Editor: Hyna Nguyễn

----------------------------------------------------------

Lão thái thái nhìn về hướng cháu trai mình, trầm ngâm nói, "Ta đây không biết, ăn cơm tối xong, ta để cho tiểu Cửu đi mang Oản Oản ở trong vườn đi dạo một chút, thấy bọn họ nửa ngày không trở lại, liền đi tìm hai cái đứa nhỏ này, sau đó ta liền thấy tiểu Cửu dựa vào Oản Oản ngủ thiếp đi. Tiểu Cửu khó có thể ngủ, ta phải làm phiền Oản Oản, đừng làm ồn tỉnh hắn, để cho hắn ngủ một lát thôi."

Mặc Huyền chân mày nhíu chặt, "Làm sao có thể? Tôi ở bên người Cửu gia lâu như vậy rồi, hắn không có một lần là có thể tự nhiên chìm vào giấc ngủ, đây là lần đầu tiên!" Nếu không phải bởi vì như vậy, hắn cũng sẽ không đau đầu như thế này.

Lúc này, bên cạnh Hứa Dịch không biết nghĩ tới điều gì, mắt sáng rực lên một chút, vội vàng mở miệng nói, "Không, không đúng... Thật ra thì đây không phải là lần đầu tiên!"

"Không phải lần thứ nhất? Có ý gì?" Mặc Huyền cùng lão thái thái đều hướng phía Hứa Dịch nhìn sang.

Hứa Dịch nhớ lại một chút, sau đó trả lời, "Tôi nhớ được có ngày buổi tối, Cửu gia cũng là từng dưới tương tự tình huống như thế ngủ!"

"Tình huống ra sao, cậu nói cụ thể một chút?" Mặc Huyền truy hỏi.

Hứa Dịch tóm tắt lại chuyện Diệp Oản Oản chạy trốn Tư Dạ Hàn tức giận đến liên tục mấy ngày không ngủ, đơn giản giải thích, "Lúc ấy Cửu gia cũng là cùng Diệp tiểu thư chung một chỗ, ở Cẩm Viên, phòng khách trên ghế sa lon, Cửu gia ôm lấy Diệp tiểu thư ngủ suốt đêm..."

"Suốt đêm?"

" Đúng, tôi lúc ấy cũng thật kinh ngạc, cho nên cố ý ghi nhớ thời gian, Cửu gia là buổi tối hơn mười giờ bắt đầu ngủ, buổi sáng sáu giờ mới tỉnh, ngủ suốt tám giờ!" Hứa Dịch trả lời.

Mặc Huyền xoa xoa mi tâm, "Chuyện trọng yếu như vậy, cậu thế nào không còn sớm nói với tôi?"

Hứa Dịch vẻ mặt vô tội, "Chuyện này... Lúc ấy Cửu gia liên tục chừng mấy ngày không ngủ, tôi cho là cậu chủ chẳng qua là quá mệt mỏi mới ngủ mê man, hơn nữa tôi cho là, chính cậu chủ sẽ nói với ông..."

Mặc Huyền hít sâu một hơi, nhéo nhéo mi tâm một cái, cậu chủ sẽ chủ động nói với hắn mới có quỷ.

"Còn nữa không? Có còn hay không những thứ khác, tất cả đều nói cho tôi biết!"

Hứa Dịch cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện thật vẫn có!

"Còn có một lần, chẳng qua là lần đó tôi không quá chắc chắn..." Hứa Dịch do dự một chút, sau đó mở miệng nói,

"Cửu gia theo thông lệ mỗi ngày tới nhà cũ kiểm tra buổi tối, ngày đó Cửu gia mãi đến rạng sáng mới trở về Cẩm Viên, nhưng thật ra là bởi vì cậu chủ buổi tối đi tới trường học tìm Oản Oản tiểu thư.

Tôi lúc ấy một mực ở trong xe chờ cậu chủ, đợi cậu chủ hơn sáu giờ, mới trở về. Lúc bấy giờ tôi xem Cửu gia thần sắc thật giống như không tệ, có điểm giống là vừa bộ dáng tỉnh ngủ, nhưng không có nhiều chú ý, bây giờ suy nghĩ một chút, có khả năng hay không là trong hơn sáu giờ này, Cửu gia được Oản Oản tiểu thư bồi ngủ một hồi?"

Mặc Huyền trầm mặc suy tư hồi lâu, "Nếu như suy đoán của cậu là chính xác, như thế thì ba lần tự nhiên chìm vào giấc ngủ đều có một điểm giống nhau, đó chính là ở cùng Diệp Oản Oản?"

Hứa Dịch gật đầu một cái, "Hình như là như vậy."

Lão thái thái nghe nửa ngày, cũng biết, thần sắc kích động nói, "Đây ý là, thời điểm có Oản Oản ở bên người, tiểu Cửu sẽ tương đối dễ dàng chìm vào giấc ngủ? Nếu là như vậy, vậy coi như quá tốt!"

Mặc Huyền cẩn thận nói, "Lão phu nhân, ngài đừng có gấp, trước tiên nên quan sát thêm đã. Cửu thiếu gia cùng Diệp tiểu thư nhận biết đã gần hai năm rồi, nhưng hai năm trước cũng không có xuất hiện qua loại tình huống tương tự này, chỉ có ba lần gần đây."

Lão thái thái nghe vậy hơi có chút mất mác, nhìn Hứa Dịch mở miệng nói, "Hứa Dịch, cậu ngày ngày đi theo bên người tiểu Cửu, khoảng thời gian này nhiều chú ý một chút, tìm hiểu một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."

"Vâng, tôi biết rồi!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương