Một tháng trôi qua Hác Thế Kiệt và Trác Thạc Hy vẫn vậy, anh vẫn lạnh lùng ít nói và ít về nhà.

Hác Thế Kiệt vừa mới về sau chuyến công tác bên Pháp một tuần, anh về nhà tắm rửa thay đồ rồi lại lên tập đoàn giải quyết công việc.

Bà Hác vì thấy Hác Thế Kiệt ốm đi rất nhiều sau chuyến công tác nên đã hầm canh đưa cho Trác Thạc Hy đem lên tập đoàn cho anh.

* Tập Đoàn Hác Thị *

Hác Thế Kiệt đang ngồi trong phòng làm việc mải mê với đống văn kiện trên bàn, ông Hác bây giờ chỉ ở nhà an hưởng mà giao lại tập đoàn cho anh.

Hác Thế Kiệt là người cuồng công việc, anh có thể ngồi giải quyết công việc mà quên ăn quên uống.

* Cốc cốc *

" Vào đi "

" Hác Tổng xin chào "

Tiêu Đan Đan mở cửa đi vào, hôm nay cô qua đây để ký họp đồng cùng Hác thị.

Tiêu Đan Đan hôm nay mặc nguyên chiếc đầm màu đen hai dây ôm body, vòng 1 của cô cũng đã lộ ra phân nữa.

Hác Thế Kiệt nhíu mày nhìn lên, dạng phụ nữ như vậy anh càng thêm chán ghét khó chịu.

" Cô đến đây làm gì? Phòng của tôi, cô muốn vào là vào sao?"


" Em đại diện Tiêu thị đến ký họp đồng "

Hác Thế Kiệt mặt lạnh tanh đứng dậy lại sofa ngồi xuống, quả thật hôm nay có lịch hẹn ký họp đồng cùng Tiêu Thị.

Tiêu Đan Đan nhìn thấy Hác Thế Kiệt không xuôi đuổi mình mà mỉm cười ngồi xuống sofa, cô còn cố ý kéo phần cổ áo xuống để anh nhìn thấy ngực mình.

Hác Thế Kiệt lấy họp đồng coi sơ qua rồi quăng mạnh xuống bàn, anh thật sự sắp không chịu nỗi rồi nếu cứ như vậy anh sẽ giết chết Tiêu Đan Đan mất.

" 7 /3, được thì ký không được thì cút "

Tiêu Đan Đan nghe Hác Thế Kiệt nói mà nhăng mặt, 7 / 3 thì tập đoàn Tiêu thị chẳng lẽ làm không công cho tập đoàn anh.

Tiêu Đan Đan đứng dậy đi lại ngồi gần Hác Thế Kiệt, cô không tin đàn ông lại không thích phụ nữ quyến rũ và xinh đẹp như cô.

" Hác tổng 6/4 được không? Nếu ngài đồng ý, ngài muốn gì cũng được " cô vẽ vòng tròn lên ngực trái anh.

Hác Thế Kiệt nhếch môi cười

" Hác tổng? Em biết anh kết hôn cùng Trác Thạc Hy chỉ vì gia đình phải không? Anh đâu yêu thương cô ta "

Hác Thế Kiệt gõ gõ tay lên đùi mình, con mắt cũng đã đỏ ngầu lên.

" Hác tổng? Chỉ cần anh muốn em có thể làm tình nhân trong bóng tối của anh, em sẽ thỏa mãn chiều chuộng cho anh "

Tiêu Đan Đan muốn dùng Hác Thế Kiệt để làm chỗ dựa cho Tiêu thị và cô cũng muốn trèo lên làm Hác thiếu phu nhân. Chỉ cần Hác Thế Kiệt cho phép cô ở bên cạnh thì cô nhất định sẽ có cách tống Trác Thạc Hy về lại Trác gia.

" Cô là chưa tìm hiểu kỹ về con người của Hác Thế Kiệt này sao? Dạng phụ nữ như cô thì nhìn thôi tôi cũng đã thấy dơ bẩn con mắt " Hác Thế Kiệt đứng dậy nhìn cô

" Hác tổng "

" Cút đi, tập đoàn Hác thị không bao giờ hợp tác với tập đoàn của cô "

" Nhưng không phải ba anh đã hứa ký hợp đồng rồi sao? "

" Muốn thì tìm ông ấy "

* Cốc cốc cốc *

" Vào đi " Anh lạnh lùng nói.

Trác Thạc Hy khi nãy đến tập đoàn Hác thị thì được nhân viên đưa đến phòng làm việc của Hác Thế Kiệt vì ai cũng biết cô là phu nhân của tổng giám đốc.


Trác Thạc Hy mở cánh cửa ra thì nhìn thấy Tiêu Đan Đan và Hác Thế Kiệt. Tiêu Đan Đan nhìn thấy cô đến mà đứng lên ôm lấy Hác Thế Kiệt. Tiêu Đan Đan muốn cô hiểu lầm rồi từ bỏ Hác Thế Kiệt.

Trác Thạc Hy mở to mắt kinh ngạc, tay của cô cũng rung rung vì bất ngờ.

Hác Thế Kiệt nhìn thấy Trác Thạc Hy mắt đỏ hoe lên và nhìn xuống tay đang cầm cặp lồng thì biết cô đến đây đưa thức ăn cho anh.

Hác Thế Kiệt không đẩy Tiêu Đan Đan ra khỏi người mà con vòng một tay ôm lấy cơ thể của cô.

" Em..em...mẹ bảo em đến đây đưa thức ăn cho anh "

Trác Thạc Hy rung rung nói, trong lòng đang kiềm nén giọt nước mắt.

" Đem về đi, tôi ăn rồi " anh lạnh nhạt nói.

Tiêu Đan Đan được Hác Thế Kiệt ôm vào lòng mà mừng rỡ, anh cũng là đàn ông, mà đàn ông thì chắc chắn có nhu cầu.

" Thế Kiệt? " Giọng cô nghẹn ngào nói, giọt nước mắt không kìm nén được mà lăn xuống.

Hác Thế Kiệt không phải muốn cùng Tiêu Đan Đan nhưng anh muốn Trác Thạc Hy từ bỏ anh, từ bỏ mối quan hệ không có kết cục đẹp này.

" Về đi, nơi này không phải muốn đến thì đến "

" Thế Kiệt? Em muốn hỏi anh một chuyện được không? "

Hác Thế Kiệt kéo Tiêu Đan Đan ra, anh nhìn xuống nói.

" Em ra về trước đi, những gì tôi nói nhất định phải nhớ rõ "

Hác Thế Kiệt nhắc nhở Tiêu Đan Đan.

" Vâng "


Tiêu Đan Đan không hiểu chuyện gì, cô cứ ngỡ Hác Thế Kiệt đã chấp nhận cô mà cầm túi xách đi ngang qua Trác Thạc Hy cười nhạt.

" Nói đi "

Hác Thế Kiệt nhìn thấy Tiêu Đan Đan rời khỏi phòng mà lạnh lùng ngồi xuống ghế nhìn Trác Thạc Hy.

" Dù em có cố gắng như thế nào thì mãi mãi em cũng không có được trái tim của anh phải không? "

" Phải "

" Anh thấy em rất phiền với cuộc sống của anh phải không? "

" Phải "

" Thế Kiệt? Sao anh không thử yêu em, sao anh không thử đặt mình vào hoàn cảnh của em, sao anh lại lạnh nhạt với em như vậy? Em làm gì sai sao? Em yêu anh là sai sao? " Trác Thạc Hy nước mắt rơi xuống lộp độp

" Thỏa thuận chúng ta là...."

" Không cần hai năm, từ hôm nay em sẽ không xuất hiện trong cuộc đời anh, em sẽ không làm phiền đến anh nữa "

Trác Thạc Hy đặt cặp lồng xuống bàn cho Hác Thế Kiệt rồi chạy ra ngoài, cô từ bỏ rồi, cô từ bỏ tình yêu đơn phương này rồi.

Hác Thế Kiệt nhìn Trác Thạc Hy như vậy mà lòng khẽ nhói lên, anh cũng không biết mình đang bị gì mà không vui nỗi khi Trác Thạc Hy nói sẽ không bao giờ xuất hiện trong cuộc đời của anh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương