Nghe Khương Tuấn Hạo nói vậy, Hà Linh Chi liền bật cười, cô biết anh nói như vậy là vì muốn giảm bớt căng thẳng cho cô:
“Em đã biết, đại ca.

Không cần anh bảo thì em cũng sẽ làm như vậy, cho dù Huyết Sắc Bang có đóng cửa không cho em về thì em cũng sẽ cùng ba đứa nhỏ đột nhập vào.”
Lần này thì đến lượt Khương Tuấn Hạo phải bật cười về sự tinh nghịch của Hà Linh Chi:
“Em định truyền đạt tài năng thiên phú của mình cho ba đứa nhỏ hay sao? Nhưng mà có một điều em phải nhớ kỹ, cánh cửa Huyết Sắc Bang không bao giờ đóng với bất kỳ ai trong gia đình chúng ta.”
Hà Linh Chi không nói gì sau câu nói ấy của Khương Tuấn Hạo mà chỉ mỉm cười gật đầu.

Đúng lúc này, cánh cửa đại sảnh mở ra, khung cảnh bên trong trái ngược hoàn toàn so với những gì mà cô đã tưởng tượng, đó không phải là một căn phòng hội trường khép kín, mà là một không gian mở ngoài trời.

Thường thì người ta sẽ tổ chức hôn lễ vào ban ngày, nhưng Phương Thần Phong lại chọn làm vào buổi tối, Hà Linh Chi từng thắc mắc tại sao hắn lại chọn làm vào buổi tối thì chỉ nhận được câu trả lời rằng:
“Hôn sự của chúng ta thì sao có thể giống với những người khác???”

Đến đây Hà Linh Chi cũng phải câm nín trước sự bá đạo và ngông cuồng của Phương Thần Phong, nhưng cô cũng không có ý kiến gì, hôn sự này cô hoàn toàn giao lại cho Phương Thần Phong.

Cô vẫn nhỡ rất rõ ngày bọn họ đi chọn đồ cưới, ngày hôm đó cô không biết bản thân đã phải thay bao nhiêu chiếc váy cưới chỉ vì Phương Thần Phong không ưng mắt.

Lúc thì hắn nói hở chỗ này hở chỗ kia, lúc thì hắn nói quá đơn giản không nổi bật, cho đến khi cô hỏi rõ ngọn ngành thì mới biết hắn là đã đặt thiết kế lễ phục riêng cho cả hai rồi.

Sau khi nghe hắn nói như vậy cô đã vô cùng tức giận vì hắn đã không nói trước cho cô biết, báo hại cô mất một ngày thay hết chiếc váy này lại đến chiếc váy kia mà không được chọn cái nào.
Lúc đó Phương Thần Phong mới nói rằng, hắn vốn đã định nói cho cô biết, nhưng rốt cuộc thì cô lại đem theo một khuôn mặt vô cùng hưng phấn đến nói với hắn rằng muốn tự mình chọn lễ phục, hắn nào giám cắt đứt sự vui vẻ này của cô kia chứ???
Sau khi nghe lười giải thích này, Hà Linh Chi cũng nguôi ngoai đi phần nào, nhưng cũng chính vì lý do này mà cô chính thức hoàn toàn không tham gia chuẩn bị bất cứ thứ gì.

Lúc đó cô đã rất buồn, nhưng Phương Thần Phong lại nói rằng hắn muốn cho cô một hôn lễ không thể quên, và hắn muốn cô chỉ cần nghỉ ngơi và chơi với tụi nhỏ, mọi chuyện chỉ việc giao cho hắn là được.

Và cũng vì lẽ đó mà ngày hôm nay cô hoàn toàn mù mịt trong hôn lễ của chính mình.
Sau khi nhìn xung quanh một lượt, Hà Linh Chi cảm thấy vô cùng kì lạ khi mà không gian đều tối thui một màu, khi cô định lên tiếng hỏi Khương Tuấn Hạo thì đúng lúc này bầu trời trên cao có sự chuyển biến.

Nó không còn là một màu đen thăm thẳm nữa mà rực sáng với vô vàn ánh sao khiến Hà Linh Chi có cảm giác bản thân đang ở trong giải ngân hà vậy.
Sau khi nhìn thật kỹ cô mới biết đó không phải là sao thật, mà là những bóng đèn nhỏ li ti được treo lơ lửng trên không trung bằng những quả bóng bay bơm chân không.

Tiếp đến đèn điện xung quanh được bật sáng, cả đại sảnh lập tức trở nên rực rỡ với tone tím pastel dịu nhẹ, từ ánh sáng cho đến trang phục của khách mời đều mang thiên hướng tím pastel, hoa dùng để trang trí cũng là hoa tử đằng, toàn bộ những thứ này Phương Thần phong chuẩn bị hoàn toàn dựa trên sở thích của cô.
Việc cô thích ngắm bầu trời sao lúc về đêm Hà Linh Chi chỉ nói một lần duy nhất cho Phương Thần Phong nghe, vậy mà hắn lại nhớ kỹ đến như vậy.

Trước mặt cô và Khương Tuấn Hạo chính là lối đi dẫn đến bục thành hôn, ngay tại đầu bên kia lối đi, Phương Thần Phong trong bộ vest trắng lịch lãm đứng đan hai tay phía trước hướng ánh mắt đầy yêu thương lên người Hà Linh Chi, đây chính là viễn cảnh mà cô đã tưởng tưởng ra những ngày gần đây, và bây giờ nó đang xảy ra ngay trước mắt cô.
Nhận được tín hiệu của người chủ hôn lễ là Tống Hạ Vũ, Khương Tuấn Hạo lập tức quay sang hỏi nhỏ Hà Linh Chi:

“Em đã sẵn sàng chưa?”
Nghe anh hỏi, Hà Linh Chi liền hít sâu một hơi rồi ôm nhẹ lấy cánh tay Khương Tuấn Hạo nhìn về phía trước trả lời:
“Chúng ta đi thôi.”
Thấy cô như vậy Khương Tuấn Hạo chỉ biết mỉm cười lắc đầu rồi từ từ dẫn Hà Linh Chi đi về phía Phương Thần Phong.

Theo mỗi bước chân của Hà Linh Chi, màn hình led phía dưới lối đi liền hiện lên những đoạn video được cắt ngắn, đó chính là những khoảnh khắc hạnh phúc của cô và các con thường ngày.
Hà Linh Chi tự hỏi không biết Phương Thần Phong đã quay từ khi nào mà cô không hề hay biết, còn cả những bức ảnh hai người chụp chung khi mới bắt đầu mối quan hệ này, hết thảy mọi thứ đều được Phương Thần phong lưu lại và hiện đang được phát lên toàn bộ màn hình lớn đặt xung quanh buổi lễ.
Và có một điều nữa mà Hà Linh Chi không hề hay biết, đó chính là hôn sự này của cô và Phương Thần Phong đang được phát sóng trực tiếp trên tất cả các kênh truyền thông và màn hình lớn nhỏ tại các trung tâm thương mại.

Phương Thần Phong làm như vậy là vì muốn cho cả thế giới biết Hà Linh Chi là của riêng một mình hắn, cũng như cho cô một lời khẳng định chắc chắn rằng cô là người bạn đời duy nhất của Phương Thần Phong, sẽ không có bất kỳ người phụ nữ nào có được đặc quyền này với hắn ngoài cô.
Đến đây hai khóe mắt Hà Linh Chi đã rưng rưng, cô thật không thể ngờ bình thường hắn tỏ ra như không quan tâm lắm, nhưng thực chất mọi thứ về cô hắn đều nắm rõ ngọn ngành.

Phương Thần Phong của ngày hôm nay thực sự đã khác so với trước đây, hắn đã biết cách thấu hiểu cô hơn, biết cách trân trọng cô, và điều quan trọng nhất là biết cách yêu cô.
Không còn sự bá đạo ép buộc của trước đây, hắn của hiện tại đã biết cách để yêu thương một người, và đang dần thay đổi theo một chiều hướng mới, đến bây giờ Hà Linh Chi mới biết, suốt thời gian qua Phương Thần Phong đã nỗ lực ra sao, và nghiêm túc trong mối quan hệ này đến nhường nào.

Ngay lúc này đây, Hà Linh Chi hiểu rõ bản thân đã chọn đúng người, và cơ hội mà cô trao cho cả hai đã gặt hái được trái ngọt.

Đứng trước mặt Phương Thần Phong, đối diện với cái nhìn tràn đầy yêu thương kia, trái tim Hà Linh Chi cảm thấy vô cùng ấm áp.

Đặt bàn tay nhỏ bé của cô vào lòng bàn tay Phương Thần Phong, Khương Tuấn Hạo nghiêm trang nói:
“Ngày hôm nay, trước sự chứng kiến của toàn bộ những người có mặt ở đây, và cả những người đang dõi theo hai người từ xa, tôi chính thức giao phó em gái mình là Hà Linh Chi cho người chồng tương lai của em ấy là cậu.

Tôi mong rằng sau này cậu có thể đem đến cho Linh Chi những hạnh phúc và sự vui vẻ mà em ấy đang được nhận.

Còn Linh Chi, anh mong em sau ngày hôm nay có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình, giờ em đã làm mẹ của ba con, những quyết định sau này của em sẽ phải suy nghĩ trên nhiều phương diện.

Và cuối cùng, anh chúc hai người hạnh phúc viên mãn, đời đời bên nhau.”
[…].

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương