Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
-
Chương 2: Tôi chưa thấy ai vô lại như anh
Sáng mới 5h30 đồng hồ báo thức đã kêu inh ỏi, cô thức dậy đi xuống giường làm VSCN xong rồi mở cửa phòng ngủ đi ra. Trong phòng khách người nào đó ngủ rất ngon cô bước lại gần nhìn kĩ mặt hắn thật ra cô không phải là mê trai đâu nhưng cô thề từ lúc sinh ra cô chưa thấy ai đẹp trai như hắn, vóc dáng cũng đẹp nữa nếu như cô đo không lầm thì hắn cũng 1m80 à. Người thì đẹp đó nhưng sao cô cứ có cảm giác hắn không bình thường mà điên thì cũng không đúng có ai điên mà ăn mặc chỉnh tề đẹp trai như hắn chứ. Cô cứ nhìn hắn đến ngây người mà không biết hắn cũng đã tỉnh và nhìn lại mình chằm chằm, 4 con mắt nhìn 1 lúc chợt hắn hỏi :
-Cô là ai? Nhìn đủ chưa- Anh ta giọng lạnh hỏi nhưng nó đã kéo cô về thực tại nhận ra mình giống như 1 con ngốc nhìn anh ta đến ngây dại mặt đỏ bừng đến mang tai cô lắp bắp nói :
-Tôi... tôi là người thuê căn nhà này, tôi mới là người hỏi anh mới đúng hôm qua anh say khướt nằm trước cửa nhà tôi tôi có hỏi địa chỉ và số điện thoại của người thân anh nhưng anh không nói nên tôi mới dìu anh vào nhà Anh... anh là ai tên gì? Ở đâu?- Cô hỏi 1 tràng cứ tưởng hắn sẽ trả lời đàng hoàng ai ngờ hắn ngồi phắt dậy đứng lên chỉ quăng cho cô 1 câu:
-" Tôi là ai cô biết để làm gì" rồi hắn lấy áo tây trang đi thẳng ra cửa đột nhiên hắn dừng lại nói :
-Cô khóa cửa sao tôi đi, định nhốt tôi ở đây cả đời với cô à - hắn bá đạo hỏi
Mặt cô bắt đầu hiện lên 3 vạch đen
-Cái tên vô lại kia tôi giúp tôi không cần anh báo đáp ít nhất anh cũng phải nói chuyện đàng hoàng chứ 1 câu cảm ơn cũng không có anh là người hay là THÚ zậy hả - cô tức giận rống lên nhưng hắn vẫn bình thường lạnh lùng không quay đầu lại nói :
-Đơn giản vì TÔI KHÔNG THÍCH. Cô có mở cửa không nếu không thì đừng trách lại tốn tiền thay cửa mới - hắn vô lại nói
Nhận thấy người này vô lại hết thuốc chữa không chừng anh ta nói là làm nên cô liền lấy chìa khóa mở cửa cho hắn đi. Sau khi hắn đi cô vẫn đứng đó càu nhàu :
" Biết zậy tui không giúp anh làm gì cứ để cho anh chết còn hơn tôi phải chứng kiến cảnh này. Ngày mới của tôi lại bị anh mở hàng khởi đầu như thế này không biết hôm nay tôi có xui xẻo gì nữa không có xin được việc làm không.... hừ hừ... coi như sáng nay tôi xui bị chó dại cắn cũng được " làu bàu được 1 lúc thù cô lên phòng thay quần áo rồi bắt taxi đến tập đoàn Trịnh Thị để xin việc vì mấy hôm trước cô đọc báo thấy tổng giám đốc của công ty cần tuyển thư ký. Đó là 1 công ty lớn cô phải cố gắng hết sức để được vào
~~~~~-----~~~~~~~ dãy phân cách
Sau khi anh ra khỏi nhà liền lấy điện thoại gọi đường dây bên kia liền nhấc máy :
-Alo, Trịnh thiếu cậu đang ở đâu - không cần nói cũng biết đây là trợ lý Lâm Trung Nhân ngang tuổi hắn vừa tròn 26 nhưng hiệu suất làm việc không thể xem nhẹ
-Mau đến đây đón tôi đi, tôi muốn về nhà thay đồ rồi đến công ty - anh nói bằng giọng không nóng không lạnh
Được Trịnh Thiếu tôi đến ngay- Lâm Trung Nhân nói xong liền tắt máy trong lòng lại thầm nói " Đã 4 năm rồi Trịnh thiếu còn chưa vơi sao"
5 phút sau 1 chiếc xe Bentley GT màu đen với số lượng sản xuất có hạng trên thế giới dừng trước mặt anh trợ lý bước xuống mở cửa xe cho anh vào ngồi. Không khí trong xe lành lạnh anh đột nhiên lên tiếng lại còn lạnh hơn:
-Tôi muốn về thay đồ rồi đến công ty trợ lý Viên hôm nay chúng thức thôi việc nên tôi muốn tự mình tuyển thư ký mới - anh nói
Trên đường về quả thật trợ lý Lâm rất muốn hỏi tối qua anh ở đâu? Lại uống rượu nhớ lại chuyện cũ đúng không nhưng anh không dám hỏi sợ sẽ được anh đáp lại bằng thái độ lạnh băng nên tốt nhất anh nên im lặng
5 phút sau xe dừng trước 1 căn biệt thự thự xa hoa anh đã mua nó được 4 năm nhưng căn nhà vẫn luôn mới hiện lên với vẻ phong cách hiện đại Châu Âu. Anh từ tốn vào nhà người làm thấy khẽ chào anh chỉ nhàn nhạt nhìn coi như mình đã biết rồi đi 1 mạch lên phòng. Từ căn nhà đến phòng ngủ nói chung trong không gian căn biệt thự này chỉ có 2 màu trắng đen bởi vì anh thích nó anh không còn là người dịu dàng ngày xưa thích những màu rực rỡ nữa. Căn nhà giống như con người của anh lạnh băng, bí hiểm và độc ác, lạnh lùng .
Anh tắm rửa xong thay cho mình 1 bộ tây trang màu đen rồi rời khỏi nhà đến công ty. Trịnh Thị đang trên đà phát triển mạnh nên rất nhiều công việc anh không câu nệ bằng cấp cao vì theo anh nghĩ cho dù bằng cao nhưng làm việc thiếu chuyên nghiệp nghiệp thì cũng vứt. Bây giờ điều anh cần là 1 trợ lý thông minh và chuyên nghiệp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook