Úc Thiếu Mạc hơi ngẩn ra, cơn bão u ám trong đôi mắt đen láy dần dần tan biến, ánh mắt nhìn Ninh Kiều Kiều hơi chế giễu: “Không phải cô thi đậu đại học sao? Sao vẫn còn mê tín dị đoan như vậy? Sao vậy, các trường đại học đã chuẩn bị dạy xem bói rồi à?”Chẳng trách anh tìm khắp biệt thự mới tìm được cô ở góc nhỏ này, tìm nửa ngày thì ra là cô cảm thấy mình không may mắn nên trốn đi!Đúng là bị bệnh!Úc Thiếu Mạc độc miệng nói khiến mặt Ninh Kiều Kiều nóng lên, cô cắn môi nói: “Không phải tôi mê tín, là dì Lưu nói bây giờ tôi không thể cùng anh…”Mấy chữ cuối cùng, Ninh Kiều Kiều cúi đầu dùng giọng nói như muỗi kêu nói hết câu.“Không thể cái gì? Cô không thể ngủ với tôi sao?” Giọng nói của Úc Thiếu Mạc lạnh như băng.Mặt Ninh Kiều Kiều càng đỏ hơn, cô gật đầu nhưng không dám ngẩng đầu lên cũng không dám nhìn Úc Thiếu Mạc.Im lặng...Trong phòng yên tĩnh chỉ có tiếng gió thổi qua rèm cửa sổ.Ninh Kiều Kiều đợi một lúc nhưng không nghe thấy Úc Thiếu Mạc nói chuyện, đang định ngẩng đầu lên để xem có phải Úc Thiếu Mạc đã đi hay không thì đột nhiên một bóng đen lóe lên trước mặt cô, ngay sau đó có một sức lực mạnh mẽ kéo cả người cô qua!“A!”Ninh Kiều Kiều hét lên rồi bị Úc Thiếu Mạc túm chặt cổ tay kéo xuống lầu.Anh có đôi chân dài và bước đi quá nhanh.Ninh Kiều Kiều phải chạy mới có thể đuổi kịp bước chân của Úc Thiếu Mạc, còn mấy lần suýt bị té ngã.“Úc Thiếu Mạc, chờ tôi…Anh định làm gì? Ôi, ôi!”Giọng nói từ phía cầu thang vang lên khiến các nữ giúp việc đều quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy vẻ mặt u ám và dọa người của Úc Thiếu Mạc thì lập tức cúi đầu làm việc giả vờ như không nhìn thấy gì cả.Úc Thiếu Mạc quăng Ninh Kiều Kiều lên sofa, sau đó xoay người trừng mắt người giúp việc rồi quát lên: “Bảo dì Lưu lại đây cho tôi!”Ninh Kiều Kiều vừa xoa cổ tay vừa ngồi dậy, cả người choáng váng.Dì Lưu nhanh chóng đi tới nhìn vẻ mặt như muốn ăn thịt người của Úc Thiếu Mặc thì cung kính đứng ở một bên và nói: “Mạc thiếu, ngài tìm tôi?”“Là bà để cho cô ấy ở trong căn phòng rách nát kia?” Đôi mắt sắc bén của Úc Thiếu Mạc nhìn chằm chằm vào Dì Lưu.Dì Lưu ngẩn ra rồi cúi đầu nói: “Là tôi bảo cô Ninh đến phòng khách ở, bởi vì bà nội của cô Ninh vừa mới qua đời, nếu như cô ấy ở cùng Mạc thiếu thì sẽ không may mắn, Mạc thiếu nên chờ qua bảy ngày đầu tiên của bà nội cô Ninh qua rồi…”“Đủ rồi!” Úc Thiếu Mạc nhíu mày: “Bảy ngày đầu? Sao bà không nói thẳng là để cho cô ấy giữ hiếu ba năm luôn đi? Nhà họ Úc chúng ta sao lại có người phong kiến mê tín như bà chứ?”Dì Lưu nhìn Úc Thiếu Mạc rồi cúi đầu.Ninh Kiều Kiều nhìn dì Lưu và Úc Thiếu Mạc rồi nói: “Úc Thiếu Mạc, anh đừng nói như vậy, thật ra những gì mà dì Lưu nói cũng không phải hoàn toàn không có lý, phong tục dân gian chính là như vậy.”Có thể phát sinh quan hệ với Úc Thiếu Mạc muộn một tuần, Ninh Kiều Kiều cũng không ngại bị coi là một người không may mắn.Đôi mắt của Úc Thiếu Mạc Ưng chợt trầm xuống, anh quay đầu nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều.Ninh Kiều Kiều ngẩn ra liền cúi đầu né tránh ánh mắt của Úc Thiếu Mạc.Ánh mắt của người đàn ông này thật đáng sợ, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô vậy!“Cô Ninh, tôi không cần cô cầu xin cho tôi.” Giọng nói lãnh đậm của di Lưu vang lên khiến Ninh Kiều Kiều ngạc nhiên ngẩng đầu lên, chỉ thấy dì Lưu bình tĩnh nhìn cô và tiếp tục nói: “Nếu cô đã nói với Mạc thiếu thì thuộc hạ làm sai chuyện tất nhiên sẽ phải chịu phạt, bây giờ cô Ninh tới cầu xin chẳng phải là dư thừa sao?”“......”Ninh Kiều Kiều ngạc nhiên nhìn dì Lưu.Úc Thiếu Mạc nhíu mày nhìn Ninh Kiều Kiều giống như không nghe thấy dì Lưu nói, đột nhiên anh lạnh lùng cười một tiếng, lạnh giọng nói: “Ninh Kiều Kiều, cô không muốn lên giường với tôi sao?”Đây là lần đầu tiên Úc Thiếu Mạc gọi cô là Ninh Kiều Kiều nhưng lại khiến cô lạnh đến tận xương tủy.Ninh Kiều Kiều nhìn thẳng vào Úc Thiếu Mạc, nhạy bén nhận ra điều này khiến cả người cô đều dựng tóc gáy!Anh ấy sẽ làm gì?Đôi môi Úc Thiếu Mạc cong lên đầy vẻ khát máu,lạnh giọng ra lệnh: “Đều ra ngoài cho tôi!”Trong nháy mắt tất cả người giúp việc đều biến mất! Trong phòng khách chỉ còn lại Ninh Kiều Kiều và Úc Thiếu Mạc.Ninh Kiều Kiều hoảng sợ nhìn Úc Thiếu Mạc đang đi về phía cô, cả người không ngừng run rẩy: “Úc...!Úc Thiếu Mạc...!Anh...!Ôi, ôi!”Trong tiếng thét chói tai thất thanh của cô, Úc Thiếu Mạc mạnh mẽ đè Ninh Kiều Kiều dưới thân, bàn tay xé nát quần áo của cô...“Làm ơn! Đừng...!Ít nhất cũng không được ở đây! Đây là phòng khách!”Nhưng yêu cầu của một nhân tình thì sao kim chủ có thể quan tâm chứ?Trong phòng khách xa hoa yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng kêu đau đớn tan vỡ của Ninh Kiều Kiều và hơi thở nặng nề của đàn ông...Từ phòng khách đến phòng ngủ, cuộc tra tấn…dài vô tận.Tất nhiên càng ngày Úc Thiếu Mạc càng hưng phấn, còn Ninh Kiều Kiều lại giống như bị phạt.Cho đến khi cô không chịu nổi ngất xỉu thì động tác thô bạo của người đàn ông trên người cô mới dừng lại.Úc Thiếu Mạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Ninh Kiều Kiều và khóe môi bị cắn rách, ánh mắt dừng trên bờ vai mượt mà thanh tú của cô, giữa tấm khăn trải giường màu đen, bờ vai trắng như tuyết của cô có hơi chói mắt, đôi mắt của Úc Thiếu Mạc Ưng trầm xuống, cúi người mạnh mẽ cắn xuống...“A!”Người dưới thân tỉnh lại từ trong đau đớn, cuộc tra tấn vẫn còn tiếp tục chưa kết thúc…Ngày hôm sau.Khi Ninh Kiều Kiều tỉnh lại, trước mắt là một màu trắng chói mắt.Bên cạnh truyền đến tiếng nói chuyện khiến Ninh Kiều Kiều tỉnh táo lại quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một người phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng đang đứng bên cạnh cô.Bác sĩ...!Cô đang ở trong bệnh viện sao?“Cô có thể nghe tôi nói không?” Bác sĩ thấy cuối cùng Ninh Kiều Kiều cũng tỉnh lại liền hỏi cô.Ninh Kiều Kiều giật mình khẽ gật đầu.“Cô bị thương và bây giờ đang trong bệnh viện! Bạn trai cô vừa ra ngoài, chờ một lát nữa sau khi anh ta trở về thì cô có thể yêu cầu anh ấy bôi thuốc cho cô! Chỗ nào không hiểu thì đọc hướng dẫn sử dụng là được.”Bác sĩ trung niên cầm mấy ống thuốc mỡ ra, đặt trên đầu giường với thái độ không tốt sau đó xoay người đi ra ngoài, trong miệng còn lẩm bẩm: “Bây giờ con gái thật sự không biết tự thương bản thân mình, tuổi còn trẻ mà đã làm loạn với đàn ông, còn chơi SM nữa chứ! Ai, cũng may là mình sinh ra một đứa con trai…”Ninh Kiều Kiều sửng sốt vài giây, xấu hổ cắn môi.Cửa phòng bệnh bị bác sĩ đóng lại từ bên ngoài, Ninh Kiều Kiều nhìn xung quanh và muốn ngồi dậy.Vừa động một chút mới biết cơ thể cô giống như bị xe cán qua, Ninh Kiều Kiều cắn răng chống người để mình ngồi dậy nhưng bả vai truyền đến đau đớn muốn xé rách da.Chỉ là một động tác ngồi dậy mà cô đã đến toát mồ hôi lạnh rồi.Đây là một phòng VIP, trong phòng chỉ có một giường của cô.Ninh Kiều Kiều ngồi dậy thì phát hiện mình đang mặc quần áo của bệnh viện, cô liếc mắt nhìn qua cửa, bên ngoài im ắng không một tiếng động.Đoán là nhất thời sẽ không có ai vào, Ninh Kiều Kiều liền cởi hai nút trước ngực ra xem bả vai của mình.Quả nhiên phía trên có hai ba dấu răng xen kẽ, có mấy dấu răng còn đen, còn có chỗ bị rách da..


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương