Cô Vợ Hợp Đồng Đáng Gờm
-
Chương 18: . 2: Có Người Nhảy Lầu Ở Công Ty Cô.
Điện thoại đặt trên bàn bỗng sáng lên, Thi Hạ sững người một chút, sau đó với tay cầm lấy.
Nhìn thấy điện thoại từ trợ lý gọi tới, cô lập tức tỉnh táo.
Chuyện công việc nhất định phải nghiêm túc giải quyết, đây là tiêu chí của Thi Hạ, từ trước đến nay chưa bao giờ thay đổi.
"Tổng giám đốc Thi, có chuyện rồi."
Giọng nói lo lắng của Mạt Mạt từ đầu dây truyền đến, Thi Hạ ngẩn cả người.
Công ty xảy ra chuyện gì?
"Cái gì? Có người muốn nhảy lầu!" Cô kêu lên.
Mạt Mạt bên kia lo lắng đến mức không đứng yên được, bây giờ ở công ty không có một người phụ trách nào.
Cô không còn cách nào khác, chỉ có thể gọi điện cho Thi Hạ.
"Ngay trên đỉnh tòa nhà công ty chúng ta, bây giờ bên dưới đều là người, phóng viên cũng đến rồi!" Mạt Mạt giải thích.
Thi Hạ vò đầu, hơi nôn nóng.
"Bây giờ tôi đến ngay, mọi người nhất định không được để xảy ra chuyện không may, biết không?" Thi Hạ dặn dò.
Mạt Mạt gật đầu: "Được, chúng tôi biết rồi, tổng giám đốc Hạ, chị phải nhanh lên nhé!"
Nếu lâu quá, cô sợ mình không khuyên được cô gái đang kích động này.
Thấy biểu cảm bất thường của Thị Hạ, Ninh Vô Ưu vội hỏi.
"Có chuyện gì vậy Hạ Hạ?"
Thi Hạ thở dài, vội vàng thay giày, tìm túi xách.
"Hình như có người muốn nhảy lầu từ tòa nhà công ty tớ, tớ chưa biết chính xác tình hình cụ thể." Cô giải thích ngắn gọn.
Nghe cô nói vậy Ninh Vô Ưu đã hiểu, chỉ sợ mọi chuyện hơi rắc rối.
Cô vội nói: "Tớ không uống rượu, để tớ chở cậu đi."
Thi Hạ gật đầu.
"Được."
Mười lăm phút sau, dưới tòa nhà công ty Thi Nhuận Trân Châu.
Thấy Thi Hạ đến, Mạt Mạt như tìm thấy vị cứu tinh, cảm tạ trời đất, cuối cùng tổng giám đốc cũng đến.
"Tổng giám đốc Thi, cuối cùng chị cũng đến rồi."
Thi Hạ vội vàng chạy lại.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Cô nhìn lên tầng trên cùng, đúng là có một người phụ nữ đang đứng ở ngoài rìa, lung lay sắp đổ, trông rất nguy hiểm!
"Cô gái này là Ngô Khiết, hình như sử dụng mặt nạ của công ty chúng ta làm khuôn mặt bị hủy hoại nên đang muốn gây sự!" Mạt Mạt giải thích.
Ninh Vô Ưu đứng bên cạnh nhíu mày, làm sao có thể như vậy được.
"Không thể có chuyện đó, mặt nạ không thể làm hủy hoại dung nhan được!"
Ngay cả khi không phù hợp thì nhiều nhất cũng chỉ bị dị ứng thôi, không thể xảy ra tình trạng nghiêm trọng như vậy.
"Tổng giám đốc Thi, chị đi đâu vậy?
Thấy Thi Hạ đang đi lên tầng, Mạt Mạt lập tức căng thẳng, Ninh Vô Ưu cũng vô cùng lo lắng.
Thi Hạ sợ độ cao, bây giờ cô lại leo lên trên, không phải là đi chết sao?
"Thi Hạ, cậu không được đi!"
Thi Hạ quay đầu nhìn Ninh Vô Ưu, tự nhiên có chút chua xót.
"Cậu đừng lo, cứ ở bên dưới chờ tớ."
Ninh Vô Ưu đứng ngồi không yên, không biết Thi Hạ muốn làm gì.
Dừng một chút, cô nói tiếp: "Nếu như tớ thực sự xảy ra chuyện, cậu chăm sóc bà ngoài giúp tớ, cảm ơn."
Ninh Vô Ưu vội vã lắc đầu.
"Không được, Hạ Hạ!"
Cô không thuyết phục người phụ nữ kia đi xuống, mà đang nói di ngôn.
Nhìn thấy điện thoại từ trợ lý gọi tới, cô lập tức tỉnh táo.
Chuyện công việc nhất định phải nghiêm túc giải quyết, đây là tiêu chí của Thi Hạ, từ trước đến nay chưa bao giờ thay đổi.
"Tổng giám đốc Thi, có chuyện rồi."
Giọng nói lo lắng của Mạt Mạt từ đầu dây truyền đến, Thi Hạ ngẩn cả người.
Công ty xảy ra chuyện gì?
"Cái gì? Có người muốn nhảy lầu!" Cô kêu lên.
Mạt Mạt bên kia lo lắng đến mức không đứng yên được, bây giờ ở công ty không có một người phụ trách nào.
Cô không còn cách nào khác, chỉ có thể gọi điện cho Thi Hạ.
"Ngay trên đỉnh tòa nhà công ty chúng ta, bây giờ bên dưới đều là người, phóng viên cũng đến rồi!" Mạt Mạt giải thích.
Thi Hạ vò đầu, hơi nôn nóng.
"Bây giờ tôi đến ngay, mọi người nhất định không được để xảy ra chuyện không may, biết không?" Thi Hạ dặn dò.
Mạt Mạt gật đầu: "Được, chúng tôi biết rồi, tổng giám đốc Hạ, chị phải nhanh lên nhé!"
Nếu lâu quá, cô sợ mình không khuyên được cô gái đang kích động này.
Thấy biểu cảm bất thường của Thị Hạ, Ninh Vô Ưu vội hỏi.
"Có chuyện gì vậy Hạ Hạ?"
Thi Hạ thở dài, vội vàng thay giày, tìm túi xách.
"Hình như có người muốn nhảy lầu từ tòa nhà công ty tớ, tớ chưa biết chính xác tình hình cụ thể." Cô giải thích ngắn gọn.
Nghe cô nói vậy Ninh Vô Ưu đã hiểu, chỉ sợ mọi chuyện hơi rắc rối.
Cô vội nói: "Tớ không uống rượu, để tớ chở cậu đi."
Thi Hạ gật đầu.
"Được."
Mười lăm phút sau, dưới tòa nhà công ty Thi Nhuận Trân Châu.
Thấy Thi Hạ đến, Mạt Mạt như tìm thấy vị cứu tinh, cảm tạ trời đất, cuối cùng tổng giám đốc cũng đến.
"Tổng giám đốc Thi, cuối cùng chị cũng đến rồi."
Thi Hạ vội vàng chạy lại.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Cô nhìn lên tầng trên cùng, đúng là có một người phụ nữ đang đứng ở ngoài rìa, lung lay sắp đổ, trông rất nguy hiểm!
"Cô gái này là Ngô Khiết, hình như sử dụng mặt nạ của công ty chúng ta làm khuôn mặt bị hủy hoại nên đang muốn gây sự!" Mạt Mạt giải thích.
Ninh Vô Ưu đứng bên cạnh nhíu mày, làm sao có thể như vậy được.
"Không thể có chuyện đó, mặt nạ không thể làm hủy hoại dung nhan được!"
Ngay cả khi không phù hợp thì nhiều nhất cũng chỉ bị dị ứng thôi, không thể xảy ra tình trạng nghiêm trọng như vậy.
"Tổng giám đốc Thi, chị đi đâu vậy?
Thấy Thi Hạ đang đi lên tầng, Mạt Mạt lập tức căng thẳng, Ninh Vô Ưu cũng vô cùng lo lắng.
Thi Hạ sợ độ cao, bây giờ cô lại leo lên trên, không phải là đi chết sao?
"Thi Hạ, cậu không được đi!"
Thi Hạ quay đầu nhìn Ninh Vô Ưu, tự nhiên có chút chua xót.
"Cậu đừng lo, cứ ở bên dưới chờ tớ."
Ninh Vô Ưu đứng ngồi không yên, không biết Thi Hạ muốn làm gì.
Dừng một chút, cô nói tiếp: "Nếu như tớ thực sự xảy ra chuyện, cậu chăm sóc bà ngoài giúp tớ, cảm ơn."
Ninh Vô Ưu vội vã lắc đầu.
"Không được, Hạ Hạ!"
Cô không thuyết phục người phụ nữ kia đi xuống, mà đang nói di ngôn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook