệt là những chiếc xe của khách mời đến dự hôn lễ.
Tất cả mọi người đang đi trên đường nhìn thấy cảnh trước mắt mà ngây cả người.
Họ dừng chân tại chổ tò mò nhìn theo đòan xe màu đen được hộ tống đi rất linh đình.
Họ không biết hôm nay là ngày gì nhưng nhìn thấy cảnh hoành tráng này, họ nghĩ chắc có sự kiện quan trong đang diễn ra.
Đột nhiên trên màn hình LED trên những toà cao óc lớn, phát ra đoạn phim hôn lễ của Nam Liệt và Hàn Mạc.
Một hôn lễ theo hình thức xã hội đen của Nam Liệt và Hàn Mạc đã chấn động cả cái Thành Phố S này.
Từ trước tới giờ xã hội đen hay được gọi là người trong hắc đạo, đều làm việc trong bóng tối họ không thích kheo khoang ra ngoài rằng mình là người trong xã hội đen.

Nhưng Nam Liệt và Hàn Mạc thì khắc, họ không quan tâm đến người ngoài nhìn mình như thế nào, nói mình ra sao.
Nam Liệt và Hàn Mạc tự hào rằng mình là người có quyền lực tối cao, một tay có thể che trời.
Thế lực của họ dù là cảnh sát cũng phải kiên nể không dám đụng đến.
Xe của Nam Liệt và Hàn Mạc đi thẳng về biệt thự Nam Viên, còn xe của khách mời thì được Việt Vũ và thuộc hạ của mình hộ tống ra thẳng sân bay.
Xe vừa dừng lại trước cửa của biệt thự Nam Viên, Dì Cầm liền đi tới mở cửa chào đoán Nam Liệt và Hàn Mạc.
Dì Cầm thật vui khi bà nhìn thấy Hàn Mạc.
Nam Liệt vừa xuống xe liền bế Hàn Mạc lên, anh không quan tâm đến sự hiện diện của thuộc hạ và mấy người giúp việc.
Hàn Mạc bất ngờ vì hành động này của anh, cô nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Nam Liệt không nói gì anh bế cô thẳng lên phòng của mình.
Nam Liệt dùng chân đá mạnh cánh cửa phòng mở toang ra, anh bế Hàn Mạc đi thẳng vào trong, Nam Liệt không quên đá mạnh cánh cửa đống sầm lại.
Anh đặt Hàn Mạc xuống cái giường lớn trong phòng, Nam Liệt cởi bỏ quần áo trên người anh ném lên sopha.
Anh nhìn Hàn Mạc lúc này trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, anh chỉ nhìn thấy được niềm hạnh phúc.
Nam Liệt khom người đặt lên môi Hàn Mạc một nụ hôn nồng nàng.
Anh đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoang miệng của cô.
Hai tay Nam Liệt đang vào hai tay của Hàn Mạc đặt trên đỉnh đầu.
Nam Liệt buông đôi môi khiêu gợi của Hàn Mạc ra, anh hôn dịu dàng xuống cổ của cô.
Nam Liệt hút mạnh một cái một dấu hôn màu đỏ hiện lên trên cái cổ trắng như tuyết của Hàn Mạc.
Tay Nam Liệt từ từ buông tay của Hàn Mạc ra, anh sờ lên ngực mềm mại của cô.
Hàn Mạc ngồi dậy cô xoay người đưa lưng về phía của Nam Liệt.
Nam Liệt dùng một tay kéo khoá áo cưới của Hàn Mạc xuống, tay còn lại vẫn đang nắn bóp ngực của cô.

Áo cưới vừa được cởi ra hình xâm con rồng vàng trên làn da mịn màng của Hàn Mạc hiện ra trước mặt của Nam Liệt.
Anh yêu thương hôn lên tắm lưng gợi cảm của cô.
Nam Liệt đặt cằm mình trên vai cô, hai tay anh luồn về phía trước thăm dò cặp ngực căng tròn của Hàn Mạc.
Vì hành động này của Nam Liệt, phần lưng mảnh mai của Hàn Mạc bị ép sát vào người của anh.
Mông của Hàn Mạc cảm giác được vật nam tính của Nam Liệt đã cương cứng lên cọ vào mông cô.
Nam Liệt vùi khuôn mặt anh tuấn của mình vào trong cổ của Hàn Mạc.
Anh dùng môi và lưỡi vừa hôn vừa liếm nhẹ nhàng lên cổ của cô làm toàn thân cô cảm giác tê dại.
Hàn Mạc bị hành động này của Nam Liệt làm cho kích thích, cô bất giác ngã đầu về phái sau dựa lên vai anh.
Hơi thở của Nam Liệt trở nên nặng nề, anh dùng tay xé bỏ quần lót của Hàn Mạc quăng sang một bên.
Nam Liệt dùng sức nâng Hàn Mạc lên, đặt nơi tư mật nhất của cô lên vật nam tính của mình.
Hàn Mạc thuận theo hành động của Nam Liệt, cô giăng hai chân ra đặt xuống giường bên hong của anh.
Hàn Mạc từ từ chuyển động hạ thân của mình.
Nam Liệt thở càng lúc càng gấp gáp hơn, sự khích chặt cùng với sự ẩm ướt của Hàn Mạc làm toàn thân Nam Liệt muốn nổ tung ra.
Nam Liệt trong cơn mê loạn anh cắn một cái lên vai của Hàn Mạc, Hàn Mạc đau đớn cau màu nhưng vẫn chuyển động hạ thân của mình theo thiết tấu.
"Ummmmm......
Ummmmm....... Liệt..........Liệt........"
Hàn Mạc không chịu nỗi nữa, càng ngày vật nam tính của anh càng trở nên to lớn và lấp đầy cơ thể của cô, làm toàn thân cô cảm giác lâng lâng.
Hàn Mạc bất giác nhắm mắt lại hưởng thụ sự sung sướng này, Hàn Mạc cắn nhẹ bờ môi khiêu gợi của mình.
Nam Liệt nhìn vào cái gương trên bàn trang điểm, phản chiếu lại hai thân thể trần truồng đang quấn lấy lẫn nhau.
Anh nhìn thấy nét mặt đắm chìm trong tình dục của Hàn Mạc, trong lòng anh cảm giác thỏa mãn vô cùng.

Nam Liệt dùng tay dịnh vào eo của Hàn Mạc, anh nằm thẳng người xuống giường để mặc Hàn Mạc ngồi trên thân thể của mình nhún lên nhún xuống.
Hàn Mạc vừa chuyển động hạ thân của mình, tay cô vén mái tóc dài của mình qua một bên, môi cô mím chặt lại ánh mắt mê ly mơ màng nhìn Nam Liệt.
Lúc này toàn thân anh nóng như lửa đốt.
Đột nhiên Nam Liệt di chuyển hạ thân của mình, để vật nam tính của anh càng đi sâu vào trong cơ thể của Hàn Mạc hơn.
"Ummmm..ummmm....
Uhhhhhhh......uhhhhhhhhh....
Liệt............. Uhhhhhhhhh... Liệt...."
Hàn Mạc không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ mê người này, làm cho Nam Liệt vui sướng trong lòng, giờ phút này Nam Liệt đã không còn lý trí nữa.
Anh ngồi dậy đẩy Hàn Mạc về phía trước cho cô qùy gối trên giường.
Nam Liệt tiến vào trong cơ thể của Hàn Mạc từ phía sau, hai thân thể vì động tác này trở nên khích chặt hơn.
Nam Liệt chuyển động hạ thân của mình theo nhịp nhàng, càng lúc càng lẹ hơn.
"Liệt.... Em chịu.... Ummmmm...
Em chịu không..... Ummmmm.. Ummmm không chịu nỗi nữa.... Ummmm.."
Hàn Mạc vừa dứt lời thì Nam Liệt đã gầm lên một tiếng, rồi phóng thích bản thân của mình vào trong cơ thể của Hàn Mạc.
Nam Liệt với tinh thần sảng khoái ôm Hàn Mạc lúc này không còn sức lực mệt mỏi nằm gọn trong lồng ngực của anh.
"Mạc Mạc, anh yêu em..."
Nam Liệt khom xuống hôn lên trán của Hàn Mạc nói với giọng tràn ngập bởi hạnh phúc.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương