Editor: Ad Quỳnh

Thân thể người phụ nữ sau khi mới vừa tắm xong đều tản ra hương thơm tự nhiên, đôi môi mềm mại ngọt ngào giống như một loại kẹo đường vậy...

Trong cơ thể hung ác, tàn phá bừa bãi cùng dã thú của người đàn ông cơ hồ là trong nháy mắt liền bị trấn an đi xuống, để mặc cho thân thể yếu ớt của người phụ nữ bao lấy, không phòng bị hôn cổ một cái.

Nhận ra được khí tức xung quanh của Tư Dạ Hàn biến hóa rõ ràng, trái tim của Diệp Oản Oản đang treo lơ lửng trên bầu trời cuối cùng cũng đặt xuống một chút.

Cứ như vậy, nếu mới vừa rồi tới cửa mà hành động ngay, không chạy trốn. Sau đó khóa cửa thân thiết với anh ta mà thôi, như vậy anh ta sẽ không tức giận chứ?

" Cục cưng, làm sao anh lại tới?" Diệp Oản Oản cố gắng để cho ngữ khí của mình nghe rất kinh hỉ, vui vẻ.

Tư Dạ Hàn lẳng lặng nhìn cô, không nói gì, con ngươi băng lãnh giống như có thể nhìn thấu linh hồn của con người.

Diệp Oản Oản có chút chột dạ, anh ya có phải hay không nhìn thấu trò vặt mình?

Một hồi lâu sau, đôi môi nhỏ bé của người đàn ông khẽ mở, "Người đuổi theo em... Xếp hàng cả hệ ngân hà?"

Diệp Oản Oản sửng sốt hồi lâu, mới kịp phản ứng, Tư Dạ Hàn nói đúng lời bài hát mới vừa rồi của cô.

Diệp Oản Oản nhất thời xạm mặt lại, "Không có không có! Đây chẳng qua là lời bài hát mà thôi á!"

Xếp hàng cả hệ ngân hà cái rắm ấy... Chất đầy mười tám tầng Địa Ngục còn tạm được!

Người nào dám theo đuổi cô còn có thể sống và thấy đượv mặt trời ngày mai sao?

Không đúng, trọng điểm là, nào có người nào theo đuổi cô, bên người cô ngay cả con ruồi cũng không có.

[VoVo: Bởi vậy tôi thấy có gì đó sai sai ở mấy câu trước mà.]

"A! Đúng rồi đúng rồi! Lần này em kiểm tra đã xếp hạng nhất nha! Ngữ Văn, Anh ngữ, Văn Tống tất cả đều là Max điểm!" Diệp Oản Oản bận rộn nói sang chuyện khác.

Tư Dạ Hàn ngón tay nhẹ nhàng quấn một luồng tóc dài bên tai của cô, lười biếng đáp một tiếng, "Ừm."

Ngữ khí vô cùng đương nhiên, hoàn toàn không có có phân nửa ngoài ý muốn và bất kỳ sự nghi ngờ nào, giống như cô làm được những thứ này là việc không thể bình thường hơn nữa.

Nghĩ tới hôm nay trải qua vô số nghi ngờ, phản ứng giờ phút này của Tư Dạ Hàn, để cho trong lòng cô không khỏi có loại không nói ra được cảm giác.

Không nghĩ tới, người duy nhất tin tưởng mình, lại sẽ là Tư Dạ Hàn.

Tư Dạ Hàn thấy Diệp Oản Oản vẻ mặt ngơ ngác, có chút mất mát nhìn mình, hình như cảm giác được, ngón tay thon dài, đột nhiên nắm đến môi cô, ở bên trong ánh mắt kinh ngạc của cô, nhẹ nhàng hôn lên một nụ hôn, "Làm rất tốt."

Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, lại nháy mắt một cái.

Ách...

Đây là phần thưởng của cô à?

Rốt cuộc cô mới vừa làm cái gì, để cho Tư Dạ Hàn cho là mình đang yêu cầu khen thưởng cầu hôn hôn a!

[VoVo: "Chụt Chụt" nha]

Tính toán một chút, đại vương ngài vui vẻ là được rồi.

Lúc này, Diệp Oản Oản đột nhiên nghĩ tới một chuyện, lại nói nơi này chính là nhà trọ của nữ sinh a! Anh rốt cuộc là vào bằng cách nào?

Không đúng, trọng điểm là, anh ta chuẩn bị khi nào thì đi?

Dù sao nhà trọ tùy thời đều có thể có người tới kiểm tra phòng, vạn nhất bị phát hiện cô cất giấu người đàn ông này...

Ngay lúc Diệp Oản Oản đang vắt hết óc nên khuyên Tư Dạ Hàn như thế nào để anh mau rời đi, ánh mắt của Tư Dạ Hàn rơi vào trên giường nhỏ trống rỗng của cô, đột nhiên mở miệng hỏi một câu ——

"Chăn đâu?"

"À? Chăn?" Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng mở miệng trả lời, "Ban ngày ôm đem ra bên ngoài phơi, còn không có đem vào đây! Em đi đem...?"

Anh hơi gật đầu một cái, "Ừm."

Diệp Oản Oản không hiểu Tư Dạ Hàn tại sao đột nhiên hỏi chăn đâu, đầu óc mơ hồ mà chạy đi sân thượng lấy chăn.

Hì hục hì hục mà đem ga trải giường chăn nệm tất cả đều bày sẵn, vỗ gối một cái.

Sau khi phơi nắng chăn cùng gối, chúng đều tản ra hơi ấm ánh mặt trời, nhìn qua vô cùng thoải mái.

Anh coi như hài lòng nhìn một cái, sau đó, hai chân thon dài cất bước đi qua, ở trên giường nhỏ của cô nằm xuống, "Giúp tôi đặt đồng hồ báo thức hai giờ sau."

"..." Diệp Oản Oản nhìn anh nắm trên giường nhỏ của mình, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cả người đều trợn tròn mắt.

Tư Dạ Hàn lại chuẩn bị ngủ ở nhà của cô!

[VoVo: Chà, chỉ ngủ thôi ư. hai giờ là đủ làm nhiều việc lắm nha Củu gia]

[Tư Dạ Hàn:...(─‿‿─)]

[Oản Oản: (`Д´)ノ ]

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương