*******

Sáng hôm sau, trong căn phòng có một thiên sứ đang ngủ. Tóc tím sữa trải ra đầy gói, khuôn mặt ngủ ngon xinh đẹp động lòng người. Lông mi cong vút chợt run run, từ từ mở đôi mắt màu tím huyền ra. Ngồi dậy, cô khẽ rên đau vì vết thương ngay bả vai, cô thầm chửi một tiếng:

- Chết tiệt.

Sau đó, cô nhìn giáo giác căn phòng, căn phòng này màu chủ đạo toàn màu đen, người ở phòng này cũng bí hiểm lắm. Nhưng tại sao cô lại ở đây? Hôm qua khi giết ông ta, rồi bị thuộc hạ của ông ta bắn, rồi có một người đàn ông giúp mình, sau đó, sau đó thì...

Cô chẳng nhớ gì cả. Cô bước xuống giường lại phát hiện mình mặc bộ đồ tối qua, thấy một cái tủ quần áo, hình như là áo của đàn ông. Cô lấy một cái áo sơmi đen, bởi vì cô thích màu đen. Cô bước vào phòng tắm, 30'p sau, cô bước ra.

Một thân mặc áo sơmi tà mị, quyến rũ và xinh đẹp. Cổ áo bung một nút lộ ra hai gò bông trắng nõn, áo sơmi phủ xuống che đi khúc quan trọng lộ ra hai chân thon dài thẳng tắp ko tì vết. Tóc dài uống đuôi màu tím sữa vẫn còn ướt.

Cô mở cửa rồi bước xuống lầu, tối qua chưa ăn gì nên bụng hơi đói. Cô đi tìm cái nhà bếp. A, thấy rồi, cô bước xuống bếp, nấu một gói mì. Nấu xong, cô bưng lên chộ bàn để ăn sáng ngồi.

Mặc kệ nhà của ai, cô ăn trước rồi tính sau. Đang ăn bỗng nhiên nghe tiếng người giúp việc kêu:

- Tiểu thư, thì ra cô ở đây.

Cô ta đi lại chỗ cô, cung kính nói.

- Cô là ai? Và tại sao tôi lại ở đây?

- Cô buông đũa xuống, nhìn cô ta mà lạnh lùng hỏi.

Cô ta có vẻ sợ hãi, cung kính nói:

- Tiểu thư, tôi là Gia Mỹ, là người giúp việc ở đây. Hôm qua tiểu thư được đại thiếu gia đưa về.

Đại thiếu gia? Anh ta có thân phận gì? Chẳng lẽ anh ta là chủ nhân của ngôi nhà cao lớn này sao? Thật là ko tầm thường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương