- Vậy... nếu cậu chủ nhà này không biết khi nào về, thì ít nhiều vẫn phải cho tôi cách thức liên lạc với anh ta chứ?

Đường Lạc Lạc nhượng bộ đưa ra yêu cầu.

Má Vương cười hihi đọc số di động mà Mặc Thiệu Đình đã sớm dặn dò trước:

- Chỉ là cậu chủ thường ngày rất bận, phu nhân không có việc quan trọng gì thì tốt nhất đừng tìm cậu chủ.

Đường Lạc Lạc vừa lưu lại số di động này vào máy, vừa cảm thấy khó xử, Mặc Thiệu Đình không rõ tung tích, không biết khi nào mới quay về, không có việc gì thì không thể tìm anh ta, vậy bản thân thật sự phải ở lại đây cả đời hay sao?

Không được, cô nhất định phải nghĩ cách mới được.

Hôm sau, mặt trời nắng tốt.

Đường Lạc Lạc dậy sớm đánh răng rửa mặt, dùng xong bữa sáng má Vương chuẩn bị cho, đi thẳng đến trường.

Cô học ngành thiết kế trang phục, năm nay năm tư, sắp tốt nghiệp rồi, bạn trai cũ Lâm Phong là bạn học cùng lớp với cô, và Vương Vân Nhi, là con gái của hiệu trưởng, hoa khôi của trường.

Tuy trải qua sự việc ngày hôm qua, cô thật sự không muốn gặp lại hai người nay chút nào, nhưng trường học vẫn phải đến thôi, vài ngày nữa laay61 được bằng tốt nghiệp, cô có thể cắt đứt mọi quan hệ với họ rồi, mãi mãi không gặp lại.

Tuy nhiên thực tế chứng minh, Đường Lạc Lạc suy nghĩ vẫn còn chút quá tốt đẹp rồi.

Cô vừa bước vào sân trường, đã cảm nhận được sự đối đãi hoàn toàn không giống thường ngày ---- người nào nhìn thấy cô cũng thì thầm nhỏ to, dùng ánh mắt hiếu kỳ và khinh bỉ nhìn cô, tụm năm tụm bảy bàn tán xôn xao.

- Nhìn kìa! Đường Lạc Lạc đến trường rồi.

- Ôi! Thật mới mẻ, không phải đã gả vào hào môn rồi sao? Vì muốn bay lên làm phượng hoàng mà vứt bỏ Lâm Phong soái ca trường chúng ta đó,.... chậc chậc chậc!!!

- Xía! Đồ con gái hám lợi hư danh, nghe nói là gả cho một tên gay, cô ta vốn không xứng với Lâm Phong, quan trọng nhất là,Vương Vân Nhi người ta mới là một cặp trời sinh với Lâm Phong.

- Đúng, Vương Vân Nhi mới thật sự là nữ thần, người ta xuất thân tốt, lại xinh xắn, quan trọng nhất là, không vì tiền mà bán rẻ bản thân, mạnh hơn nhiều so với người nào đó!

Đường Lạc Lạc cắn chặt môi dưới, cúi đầu lướt nhanh qua đám người, những lời phi ý và khinh bỉ khiến lòng cô nghẹn đến khó chịu, bọn họ vốn không biết chân tướng là thế nào, nhưng bản thân cô lại không thể nào giải thích được.

Không gây được thì không trốn được sao?

Không dễ dàng gì đi đến trước cửa lớp học, một chân còn chưa kịp bước vào cửa lớp, đã nghe thấy tiếng nói yểu điệu của Vương Vân Nhi vang từ rong lớp ra:

- Tối mai, mình và Lâm Phong mới mọi người đi ăn cơm ở nhà hàng năm sao nhé! Đến lúc đó mọi người nhất định phải đến, cứ xem như làm chứng cho tình yêu của bọn mình, nhất định phải nể mặt đó nha!

Lời nói vừa dứt, trong lớp bỗng chốc vang lên một tiếng hô hào, Vương Vân Nhi rất giỏi giả tạo, hình tượng trong trường lúc nào cũng dịu dàng đáng yêu, quan hệ xã giao rất tốt.

Thân hình Đường Lạc Lạc bỗng cứng đờ, đứng ngay cửa vào cũng không đúng, lui cũng không đúng, chỉ cảm thấy ngại ngùng hết sức.

Vừa hay đúng lúc này, Vương Vân Nhi mỉm cười quay người, giây phút nhìn thấy Đường Lạc Lạc, trong mắt lóe lên sự thâm độc, sau đó lại nở nụ cười vô hại ngây thơ, tiến lên nắm lấy tay Đường Lạc Lạc:

- Lạc Lạc, cậu nhất định phải đến nhé! Nếu như cậu không đến, mình sẽ nghĩ rằng cậu không thích mình đó nha!

Đường Lạc Lạc:

- ......

Tôi vốn dĩ không thích cô mà!

Đối với loại phụ nữ gian díu lên giường với bạn trai cũ trong nhà tôi thì sao tôi lại có thể thích được cơ chứ?

Thấy cảnh diễn giả tạo của Vương Vân Nhi, bạn học trong lớp đều không nhịn được khen ngợi ả ta:

- Nữ thần chính là nữ thần, lòng dạ phóng khoáng, đối với tiền nhiệm của bạn trai vẫn có thể hòa nhã như thế!

- Đúng đó! Nhưng Đường Lạc Lạc sao xứng chứ? Có mắt không tròng, còn vì tiền mà vứt bỏ soái ca của trường!

- Cũng may là cậu ta ham danh mặt dày, nếu không Lâm Phong đã bị cậu ta chà đạp mất, vẫn là xứng với nữ thần hơn cả.

Đường Lạc Lạc nghe thấy những lời lẽ bàn tán đầy ác ý này, dường như cạn lời, còn Vương Vân Nhi không chờ Đường Lạc Lạc đồng ý, đã sớm õng ẹo bỏ đi xa rồi, Đường Lạc Lạc thấy bất lực, chỉ có thể giả vờ không nghe thấy mọi người bàn tán xung quanh, bước nhanh đến chỗ ngồi của cô.

Bạn thân bên cạnh Diệp Tiểu Manh thay Đường Lạc Lạc thấy bất bình, nắm chặt nắm đấm, tức giận nhìn bóng lưng của Vương Vân Nhi:

- Lạc Lạc, cậu ta cố ý đó, rõ ràng là cậu ta đã sớm gian díu với Lâm Phong rồi, trước đó mình còn thấy hai người bọn họ hẹn hò trong thư viện kìa, lúc đó sợ cậu buồn, nên mới không nói cậu nghe, bây giờ tốt rồi, cũng không biết ai tung tin đồn ra, toàn trường đều nói cậu hám danh lợi vứt bỏ Lâm Phong, cậu ta nào có ý mời cậu chứ, rõ ràng là khiêu khích mà!

Đường Lạc Lạc thở nhẹ một cái, cô sao không biết được Vương vân Nhi vì chuyện hôm qua mà ôm hận trong lòng chứ! Đây lá cách ả ta muốn giành lại mặt mũi mà, những lời đồn ác ý đó, 80% là do Vương Vân Nhi tung ra chứ đâu! Nhưng còn có cách nào nữa đâu!

Nếu như cô không đi, nhất định sẽ bị mọi người nói cô chột dạ, nói cô không có mặt mũi nhìn người khác, nhưng nếu đi rồi thì Vương Vân Nhi và Lâm Phong sẽ bày trò làm khó cô thôi.

Theo tình hình hiện tại thì... một người một lời cũng đủ khiến cô bị vùi lấp.

Đường Lạc Lạc hiền hòa nhã nhặn, nhưng không có nghĩa chấp nhận người khác ức hiếp, được voi đòi tiên.

Bữa tiệc tối mai, cố nhất định sẽ đi!

- Lạc Lạc, tối mai cậu nhất định phải đi đó, còn phải dẫn theo một anh soái ca, giảm sự uy phong của bọn họ, không phải cậu đã kết hôn rồi sao? Dẫn chồng cậu theo đi, lúc đó cho họ xem xem, Lâm Phong không bằng một móng chân của chồng cậu nữa!

Diệp Tiểu Manh dùng khuỷa tay huých huých Đường Lạc Lạc, vẻ mặt mong đợi.

Dẫn chồng theo ư?

Đường Lạc Lạc có chút buồn phiền chau mày:

- Đây... hình như không được.

Đừng nói bây giờ tìm không thấy Mặc Thiệu /đình, cho dù liên hệ được rồi thì Mặc Thiệu Đình có đồng ý đi cùng cô hay không lại là vấn đề khác, vả lại, anh ta xấu trai thế...

Nhưng, có lẽ có một người, có thể giúp đỡ cô nhỉ?

Nghĩ đến đây, Đường Lạc Lạc bỗng sáng mắt ra, lục điện thoại bản thân ra...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương