Cô Vợ Hợp Đồng Đáng Gờm
-
Chương 110: . 2: Anh Em Tranh Giành Một Cô Gái
"Không thành vấn đề, chị mời!"
"Hay lắm!"
Lệ Cảnh Dương cười, tuy rằng cậu làm người phát ngôn cho Thi Nhuận Trân Châu không hề có ích lợi gì, thù lao cũng không cao.
Nhưng Lệ Cảnh Dương không hối hận.
"Em muốn ăn cái gì?" Thi Hạ cười hỏi.
"Em đã nghĩ kỹ rồi, trên đường Trường Giang có một nhà hàng lẩu ngon lắm, ăn lẩu cho có không khí."
Thi Hạ hơi nhíu mày.
"Ăn lẩu? Anh đẹp trai ơi, cậu có dám chắc chắn ăn xong sẽ không nổi mụn không? Đừng để đến lúc đó người dùng lại tưởng là sữa rửa mặt của chị có vấn đề!"
Thi Hạ nói rồi nhìn mặt của Lệ Cảnh Dương, cậu quả thật rất đẹp trai.
Đặc biệt là làn da, trắng nõn mìn màn, quả là một anh bạn xinh trai!
Nhưng Lệ Cảnh Diễn thì lại trông mạnh mẽ hơn, có khí chất đàn ông hơn.
Lệ Cảnh Dương khoái chí, nhìn Thi Hạ: "Yên tâm đi, gương mặt này, mỗi ngày ănmột túi thịt que cay cũng không xấu đi được!"
"Lợi hại vậy sao?" Thi Hạcười, nhướng mày nhìn cậu rồi nói: "Vậy đi thôi."
Nhưng bọn họ không ngờ, vừa ra đến cửa, liền đụng phải Lệ Cảnh Diễn.
"Anh, sao anh lại tới đây?"
Lệ Cảnh Dương càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, cậu biết rõ anh mình và Thị Hạ kết hôn với nhau chỉ là theo hợp đồng, hai người họ không có cảm tình với nhau.
Nhưng dần dần, cảm giác đó không còn như trước nữa.
Chẳng lẽ anh cậu thích Thi Hạ sao? Đó là chuyện không thể!
"Sao vậy, em không hoan nghênh anh đến à?" Lệ Cảnh Diễn nhướng mày.
Lệ Cảnh Dương lắc đầu: "Không có, chỉ là Hạ Hạ nói hôm nay sẽ mời em đi ăn cơm."
"Hay lắm, anh cũng chưa ăn cơm, cùng nhau đi đi."
Lệ Cảnh Diễn nói rồi kéo Thi Hạ cùng Lệ Cảnh Dương cùng nhau rời đi.
Lệ Cảnh Dương rất không vui, cậu hôm nay hẹn riêng Thi Hạ, đây là buổi hẹn hò của cô và cậu, vậy mà lại bị chính anh mình phá rối.
"Không phải, anh à, hôm nay Hạ Hạ hẹn em trước rồi."
"Hạ Hạ là chị dâu của chú đấy!"
Lệ Cảnh Diễn nhìn Lệ Cảnh Dương mà nói, ánh mắt chợt trở nên nghiêm túc.
Cậu có thể không hiểu chuyện, làm việc tùy hứng, nhưng riêng với Thi Hạ, Lệ Cảnh Dương cần phải ngoan ngoãn và hiểu chuyện!
"Hơn nữa, chúng ta ba người cùng đi ăn cơm, hai vợ chồng anh sẽ mời chú." Lệ Cảnh Diễn nhấn mạnh.
Lệ Cảnh Dương phát cáu.
"Không cần, em muốn một mình chị dâu mời thôi!"
Lệ Cảnh Diễn cũng không muốn tranh cãi với cậu làm gì.
"Được thôi, vậy sẵn tiện mời luôn tôi nữa."
Thi Hạ nhìn hai anh em họ, thấy có chút đau đầu, hai quý ngài đây, sao cứ ở gần nhau là lại như nước với lửa vậy!
"Hai người có muốn ăn cơm không vậy?"
"Ăn."
"Vậy đi thôi."
Ba người ngồi trên một chiếc xe, Lệ Cảnh Diễn lái xe, Thi Hạ ngồi ở trên ghế phụ, Lệ Cảnh Dương uể oải không vui mà ngồi ở ghế sau.
Thi Hạ đột nhiên cảm thấy không khí thật là ngộp ngạt, tình huống này khiến cô cảm thấy hô hấp cũng thật khó khăn.
Lệ Cảnh Dương thì cố tình bày trò ly gián.
"Hạ Hạ, anh của em là một ông chồng tệ ghê nhỉ, chị ăncái gì anh ấy cũng không biết."
Lệ Cảnh Diễn không nói gì, nhưng sắc mặt càng lúc càng khó coi.
"Hay lắm!"
Lệ Cảnh Dương cười, tuy rằng cậu làm người phát ngôn cho Thi Nhuận Trân Châu không hề có ích lợi gì, thù lao cũng không cao.
Nhưng Lệ Cảnh Dương không hối hận.
"Em muốn ăn cái gì?" Thi Hạ cười hỏi.
"Em đã nghĩ kỹ rồi, trên đường Trường Giang có một nhà hàng lẩu ngon lắm, ăn lẩu cho có không khí."
Thi Hạ hơi nhíu mày.
"Ăn lẩu? Anh đẹp trai ơi, cậu có dám chắc chắn ăn xong sẽ không nổi mụn không? Đừng để đến lúc đó người dùng lại tưởng là sữa rửa mặt của chị có vấn đề!"
Thi Hạ nói rồi nhìn mặt của Lệ Cảnh Dương, cậu quả thật rất đẹp trai.
Đặc biệt là làn da, trắng nõn mìn màn, quả là một anh bạn xinh trai!
Nhưng Lệ Cảnh Diễn thì lại trông mạnh mẽ hơn, có khí chất đàn ông hơn.
Lệ Cảnh Dương khoái chí, nhìn Thi Hạ: "Yên tâm đi, gương mặt này, mỗi ngày ănmột túi thịt que cay cũng không xấu đi được!"
"Lợi hại vậy sao?" Thi Hạcười, nhướng mày nhìn cậu rồi nói: "Vậy đi thôi."
Nhưng bọn họ không ngờ, vừa ra đến cửa, liền đụng phải Lệ Cảnh Diễn.
"Anh, sao anh lại tới đây?"
Lệ Cảnh Dương càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, cậu biết rõ anh mình và Thị Hạ kết hôn với nhau chỉ là theo hợp đồng, hai người họ không có cảm tình với nhau.
Nhưng dần dần, cảm giác đó không còn như trước nữa.
Chẳng lẽ anh cậu thích Thi Hạ sao? Đó là chuyện không thể!
"Sao vậy, em không hoan nghênh anh đến à?" Lệ Cảnh Diễn nhướng mày.
Lệ Cảnh Dương lắc đầu: "Không có, chỉ là Hạ Hạ nói hôm nay sẽ mời em đi ăn cơm."
"Hay lắm, anh cũng chưa ăn cơm, cùng nhau đi đi."
Lệ Cảnh Diễn nói rồi kéo Thi Hạ cùng Lệ Cảnh Dương cùng nhau rời đi.
Lệ Cảnh Dương rất không vui, cậu hôm nay hẹn riêng Thi Hạ, đây là buổi hẹn hò của cô và cậu, vậy mà lại bị chính anh mình phá rối.
"Không phải, anh à, hôm nay Hạ Hạ hẹn em trước rồi."
"Hạ Hạ là chị dâu của chú đấy!"
Lệ Cảnh Diễn nhìn Lệ Cảnh Dương mà nói, ánh mắt chợt trở nên nghiêm túc.
Cậu có thể không hiểu chuyện, làm việc tùy hứng, nhưng riêng với Thi Hạ, Lệ Cảnh Dương cần phải ngoan ngoãn và hiểu chuyện!
"Hơn nữa, chúng ta ba người cùng đi ăn cơm, hai vợ chồng anh sẽ mời chú." Lệ Cảnh Diễn nhấn mạnh.
Lệ Cảnh Dương phát cáu.
"Không cần, em muốn một mình chị dâu mời thôi!"
Lệ Cảnh Diễn cũng không muốn tranh cãi với cậu làm gì.
"Được thôi, vậy sẵn tiện mời luôn tôi nữa."
Thi Hạ nhìn hai anh em họ, thấy có chút đau đầu, hai quý ngài đây, sao cứ ở gần nhau là lại như nước với lửa vậy!
"Hai người có muốn ăn cơm không vậy?"
"Ăn."
"Vậy đi thôi."
Ba người ngồi trên một chiếc xe, Lệ Cảnh Diễn lái xe, Thi Hạ ngồi ở trên ghế phụ, Lệ Cảnh Dương uể oải không vui mà ngồi ở ghế sau.
Thi Hạ đột nhiên cảm thấy không khí thật là ngộp ngạt, tình huống này khiến cô cảm thấy hô hấp cũng thật khó khăn.
Lệ Cảnh Dương thì cố tình bày trò ly gián.
"Hạ Hạ, anh của em là một ông chồng tệ ghê nhỉ, chị ăncái gì anh ấy cũng không biết."
Lệ Cảnh Diễn không nói gì, nhưng sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook