Cô Vợ Ngang Tàng Của Ông Trùm
-
Chương 21: Gặp Lại Nhau
Qua mấy ngày cũng đã đến tiệc chúc mừng tân bang chủ Tiger.
Tối đó, vừa xuất hiện tại phòng tiệc hạng sang, tất cả ánh nhìn lập tức hướng đến cô. So với những nữ nhân được mời đến dự hôm nay thì cô là trông khác biệt nhất. Một bộ suit đen đặc trưng, mái tóc ngắn thẳng xõa ngang vai cùng với khuôn mặt sắc sảo, quyến rũ và kiêu sa, đôi môi được tô điểm bởi màu son trầm giúp Cố Hiểu Khê trở nên huyền bí hơn bình thường.
Cô bước vào bên trong, tận hưởng cảm giác tất cả ánh mắt đều tập trung hướng đến mình. Bang chủ Tiger đang trò chuyện với người khác, vừa nhìn thấy Cố Hiểu Khê, cậu ta không chần chừ, nói với đối phương: " Thật ngại quá, tôi qua chào hỏi cô ấy một chút. " Nói rồi, cậu ta đi đến đón tiếp Cố Hiểu Khê.
" Cố gia, Người đến rồi. " Cố Hiểu Khê nhìn cậu ta, cong môi nở nụ cười rồi gật nhẹ đầu như chào hỏi.
Buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Bang chủ Tiger đi đến sân khấu của buổi tiệc, tay anh cầm micro, nói đầy nhiệt tình:
" Hoan nghênh các vị lão đại đã đến đây tham gia tiệc của bang Tiger chúng tôi. Là người được trao quyền đứng đầu Tiger, tôi xin hứa sẽ ra sức giúp đỡ các vị lão đại, cũng mong chúng ta sẽ có tình hữu nghị lâu bền. " Cậu ta vừa nói xong, liền nâng ly rượu vang trong tay mình lên. Những vị khách bên dưới cũng đồng lòng nâng rượu rồi uống cạn.
Trong lúc mọi người đang cùng nhau vui vẻ, Cố Hiểu Khê lại lặng lẽ ra ngoài ban công. Nơi này tuy tịch mịch nhưng không khiến cô cảm thấy cô đơn. Hoặc có lẽ, do cô đơn lâu quá nên dù có cô đơn hơn nữa cũng chẳng cảm nhận được. Những cơn gió nhẹ cứ liên tục thổi đến khiến mặt cô cũng trở nên lạnh hơn. Cố Hiểu Khê nhìn khung cảnh bên ngoài với đôi mắt ưu tư, tay nâng ly rượu lên môi, uống một ngụm. Cũng từ bên trong buổi tiệc, một dáng người mảnh mai nhanh nhẹn bước đến, chạm nhẹ vào vai cô. Cố Hiểu Khê có chút giật mình, lập tức quay người lại xem là kẻ nào, lúc này sắc mặt cô đầy bất ngờ, giọng reo lên đầy vẻ kinh ngạc:
" Layla. "
" Melanie, đã lâu không gặp. " Layla vừa nhìn thấy cô, mặt không giấu được niềm vui mừng.
" Đúng vậy, đã lâu không gặp. " Cố Hiểu Khê cũng vừa nhìn thấy cô gái xinh đẹp trước mặt, cô liền nở nụ cười tươi rói khi đã lâu không gặp bạn cũ.
Lần gặp gần nhất của người là lúc Cố Hiểu Khê còn ở Anh Quốc, đó cũng là lần đầu tiên cô gặp Layla. Cố Hiểu Khê vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó, một mình đi cướp lại số hàng của Aryeh thì bị đối phương phát hiện. Một mình cô phải đấu với bảy người đàn ông. Hơn nữa trong tay bọn chúng có súng, liên tục nhắm vào cô mà bắn. Cố Hiểu Khê lúc này chỉ mang theo mỗi khẩu AKM, căn bản không thể đấu lại, có khi không còn mạng để mang hàng trở về tổ chức.
Trong lúc vô tình để lộ sơ hở, Cố Hiểu Khê bị kẻ thù bắn trúng, nhưng may mắn viên đạn chỉ trượt qua da và chỉ làm chảy máu. Cô trốn một bên, trong lúc lấy lại bình tình thì nghe thấy tiếng bước chân kẻ địch đến gần. Hắn đã thấy cô, tay hắn cũng đã giơ sẵn khẩu súng định giết chết Cố Hiểu Khê thì từ xa, một viên đạn bay đến và xuyên qua đầu hắn. Layla từ bên ngoài bước vào, hai tay cầm hai khẩu súng, liên tục xả một tràng đạn vào kẻ địch. Cố Hiểu Khê còn chưa kịp bất ngờ vì sự xuất hiện của Layla thì dưới đất đã là xác của kẻ địch. Sau khi giết chết bọn chúng, Layla bình thản bước đến chỗ Cố Hiểu Khê, ánh mắt lạnh lùng chỉ chăm chăm nhìn vào số hàng rồi cầm lấy. Cố Hiểu Khê lập tức hiểu ý của cô ta, liền nhanh chóng giật lại:
" Làm gì vậy? " Cố Hiểu Khê đanh giọng.
" Người là do tôi giết, số hàng này cũng nên thuộc về tôi. " Layla điềm tĩnh đáp trả.
Cả hai người cứ giằng co mãi, không ai chịu nhường ai đến khi Cố Hiểu Khê la lên một tiếng vì lỡ động phải vết thương, Layla mới để ý đến cánh tay đang không ngừng chảy máu của cô. Layla nhìn thấy gương mặt đau đớn nhưng ánh mắt vẫn tỏ ra mạnh mẽ của Cố Hiểu Khê liền đưa cô rời khỏi nơi này rồi giúp cô xử lý vết thương. Layla còn chưa nhắc đến chuyện số hàng vừa lấy lại được, Cố Hiểu Khê đã lên tiếng đánh dấu chủ quyền:
" Tuy tôi nợ cô ơn cứu mạng, nhưng không thể trả ơn bằng cách đưa số hàng này cho cô. "
" Vì sao? " Layla thấy Cố Hiểu Khê có chút thú vị. Trước giờ cô chưa từng nghĩ ngoài mình ra còn có người can đảm đến nỗi một mình đấu với bảy người đàn ông.
" Vì nó là của tôi. " Cố Hiểu Khê mạnh miệng đáp trả.
Cả hai cô gái nhìn vào mắt nhau, bất chợt ngầm hiểu ý đối phương. Layla tuy là một sát thủ máu lạnh, nhưng cũng không thích tranh giành với người khác, huống hồ Cố Hiểu Khê cũng là chủ nhân của số hàng lần này. Cùng lắm thì Layla bịa đại một lý do nào đó, sau đó báo cáo lại là được. Nghĩ rồi, Layla nói: " Thôi được rồi, coi như tôi giúp cô lấy lại số hàng này. Cô cũng không cần trả ơn gì cả, xem như hôm nay tôi làm việc thiện vậy. "
Layla nói xong liền đứng dậy rời đi. Cô vừa đứng dậy, lại nghe tiếng của Cố Hiểu Khê từ phía sau vọng lại, hỏi: " Tôi còn chưa biết tên cô. "
*" Layla. Còn cô?" *
" Melanie. "
Layla vừa nghe đã ngạc nhiên quay đầu, nhìn thấy Cố Hiểu Khê đang nở nụ cười giảo hoạt. Hóa ra cả hai đều biết đối phương là người có máu mặt trong giới hắc đạo, chỉ là hôm nay mới được gặp mặt. Cũng không ngờ lần đầu gặp lại trong hoàn cảnh này.
" Rất vui được làm quen với cô. " Melanie và Layla đồng thanh nói rồi đồng thời cùng đưa tay ra, bắt tay với đối phương.
Cố Hiểu Khê và Layla đứng nhìn cảnh đêm của Mã Lai, cùng nhớ lại lần đầu gặp. Layla hướng đôi mắt sáng ngời nhìn khung cảnh, giọng lại mừng rỡ hướng đến Cố Hiểu Khê: " Tính ra thì từ hôm đó đến giờ chúng ta mới được gặp lại. "
" Đúng vậy. " Cố Hiểu Khê nở nụ cười trong veo như một cách đáp trả.
Layla quay sang nhìn Cố Hiểu Khê, hỏi tiếp: " Cô về được bao lâu rồi? "
*" Bảy năm. " *
Cố Hiểu Khê lần này quay sang nhìn Layla, hỏi: " Hôm nay cô đi cùng ai vậy? "
" Chồng tôi. " Nói đến đây, ánh mắt Layla thoáng lên niềm hạnh phúc của một người phụ nữ khi nhắc đến chồng mình. Cố Hiểu Khê quên mất rằng chồng của Layla là người đứng đầu của bang Phong Thần.
Vô tình, một người đàn ông đứng cách hai người họ không xa lọt vào mắt Cố Hiểu Khê. Cô nhìn anh ta với đôi mắt thăm dò, sau đó phát hiện ánh mắt anh ta ngay từ đầu chỉ hướng đến Layla. Cố Hiểu Khê mỉm cười, nói với Layla:
" Chồng cô đang đợi cô kìa, mau đến bên anh ấy đi. "
Layla mỉm cười chào Cố Hiểu Khê, sau đó rời đi. Tuy cô không tham dự lễ cưới của Layla, nhưng nhìn thấy cô ấy hạnh phúc như vậy cô cũng vui mừng.
Đứng được một lúc, lại có người đến đứng cạnh Cố Hiểu Khê. Lần này, người đến chính là Uất Trì Ảnh Quân. Anh từ lâu đã quan sát cô, nhưng vì thấy có Layla bên cạnh nên không tiện đến chào hỏi. Vừa thấy Layla rời đi, anh lập tức đến.
" Chào Cố đại tiểu thư, vết thương ở chân của cô thế nào rồi? " Giọng anh bất chợt vang lên bên tai khiến Cố Hiểu Khê một lần nữa phải giật mình.
" Chào Uất Trì lão đại, chân tôi đã không sao, cảm ơn anh đã cho bác sĩ đến. "
Trong lúc không khí bên trong buổi tiệc vô cùng vui vẻ, Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê đứng bên ngoài trò chuyện cũng vui vẻ không kém. Hình ảnh hai người kẻ nói người cười đã lọt vào mắt Tống Phù Ngọc. Cô ta siết chặt tay, căm hận nhìn Cố Hiểu Khê ở bên cạnh Uất Trì Ảnh Quân nhưng bản thân chẳng làm gì được.
Tối đó, vừa xuất hiện tại phòng tiệc hạng sang, tất cả ánh nhìn lập tức hướng đến cô. So với những nữ nhân được mời đến dự hôm nay thì cô là trông khác biệt nhất. Một bộ suit đen đặc trưng, mái tóc ngắn thẳng xõa ngang vai cùng với khuôn mặt sắc sảo, quyến rũ và kiêu sa, đôi môi được tô điểm bởi màu son trầm giúp Cố Hiểu Khê trở nên huyền bí hơn bình thường.
Cô bước vào bên trong, tận hưởng cảm giác tất cả ánh mắt đều tập trung hướng đến mình. Bang chủ Tiger đang trò chuyện với người khác, vừa nhìn thấy Cố Hiểu Khê, cậu ta không chần chừ, nói với đối phương: " Thật ngại quá, tôi qua chào hỏi cô ấy một chút. " Nói rồi, cậu ta đi đến đón tiếp Cố Hiểu Khê.
" Cố gia, Người đến rồi. " Cố Hiểu Khê nhìn cậu ta, cong môi nở nụ cười rồi gật nhẹ đầu như chào hỏi.
Buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Bang chủ Tiger đi đến sân khấu của buổi tiệc, tay anh cầm micro, nói đầy nhiệt tình:
" Hoan nghênh các vị lão đại đã đến đây tham gia tiệc của bang Tiger chúng tôi. Là người được trao quyền đứng đầu Tiger, tôi xin hứa sẽ ra sức giúp đỡ các vị lão đại, cũng mong chúng ta sẽ có tình hữu nghị lâu bền. " Cậu ta vừa nói xong, liền nâng ly rượu vang trong tay mình lên. Những vị khách bên dưới cũng đồng lòng nâng rượu rồi uống cạn.
Trong lúc mọi người đang cùng nhau vui vẻ, Cố Hiểu Khê lại lặng lẽ ra ngoài ban công. Nơi này tuy tịch mịch nhưng không khiến cô cảm thấy cô đơn. Hoặc có lẽ, do cô đơn lâu quá nên dù có cô đơn hơn nữa cũng chẳng cảm nhận được. Những cơn gió nhẹ cứ liên tục thổi đến khiến mặt cô cũng trở nên lạnh hơn. Cố Hiểu Khê nhìn khung cảnh bên ngoài với đôi mắt ưu tư, tay nâng ly rượu lên môi, uống một ngụm. Cũng từ bên trong buổi tiệc, một dáng người mảnh mai nhanh nhẹn bước đến, chạm nhẹ vào vai cô. Cố Hiểu Khê có chút giật mình, lập tức quay người lại xem là kẻ nào, lúc này sắc mặt cô đầy bất ngờ, giọng reo lên đầy vẻ kinh ngạc:
" Layla. "
" Melanie, đã lâu không gặp. " Layla vừa nhìn thấy cô, mặt không giấu được niềm vui mừng.
" Đúng vậy, đã lâu không gặp. " Cố Hiểu Khê cũng vừa nhìn thấy cô gái xinh đẹp trước mặt, cô liền nở nụ cười tươi rói khi đã lâu không gặp bạn cũ.
Lần gặp gần nhất của người là lúc Cố Hiểu Khê còn ở Anh Quốc, đó cũng là lần đầu tiên cô gặp Layla. Cố Hiểu Khê vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó, một mình đi cướp lại số hàng của Aryeh thì bị đối phương phát hiện. Một mình cô phải đấu với bảy người đàn ông. Hơn nữa trong tay bọn chúng có súng, liên tục nhắm vào cô mà bắn. Cố Hiểu Khê lúc này chỉ mang theo mỗi khẩu AKM, căn bản không thể đấu lại, có khi không còn mạng để mang hàng trở về tổ chức.
Trong lúc vô tình để lộ sơ hở, Cố Hiểu Khê bị kẻ thù bắn trúng, nhưng may mắn viên đạn chỉ trượt qua da và chỉ làm chảy máu. Cô trốn một bên, trong lúc lấy lại bình tình thì nghe thấy tiếng bước chân kẻ địch đến gần. Hắn đã thấy cô, tay hắn cũng đã giơ sẵn khẩu súng định giết chết Cố Hiểu Khê thì từ xa, một viên đạn bay đến và xuyên qua đầu hắn. Layla từ bên ngoài bước vào, hai tay cầm hai khẩu súng, liên tục xả một tràng đạn vào kẻ địch. Cố Hiểu Khê còn chưa kịp bất ngờ vì sự xuất hiện của Layla thì dưới đất đã là xác của kẻ địch. Sau khi giết chết bọn chúng, Layla bình thản bước đến chỗ Cố Hiểu Khê, ánh mắt lạnh lùng chỉ chăm chăm nhìn vào số hàng rồi cầm lấy. Cố Hiểu Khê lập tức hiểu ý của cô ta, liền nhanh chóng giật lại:
" Làm gì vậy? " Cố Hiểu Khê đanh giọng.
" Người là do tôi giết, số hàng này cũng nên thuộc về tôi. " Layla điềm tĩnh đáp trả.
Cả hai người cứ giằng co mãi, không ai chịu nhường ai đến khi Cố Hiểu Khê la lên một tiếng vì lỡ động phải vết thương, Layla mới để ý đến cánh tay đang không ngừng chảy máu của cô. Layla nhìn thấy gương mặt đau đớn nhưng ánh mắt vẫn tỏ ra mạnh mẽ của Cố Hiểu Khê liền đưa cô rời khỏi nơi này rồi giúp cô xử lý vết thương. Layla còn chưa nhắc đến chuyện số hàng vừa lấy lại được, Cố Hiểu Khê đã lên tiếng đánh dấu chủ quyền:
" Tuy tôi nợ cô ơn cứu mạng, nhưng không thể trả ơn bằng cách đưa số hàng này cho cô. "
" Vì sao? " Layla thấy Cố Hiểu Khê có chút thú vị. Trước giờ cô chưa từng nghĩ ngoài mình ra còn có người can đảm đến nỗi một mình đấu với bảy người đàn ông.
" Vì nó là của tôi. " Cố Hiểu Khê mạnh miệng đáp trả.
Cả hai cô gái nhìn vào mắt nhau, bất chợt ngầm hiểu ý đối phương. Layla tuy là một sát thủ máu lạnh, nhưng cũng không thích tranh giành với người khác, huống hồ Cố Hiểu Khê cũng là chủ nhân của số hàng lần này. Cùng lắm thì Layla bịa đại một lý do nào đó, sau đó báo cáo lại là được. Nghĩ rồi, Layla nói: " Thôi được rồi, coi như tôi giúp cô lấy lại số hàng này. Cô cũng không cần trả ơn gì cả, xem như hôm nay tôi làm việc thiện vậy. "
Layla nói xong liền đứng dậy rời đi. Cô vừa đứng dậy, lại nghe tiếng của Cố Hiểu Khê từ phía sau vọng lại, hỏi: " Tôi còn chưa biết tên cô. "
*" Layla. Còn cô?" *
" Melanie. "
Layla vừa nghe đã ngạc nhiên quay đầu, nhìn thấy Cố Hiểu Khê đang nở nụ cười giảo hoạt. Hóa ra cả hai đều biết đối phương là người có máu mặt trong giới hắc đạo, chỉ là hôm nay mới được gặp mặt. Cũng không ngờ lần đầu gặp lại trong hoàn cảnh này.
" Rất vui được làm quen với cô. " Melanie và Layla đồng thanh nói rồi đồng thời cùng đưa tay ra, bắt tay với đối phương.
Cố Hiểu Khê và Layla đứng nhìn cảnh đêm của Mã Lai, cùng nhớ lại lần đầu gặp. Layla hướng đôi mắt sáng ngời nhìn khung cảnh, giọng lại mừng rỡ hướng đến Cố Hiểu Khê: " Tính ra thì từ hôm đó đến giờ chúng ta mới được gặp lại. "
" Đúng vậy. " Cố Hiểu Khê nở nụ cười trong veo như một cách đáp trả.
Layla quay sang nhìn Cố Hiểu Khê, hỏi tiếp: " Cô về được bao lâu rồi? "
*" Bảy năm. " *
Cố Hiểu Khê lần này quay sang nhìn Layla, hỏi: " Hôm nay cô đi cùng ai vậy? "
" Chồng tôi. " Nói đến đây, ánh mắt Layla thoáng lên niềm hạnh phúc của một người phụ nữ khi nhắc đến chồng mình. Cố Hiểu Khê quên mất rằng chồng của Layla là người đứng đầu của bang Phong Thần.
Vô tình, một người đàn ông đứng cách hai người họ không xa lọt vào mắt Cố Hiểu Khê. Cô nhìn anh ta với đôi mắt thăm dò, sau đó phát hiện ánh mắt anh ta ngay từ đầu chỉ hướng đến Layla. Cố Hiểu Khê mỉm cười, nói với Layla:
" Chồng cô đang đợi cô kìa, mau đến bên anh ấy đi. "
Layla mỉm cười chào Cố Hiểu Khê, sau đó rời đi. Tuy cô không tham dự lễ cưới của Layla, nhưng nhìn thấy cô ấy hạnh phúc như vậy cô cũng vui mừng.
Đứng được một lúc, lại có người đến đứng cạnh Cố Hiểu Khê. Lần này, người đến chính là Uất Trì Ảnh Quân. Anh từ lâu đã quan sát cô, nhưng vì thấy có Layla bên cạnh nên không tiện đến chào hỏi. Vừa thấy Layla rời đi, anh lập tức đến.
" Chào Cố đại tiểu thư, vết thương ở chân của cô thế nào rồi? " Giọng anh bất chợt vang lên bên tai khiến Cố Hiểu Khê một lần nữa phải giật mình.
" Chào Uất Trì lão đại, chân tôi đã không sao, cảm ơn anh đã cho bác sĩ đến. "
Trong lúc không khí bên trong buổi tiệc vô cùng vui vẻ, Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê đứng bên ngoài trò chuyện cũng vui vẻ không kém. Hình ảnh hai người kẻ nói người cười đã lọt vào mắt Tống Phù Ngọc. Cô ta siết chặt tay, căm hận nhìn Cố Hiểu Khê ở bên cạnh Uất Trì Ảnh Quân nhưng bản thân chẳng làm gì được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook