Hạ Trúc Băng hài lòng nhìn hai người, tay phải vẫn như trước bám chặt lấy cánh tay Trịnh Dật Thần. Trước mắt mọi người là cô gái ngọt ngào hạnh phúc khoác tay người yêu, còn hắn ta sắc mặt vẫn bình thản, từng chút ân cần đút thức ăn cho cô, bộ biểu cảm trái ngược với hành động dịu dàng kia, khiến người ta nhìn vào có chút quỷ dị

Nhưng chỉ hắn và cô biết sự thật của biểu cảm này là gì. Trịnh Dật Thần cắn răng kiềm nén, cô gái đáng ghét này, đang khiêu khích hắn. Lúc cô mở miệng nói giúp Trịnh Diệc Phàm cũng thuận thế ngã vào người hắn làm cho người ta thấy hai người ngọt ngào thế nào. Nhưng đâu ai biết, tiểu yêu tinh này không ngừng siết tay phải hắn vào bộ ngực mềm mại của cô, cô không thích loại áo ngực có lớp xốp chắn bên trong, áo ngực của cô chỉ là một lớp vải dày nên tay hắn hoàn toàn cảm nhận được, sự mềm mại của cô, tay kia dựa vào việc khăn bàn che khuất, mà ở dưới bàn không ngừng ma sát trêu đùa năm can của hắn khiến đũng quần hắn không nhịn được phồng to ra, cô không ngừng ma sát nhưng vẫn là nhốt phân thân của hắn không phóng thích. Tra tấn, đây đích thực là tra tấn nha

Hắn chống lại sự khiêu khích của cô, cả người gồng lên, tay trái nắm thành quyền,tay phải vẫn như trước đút cho cô từng ngụm thức ăn. Phải cho cô ăn no, nếu không một lát cô sẽ không thể chịu nổi sự trừng phạt của hắn

Trước sự quỷ dị của hai người mọi người làm như không thấy, dùng cơm cười nói vui vẻ tự nhiên

Cơm nước xong xuôi, ai về nhà nấy, Trịnh Dật Thần đâm đầu chạy thẳng đến nhà xe, nhét cô vào ghế phụ sau đó tự mình phóng xe ra ngoài

Hỏa Tinh là nhà hàng sang trọng nổi tiếng về cảnh đẹp của nó, cạnh bên nó có một nơi thích hợp ngắm cảnh, ở đó có thể nhìn được toàn cảnh thành phố Tokyo hoa lệ

Trịnh Dật Thần dừng xe trên đỉnh đồi, ánh mắt nhìn về phía thành phố, từ nãy đến giờ vẫn chưa nhìn cô một cái. Hạ Trúc Băng không biểu tình gì, chống cằm nhìn phía thành phố. Nhưng trong lòng đã dậy sóng, tên chết tiệt Trịnh Dật Thần này, cô còn nghĩ hắn không nhịn được mà nhào đến ăn mình.

Hạ Trúc Băng tỏ vẻ không để ý, bắt chéo chân vừa vặn lộ ra cặp đùi trắng nõn, Trịnh Dật Thần liếc mắt, yết hầu cử động, hơi thở nặng nề nhìn cố, cô vẫn không nhìn hắn chỉ nhìn bên ngoài, đung đưa cái chân trắng nõn. Cô là đang thử sự kiên nhẫn của hắn đây mà

Hai người như thế dây dưa một hồi, Trịnh Dật Thần đen mặt, được rồi hắn thua. Nếu cứ như vầy hắn sợ mình nổ tung mất

Trịnh Dật Thần nghiêng người, bắt lấy cổ cô ép cô quay về phia mình sau đó hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Tối nay cô sử dụng son hương cherry, hắn nhấp nháp môi cô, tay còn lại cách một lớp vải xoa nắn nơi mềm mại đầy đủ của cô. Khóe mắt cô hiện lên nụ cười đắc ý

Cô vươn tay kéo khóa quần của hắn, đem nam căn sớm cương cứng giải thoát ra ngoài, cô khom người ngậm lấy dị vật to lớn kia. Trịnh Dật Thần kinh ngạc, dù trước đây đã không ít người làm cho hắn, nhưng hắn không ép cô làm, hắn nghĩ cô sẽ không thích nhưng hắn lại không ngờ cô chủ động làm điều này

Nam căn kia quá to, cô chỉ có thể ngậm được một nửa, học theo đoạn phim cô xem trên mạng, hai tay ở phần dưới không ngừng ma sát lên xuống, lưỡi liếm quanh quy đầu, cô đưa đầu lưỡi khiêu khích lỗ tròn trên đỉnh quy đầu khiến cho hắn không nhịn được mà rên lên

Tay phải hắn nắm lấy cái mông đang lúc lắc của cô, bóp mạnh một cái. Hạ Trúc Băng vẫn đang ngậm nam căn kia kêu một tiếng kháng cự. Trịnh Dật Thần nghiêng người, đưa cả phần còn lại vào khoang miệng ấm áp của cô

"Ưm.... "

Cô kêu lên một tiếng dị vật đưa đến cổ họng cô làm cô đau rát, nhưng cô vẫn không ngừng đưa dị vật ra vào trong miệng. Trịnh Dật Thần tay kia ma sát tiểu huyệt cách một lớp vải, ái dịch của cô tuôn ra như suối, làm cho quần lót dính chặt vào tiểu huyện theo ngón tay của hắn đi vào cơ thể cô

Dị vật ra vào miệng nhỏ không ngừng phát ra âm thanh dụ hoặc, ướt át kết hợp với tiếng ngón tay hắn khi đi vào tiểu huyện của cô phát ra âm thanh dâm đãng. Trịnh Dật Thần đẩy vách ngăn kia ra, ngón tay thuận lợi chui vào hoa huy*t ướt át, hoa huy*t không ngừng mút ngón tay của hắn

"Tiểu tham ăn.. Nhìn em đang ăn ngón tay anh này"

Hạ Trúc Băng miệng ngậm nam căn to lớn kia vẫn tiếp tục chuyển động không ngừng. Trịnh Dật Thần cau mày, hắn sắp nổ tung rồi. Sau đó một tay ấn đầu cô xuống, dùng lực đẩy hông nhanh hơn. Hạ Trúc Băng bị hắn đột nhiên dùng lực đập vào, cả hàm rất đau, nước bọt lấp lánh chạy xuống khóe miệng cô làm ướt đẫm cả năm căn của hắn, cùng khu rừng rậm phía trên. Ở bên dưới bàn tay hắn cũng tăng tốc ra vào nơi tiểu huyệt. Khi cả hai cùng đến cực hạn, hắn tăng tốc chạy nước rút, sau đó cong người cùng cô lên đỉnh

---------_---------

Tác giả ngày càng biến thái rồi. Khụ khụ

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương